Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thần hào cũng có huynh đệ!

Phiên bản Dịch · 1071 chữ

Bản năng của con người là nịnh nọt.

Bây giờ An Lương là người thắng, đương nhiên mọi người sẽ ủng hộ An Lương.

Còn Hà Tư Minh?

Ai lại nhớ đến kẻ thất bại?

Hà Tư Minh đã bị giác chức, không còn là nhân viên quản lý, còn bị đánh mặt điên cuồng, thế mà hắn ta vẫn không rời khỏi nhóm, điểm này khiến An Lương kinh ngạc, giới tất vương này học được tính nhẫn nại của Việt Vương Câu Tiễn?

An Lương cũng không tiếp tục hùng hổ dọa người, dù sao chủ nhiệm lớp cũng đã đi ra, đương nhiên hắn sẽ không tiếp tục.

Còn việc buông tha giới tất vương?

Không thể nào!

An Lương vốn vẫn đang do dự không biết có nên sử dụng 'Ách Vận Tạp' với Hà Tư Minh hay không, dù sao song phương cũng không có thâm cừu đại hận gì, chỉ là ma sát giữa bạn học cùng lớp mà thôi.

Nhưng hiện tại An Lương liền ném 'Ách Vận Tạp' cho Hà Tư Minh không chút do dự.

‘ Đinh!’

‘ 'Ách Vận Tạp' đã có hiệu lực!’

‘ Đang tạo hiệu quả, thỉnh túc chủ kiên nhẫn chờ đợi.'

An Lương xác định 'Ách Vận Tạp' đã được kích hoạt xong liền không còn quan tâm chuyện này nữa, hệ thống Nhân Sinh Người Thắng đã nói kiên nhẫn chờ đợi, vậy liền kiên nhẫn chờ đợi một chút là xong?

Năm giờ bốn mươi chiều.

An Lương đón xe đi tới chỗ cũ, lần này hắn không lái xe, dù sao hắn còn phải uống rượu, sao có thể lái xe?

Lần trước lái xe tới là vì Lưu Khải muốn nhìn Porsche 911 TuroS, thế nên An Lương mới lái xe đến.

Lần này chỉ đến uống rượu, đương nhiên không cần lái xe.

Trong tiệm đồ nướng, Lưu Khải cùng Chu Khang, còn có Lương Siêu, ba người đã đến trước một bước, thời điểm An Lương đến, 3 người vẫn đang thổi chuyện của Hà Tư Minh.

“Lương ca!” Chu Khang gọi trước.

Lưu Khải cùng Lương Siêu cũng lên tiếng chào hỏi, An Lương ngồi ở chỗ trống còn lại, “Hôm nay thế nào? Kẻ ngốc nói chúng ta Tam anh chiến Lữ Bố, nhưng hắn ta cũng được tính là Lữ Bố, lúc trước như chó!”

An Lương hoàn toàn không nhắc đến chuyện Hà Tư Minh cùng Đặng Lệ Toa, trực tiếp lấy chủ đề uống rượu, từ đó tránh để Lưu Khải lúng túng.

Quả nhiên 3 người bị An Lương chuyển chủ đề.

Lưu Khải la hét đáp lại, “Lần trước là trạng thái ta không tốt! Lần này liền giết hết các ngưoi!”

Chu Khang cười xấu xa, “Lương ca, kẻ ngốc nói vậy, chúng ta liền giúp hắn ta!”

Lương Siêu cũng nói, “Lương ca, ba người chúng ta thịt hắn!”

Lưu Khải cứng rắn nhìn 3 người, “Chỉ bằng ba người các ngươi, còn kém một chút!”

An Lương gọi, “Lão bản, bốn ly bia, hai ly đá, hai ly không đá, thêm 10 cân tôm cùng nước sốt.”

"Được!” Lão bản mặt mày hớn hở đáp lại, đây chính là khách hàng lớn!

