Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Còn dám nói không phải hùng hài tử?

Phiên bản Dịch · 1176 chữ

Ps: Đa tạ các đh đã đẩy kp, T7 và Chủ nhật sẽ dịch từ 5 đến 8c, đa tạ.

Trong tuần 4c là max.

------------------------------------------------------------------------------------------------

Phòng khách An gia.

An Lương hỏi lại, “Cha, tối nay ngươi cũng đi ăn tại Nông Gia Yến?”

An Thịnh Vũ thở dài gật đầu, “Ta cũng tại Nông Gia Yến, ta cũng nhìn thấy ngươi cùng nữ nhân xảy ra chuyện gì, nàng thật sự rất xinh đẹp, nhưng nàng đã có một đứa con gái, ngươi... Ai!”

“Cha!” An Lương kinh ngạc!

Rốt cuộc An Thịnh Vũ đã bổ não ra bao nhiêu cố sự?

“Ta cảm thấy ngươi đang hiểu lầm gì đó!” An Lương vừa nói vừa móc điện thoại ra, hắn đưa tin nhắn WeChat của Trần Thuỵ Bân, đội trưởng đội bảo an của trung tâm Quốc Kim đã gửi cho hắ ra.

“Ngươi xem tin nhắn một chút.” An Lương đưa điện thoại ra.

An Thịnh Vũ nhìn lại.

Một lát sau, An Lương tiếp tục đưa tin nhắn Wechat của Vân Hi Nguyệt ra cho An Thịnh Vũ xem.

Sau khi An Thịnh Vũ xem xong, An Lương mới kể chuyện thang cuốn của trung tâm Quốc Kim xảy ra sự cố.

An Thịnh Vũ hơi lúng túng, hắn ta vốn bổ não rất rất nhiều cố sự, thậm chí hắn ta còn bổ não sau khi An Lương kiếm được nhiều tiền đã thức tỉnh yêu thích cổ quái, tỉ như 'hỉ gia nhất' gì đó?

“Cha, sao ngươi lại đến Nông Gia Yến?” An Lương hỏi lại.

An Thịnh Vũ thuận miệng đáp lại, “Gần đây đang cạnh tranh một cái hạng mục, ta mời bên A đi ăn cơm.”

“Oh oh.” An Lương lập tức không hứng thú, “Đúng rồi, ta có mua vài thứ cho hai ngươi.”

Vừa đúng lúc Tôn Hà trở về.

“Ngươi lại mua cái gì?” Tôn Hà hỏi thăm.

An Lương chỉ vào một đống lớn túi mua đồ trong góc phòng khách, “Quần áo, túi xách, giày, ví tiền, thắt lưng, các ngươi tự xem, ta đi chơi game trước.”

“Ngươi lại dùng tiền loạn!” Tôn Hà trừng mắt liếc An Lương.

An Lương cười ha ha đáp lại, nói, “Vừa nhận được 40 vạn tiền hoa hồng từ công ty đầu tư, thuận tiện mua cho các ngươi một chút. Đúng rồi, mẹ, vừa nãy ta cùng lão cha đi Nông Gia Yến, ta tiện tay mang một cái chân heo về, ngày mai ngươi xem nấu ăn một chút?”

Tôn Hà bị chuyển chủ đề, “Hai người các ngươi đi Nông Gia Yến?”

An Thịnh Vũ cũng không giải thích cặn kẽ, hắn ta gật đầu, nói, “Ừ.”

“Ta đi chơi game trước, chính các ngươi tự tính toán. Mẹ, tối mai làm món chân heo hầm! Nêm tiêu thật nồng lên!” An Lương cười hắc hắc.

“Ngươi chỉ biết ăn uống!” Tôn Hà nhìn chằm chằm.

An Lương nhanh chóng lách mình vào phòng ngủ chơi game.

Tôn Hà bắt đầu xử lý đống túi mua đồ ở góc phòng khách, phát hiện An Lương mua cho nàng rất nhiều đồ hiệu cao cấp, mặc dù ngoài miệng nàng nói An Lương xài tiền bậy bạ, nhưng trong lòng lại đắc ý.

Hôm sau.

8h40 sáng.

An Lương đến Sâm Lâm Việt Dã sớm hơn một chút.

8h50, Vân Hi Nguyệt cũng dẫn Vân Hinh đến.

