Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thịt Hàn Tưu (18+)

Tiểu thuyết gốc · 3538 chữ

Sinh Nhật mình nên thêm chap cho ae

///

Xem ra phải đi Chu Tước Lâu một chuyến nhìn xem, nơi xa Hàn Tưu nhìn thấy Giang Thiên được tiếp đãi không tầm thường, chắc chắn có lai lịch, nàng muốn xem xem, hắn đến hắc thị làm gì.

Giang Thiên lại có thể một chút xem thấu nàng trong tu luyện gặp phải vấn đề, sao lại là người bình thường?

Vô luận là bởi vì hiếu kỳ, hay là bởi vì tự mình tu luyện vấn đề, nàng đều nhất định phải theo sau, biết rõ ràng thân phận của người này.

Hàn Tưu nhéo nhéo trong bao quần áo chứa Thánh Quang Đan Tử Kim hộp, nhãn thần trở nên trầm ngưng, nói:

"Giống cái kia dạng cao thủ, hẳn là sẽ không ăn nói lung tung. Nếu hắn biết rõ ta triệu chứng, nói không chừng hắn cũng biết nên như thế nào trị liệu."

Màu đen như mực chân khí, từ thể nội dũng mãnh tiến ra, bao trùm thân thể của nàng, hóa thành một đoàn hào quang màu đen.

.....

Rốt cuộc có cách cưa nàng rồi, mặc dù hơi tốn công nhưng không sao, đều đáng giá.

Tại sắp xếp, Giang Thiên đi vào Chu Tước Lâu, giả bộ mua 3 toà thành trì lừa Trấn Quân Hầu ra.

Hàn Tưu mặc một thân chỉnh tề màu xanh nam trang, mái tóc đen nhánh dùng một cây dây cột tóc cố định lên đỉnh đầu, hình thành một cái công tử búi tóc.

Nàng vốn là dáng dấp mười phần mỹ mạo, ngũ quan tinh xảo tuyệt luân, môi hồng răng trắng, trang phục như vậy, đơn giản giống như một cái nhẹ nhàng mỹ thiếu niên.

Nàng cũng ở gần đó mà quan sát, liền biết được là Trấn Quân Hầu thì tức giận.

"Thế mà Hắc Thị cấu kết với Độc Chu Thương Hội, thật to gan."

Trước đi giúp hắn vậy, Hàn Tưu phi thật nhanh tới.

Giang Thiên liền đánh cho Trấn Quân Hầu trọng thương rồi chạy.

Hàn Tưu đứng tại Hắc Thị tường thành đỉnh chóp, lạnh buốt mà nói:

"Trấn Quân Hầu, ngươi còn trốn nơi nào, giết ngươi xong mang đầu về Vân Đài Tông Phủ?"

Trấn Quân Hầu tâm chìm vào đáy cốc, làm sao ngay cả Vân Đài Tông Phủ cũng nhúng tay tiến đến?

"Bất kể như thế nào, trước diệt trừ nàng rồi hãy nói."

Trong mắt của hắn lộ ra một vệt sát quang, hai chân đạp một cái, giẫm nát mặt đất phiến đá, xông bay lên cao mấy chục trượng, một chưởng hướng Hàn Tưu đánh qua.

Hàn Tưu khóe miệng khẽ nhếch, như thiểm điện xuất thủ, một kiếm đâm ra đi, kích phát ra chói lọi kiếm quang, tựa như vạn kiếm đều xuất hiện.

Hàn Tưu tại tạo nghệ trên kiếm pháp vốn là cực cao, đạt tới Kiếm Tùy Tâm Tẩu cảnh giới đỉnh cao, bản thân bị trọng thương Trấn Quân Hầu làm sao có thể là đối thủ của nàng?

"Bành! bành!"

Kiếm kích âm thanh tựa như hạt mưa, không ngừng rơi vào Trấn Quân Hầu trên thân.

"Phốc!"

Trấn Quân Hầu phun ra một ngụm máu tươi, từ giữa không trung rơi xuống, vô cùng chật vật rơi xuống đất.

Giang Thiên nhìn xem cái kia một mảnh quay cuồng mây mù màu đen, lầu bầu nói:

"Đây chính là Hắc Ám lĩnh vực!"

