Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tiêu Phi Lựa Chọn (18+)

Tiểu thuyết gốc · 3131 chữ

"Thật là bất hạnh mà."

Tiêu Phi đang ở trong phòng chải chuốt, thì đột nhiên có một âm thanh già nua vang lên làm nàng hoảng sợ.

"Ai vậy....ai.....ai giả thần giả quỷ....người đâu, người đâu hết rồi."

Tiêu Phi gào thét nhưng đáp lại nàng vẫn là tiếng khàn khàn đấy.

"Ngươi có kêu rát họng cũng không ai tới được đây đâu!"

"Làm sao có thể, ngươi muốn cái gì, ta cái gì cũng có thể cho ngươi, đừng giết ta."

Tiêu Phi giọng sợ hãi đáp.

"Cái gì cũng có thể cho ta, hahaha, ngươi hiện tại còn cái gì chứ, Vương Hậu bỏ rơi ngươi rồi, con trai ngươi cũng sắp chết."

Giọng khàn khán đáp lại.

"Cái gì, không thể nào, con ta làm sao có thể sắp chế chứ, còn Vương Hậu nhất định sẽ tìm cách cứu ta ra, ta thế nhưng là rất trung thành với Nương Nương mà."

Tiêu Phi cố gắng tìm hi vọng nói.

"Ta tới đây để giúp ngươi, chỉ cần ngươi đồng ý, ta sẽ cung cấp tài nguyên cho tới khi con trai ngươi đạt Thiên Cực Cảnh mới thôi, chỉ là tư chất hắn có bước đi tới đó không thì tự biết, còn về báo thù sao, ngươi là người tự giẫm đá nên ta không thể giúp ngươi được, ý ngươi thế nào."

Âm thanh đó đáp lại.

"Ngươi muốn ở ta thứ gì? Thân thể này sao, thế thì ngươi lầm rồi, ta thân tàn bại liễu làm sao có thể."

Mặc dù biết, không có thứ gì tự dưng cho không như thế nên nàng hỏi.

Nếu như những gì hắn nói là đúng, có nghĩa là nàng đã bị Vương Hậu bỏ rơi rồi sao, sau này chỉ ở lại đây đến cuối đời, nàng không muốn như thế, hiện tại có cơ hội nàng cũng phải nắm bắt.

"Ta muốn ngươi làm nữ nô cho ta, phải nghe theo mọi lời ta nói!"

Giọng nói lại vang lên.

"Cái gì, muốn ta làm nô cho ngươi sao, ngươi mơ tưởng, ta tưởng ngươi muốn thân thể này vài ngày thôi chứ."

Tiêu Phi nói.

"Thôi được, nếu ngươi không thích thì có thể đổi cách, như vậy đi, ta cùng với ngươi ân ái, nếu trong mười phút ngươi có thể nhịn được không ra (cao trào) thì ngươi thắng, tài nguyên ta vẫn như cũ gửi cho con trai ngươi tu luyện đến Thiên Cực Cảnh.

Còn nếu ngươi thua thì ngươi phải làm nữ nô cho ta, còn về tài nguyên thì phải xem biểu hiện của ngươi rồi."

Âm thanh đó vang lên nói.

Tiêu Phi nghe được như vậy, nhất thời không biết phải trả lời như thế nào, hiện tại cơ hội trước mắt, cơ hội đổi đời mà nàng lại do dự, sau một hồi tranh đấu suy nghĩ.

"Được, theo cách mới đi, nhưng ta làm sao để tin ngươi sẽ giữ lời?"

Tiêu Phi nói.

"Ta đường đường là cường giả lại bắt nạt một phàm nhân như ngươi sao, hơn thể nữa ta cũng không cần ngươi đồng ý, trực tiếp cưỡng hiếp ngươi thì có làm sao chứ, đâu rãnh phí miệng lưỡi với ngươi chứ, ta đang thiếu nữ nô, thấy ngươi tội nghiệp mà thôi, hiện tại ngươi đã hiểu chưa."

Tiêu Phi nghe được hắn nói như thế thì bừng tỉnh, đúng là như thế, hắn đâu cần phí sức lực như thế.

"Được rồi, ta đồng ý, khi nào bắt đầu."

Tiêu Phi mong nó qua càng nhanh càng tốt.

"Hiện tại luôn đi."