An Lương nhìn xe của Vân Hi Nguyệt một cái, Mercedes đời cũ 200L màu trắng, giá cả rơi xuống còn tầm hơn ba trăm ngàn, thuộc về cấp bậc không cao không thấp.

Đợi Vân Hi Nguyệt dừng xe hẳn, Vân Hinh liền nhảy xuống trước, phóng tới An Lương.

Sắc mặt An Lương tối sầm, cái hùng hài tử này!

Hắn vội vàng nghênh đón nàng, trước tiên bế Vân Hinh lên, mới đen mặt lại, nói, “Hinh Hinh, về sau không cho phép ngươi tự xuống xe, nhất định phải chờ mẹ ngươi đỡ ngươi xuống, biết chưa?”

Vân Hinh chỉ cười cười không có ý định đồng ý.

Vân Hi Nguyệt đã xuống xe, đương nhiên nàng cũng nghe thấy An Lương đang giáo huấn Vân Hinh, nàng lúng túng đáp lại, “Xin lỗi An tiên sinh, vừa rồi ta không xem chừng Hinh Hinh cẩn thận.”

An Lương bất lực chửi bậy, rốt cuộc vận khí Vân Hinh phải tốt bao nhiêu, mới có thể bình an đến bây giờ?

“Chúng ta đi thuê xe trước.” An Lương thả Vân Hinh xuống, “Hinh Hinh, ngươi qua kia với mama.”

Nói xong, An Lương nhìn về phía Vân Hi Nguyệt, “Vân nữ sĩ, ngươi muốn chơi không?”

Vân Hi Nguyệt lo lắng một chút mới gật đầu, nói, “Ta cũng chơi, ta theo sau hai ngươi.”

Thời điểm thuê xe, Vân Hi Nguyệt biểu thị cho dù thế nào cũng phải để nàng trả tiền, ngược lại An Lương cũng không giành trả tiền, dù sao tiền thuê xe cũng chỉ 480 khối, cho dù hắn hay Vân Hi Nguyệt, ai giao cũng chẳng sao.

Trả tiền xong, nhân viên của Sâm Lâm Việt Dã liền ra đưa bọn hắn đồ bảo hộ, ngay cả Vân Hinh cũng có một bộ, mang lên xong, An Lương đặt Vân Hinh ở trước người, thời điểm hắn lái xe cũng có thể thuận tiện bảo hộ Vân Hinh.

Tiểu gia hoả Vân Hinh này có chút kích động, nàng hoan hô, “Đại ca ca, xông lên, xông lên!”

An Lương khởi động động cơ, nhìn về phía Vân Hi Nguyệt, nói, “Vân nữ sĩ, ngươi biết lái không?”

“Không tàhnh vấn đề.” Vân Hi Nguyệt đáp lại.

Ngay cả xe địa hình bốn bánh cũng không biết lái?

Đường mòn của Sâm Lâm Việt Dã dài 10km, bởi phải chăm sóc người mới học như Vân Hi Nguyệt, lại thêm có tiểu gia hỏa Vân Hinh, chuyến đi vốn kết thúc trong một giờ đầy kịch tính, cứ thế đã biến thành ngắm cảnh rừng rậm hơn hai giờ.

Thời điểm quay lại Sâm Lâm Việt Dã, tiểu gia hỏa còn có chút chưa thỏa mãn, không xuống hay, An Lương đen mặt ôm nàng xuống.

An Lương lại xác định, gia hỏa này chính là hùng hài tử!

Chắc là do Vân Hi Nguyệt quá cưng chiều?

“An tiên sinh, trưa nay ngươi có thời gian không, ta mời ngươi đi ăn cơm.” Vân Hi nguyệt chủ động mời.

Bây giờ đã hơn mười một giờ, đúng lúc là giờ cơm trưa.

“Đại ca ca, ta muốn ăn gà rán, ta muốn uống Cocacola.” Mắt Vân Hinh uông uông nhìn An Lương.

An Lương từ chối không chút do dự, “Không được!”

Sau khi xác định Vân Hinh là hùng hài tử, thái độ An Lương liền cứng rắn, đối phó với hùng hài tử nhất định phải dùng thái độ cứng rắn, hơi mềm một chút liền sẽ để hùng hài tử được một tấc lại muốn tiến một thước.

Bạn đang đọc Hệ Thống Kẻ Có Tiền của Biển Ma Trắng
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi GCD3
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 97

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.