Có lẽ là do đại lớp trưởng mất mặt, trạng thái hôm nay của Lưu Khải phi thường dũng mãnh, dưới tình huống 3 người An Lương xa luân chiến, Lưu Khải vẫn chưa uống say, ngược lại Chu Khang là người bỏ mình đầu tiên’.

Nếu không phải An Lương kêu dừng kịp thời, e rằng Chu Khang liền biểu diễn phun như suối tại chỗ.

Chu Khang rút lui!

Lương Siêu cũng không kiên trì quá lâu, hắn ta biểu thị rút lui.

“Ngươi biết hai người bọn họ ở đâu không?” An Lương hỏi thăm, hắn không biết.

Lưu Khải khẳng định, “Ta biết.”

“Ngươi gửi địa chỉ bọn hắn cho ta, miễn lát nữa ngươi say, ta không cách nào xử lý.” An Lương chuẩn bị trước.

Lưu Khải gửi địa chỉ Chu Khang cùng Lương Siêu cho An Lương xong, mới bưng bia lên, nói, “Cảm ơn Lương ca!”

An Lương nghĩ hẳn là do vừa nãy hắn gửi hồng bao mắng Hà Tư Minh.

“Chúng ta là anh em, nói những thứ này làm gì?” An Lương nâng ly, cụng ly cùng Lưu Khải một cái, “Uống đi uống đi! Lúc trước không phát hiện, tửu lượng ngươi có chút tốt!”

“Trả lại câu này cho ngươi! Lúc trước ngươi luôn nói mình không biết uống, kết quả lại lợi hại như vậy?” Lưu Khải trêu chọc.

“Hắc hắc, là ta khiêm tốn!” An Lương cười đáp lại.

“Đúng là ngươi rất khiêm tốn.” Lưu Khải cảm thán.

Hai người mỗi người uống ba ly, Lưu Khải vẫn chưa uống say, An Lương chủ động ngưng chiến, “Dẹp đi, không uống nữa, ta sắp say rồi, ngươi cũng không khác mấy, hiện tại ngươi còn thanh tỉnh, giao hai người bọn họ cho ngươi xử lý.”

An Lương bổ sung, “Ta gọi hai người giúp đỡ, ngươi trông chừng một chút là được, đưa bọn hắn về nhà an toàn.”

“Được.” Lưu Khải cũng không cự tuyệt.

“Lão bản, tính tiền.” An Lương hô.

“Ta tính!” Lưu Khải cướp đơn.

An Lương cự tuyệt, “Kẻ ngốc, hai chúng ta không cần khách khí, nói thẳng thắn hơn, đợt này đối với ta chỉ như bỏ một khối tiền, ngươi không cần cướp.”

Lưu Khải cũng không kiên trì, An Lương đã nói như vậy, đúng là hắn ta cũng không cần cố.

Hôm sau.

Gần 10:00 sáng, An Lương tỉnh lại, thời điểm hắn đi ngang qua phòng khách, cuối cùng cũng thấy trên mặt bàn có tờ giấy.

‘ Móng heo hầm trong tủ lạnh, ngươi tự hâm, tiêu đặt trên bàn.’

Đương nhiên chữ viết này là của Tôn Hà .

An Lương có chút ngượng ngùng, hắn vốn nói đêm qua về nhà ăn cơm, kết quả lại bị Lưu Khải kéo đi mượn rượu giải sầu, Tôn Hà vẫn chừa móng heo lại cho hắn.

Rửa mặt xong, An Lương liền ăn sáng trưa cùng một lần, đúng là mẹ hắn làm móng heo rất ngon, An Lương lại ăn miệng đầy mỡ, tiếp đó gửi Wechat cho Tôn Hà.

‘ Cảm ơn mẹ, móng heo ăn rất ngon!’_

Bạn đang đọc Hệ Thống Kẻ Có Tiền của Biển Ma Trắng
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi GCD3
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 117

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.