Nói rồi âm thanh vừa dứt, trong phòng đột nhiên có một khe nứt tách ra, từ trong bước ra là một lão già tóc trắng bạc phơ, ánh mắt sắc bén như kiếm đang chằm chằm vào Tiêu Phi.

Tiêu Phi cảm nhận được uy áp từ người này phát ra nhất thời không thể động đậy, mặc dù uy áp thoáng qua nhưng phải mất một lúc nàng mới có thể cử động lại.

"Lần đầu gặp mặt, lão phu tự giới thiệu, ta tên là Thanh Dương, ngươi có thể gọi ta là lão Thanh."

Lão Thanh nói.

"Bái kiến tiền bối!"

Tiêu Phi hành lễ, mặc dù địa vị của nàng cũng không có cao lắm, nhưng đối với trong mắt cường giả ở ngoài thì người phàm như nàng chẳng là cái gì cả.

"Không cần dài dòng, bắt đầu luôn đi."

Lão Thanh phất tay nói rồi y phục đang mặc trên người biết mất, lộ ra cơ thể tuy không còn cường tráng nhưng cũng không đến nối gầy quá, tương đối cân xứng.

Tiêu Phi cũng là lần đầu nhìn thấy nam nhân khác ngoài Đại Vương, nhịp tim vô thức đập nhanh hơn một chút, nàng đưa mắt đánh giá khắp thân thể của lão, lão ta mặc kệ nàng đứng yên một chỗ.

Tiêu Phi đưa mắt xuống nhìn cây côn thịt chút xíu, nàng thầm đỏ mặt.

"Cái thứ đó có chút giống với Đại Vương, nhưng sao nó nhỏ thể nhỉ."

Lão Thanh nghe nhạc được Tiêu Phi nói có hơi chút mắc cười, để xem tý nàng còn cười được hay khóc lóc xin tha đây.

Tiêu Phi biết hiện tại dù có đổi ý cũng đã muộn, nên dứt khoát cởi bỏ bộ y phục đang mặc rồi nằm xuống giường chờ đợi, lúc trước khi ân ái với Đại Vương nàng cũng chỉ nằm đó mặc Đại Vương muốn làm gì làm, do vậy nên chuyện này nàng thiếu thốn kinh nghiệm.

Dường như Lão Thanh cũng biết trước nên không có gì lạ cả, giống như Lâm Phi, tên đầu đất kia cũng chỉ làm cho xong chuyện mà thôi.

Lão Thanh bước tới giường, đưa mắt ngắm nhìn toàn bộ cơ thể của Tiêu Phi đang hiện ra trước mặt mình, cặp ngực thật sự to à nha, phía dưới chốn đào nguyên là khu rừng rậm mặc dù đã cắt tỉa một chút, che lấp đi nơi thần bí của nữ nhân.

Lão Thanh đưa tay vuốt ve khắp cơ thể nàng, tóc, cằm rồi xuống ngực, đặt tay lên Nhũ Hoa mà xoa bóp.

"Vẫn săn chắc!"

Lão Thanh lên tiếng, rồi đưa tay lên nghịch ngợm đầu vú.

Tiêu Phi cảm được sự lạ lẫm mà cơ thể mà mang lại, đó là cái gì đó nàng không thể diễn tả được, chuyện này Đại Vương chưa bao giờ làm với nàng.

Lão Thanh nhìn Tiêu Phi biểu hiện trên khuôn mặt, biết nàng đang chịu sự kích thích, lão vẫn từ từ vuốt, tay còn lại đang đi xuống phía dưới.

Tới phía ngoài tiểu huyệt, lão đưa tay sờ nhè nhẹ, sau đó vân vê hòn le, một lát thì hòn le căng phồng lên đỏ màu máu.

Khoái cảm mảnh liệt truyền đến làm Tiêu Phi cả người vặn vẹo, cái cơ thể này đã lâu Đại Vương không đụng vào, không ngờ hiện tại mới kích tình một chút đã có chút không chịu nổi.

"Tiêu Phi mặt mày không biết phải làm thế nào, chưa đút vào mà thân thể đã mẩn cảm như vậy rồi, nó lạ quá, khác xa với Đại Vương."

Nàng đâu biết lão già này kinh nghiệm đầy mình, nai tơ như nàng chịu làm sao nổi, một ngón tay tiến vào bên trong tiểu huyệt đang ướt át dâm thủy làm Tiêu Phi bắt đầu thở gấp.

