Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Đây Thật Sự Là Con Mèo Hung Dữ Nhất Mà Tôi Từng Gặp!!!

Phiên bản Dịch · 1025 chữ

Giọng Gió lười biếng liếm lông, sau đó nhìn chằm chằm vào tay anh.

Chậm rãi tới gần, gần hơn nữa...

Ngay khi Lục Cảnh Hành tới trước mặt Giọng Gió, anh nhẹ nhàng dùng cái thước dài 20 cm kia chạm vào người nó.

“Meo meo?” Giọng Gió nghiêng đầu, nghi hoặc nhìn anh. Trong nhiều ngày gần đây, Lục Cảnh Hành chỉ sờ một chút như vậy, nhưng đều sẽ lấy đồ ăn cho nó.

Và lần này cũng không có gì khác biệt.

Trong nháy mắt khi Giọng Gió nhìn thấy túi đồ ăn cho mèo, nó lập tức kích động đi tới, và không chút do dự nhào lên, điên cuồng ăn như quỷ chết đói đầu thai.

Lục Cảnh Hành nhân cơ hội này, lặng lẽ hoán đổi cây thước, nhẹ nhàng dùng tay của mình sờ chú mèo hung dữ kia một cái.

Lại nói, khi anh quyết định thực hiện công việc khó khăn này, cả Quý Linh và Dương Bội đều đứng bên cạnh nhìn chằm chằm vào, không hề bỏ sót bất cứ một chi tiết nhỏ nào, sẽ lướt qua trước mắt.

Và dù Lục Cảnh Hành chỉ sờ vào người con mèo nhỏ ấy một cái, bọn họ cũng thay anh toát mồ hôi.

Cũng khó trách được bọn họ, Giọng Gió vốn không phải một con mèo bình thường.

Quý Linh coi như là nguyên lão hai triều (làm cho hai chủ), vậy mà cô còn không khỏi cảm thán: “Đây thật sự là con mèo hung dữ nhất mà tôi từng gặp.”

Không chỉ hung dữ, sức chiến đấu của nó còn cực mạnh.

Bởi vậy khi Lục Cảnh Hành dám đưa tay ra sờ nó, cô thật sự bội phục lòng can đảm của anh.

“Không có con mèo nào vừa sinh ra đã hung dữ cả, chỉ vì nó từng bị người ta làm tổn thương sâu sắc mà thôi.” Lục Cảnh Hành khẳng định: “Kỳ thật đối với mèo hoang, bảo trì cảnh giác là một chuyện rất tốt.”

Nếu không phải bọn họ chuẩn bị thu nhận nó, anh cũng sẽ không cố gắng dạy dỗ nó trở thành ngoan ngoãn như vậy.

Bởi vì sau khi được thuần hóa lại một lần nữa thả mèo về với tự nhiên, nó sẽ không thể sống nổi.

Trong khoảng thời gian này, thường xuyên có fans đến cửa tiệm thăm nó.

Kể cả khi Giọng Gió đặc biệt hung dữ, các cô ấy cũng không hề tức giận. Ngược lại là khác, rõ ràng những cô gái ấy đã bị nó dọa nhưng bọn họ vẫn cười rất tươi, còn trầm trồ khen ngợi: “Oa, thực sự hung dữ!”

Cô bé lúc trước xin bọn họ cứu trợ Giọng Gió cũng thường xuyên tới đây thăm nó, còn mang cho nó mấy túi đồ ăn cho mèo.

Đáng tiếc, dường như Giọng Gió thù rất dai, nó vừa ăn túi thức ăn cho mèo, vừa gầm gừ dọa cô gái ấy, chắc phải mất thời gian lâu lắm, con mèo thù dai này mới chịu tha thứ cho cô ấy.

“Ông chủ, có thể mở livestream được không?” Có người đưa ra lời đề nghị với Lục Cảnh Hành: “Tôi muốn xem tiến độ chân thực của Giọng Gió, nhưng lại không có thời gian mỗi ngày đều đến thăm nó.”

Đường xá có chút xa xôi, nếu có thể mở livestream là tốt nhất.

“Livestream ư?” Lục Cảnh Hành nhíu nhíu mày, có chút chần chờ nói: “Tạm thời chúng tôi còn không có gì hay để phát sóng…”

Hơn nữa hiện tại bọn họ đang có ý tưởng dựa vào Giọng Gió để giúp tài khoản trở nên nổi tiếng hơn.

Làm như vậy về sau, mỗi khi có video mới up lên, hiệu quả sẽ càng tốt hơn.

Nhưng một khi lựa chọn phát livestream, chắc chắn là người xem video sẽ ít đi.

Có chút mất nhiều hơn được.

Bởi vậy, sau khi Lục Cảnh Hành suy nghĩ một chút, anh lập tức trả lời cô gái ấy: “Sau này chúng tôi sẽ phát, nhưng trước mắt, điều kiện của nơi này còn chưa được chín muồi.”

May mắn thay, đối phương cũng chỉ nói một chút như vậy, trong lòng vẫn thấu hiểu cho bọn họ: “Cũng đúng, phát livestream luôn phải theo dõi mọi lúc mọi nơi, mà các anh lại bề bộn nhiều việc quá.”

Cửa tiệm làm ăn ngày càng tốt, Lục Cảnh Hành thường xuyên bận tới tối mắt tối mũi. Cũng may, hai người Quý Linh rất nhanh nhẹn, bọn họ cũng đỡ đần cho anh không ít.

Lại nói, lúc ban đầu Dương Bội cũng không nhanh nhẹn được như vậy đâu, và tốc độ của cậu ấy, thật sự là do Giọng Gió huấn luyện ra.

Dạo gần đây, cậu ấy cũng học theo Lục Cảnh Hành bắt đầu ra tay chơi với Giọng Gió, và đương nhiên, muốn chơi với nó là phải học được cách nhanh chóng tránh né các loại công kích của nó.

Đến hiện tại, cậu ấy đã có thể dễ dàng tránh khỏi móng vuốt của Giọng Gió, hơn nữa còn vòng qua công kích của nó sờ đến cái đầu đầy lông xù mềm mại kia.

So với nó, những con thú cưng khác chỉ như một món đồ ăn, quá ngoan ngoãn, hiền lành và thơm ngon, xinh xắn!

Có thể nói, trải qua khóa huấn luyện với Giọng Gió, tới hiện giờ, những con thú cưng khác có khó thuần hơn nữa, một khi rơi vào tay cậu ấy, Dương Bội đều có thể xử lý vô cùng lưu loát, thuần thục.

Nên tắm thì tắm, nên cắt thì cắt.

Không một chút lưu tình.

Có một vài con thú cưng từng tới cửa tiệm khác, nhưng nơi nào cũng từ chối, gần như bọn họ đều cho rằng mấy con thú này vô cùng khó chịu, không hợp tác một chút nào, nhưng đến tay Dương Bội, cậu ấy vẫn hành động thật dễ dàng lưu loát.

Bạn đang đọc Bắt đầu từ cửa tiệm thú cưng của tửu tâm mang quả quả
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi TachTraThanhXuan
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 52

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.