Hắc Ám lĩnh vực, từ trình độ nhất định tới nói, kỳ thật cũng là một loại thiên địa dị tượng.

Hàn Tưu tu vi còn chưa đủ mạnh, cho nên, chỉ có thể để phương viên trăm trượng, hình thành Hắc Ám lĩnh vực

Nếu là võ đạo tu vi của nàng có thể đạt tới Bán Thánh cảnh giới, thậm chí có thể làm được cải thiên hoán địa, che khuất bầu trời, trong nháy mắt liền có thể đem một mảnh địa vực ban ngày biến thành đêm tối.

Sau một lát, chỉ còn bộ thi thể không đầu, Hàn Tưu mang trên vai cái hộp, nhìn biết cái đầu rồi, nàng hướng Giang Thiên nhìn thoáng qua, mắt ngọc mày ngài cười nói:

"Bằng hữu, đi thôi! Cùng lên đường, đi tới Thiên Ma Võ Thành!"

"Ai nói ta muốn đi tới đó."

Giang Thiên phi ra thành rồi biến mất.

"Đáng giận, còn muốn giấu diếm ta."

Hàn Tưu phí hết khí lực lớn như vậy, chính là muốn hướng Giang Thiên lấy lòng, chứng minh Vân Đài Tông Phủ cùng việc này không quan hệ.

Nhưng không có nghĩ đến, đối phương căn bản không lĩnh tình.

Hàn Tưu đương nhiên sẽ không buông tha Giang Thiên, thế là thi triển ra 'Bước trên mây Truy Nguyệt' thân pháp võ kỹ, lập tức đuổi theo.

Hàn Tưu trong đôi mắt mang theo ý cười, nói:

"Võ Thị Học Cung cùng Vân Đài Tông Phủ vẫn luôn là giao hảo quan hệ, nếu chúng ta tại Hắc Thị đã từng có một lần vui sướng hợp tác, nếu không ngươi đem cái kia một bản sổ sách cho ta mượn nhìn một chút?"

Giang Thiên mặc kệ nàng, liền tăng tốc.

Hàn Tưu cũng tăng thêm tốc độ, lần nữa đuổi tới Giang Thiên bên cạnh, nói:

"Ngươi nói ta phục dụng Thánh Quang Đan đằng sau, cũng nhiều nhất chỉ có thể tu luyện tới Thiên Cực cảnh hậu kỳ, tiếp tục tu luyện, liền sẽ có nguy hiểm tính mạng. Lời này không phải nói chuyện giật gân a?"

Thất Giang Thiên lại im im, nàng một bụng bực mình nói:

"Không phải ngươi đang theo đuổi ta sao, làm sao hỏi toàn im lặng vậy."

Giang Thiên đáp:

"Ngươi đến cùng có phiền hay không? Ngươi nếu là lại đi theo ta, cẩn thận ta đối với ngươi không khách khí."

Hàn Tưu có chút tức giận mắng nhìn chằm chằm Giang Thiên, nàng thế nhưng là Vân Đài Tông Phủ tông chủ con gái, lại là một vị khuynh quốc khuynh thành đại mỹ nhân, chủ động hướng hắn lấy lòng, vẫn còn đụng phải một cái mũi bụi.

Từ nhỏ đến lớn, không có bất kỳ cái gì một người nam tử dám dùng dạng này giọng điệu nói chuyện với nàng, cho dù là Thiên Ma Lĩnh 36 quận quốc đệ nhất thiên tài Trương Thiên Khuê cũng đều đủ kiểu nịnh nọt nàng.

"Ngươi chỉ muốn thoát khỏi ta, ta lại muốn đi theo ngươi."

Hàn Tưu cùng Giang Thiên so kè, đuổi sát tại hắn bên cạnh, bảo trì cùng hắn giống nhau tốc độ.

Giang Thiên đang suy nghĩ cách làm sao cưa được Hàn Tưu mà không tốn sức.

Hàn Tưu nói:

"Ta đã đưa tin cho Vân Đài Tông Phủ rồi, sẽ có người tới đón chúng ta."

Giang Thiên đáp.

"Theo ta thấy, nàng đưa tin bọn chúng tới giết chúng ta phi tan chứng cứ thì đúng hơn, Tứ Phương Quận Quốc ngươi."

