Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Lấy trà thay rượu, kính Thiên, kính Thần Phật ban phúc

Phiên bản Dịch · 1844 chữ

Ngày hôm sau, mặt trời chói chang, hào quang vạn trượng.

Trên đỉnh núi Thấm Tiên bị mây và sương mù bao phủ, Kỳ Sơn đứng sừng sững, linh khí hấp dẫn, giống như một dải ruy băng đầy màu sắc từ trên mây rơi xuống.

"Lão Ngưu, xuất phát."

"Ọ òoo ~"

Trần Tầm và Đại Hắc Ngưu cảm thấy tinh thần sảng khoái, xua tan mệt mỏi, đi xuống núi.

Sắp đến thịnh hội, càng có nhiều tu sĩ xuống núi, có khi sẽ gặp được người đồng hành, cũng sẽ chắp tay chào hỏi lẫn nhau.

Bên ngoài núi Thấm Tiên, người đến người đi, vô cùng náo nhiệt, đa số là người bán hàng rong.

Trần Tầm đứng dưới chân núi nhìn xung quanh, lại không có người quen, hắn cười nhạt và dẫn theo Đại Hắc Ngưu đi về phía trung tâm nội thành.

Trên đường.

"Lão Ngưu, nếu như nhìn thấy trận pháp yêu thích, thì cứ việc mua thỏa thích."

"Ọ òoo Ọ òoo ~"

Đại Hắc Ngưu cọ cọ Trần Tầm, đôi mắt không ngừng đảo sang xung quanh, không biết nó đang nhìn cái gì.

Trần Tầm nhìn thoáng qua Đại Hắc Ngưu một chút, im lặng không nói.

Cả đoạn đường đi đến Thái Cô điện đều im lặng, đến giờ nó vẫn hùng vĩ như cũ, vẫn là những đường lưu tuyến màu vàng đen tràn ngập cảm giác áp bách ấy.

Trần Tầm và Đại Hắc Ngưu ngước đầu nhìn lên.

Lúc này, một vị nam tử Trúc Cơ kỳ đi tới, trong mắt mang theo vẻ cung kính.

"Tiền bối tới tham gia đại hội đấu giá sao?"

"Đúng vậy."

Trần Tầm gật đầu mỉm cười, đương nhiên biết hắn ta là người của Thập Đại Tiên Môn, phất tay đưa linh thạch ra.

"Tiền bối xin giữ lấy, gian phòng Địa tự ở số 321." Nam tử lấy ra một khối ngọc bài.

"Đa tạ."

Sau khi Trần Tầm nhận lấy, liếc nhìn một cái, hoàn toàn không giống ngọc bài năm đó, xem ra cấm chế lại bị thay đổi.

Nam tử chắp tay cung kính: "Tiền bối mời."

"Lão Ngưu, đi thôi."

"Ọ òoo ~"

Bọn hắn không chút do dự, trực tiếp đi vào trong Thái Cô điện, đó là một đầu thông đạo thẳng tắp, tất cả những thứ xung quanh đều được che đậy bởi thần thức.

Bây giờ trong điện vô cùng rực rỡ, hình dáng mỗi căn phòng đều thay đổi rất nhiều, nhưng mà bố cục vẫn như xưa.

Xung quanh có mấy vị tu sĩ Kim Đan chậm rãi đi tới, thân hình thoắt một cái trực tiếp tiến vào gian phòng của mình, căn bản không có cơ hội giao lưu.

Bọn hắn thậm chí nhìn thấy một tên nhà giàu, bước đi của người này mang theo gió, đầu đội ngọc quan, trang phục trên người đầy vẻ quý khí, toàn thân đều là pháp khí, còn có ba vị hộ vệ Kim Đan sơ kỳ.

Ánh mắt của hắn ta hơi liếc qua Trần Tầm, toàn thân mặc áo vải màu xám, còn đội cái mũ rơm, tu vi Kim Đan sơ kỳ, căn bản không vào được pháp nhãn của hắn ta, sau đó dẫn người tiến vào gian phòng của mình.

"Đỉnh thật."

"Ọ òoo?"

"Ta nói cái tên nhà giàu vừa nãy."

"Ọ òoo ~"

Đại Hắc Ngưu có chút không nói nên lời, nó còn tưởng rằng đang nói nó cơ.

Trần Tầm cười ha ha một tiếng, cũng không có chờ lâu trong điện, đi về phía bục phía trên.

