Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Cỏ non nói nhiều

Phiên bản Dịch · 1842 chữ

Thiên Thần tinh vực, Bắc giới, Thượng Ly đại lục.

Trầm Tinh tông, khu vực ngoại môn.

Trong một cửa chuyên bán linh chủng linh thực.

"Từ Uyên sư huynh, đây là hạt giống Bán Linh thảo mà ngươi cần đây, tất cả tám linh thạch." Hỏa kế cửa hàng cầm một túi trữ vật tạm thời, đưa cho thiếu niên trước mắt.

Thiếu niên được gọi là Từ Uyên sư huynh tầm mười bảy mười tám, tướng mạo thanh tú, đôi mắt sáng ngời có thần.

Mười viên linh thạch như xúc xắc xếp thành một hàng, Từ Uyên ý vị thâm trường liếc mắt nhìn hỏa kế cửa hàng.

"Ta hiểu, sư huynh ta hiểu mà ~" Hỏa kế thể sờ dưới quầy một lát lại lấy ra một bao lớn chứa các loại hạt mầm cùng linh chủng đã vứt đi, sắp chết, bán không được ra.

Sau khi nhận cái bao to kia, Từ Uyên rời khỏi phiên chợ nhỏ ngoài sơn môn, chuẩn bị trở về tiểu sơn cốc của mình.

Khu vực nội môn trung tâm của Trầm Tinh tông nằm ở Lục Bàn Dục Long thiên linh mạch chính giữa Thập Vạn đại sơn, bên ngoài Thập Vạn đại sơn đều là khu vực ngoại môn, diện tích cực kỳ bao la.

Một chiếc thuyền nhỏ bằng gỗ lim dài ba trượng đang bay lượn với tốc độ cao trên bầu trời, Từ Uyên ngồi trên đầu thuyền nhìn bên dưới Thập Vạn đại sơn.

Trên bầu trời, các loại độn quang đan xen khắp nơi, âm thanh xé gió bén nhọn không dứt bên tai, thỉnh thoảng còn có chim muông mấy chục trượng giương cánh gào thét lướt qua.

"Cảnh tượng bực này có nhìn thế nào cũng không thấy ngán." Từ Uyên một tay ôm túi trữ vật chứa hạt cỏ, ánh mắt bình tĩnh nhìn cảnh tượng bầu trời bao la này.

Núi non uốn lượn, sông nhỏ vắt ngang qua sơn cốc xanh biếc, thuyền nhỏ gỗ lim từ từ đáp xuống chỗ đậu.

Vừa bước xuống thuyền nhỏ, Từ Uyên đã bị một đám linh khuyển chăn cừu bao vây, chúng lè lưỡi, ngoắt ngoắt cái đuôi nịnh nọt chủ nhân của mình.

Mấy chục khối xương cốt thịt linh thú mang theo bị Từ Uyên ném về phía xa, khiến đám chó chăn cừu này phóng như bay, mấy ngàn con Hồ Linh dương trong bãi nhốt đằng xa cũng yên tĩnh lại.

Sơn cốc có hình tròn bất quy tắc, kéo dài ba mươi dặm, là nơi chăn cừu mà Từ Uyên thuê ở ngoài sơn môn.

"Ui, đại sư trồng cỏ trở về rồi, không biết lần này có thể mang đến cho ta bao nhiêu huynh đệ tỷ muội đây?"

"Mà ngươi đang giẫm lên ta đó, vui lòng nhấc chân ra đi."

"Có thể bảo vệ đám đệ muội biết nói của ta một chút không? Còn để cho đám Linh Dương đó ăn nữa thì còn cỏ nào tán gẫu với ta nữa."

Thanh âm từ dưới chân Từ Uyên truyền đến.

Từ Uyên cúi đầu, trước mắt xuất hiện một giao diện ngắn gọn.

Tên: Bán Linh thảo

Điều kiện: Nói nhiều (có thể thu hoạch).

Giao diện ngắn gọn đến mức không thể ngắn gọn hơn này, khiến lúc trước Từ Uyên đã nghĩ luôn cả lời trích dẫn làm màu sau khi liên tục xưng bá toàn bộ bắc giới rồi.

"Đám huynh đệ tỷ muội của ngươi tụ chung một chỗ chỉ toàn nói nhảm, làm ta đau hết cả đầu."

"Số mệnh của cỏ không phải là bị ăn sạch sao?"

