Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tiến về Lâm Thành <2>

Tiểu thuyết gốc · 1390 chữ

Huyền gia

"Gia chủ, giờ không giao nữ nhi của gia chủ thì gia tộc ta sẽ biến mất, nếu gia chủ không giao thì sẽ hậu họa khôn lường." Một tên trưởng lão mở miệng nói.

Nghe được vậy 5 tên trưởng lão cũng gật đầu theo. Huyền Vân nhìn các trưởng lão mặt thở dài, nhìn trưởng lão mở miệng nói: "Nếu mà là con gái của các ngươi, ngươi chịu giao? Hay ngươi chỉ vì lợi ích cá nhân hoặc mạng sống?"

Âm thanh vang toàn bộ đại sảnh, nghe được gia chủ nói vậy họ trầm mặc, dù sao ai muốn hủy hoại cuộc đời của con mình đâu? Nếu đổi lấy mạng sống không phải bị tất cả nhổ phỉ. Huyền Vân nhìn tất cả đều cúi người xuống không biết nói gì? Nhưng mong bọn hắn minh bạch.

"Được rồi, nếu các ngươi minh bạch ta ý tứ thì ở lại đến sống còn, nếu chỉ là một con chó rút đầu thì rời khỏi gia tộc."

2 ngày đi qua, Diệp Vũ cùng Huyền cũng đến Lâm Thành, chỉ là một thành nhỏ nhưng xung quanh náo nhiệt vô cùng.

Huyền gia

"Ngày hôm sau, chính là ngày quyết chiến cũng là ngày cuối cùng của gia tộc ta, dù có..."

Bỗng một đạo âm thanh đơn thuần, dễ nghe vang lên trong chớp mắt tất cả trưởng lão hay gia chủ đều biết ai.

"Ở đây? Có chuyện gì sảy ra?"

Vừa vào tới cửa đại điện nhìn thấy trưởng lão, phụ thân đều trong trạng thái chuẩn bị chiến đấu. Mà Huyền Vân lại chú ý đến nam tử bên nhi nữ, chỉ biết nam tử dung mạo xuất phàm, mang theo khí chất bình thản tự nhiên không ai khác chính là Diệp Vũ.

Diệp Vũ ánh mắt bình thản đánh giá xung quanh, mà lúc Diệp Vũ đánh gia thì gia chủ cùng trường lão cũng bắt đầu đánh giá theo.

Mà âm thanh gia chủ cắt ngang tất cả đánh gia, dò xét của trưởng lão.

"Nữ nhi, vị thiếu niên bên cạnh này là?"

Đang trong lúc hoang mang, Huyền Cơ nghe được phụ thân hỏi cũng đáp: "Đây là Diệp Vũ, là một người bạn cùng đường con đi, là một người cũng con nữ nhi."

Nhìn được thiếu niên trước mắt Huyền Vân cũng hơi ngạc nhiên, nói đi cũng nọi lại dù sao đã cứu nữ nhi một mệnh vẫn phải cảm ơn.

"Ngươi là Diệp Vũ đúng không? Nếu ngươi cứu nữ nhi của ta vậy ta xin cảm ơn, còn mong ngươi đi đi nơi nảy không thể ở lâu, dù sao là ân nhân của nữ nhi ta nên mong ngươi hiểu cho."

Mặc dù biết là lý do, nhưng Diệp Vũ cũng chẳng thèm quan tâm ánh mắt nhìn Huyền Cơ, ra hiệu đến lượt ngươi lên sân.

Nhìn thấy ánh mắt Diệp Vũ liền minh bạch, Huyền Cơ mở miệng nói: "Phụ thân, con muốn cùng ân nhân nói chuyện một chút."

"Được thôi!"

Diệp Vũ cùng Huyền Cơ lập tức đi vào phong nói chuyện. Diệp Vũ nhìn Huyền Cơ nói: "Ngươi chắc đề nghị này tốt không?"

Dù sao Huyền Cơ cùng tên này đi hai tháng cũng hiểu tính cách một chút, chỉ biết là tên này cái gì cũng tốt chỉ mỗi tội hay giết người.

"Ta cũng không còn cách nào nha."

Thấy được câu trả lời liền Diệp Vũ cũng tức giận, nhìn một đứa ngốc đúng nghĩa.

"Ngươi cảm giác thấy ai cùng ngươi nói chuyện cả ban đêm không? Hay cần ta với người làm chuyện tạo ra nhân loại."

Huyền Cơ nghe mấy cầu đầu sắc mặt rất bình tĩnh cho đến khi Diệp Vũ nói tạo nhân loại, sắc mặt của Huyền Cơ mới biến hóa từ bình tĩnh sang đỏ thấm khuôn mặt.

Chỉ thấy Huyền Cơ sắc mặt biến đổi nhìn Diệp Vũ chằm chằm, Diệp Vũ mặc dù nói đùa nhưng bị nhìn chằm chằm vẫn mất tự nhiên.

Lúc này Huyền Cơ mặt đỏ lên nói: "Ngươi, ngươi đồ biến thái, ta sẽ không làm chuyện đấy với ngươi."

