Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Trên Tay Gà Quay Không Thơm!

Phiên bản Dịch · 1967 chữ

Diệp Ca bán đi hơn mấy trăm con gà quay rồi tuyên bố đã bán sạch.

Mặc dù trong balo còn có không ít, nhưng mình cũng muốn lưu lại một chút để dùng khi tu luyện, hắn không muốn quá nổi danh khiến quá nhiều người chú ý.

Đám người nghe nói bán sạch, từng người hối hận vì lần đầu tiên mua không mua nhiều mấy con.

Không có cách nào chỉ có thể đợi lần sau, từng người yên lặng nhớ kỹ bộ dáng của Diệp Ca.

Đối phương phi thường dễ nhớ, đeo một mặt nạ che nửa mặt.

Thấy mọi người đều đi hết sạch, Hồ Thạc lau mặt đi tới: "Sư đệ, còn gà quay hay không, lại bán cho sư huynh mấy con, ta biết ngươi khẳng định còn có."

Diệp Ca lộ ra một nụ cười vô hại "Đúng là không gạt được sư huynh, đúng là còn có mấy con, nhưng là giữ cho chính ta ăn."

Hai mắt Hồ Thạc sáng lên: "Vậy sư đệ có thể bán cho ta mấy con, sư huynh ta thật sự rất thích ăn."

"Sư huynh thật sự có thể lấy được lượng lớn dược liệu Trúc Cơ đan sao?" Diệp Ca hỏi ngược lại.

Hồ Thạc vỗ ngực nói: "Hàng thật giá thật, sư huynh ta từ trước tới giờ không nói láo "

"Vậy bao nhiêu linh thạch một gốc dược thảo?" Diệp Ca ra vẻ không biết.

"Không phải mới vừa nói sao, mỗi gốc tính ngươi ba khối linh thạch trung phẩm, đây đã là giá nhập hàng, lại giảm thì ta sẽ hụt tiền."

Hồ Thạc kiên nhẫn giải thích.

Diệp Ca gật gật đầu: "A, vậy ta không còn gà quay, sư huynh tìm những người khác mua đi!"

Nói xong lập tức muốn thu quán rời đi.

Hồ Thạc vội níu lại "Đừng mà! Sư đệ, có chuyện thì từ từ nói, như vậy đi! Sư huynh ta thông suốt rồi, có thâm hụt tiền cũng bán cho ngươi, tính ngươi mỗi gốc 250 linh thạch hạ phẩm, thế nào?."

Diệp Ca nghe vậy tiếp tục thu quán: "Sư huynh vẫn nên đi tìm người khác mua đi! Ta còn muốn đi tới chỗ tiên trù bên kia nhập hàng."

Lại bị đối phương cản lại, Hồ Thạc lộ vẻ đau lòng nói: "Hai khối linh thạch trung phẩm, không thể lại ít hơn, lại thiếu thì ta thật sự phải bồi thường "

Ta tin ngươi cái quỷ, ngươi là lão chủ quán xấu xa.

"Không phải ta không bán cho sư huynh ngươi, là thật sự không có, chờ lần sau a!"

Nói xong Diệp Ca lập tức rời đi.

Lần này Hồ Thạc không tiếp tục giữ nữa.

Nhìn Diệp Ca đi xa, Hồ Thạc cắn răng nói: "Tiểu tử thối này vẫn rất khôn khéo, muốn nắm ngược lại ta, nằm mơđi! Ta tung hoành Phiếu Miểu tông mấy chục năm, chỉ có ta hố người khác, không ai có thể lừa ta, không phải chính là một con gà sao! Không ăn cũng được."

Hồ Thạc cũng mất hứng bày quầy bán hàng, thu thập đồ đạc rời đi.

Diệp Ca lại đi lòng vòng ở thị trường giao dịch, vẫn không phát hiện được đồ vật mình muốn.

Điểm cống hiến cơ bản không có ai sẽ đổi, linh thạch dễ kiếm điểm cống hiến khó được.

Ngưng Khí đan cũng bán ra mấy bình, dù sao cũng là tu sĩ luyện khí dùng đan dược, cho dù tốt cũng vô dụng, Trúc Cơ tu sĩ chướng mắt.

Tu sĩ luyện khí lại nghèo, không có mấy người mua được.

Hôm nay thu hoạch lớn nhất là bản sổ tay luyện khí.

Còn có năm sáu loại vật liệu Tinh Thần tháp.

Diệp Ca thở dài, ngự kiếm trở về.

Lúc này đã là giữa trưa, phải nhanh về làm cơm cho Vạn Linh Nhi.