"Mé nó!"

Từ Uyên dời chân, lấy ra túi trữ vật chứa hạt cỏ.

"Trồng một triệu hạt cỏ mới có thể ra một điều kiện, cây thì phải trồng trăm ngàn, mà điều kiện đưa tới không phải nói nhảm thì chính là yên lặng ngậm miệng, khi nào thì vận khí của ta mới tốt lên được đây?"

Từ Uyên phỉ nhổ xong liền tay kết pháp ấn, Phong linh khí hội tụ.

Một trận cuồng phong nổi lên, Từ Uyên lấy một phần hạt cỏ từ túi trữ vật dùng linh lực cảm nhiễm vung ra ngoài, lập tức vô số hạt cỏ bị cuồng phong thổi lên trời, sau đó lại theo cuồng phong đưa đến một vị trí nào đó trong sơn cốc.

Sau khi làm xong mọi chuyện, Từ Uyên vẫy tay gọi con đầu đàn của bầy chó đến.

Đại Hắc cẩu thân dài tầm hai mét ngoắt ngoắt cái đuôi, bộ lông đen nhanh bóng loáng, vui sướng ngồi xổm trước mặt Từ Uyên, cái đuôi sau lưng vẩy như quạt máy.

"Trông chừng Linh Dương cho kỹ, mấy ngày tới đừng cho chúng đến sơn cốc phía Bắc ăn cỏ nhé." Từ Uyên sờ sờ đầu nó, căn dặn.

"Gâu gâu" Đại Hắc Cẩu gật đầu như giã tỏi.

Mục đích quan trọng của việc thuê sơn cốc bên ngoài chính là để trồng cỏ trồng cây quét điều kiện thuận tiện tu luyện, mà mục đích nuôi đám Hồ Linh dương này là vì không muốn lãng phí đám Bán Linh thảo thôi.

"Huynh đệ, ta nói này, hôm nay có Thanh Văn Giao Long theo trên sơn cốc phong bay qua đấy, dáng dấp to lớn hùng vĩ, ay là ngươi cũng kiếm một con để huynh đệ mở mắt đi.. ."

"Dài ít nhất cũng trăm trượng đấy, còn tản ra thần quang, vô cùng uy phong."

"Đám ngốc các ngươi chỉ lo nhìn rồng, lại không nhìn mỹ nữ. Hôm nay vị tiểu tỷ tỷ ngự kiếm tầm thấp, một thân váy trắng như tuyết, dung mạo không đẹp sao?"

Sau khi Từ Uyên trở về, đám cỏ non nói nhiều hắn mới dời trồng bắt đầu dần dần tỉnh lại, líu ríu rùm beng.

Nghe được thanh âm này, cảm thấy Từ Uyên có chút phiền, sau khi bảo đám chó tản ra đi chơi thì liền quay người vào trong tiểu viện.

Góc tường tiểu viện có một phiến linh điền đặc thù, khoảng nửa mẫu thấy phương, trồng ba bụi Bán Linh thảo.

Tên: Bán Linh thảo, Điều kiện: Linh lực nhỏ bé. (Độ trưởng thành 95/100)

Tên: Bán Linh thảo, Điều kiện: Linh lực nhỏ bé. (thành thục độ 93/100)

Tên: Bán Linh thảo, Điều kiện: Mộc hệ thiên phú nhỏ. (Độ trưởng thành 85/100)

Bên cạnh còn có một chậu hoa dùng pháp trận phòng hộ bảo vệ, trong chậu là một đóa rộ Mộc Lan hoa đang nở rộ.

Đây xem như là chút vốn liếng của Từ Uyên, cũng là nguyên nhân với tư chất bình thường của hắn mà có thể đi đến một bước này.

Tên: Mộc Linh hoa, điều kiện: Mộc Nguyên chi lực nhỏ. (Độ trưởng thành 75/100)

Những linh thực mang theo điều kiện, chỉ cần chín là có thể thu hoạch, thu hoạch rồi sẽ tăng thêm điều kiện.

"Mau mau trưởng thành đi, ta có thể tấn cấp đến Trúc Cơ kỳ hay không đều nhờ vào ngươi cả đấy." Từ Uyên nhìn Mộc Lan hoa có chứa điều kiện được trận pháp bảo hộ, khóe miệng vẫn không nhịn được mà chảy nước miếng.