Mặc dù vẫn thanh âm đấy, nhưng giọng nói mang theo vài phần dụ hoặc, không biết có phải Huyền Cơ cố nói thế không nữa? Chứ lúc này Huyền Cơ não đang tự bổ ra phần tiếp theo.

Diệp Vũ mặc dù không biết gì, nhưng con mụ nó nữa nhìn thấy Huyền Cơ lúc lắc đầu đôi khi má càng ngày càng đỏ thấm lên, Diệp Vũ nhìn phát liền biết não của Huyền Cơ bổ ra cái gì.

Nói vậy nhưng Huyền Cơ tiếp xúc cùng Diệp Vũ trong hai tháng không tin không nảy sinh tình cảm. Diệp Vũ cũng biết rằng nảy mình nảy sinh tình cảm nhưng không thổ lổ ra, dù sao bị người ta từ chối thì úp đầu vào sọt rác là điều bình thường.

Cho dù ước mơ của Diệp Vũ xông pha dị giới, mở hậu cung thu thấp các em xinh tươi, Diệp Vũ cuối cũng làm ra kiên quyết, diệt gia tộc này sau qua vài hôm cũng được, dù sao một mất một còn.

Mà Huyền Cơ thì khác vậy, não càng ngày càng bổ ra nhiều tư tưởng khác nhau, ánh mắt càng ngày nhìn Diệp Vũ như muốn ăn tươi nuốt sống.

Muốn phá vỡ bầu không khí dâm đãng của Huyền Cơ truyền ra, Diệp Vũ chỉ đành mở miệng nói: "Khụ khụ, hai chúng ta ra nghoài không bị phụ thân ngươi hiểu lầm cũng khó xử, ngươi cũng làm ra quyết định đi."

Đang trong lúc não bổ nghe được Diệp Vũ nói Huyền Cơ sắc mặt vẫn đỏ, đáp: "Ngươi không phải nói bảo vệ gia tộc ta đúng không? Nếu ngươi rời đi gia tộc khác oánh đến thì sao? Nên ngươi cứ ở đây đến sáng đi."

Lúc này Huyền Vân đang đi ngang qua phòng nữ nhi, lập tức thấy ảnh đèn vẫn sáng, còn thấy bóng người nam tử, liền trong lúc hiếu kỳ vểnh tai lên nghe.

Nghe được tiếng bước chân, Diệp Vũ bình thản chuyển chủ đề nói: "À, mà phụ thân ngươi biết ngươi không linh căn nên mới cho ngươi rời nhà, theo ta đoán là vậy."

Chú ý được Diệp Vũ đổi chủ đề Huyền Cơ cũng chẳng để ý đáp theo: "Cái gì? Sao ta không nghĩ đến? Nhưng thế còn gia tộc."

"Thôi, nói ngươi cũng ngu chắc ta cũng chuẩn bị đi."

Huyền Vân biết được đối thoại, cấp tốc chạy về phòng coi như chuyện gì không biết.

Mà Huyền Cơ nghe Diệp Vũ muốn đi, liền cố tỏ ra đáng yêu với mang một phần câu dẫn

Nhìn thấy tư thể mà Huyền Cơ bày ra liền minh bạch, đây không phải trúc tiếp mời ăn sao? Nhưng vẫn tỏ ra đúng đắn nói: "Ngươi đây là thế nào? Ngươi đang làm cái gì?"

Vẻ mặt bình thản đấy là sao? Huyền Cơ liền nói mang theo vài phần nghẹn ngào: "Ngươi đây là cố ý không biết? Hay giả ngu."

Nhìn thấy sắc mặt u oán của Huyền Cơ, Diệp Vũ con mụ nó hoảng rồi, hoảng thật rồi đây không phải là tỏ tình công khai sao.

"Ngươi đây là thích ta?" Mặc dù đã biết câu trả lời, nhưng vẫn từ miệng người khác vẫn chắc ăn hơn.

Thấy sắc mặt hoài nghi của Diệp Vũ, Huyền Cơ càng ngày càng u oán nói: "Ta, ta đúng thật thích ngươi, với ngươi cung ngủ cùng ta rồi nên ngươi vẫn phải phụ trách nhiệm."

Diệp Vũ ngây ngốc, cái gì? Ta ngủ cùng với ngươi? Hửm, hình như trong hai tháng có tình huống như vậy thì phải, mặc kệ nếu đã thổ lộ thì liền chén thôi dù sao đã vứt đến tận mồm rồi.

Nhìn thấy Diệp Vũ rơi vào trầm tư, Huyền Cơ bắt đầu lo lắng,... Nhưng âm thanh tiếp theo như dội một gáo nước nóng vào cơ thể.

"Được rồi ta chấp nhận, nhưng cái tư thể này không phải ngươi định tạo đấy nhá."

PS: Tác mới vào nghề chớ phun.

Bạn đang đọc Bắt Đầu Thành Thần sáng tác bởi yy10465832
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi yy10465832
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 14

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.