Một lát sau, Trần Tầm và Đại Hắc Ngưu đi vào gian phòng của mình, an tĩnh chờ đợi đấu giá bắt đầu.

Một canh giờ sau, tiếng chuông du dương vang lên, trên đài đấu giá dần dần xuất hiện một lão giả.

Trần Tầm hơi siết chặt nắm đấm, tại sao lại là kẻ này.

Lão giả chắp tay, ánh mắt đảo qua xung quanh: "Hoan nghênh các vị đạo hữu, tiền bối đến đây tham gia đại hội đấu giá."

"Chắc hẳn vật phẩm đấu giá năm nay, sẽ không để cho chư vị thất vọng, đại hội đấu giá chính thức bắt đầu!"

Tiếng nói vừa dứt, trong nháy mắt dưới đài xuất hiện hơn mười vị nữ tu duyên dáng yêu kiều, bọn họ đứng ở trên đài các phía sau có các hình trụ lớn, khóe miệng ai nấy đều nở một nụ cười mê người.

Bên trong gian phòng.

Sắc mặt Trần Tầm giật giật, Thập Đại Tiên Môn này thật đúng biết kiếm tiền, mỗi trăm năm mỗi một cái thủ đoạn.

Thân thể Đại Hắc Ngưu đều sắp đứng ở bên ngoài phòng, mắt trâu của nó gắt gao nhìn chằm chằm bàn đấu giá, bọn hắn là người có linh thạch.

"Kiện thứ nhất, năm bình Chân Nguyên đan trung phẩm, trải qua sự giám định của nhóm đạo hữu Đan Đỉnh Tông, dược lực hoàn hảo không chút tổn hại."

Lão giả nói xong liền vung tay lên, một bình đan dược rơi vào bàn tay, một viên đan dược trắng nõn óng ánh bị lão ta kẹp lại giữa hai ngón tay.

Màu sắc, độ hoàn thiện đó, cho dù có trận pháp ngăn cách nhưng lại đều có thể cảm nhận hương thơm nồng nàn của dược liệu xông vào mũi.

"Chắc hẳn chư vị đều biết giá trị của loại đan dược này, chính là bảo đan Kim Đan kỳ, không cần giới thiệu nhiều."

Trong mắt lão giả lóe lên một tia tham lam: "Giá khởi điểm, hai vạn linh thạch hạ phẩm, mỗi lần tăng giá không thể ít hơn một ngàn linh thạch hạ phẩm."

"Ba vạn."

"Ba vạn năm ngàn."

"Bốn vạn."

"Năm vạn!"

......

Cột sáng trên đài đấu giá không ngừng phát ra ánh sáng nhạt, đan dược nâng cao tu vi tương đối quý hiếm, chỉ cần là tu sĩ đều sẽ cần đến vật này.

Lần này cạnh tranh vật phẩm đấu giá thứ nhất bắt đầu kịch liệt, đều không cần thêm náo nhiệt, trực tiếp đưa đại hội đấu giá lên cao trào.

Bên trong gian phòng.

Trần Tầm và Đại Hắc Ngưu không có hứng thú đối với đan dược.

Ngược lại bọn hắn khá bình tĩnh, cũng không có ra giá, chỉ uống trà dưỡng sinh, xem người khác đấu giá.

Sau đó là một ít công pháp, tài liệu trân quý, hoặc là linh dược, linh thú.

Trần Tầm và Đại Hắc Ngưu thấy vậy liền ghi chép lại, nhưng mà không hăng hái lắm, giống như đều không có tác dụng gì đối với bọn hắn.

Đến cuối cùng, lại là vật phẩm then chốt kia, Bồi Anh đan hạ phẩm.

Trần Tầm cảm thấy xui xẻo, tâm tình bất định: "Lão Ngưu, đi thôi."

"Ọ òoo ~"

Đại Hắc Ngưu gật đầu rồi đứng dậy, buổi đấu giá này cũng không cho danh sách vật phẩm trước, làm bọn hắn lỗ một ngàn linh thạch hạ phẩm.

Bọn hắn rời khỏi đại hội đấu giá sớm hơn thời hạn, đi về nhà.

Qua mấy ngày đến xem thiên kiêu đấu pháp, chờ đợi đại hội đấu giá lần sau bắt đầu.

Qua vài ngày sau.

Trần Tầm và Đại Hắc Ngưu đúng hẹn đi đến, tìm một chỗ hẻo lánh ngồi xuống, chuẩn bị tâm thái, xoá đi mấy ngày u ám trước đó.