"Rốt cuộc tiến vào rồi sao!"

Nhưng không, nàng đưa mắt nhìn xuống thì là ngón tay của lão đang ở bên trong, lập tức có chút không vui, cứ như này tý nữa ta sẽ thua mất, nàng cắn răng nói.

"Mau mau cho vào đi, tiền bối cứ như vậy tý nữa ta sẽ thua mất."

Lão Thanh cũng không trêu chọc nàng nữa mà đưa cây côn thịt lại gần Âm Đạo tiến hành ma sát, Dâm thủy ứa ra rất nhiều chứng tỏ nàng động tình rồi, mới sờ một tý mà đã như thế này, thật đúng là mẩn cảm mà.

Côn thịt tách ra hai mép môi mà từ từ tiến vào bên trong, quy đầu vừa vào bên trong cảm nhận được bốn phía xung quanh chèn ép, hiện tại lão điều chỉnh cho côn thịt mới chỉ mức độ nhỏ mà thôi, ở bình thường không biết sẽ như nào, mới nghĩ thôi đã hưng phấn.

Tiêu Phi cảm nhận được thứ đó vào hết bên trong rồi thầm nghĩ, nếu như này là mười phút ta vẫn có thể chịu đựng được, hơn nữa Đại Vương còn không thể làm ta ra lần nào nữa mà còn nói gì tới.

Kích thước hiện tại mới chỉ bằng tên vô dụng kia mà thôi, Lão Thanh cười cười bằt đầu cắm quất.

Bạch! Bạch! Bạch!

Lão thanh vừa nhấp vừa từ từ tăng kích thước của côn thịt lên, điều này làm cho Âm Đạo Tiêu Phi căn phồng ra theo thời gian.

Tiêu Phi như cảm nhận được côn thịt càng ngày càng to ra, hơn nữa mỗi cú nhấp đều sâu hơn một chút nhất thời hoảng hốt, nàng tưởng mọi nam nhân kích thước đều gần như bằng nhau chứ, nàng sai lầm.

"Không thể nào, sao lại to dài như thế, không lẽ!"

Lão Thanh không để ý đến Tiêu Phi, mới phút thứ ba côn thịt của lão đã tăng tới 15cm, dù là tường thành Âm Đạo vẫn không thể ngăn cản sự to ra của nó, đến mức ôm chặt không một kẻ hở.

Tiêu Phi nằm đằng trước, lúc đầu không có cảm giác gì theo thời gian thứ đó to ra làm nàng bắt đầu có tiếng nấc, khoái cảm ma sát phía dưới làm nàng bắt đầu rên rỉ, thưa này là nàng đầu tiên cảm thấy.

Ưm! Ưm! Ưm!

Tới phút thứ năm, cây côn thịt đã dài tới 20cm, mỗi cú thúc đều đâm vào mớ thịt mềm bên trong cùng, cũng là tới tử cung nàng, làm cho Tiêu Phi như người mất hồn.

"Ưm...sâu quá rồi....tiền bối....của...của người quá dài đi à....ưm.....thật lớn......ưmmmm....a.....a..."

Tiêu Phi chỉ có thể rên rỉ nói, chỉ là vừa mới nói xong trong cơ thể lập tức Âm Tinh từ Hoa Tâm bắn ra ngoài, nàng cao trào lần thứ nhất.

Tiêu Phi cả người co giật, nàng là lần đầu tiền cảm thấy cơ thể mình nhẹ như bay, bổng khắp các tầng mấy trên trời.

Mị hoặc từ thân thể toát ra sau khi cao trào của mỹ phụ làm Lão Thanh càng thêm nóng hừng hực, tiếp tục cắm quất, tường thành Âm Đạo co bóp lấy côn thịt của lão càng làm lão thêm sảng khoái, Tiêu Phi thân thể cũng tự giác mà đung đưa theo từng cú thúc của lão.

Tiêu Phi từ lúc ra lần thứ nhất miệng cứ lẫm bẩm.

"Ha, ha, ha, ta ra rồi, ta thua rồi, ha ha ha....ưm nhẹ chút...ưm..."

Đến phút thứ mười, nàng đã ra tận ba lần, mặc dù đã tới thời gian ước định nhưng Tiêu Phi vẫn tiếp tục nhấp hông, nàng hiện tại đang muốn sướng, sự sung sướng tới từ cảm giác mà nàng chưa bao giờ trãi qua.