Nếu không trở về lại phải nghe mắng.

Một nam tử bạch bào nho nhã ngồi trong phòng khách của Vạn Linh Nhi.

Bạch Tịch Dao cũng ở đây.

Ba người đang uống trà, lúc này nam tử nho nhã kia bỗng nhiên mở miệng nói: "Sư muội, hôm nay ta đi dạo thị trường giao dịch một vòng, ta mua được sáu gà quay ăn cực kỳ ngon."

"Ta không nỡ ăn, cố ý tới đây cùng sư muội nhấm nháp, đúng lúc Tịch Dao sư muội cũng ở đây, chúng ta vừa vặn một người hai con."

Nam tử này chính là thánh tử chủ phong- Lục Minh Hiên, là sư huynh của Vạn Linh Nhi.

Cũng là một trong những người theo đuổi của Vạn Linh Nhi.

Vạn Linh Nhi nhướn lông mày một cái, lạnh lùng nói: : "Sư huynh tới đây, chính là vì đưa một con gà quay? Ngươi cũng quá nhàm chán, ta là loại nữ nhân vì miếng ăn mà động tâm sao? Đại sư huynh, ngươi vẫn không cần lãng phí thời gian vì ta, hai ta không thể nào, ta thích dáng dấp sạch sẽ, trên người sạch sẽ, tính cách sạch sẽ, tư tưởng sạch sẽ, người toàn bộ đều sạch sẽ."

"Mà đại sư huynh ngươi mặc dù rất nhiều điểm đạt tiêu chuẩn, nhưng tư tưởng của ngươi không sạch sẽ, là một loại ta ghét nhất, không tu luyện cả ngày nghĩ theo đuổi nữ nhân, lại tiếp tục như thế, cẩn thận địa vị thánh tử của ngươi khó giữ được, nhị sư huynh tam sư huynh luôn nhìn chằm chằm đấy."

Lục Minh Hiên không tức giận chút nào, dường như đã thành thói quen, ngược lại cười nói: "Sư muội, muội đang quan tâm sư huynh sao? Muội yên tâm, tu vi sư huynh luôn không hạ xuống."

"Ngoại trừ thời gian tới thăm muội, thời gian còn lại ta đều đang tu luyện."

"Hôm nay thật sự không phải gà quay phổ thông, đây là gà quay tiên thực, chỉ ngửi mùi cũng ngon hơn sư nương làm rất nhiều, ta không lừa muội đâu."

Nói xong lập tức lấy từ túi trữ vật ra sáu con gà quay đặt ở trên mâm.

Gà quay vừa xuất hiện, toàn bộ phòng khách lập tức tràn đầy mùi thơm nồng đậm.

Hai nữ tử đồng thời nhìn qua, một lát sau sắc mặt co lại.

Lục Minh Hiên không phát hiện, còn tưởng rằng hai nữ tử đều bị mùi thơm hấp dẫn lấy.

Đắc ý nói: "Ta không lừa các muội đi! Có phải phi thường thơm hay không, tuyệt đối ăn ngon, gà quay này ở bên ngoài bị cướp đến điên rồi."

"Nếu không phải ta thô bạo trấn áp bọn hắn, một con đều không giành được, ta vừa mua được đã lập tức nghĩ đến sư muội."

Ngửi mùi thơm, hai nữ tử quả thật có chút động tâm, cũng không biết lúc nào Diệp Ca mới trở về.

Vạn Linh Nhi vừa định đồng ý, thần sắc bỗng nhiên khẽ động.

Tranh thủ thời gian thu tay lại, thản nhiên nói: "Sư huynh, gà quay mỹ vị như vậy, chính ngươi ăn đi! Sư muội ta gần đây giảm béo, không muốn ăn nhiều."

Bạch Tịch Dao cũng cảm ứng được, trên gương mặt vũ mị lập tức dạt dào ý cười: "Sư huynh, ta cũng không đói bụng, chính ngươi ăn đi!"

Biểu lộ đắc ý của Lục Minh Hiên lập tức cứng đờ, hắn không hiểu, sư muội thích ăn nhất là tiên thực, làm sao có thể cự tuyệt!

Chính là mùi hương này, hắn tin tưởng bất luận kẻ nào đều không chống cự được.

Còn là đưa tới cửa thì ai sẽ cự tuyệt.

Vạn Linh Nhi có chút không kiên nhẫn, mở miệng nói: "Sư huynh không còn sớm, ngươi mau trở về tự mình hưởng dụng đi! Ta còn có việc."