Hắn vừa nói xong, đột nhiên có một cổ khí tức đang bay tới.

"Đấy ta nói mà, sai thế nào được."

Hàn Tưu nghe vậy cũng không dám nói gì, ai kêu lỗi tại nàng.

"Có hai tên, nàng giữ chân một tên."

Giang Thiên nói rồi, đi solo chiêu với một tên trong đó, từ từ chạy ra xa.

Chưa được ba chiêu cái tên kia đã bị hắn đánh cho chia năm xẻ bảy, đứng đợi một lúc rồi mới di chuyển.

Hàn Tưu đánh không lại rồi bị bắt, Giang Thiên..... gánh nặng a, bởi vậy toàn là do hắn giải quyết hết, ít khi để nữ nhân của hắn ra trận.

Nhìn Hàn Tưu bị phong ấn kinh mạch, cười cười.

Hắn bàn tay đè vào Hàn Tưu đỉnh đầu, rất nhanh liền tìm tới đỉnh đầu nàng tuệ mạch, tiếp lấy hướng phía dưới, tìm được sau tai, bộ mặt, phần cổ, sau đó tiếp tục hướng hạ du đi, nắm trước ngực linh trùng mạch, phần lưng Thiên Tâm mạch.

Hàn Tưu chưa từng bị nam tử như vậy xoa nắn, khuôn mặt đỏ lên, quát lớn:

"Ngươi....Ngươi làm gì?"

"Tìm kiếm kinh mạch, chỉ có dạng này, ta mới biết được tên kia ở trên thân thể ngươi đến cùng sử dụng cái gì thủ pháp?"

Giang Thiên bàn tay, từ Hàn Tưu đùi, một mực trượt hướng mắt cá chân.

Mỗi thăm dò một đầu kinh mạch, hắn liền sẽ đem một tia chân khí đánh vào cái kia một đầu kinh mạch, dùng cái này đến dò xét phong cấm.

Thế nhưng là Giang Thiên mỗi đánh ra một tia chân khí, Hàn Tưu liền sẽ có một loại tê dại cảm giác, tựa như là có một dòng nước ấm tiến vào thân thể, không nói ra được sảng khoái.

Trơ mắt nhìn Giang Thiên, tại nàng toàn thân cao thấp không ngừng nhào nặn, Hàn Tưu đã là tức giận, lại có chút ngượng ngùng, một đôi mắt đẹp trừng đến tròn căng, toàn thân kéo căng, gương mặt đỏ đến tựa như hai mảnh Vân Hà.

"Xong rồi a."

Giang Thiên nói.

"Ừm!"

Hàn Tưu trong miệng phát ra một tiếng buồn bực thanh âm, mi tâm khí hải chân khí, tựa như đột nhiên tìm được chỗ tháo nước, lập tức tuôn hướng kinh mạch toàn thân.

Lực lượng khôi phục, Hàn Tưu trên mặt mang theo vài phần tức giận, một chưởng hướng về Giang Thiên đánh qua.

Hắn thân thể một bên, một phát bắt được cổ tay của nàng, trầm giọng nói:

"Nàng muốn làm gì?"

Hàn Tưu nói:

"Ngươi mau buông tay."

"Thôi được rồi, chia ra đi vậy, dể chạy hơn."

Giang Thiên một mặt nói là vậy, nhưng biết nàng sẽ đi theo hắn.

Đi được một đoạn, sau lưng truyền tiếng gió, quay đầu thì thấy Hàn Tưu chạy theo.

"Nàng theo ta làm gì?"

Hàn Tưu đáp.

"Ta bị thương, mà tên kia đuổi theo, đánh không lại mới đi theo ngươi, hai ta hợp sức mới thắng được."

Đánh lại thế nào được, chạy lẹ thôi, hai người cố gắng phi hết tốc lực.

"Đây là nơi nào."

Giang Thiên hỏi.

"Ta nhớ ở đây có toà cung điện, được cứu rồi."

Hàn Tưu nói.

Đi vào bên trong, kích hoạt đóng cửa, cửa đá bên ngoài chặn được tên kia mấy ngày, tranh thủ thời gian hồi phục đi, trận pháp xung quanh hao mòn từ lâu.

Giang Thiên cùng Hàn Tưu bị thương khá nặng, hắn đảo mắt một vòng, thấy một toà trận pháp đã phải màu theo năm tháng.