Lão Thanh như thể khai phá được con người bên trong của Tiêu Phi nên tiếp tục như máy đóng cọc vào tiểu huyệt nàng.

"Mạnh lên, đúng rồi, sướng ưm...ưm...ưm..."

Sau khi ra lần thứ bốn, nàng thân thể ngã xuống giường, chắc cũng vì sướng quá mà mắt trắng dã.

Lão Thanh thấy vậy cũng liến bắn tinh dịch hôi thối vào bên trong Âm Đạo nàng, tới tử cung.

Rút côn thịt ra đưa tới trước mặt Tiêu Phi, nàng như thấy mùi gì, mở mắt, ánh mắt mê man nhìn lấy thứ làm nàng dục tiên dục tử, theo bản năng cơ thể Tiêu Phi đưa lưỡi ra liếm láp tinh dịch còn sót lại rồi nuốt một cách ngon lành.

Nàng vừa mút vừa đưa mắt nhìn lên lão trông cực kỳ dâm đảng, nàng không chỉ thua ở trò chơi mà còn đưa bản thân mình sa đoạ luôn rồi.

Nàng bú liếm sạch sẽ côn thịt, Lão Thanh hài lòng với biểu hiện của nàng, đưa tay vuốt ve mát tóc nói.

"Ngươi làm tốt lắm, theo như định ước, ngươi về sau là nữ nô của ta, mãi mãi, mau gọi chủ nhân."

Tiêu Phi cả người không chút do dự mà quỳ xuống đất lên tiếng gọi, nàng cũng là người khôn ngoan, nếu giờ chối bỏ e là bị một chưởng đập chết, chi bằng ôm cái đùi to này.

"Chủ nhân, từ nay về sau ngài sẽ là chủ nhân của nô gia, mãi mãi không thay đỗi, chủ nhân nói gì nô gia tuyệt đối sẽ nghe lời, nghe theo mọi mệnh lệnh mà không nhíu mày."

"Tốt lắm, tốt lắm, mau quay người lại, vểnh cái mông của ngươi lên."

Lão Thanh lên tiếng đáp.

Tiêu Phi nghe chủ nhân lên tiếng lập tức xoay người, nâng mông lên thật cao, để lộ ra cặp mông to tròn trắng xóa, tiểu huyệt vẫn đang chảy ra dâm thủy cùng với tinh dịch trắng đục.

Lão Thanh tiến tới, trực tiếp cho cây côn thịt vẫn đang cương cứng tiến vào bên trong.

Mặc dù đã chuẩn bị nhưng kích thước của côn thịt thật sự quá to, nàng có chút không chịu nổi, chạm tới sâu bên trong làm Tiêu Phi rên rỉ một tiếng.

Hừ! Hừ! Ưm!

Lão Thanh vừa nhấp vừa lấy tay vỗ chat chat vào cặp mông, làm nó đỏ chót in hình dấu tay mặc dù không dùng lực lượng, Lão Thanh như cảm nhận được là khi đánh vào mông nàng thì bên trong kẹp chặt lại hơn một chút làm lão càng thêm sướng.

"Ưm...ưm...chủ..chủ...nhân..sướng...mạnh....lên.......sướng....ưm...a....a....!"

Tiêu Phi rên rỉ trong hoang lạc, đầu óc trống rỗng không còn suy nghĩ được gì nữa.

Lão Thanh Côn thịt cắm quất vào tiểu huyệt, cả hai va chạm, cặp mông cứ tăng tăng như vỗ sóng từng đợt nhìn vô cùng đã mắt.

Lần nãy Tiêu Phi chịu đựng được lâu hơn một chút mới cao trào, nhưng Lão Thanh vẫn không buông tha nàng, Lão Thanh đ-t Tiêu Phi khắp phòng, cửa sổ rồi nhà bếp rồi ngoài sân.

Sau khi xuất tinh, Tiêu Phi chỉ được nghỉ ngơi một lát, lại bị Lão Thanh ngay tại chỗ tụt quần rồi ra sức đ-t, Tinh dịch cùng dâm thủy rơi rãi khắp nơi, chỗ nào cũng có giấu vết của hai người, ngay cả lúc ăn cơm cũng bị đ-t.