Đây là mở miệng đuổi người.

Lục Minh Hiên vẫn không đi, lại không phải lần đầu tiên bị đuổi, sớm đã thành thói quen.

Khó được hôm nay có lý do tới cửa tìm sư muội nói chuyện, không nói nhiều một hồi sao lại đi.

Hắn cũng không tin Vạn Linh Nhi không thèm, trực tiếp ăn gà quay ngay trước hai nữ tử.

Thịt gà xé ra, mùi thơm càng nồng.

Chỉ ăn một miếng, Lục Minh Hiên đã phải cảm thán tiền tiêu quá đáng.

Không cẩn thận ăn ngon đến mức rên rỉ.

Giờ phút này Lục Minh Hiên đã quên mình tới làm gì.

Trong mắt chỉ có gà quay, cũng không nói chuyện, một ngụm lại một ngụm ăn.

Mùi hương làm hai nữ tử mê muội, mặc dù bên ngoài có bữa tiệc lớn chờ các nàng.

Nhưng cái mùi hương này thật sự là quá thơm, hai nữ tử muốn xông qua mấy lần rồi, cầm lấy một con gà quay để ăn.

Nhưng dù sao đã từng được ắn nên có kháng tính, có thể nhịn được.

Nhưng nếu Diệp Ca không trở về, có thể các nàng cũng không thể nhẫn được nữa.

Rất nhanh Lục Minh Hiên đã ăn hết một con gà nướng, trên mặt tràn đầy dầu mỡ, nào còn vẻ nho nhã nữa.

Thậm chí ngay trước mặt hai nữ, hắn liếm năm ngón tay.

Cầm lấycon thứ hai tiếp tục ăn, vừa ăn vừa liên tục tán dương.

Vạn Linh Nhi và Bạch Tịch Dao dùng thần thức phát hiện Diệp Ca đã làm xong sáu món ăn.

Lúc này đã bày ra lên bàn, không có ý nghĩ muốn gọi các nàng.

Diệp Ca thậm chí đã ngồi xuống bắt đầu ăn.

Thế này còn nhẫn được thì không có gì không thể nhẫn nhục, Vạn Linh Nhi, Bạch Tịch Dao càng không thể nhẫn.

Cả hai đứng bật lên, Vạn Linh Nhi hung hăng nói: "Đáng giận, lại dám không đợi chúng ta đã ăn."

Lục Minh Hiên lập tức lấy lại tinh thần từ mỹ vị, còn tưởng rằng sư muội đang nói mình.

Vội vàng giải thích nói: "Thật ngại quá sư muội, gà quay này ăn quá ngon, ta nếm một ngụm, nhất thời không nhịn được, là sư huynh sai."

Ngoài miệng nói như vậy, tâm lý lại thật cao hứng, sư muội muốn ăn mình gà của mua.

Ai biết Vạn Linh Nhi cùng Bạch Tịch Dao lại không thèm để ý tí nào tới hắn.

Trực tiếp đi ra cửa.

Lục Minh Hiên trợn tròn mắt, cầm một nửa gà quay đang ăn rồi đuổi theo.

Oanh!

Vạn Linh Nhi hung hăng đá văng cửa phòng bếp ra, làm Diệp Ca đang ăn một mình giật nảy mình.

Hai nữ tử vào nhà không nói hai lời, ngồi xuống lập tức ăn.

Ngồi xuống ăn đồ ăn, lập tức phong quyển tàn vân.

Diệp Ca vội nói: "Đây hai món ăn cho chính ta ăn, là dùng linh thạch hạ phẩm rót vào, không có hiệu quả tu luyện đối với các ngươi, các ngươi không cần đoạt a!"

Hai nữ tử không thèm nghe, cứ ăn đồ ăn của hắn, mặc dù linh khí ít, nhưng hương vị không kém đi đâu.

Các nàng cố ý trừng phạt vì hắn ăn dám một mình.

Lúc này Lục Minh Hiên theo ở phía sau đi đến, vừa vào cửa lập tức bị mùi thơm nồng đậm hấp dẫn lấy, mùi thơm này so với gà nướng còn đậm hơn thật nhiều.

Nhìn đồ ăn trên bàn, lại nhìn gà quay trên tay mình một chút.

Lục Minh Hiên lập tức cảm thấy gà quay trên tay không thơm...

Bạn đang đọc Bắt Đầu Mang Theo Bản Đồ, Giết Gà Bạo Tất Cả (Bản Dịch) của Nhất Niên Thành Thần
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Thờisênh239
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 39

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.