Liên tiếp vài ngày, bọn hắn cắn hạt dưa, cười hì hì xem hết thiên kiêu Kim Đan kỳ đấu pháp, lại về nhà......

Thành Ngự Hư càng ngày càng trở nên náo nhiệt, người ở mỗi tông môn đều đang không ngừng đến đây.

Trong nội thành còn phát sinh một chút sự kiện đẫm máu, đó là tu sĩ ngoại lai đến nước Càn, có chút không biết điều .

Lại gây người của Thập Đại Tiên Môn giận dữ, mấy ngàn tu sĩ tụ tập, phía chân trời có một số lượng lớn người đạp lên pháp khí hoặc đạp không bay đến, mặc kệ đúng sai, trực tiếp ở ngoài thành mở ra đại hội Thăng Tiên!

Máu của kẻ gây chuyện nhuộm đỏ cả trời, Thập Đại Tiên Môn thậm chí còn nói: Muốn báo thù, vậy trực tiếp đến Thập Đại Tiên Môn bái sơn, chúng ta chờ các ngươi đến.

Nhưng nếu như còn dám ở thành Ngự Hư làm càn, cho dù đang ở ngoài nước Càn, cũng nhất định phải san bằng đạo thống của các ngươi!

Vô số tu sĩ trong nội thành sợ hãi rùng mình, mỗi người đều đàng hoàng hơn rất nhiều, nếu coi Thập Đại Tiên Môn là người lương thiện, vậy thành Ngự Hư đã sớm bị người khác phá.

Huống chi đại chiến Tu Tiên giới mấy trăm năm trước, Thập Đại Tiên Môn xuất thủ có bao nhiêu tàn nhẫn, những tu sĩ trải qua đều nhớ rất rõ.

Toàn bộ Tu Tiên giới của nước Vũ đều bị giết đến phơi thây khắp nơi, tu sĩ các tông môn chạy trốn về phía Bắc, ai dám tùy ý khiêu khích quyền uy.

Trong nháy mắt tháng tư đã trôi qua, đại hội đấu giá lần thứ hai của thịnh hội trăm năm bắt đầu.

Trần Tầm và Đại Hắc Ngưu đúng hẹn đi đến, lại đến, sau khi bọn hắn đưa phí vào sân liền tiến vào gian phòng.

"Lão Ngưu, khai đàn làm phép!"

Trần Tầm chỉnh lại áo bào, ngồi trên mặt đất, miệng lẩm bẩm.

"Ọ òoo!"Mắt Đại Hắc Ngưu tỏ vẻ thành kính, thu thập được rất nhiều cánh hoa trên núi Thấm Tiên.

Bên trong gian phòng khói xanh lượn lờ, những cánh hoa bay phấp phới, Trần Tầm phát huy hiệu ứng đến đỉnh cao, từng đạo pháp lực muôn màu muôn vẻ phát ra.

Hai mắt hắn nhắm lại, bình tĩnh nói:

"Hai huynh đệ ta hùng tâm tráng chí, một đường vào Nam ra Bắc tiến vào Tu Tiên giới, tuy có nguy hiểm trở ngại, nhưng hy vọng thượng Thiên, Phật Tổ ban phúc!"

"Ọ òoo Ọ òoo!"

Đôi mắt của một người một trâu sáng rực rỡ, khí thế mạnh mẽ, người thì chắp hai tay, trâu thì chắp hai móng, bên trong căn phòng đầy khói xanh và cánh hoa phiêu tán.

Lần này nhất định sẽ lấy được Vũ Trần thảo, Thúy Nhuỵ Dạ Bạch Chi!

"Lão Ngưu, lấy trà thay rượu, kính Thiên, kính Tiên Thần Chư Phật!"

"Ọ òoo Ọ òoo!"

Áo bào của Trần Tầm và Đại Hắc Ngưu không gió mà bay, cầm trà dưỡng sinh trong tay, đồng thời đổ xuống mặt đất, hơi nóng bốc lên.

Bọn hắn nhìn nhau cười một tiếng, mỗi người trở lại vị trí của mình, trong mắt mang theo sự bình tĩnh và lạnh nhạt, thể hiện rõ phong phạm.

Bạn đang đọc Bắt Đầu Trường Sinh Vạn Cổ, Ta Cẩu Đến Thiên Hoang Địa Lão của Tử Linh Phong Tuyết
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Domino123
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 25

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.