Linh hồn hắn thai xuyên qua phương đại lục này, gia đình bình thường, phụ mẫu bình thường, tư chất bình thường, điều duy nhất khiến cho hắn vui mừng chính là cữu cữu hắn là tiểu quản sự đệ tử ngoại môn tạp dịch của Trầm Tinh tông.

Dù hắn tư chất bình thường nhưng đi cửa sau cũng xem như trở thành ngoại môn đệ tử đại tông, dưới chân đại thụ dễ hóng mát mà.

"Ba mươi năm ta có thể đến Ngưng Khí tầng tám đều là dựa vào các ngươi."

Từ Uyên lấy ra một bình sứ nhỏ, trích ra một giọt linh dịch vào Mộc Lan hoa.

Sau khi hấp thu linh dịch, Mộc Linh hoa lại càng nở đẹp hơn, trên đầu đóa hoa thánh khiết, ngưng tụ một tia khí mịt mờ.

"Gâu! Gâu Gâu! !"

Bên ngoài sân nhỏ truyền đến tiếng sủa của bầy chó, Từ Uyên bước ra ngoài tiểu viện, chỉ thấy một con Linh Dương màu trắng đang chạy như điên trên đồng cỏ ở sơn cốc, chín con linh khuyển tại điên cuồng đuổi theo phía sau, định vây nó lại để ép Linh Dương vào trong bãi nhốt cừu.

Từ Uyên tập trung lực chú ý lên người Linh Dương

Tên: Hồ Linh dương

Điều kiện: vận động, chất thịt ngon (dùng ăn hoặc thu làm ngự thú có thể đạt được điều kiện. )

"Có bữa tối rồi.” Từ Uyên nói xong liền xuất ra pháp khí thông tin bắt đầu liên hệ hảo hữu trong ngoại môn.

Đêm đó, sao trăng đầy trời, thâm thúy mà sáng chói.

Một cột sáng trong suốt trong khu vực cực lớn quan trọng nhất Thập Vạn đại sơn, kéo dài tới chân trời, tựa như cây cầu trời đất.

Từ Uyên xếp bằng trên đồng cỏ sơn cốc, tu hành Mộc hệ công pháp 《 Vạn Mộc Thanh Đế Quyết 》của tông môn.

Công pháp này nghe rất trâu bò, nhưng chỉ là một môn Mộc hệ công pháp tứ bình bát ổn, điểm sáng duy nhất là tự thân khôi phục hoặc gieo trồng linh thực tương đối tiện lợi thôi, là công pháp lựa chọn hàng đầu của Mộc hệ linh mạch kiếm sống bên ngoài.

Lúc trước Từ Uyên không phát hiện hệ thống thì tư chất bình thường, bản thân chỉ cầu ổn định là được, cho nên liền lựa chọn môn công pháp này.

Ngay khi tia nắng sớm đầu tiên từ đỉnh sơn cốc chiếu xuống, Từ Uyên từ từ mở mắt, cảm thụ được linh lực trong cơ thể không có chút biến động nào, không nhịn được mà cười khổ lên.

“Bán Linh thảo chẳng qua là linh lực nhỏ bé, liền có thể chống đỡ ta ba tháng thậm chí nửa năm khổ tu, đây là loại tư chất kém cỡ nào chứ.”

Dựa theo lời giải thích của cữu cữu hắn, hắn có thể tu luyện tới Ngưng Khí tầng tám đã là mộ tổ phong thuỷ tốt rồi.

Trải qua một đêm, mớ hạt cỏ mà hắn nhờ cuồng phong gieo xuống có lẽ giờ đã nảy mầm rồi.

Từ Uyên dạo bước trên đồng cỏ mới gieo xuống, bắt đầu tìm kiếm Bán Linh thảo có điều kiện.

"Nói nhiều nói nhiều lại là nói nhiều, không thể có thứ nào mới hơn sao?"

Nhưng vào lúc này, Từ Uyên ánh mắt khẽ động.

Tên: Bán Linh thảo

Điều kiện: Mẫu thảo (có thể sản xuất hạt cỏ phẩm chất cao số lượng lớn, độ trưởng thành 1/100)

"Mẹ nó, cuối cùng cũng không cần bị cắt cổ nữa rồi."

Bạn đang đọc Bắt Đầu Từ Trồng Cỏ (Bản Dịch) của Trư Nhục 200 Cân
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Cinnie
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 10

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.