Tiêu Phi bị Lão Thanh hành hạ tới ngày thứ ba mới dừng lại, nếu không phải nàng có ăn đan dược hồi phục mà Lão Thanh cho e là đã sớm ngất xĩu lâu rồi.

Hiện tại Tiêu đã trở nên một người mỹ phụ thèm khát côn thịt, bởi vì chỉ cần sờ nhẹ vào người nàng liền dâm thủy ứa ra, nước nôi lênh láng.

Trong đầu nàng bây giờ chỉ có côn thịt và chủ nhân, mọi thứ khác dường như biến mất, ngay cả con nàng cùng không quan tâm nữa.

Trãi qua ba ngày được Lão Thanh tưới tắm, Tiêu Phi mị nhãn như tơ, xinh đẹp hơn rất nhiều, với lại do ăn thêm dưỡng nhan đan làm nàng càng trẻ càng thêm xinh đẹp hệt như Lâm Phi.

Sáng sớm Lão Thanh đang vừa mở mắt, thì thấy Tiêu Phi đang dưới háng của lão mút chùn chụt lấy cây côn thịt thô to, dù không nuốt hết nhưng nàng vẫn cố gắng hết sức, lão xoa đầu nàng như khen ngợi, sau mười phút tinh dịch từ quy đầu bắn vào miệng nàng.

Tiêu Phi tham lam nuốt hết sạch, rồi làm sạch bóng loáng cây côn thịt, Nàng nhe răng cười nói.

"Chủ Nhân buổi sáng tốt lành."

Nàng biết hôm nay chủ nhân có việc phải đi rồi nên cố gắng làm tốt, ra sức hầu hạ để chủ nhân được vui vẻ mà khen thưởng nàng.

"Tốt lắm, ta có việc phải đi một thời gian, mọi việc ở đây cứ như bình thường là được, còn đây là tài nguyên đủ cho con trai ngươi tu luyện đến Địa Cực cảnh."

Nói rồi lão phất tay đưa cho nàng một cái không gian chỉ, rồi từng bước đi ra, hư không lập tức chia làm hai mảnh không gian, bên trong là khí tức của sự hủy diệt, lão thanh bước vào như không có chuyện gì xảy ra, bên kia Tiêu Phi nhìn thấy việc này âm thầm vui mừng, vì mình ôm được một cái đùi to.

Thấy chủ nhân đã biến mất, nàng hiện tại mới bắt đầu dọn dẹp lại mọi thứ, không để cho người khác biết được, dọn dẹp xong, Tiêu Phi bước vào phòng tắm, làn nước ấm áp tưới lên da thịt trắng bóc của nàng.

Nam nhân khác nhing thấy e là chịu không được cám dỗ, nàng rửa sạch khắp cơ thể, bên dưới tiểu huyệt vẫn có róc rách tinh dịch chảy ra, bụng nàng chướng đầy rạo rực bên trong.

"Từ hôm đó đến nay, chủ nhân bắn rất nhiều, nhiều như vậy, liệu có thai không nhỉ, nếu có thì tốt, nàng sẽ được sủng ái nhiều hơn."

Tiêu Phi suy nghĩ tích cực, bên trên một tý là hình xăm màu đỏ đặc thù mà chủ nhân ban cho nàng, Tiêu Phi không biết nó là cái gì, chủ nhân nói nàng không cần biết nhiều như vậy làm gì, hỏi nhiều không tốt, biết càng nhiều chết càng sớm là Tiêu Phi sợ xanh mặt.

Ngoại hình nàng hiện tại được bao nhiêu người ước ao, chết có phải rất phí, vì chủ Nhân không muốn người khác nhìn thấy vẻ đẹp của nàng, nên đã cho nàng một bộ Y phục giống với Lâm Phi nhưng có màu tím, là Thiên Cực Cảnh pháp Y.

Bộ này ở đây không có bán, nói đúng hơn là nguyên liệu vô cùng hiếm, cho dù có nguyên liệu mà muốn tạo ra y phục này e là khó như lên trời, bán Bộ Y phục này e rằng mua được cả cái Vân Võ Quận Quốc này.

----------

Tối qua hơi mệt, giờ mới đăng được, chúc anh em ngày mới tốt lành.

Bạn đang đọc Bắt Đầu Từ Vạn Cổ Thần Đế sáng tác bởi ThiênGiang
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi ThiênGiang
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 38
Lượt đọc 2014

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.