"Xem ra phải sửa chưa một ít a."

Giang Thiên nói.

Hàn Tưu lắc đầu, nói:

"Vô dụng, nơi này trận pháp, chính là sương trắng Bán Thánh tự tay khắc lục, mười phần cao thâm. Vân Đài Tông Phủ một vị Trận Pháp đại sư, trong này nghiên cứu ba tháng, cũng không thể đem trận pháp nghiên cứu ra được."

"Lục phẩm trận pháp, chữa trị hơi rắc rối."

Giang Thiên nói.

"Cái gì, lục phẩm, toàn bộ Võ Thị Học Cung cùng Vân Đài Tông Phủ cao nhất chỉ Tứ phẩm mà thôi."

Hàn Tưu nói.

Không có nói nhiều, Giang Thiên bắt tay vào làm, chữa trị trận pháp một chút. Hàn Tưu kinh hãi, tên này còn biết chữa trị trận pháp sao, nàng đứng ở một bên khẩn trương quan sát, sau một lát thì hoàn thành, bỏ linh tinh vào khảm, vậy là kích hoạt.

Hàn Tưu nhìn Giang Thiên với ánh mắt sùng bái.

"Sao nào, thấy anh đây rất đẹp trai đúng không."

Giang Thiên nói.

Hàn Tưu đỏ mặt, tên này còn không đứng đắn, nàng uống vài viên đan dược mau tróng chữa thương.

Giang Thiên nói:

"Ta có một cách làm chúng ta nhanh chóng trị thương, hơn nữa thực lực còn tăng."

Hàn Tưu đôi mắt đẹp loé lên, dường như muốn biết đó là cách gì.

Hắn thì thầm vào tai nàng một tiếng "song tu", vừa nói xong Hàn Tưu định thần một lúc, khuôn mặt đỏ bừng lên vì xấu hổ, tức giận nói:

"Ngươi, giờ là lúc nào ngươi còn đùa ta."

Giang Thiên đáp.

"Ta có một loại công pháp, khi song tu sẽ giúp hồi phục vết thương, sắp chết đến nơi rồi ta hơi sức đâu đi lừa nàng."

Giang Thiên nói để Hàn Tưu suy nghĩ, cũng đúng chạy là không thoát, ở đây càng lâu thì sẽ có viện binh đến, sẽ chết càng mau.

Hàn Tưu hỏi:

"Ngươi tên gì?"

Giang Thiên đáp:

"Ta gọi là Giang Thiên."

Như đã có quyết định, Hàn Tưu nói:

"Tốt Giang Thiên, Sau, sau này, ngươi không được phụ ta, bằng không..."

Giang Thiên biết nàng đã đồng ý, nguyên bản đeo mặt nạ cởi ra, để lộ khuôn mặt anh tuấn tiêu sái, tiến sát tới gần nàng, không để nàng nói xong liền ôm lấy nàng thân thể, hôn lên đôi môi mỏng hồng kìa.

Trái tim nàng chợt tăng gia tốc, đập nhanh liên hồi.

Hàn Tưu định lên tiếng, nhưng khi nàng há miệng lại tạo cơ hội cho hắn đầu lưỡi đi vào, hai cái lưỡi giao thoa, ngọc dịch của nàng liên tục tiết ra cho nam nhân hưởng thụ.

Hàn Tưu theo bản năng giãy giụa, muốn đem hắn đẩy ra ngoài, nhưng lại không có cách nào, nên mặc cho gắn bày bố.

Bàn tay hắn luồn ra sau vuốt ve cổ trắng ngần, một tay theo xuống đặt lên bờ mông căn mọng mà xoa bóp, Hàn Tưu rên rỉ một tiếng.

"Ân!"

"Hàn Tưu nàng đẹp quá!"

Giang Thiên nói rồi típ tục hôn lấy, nàng nghe hắn nói lời mật ngọt, cả người như chìm vào bể tình, nàng vụng về đáp trả lấy.

Dần dần nàng cũng quen với việc hôn, hé miệng chủ động cùng hắn đá lưỡi, đôi nhũ phong tùy ý hắn nhào nặn, y phục đã bị Giang Thiên cởi xuống từ bao giờ, mà ngực nàng bị bàn tay to lớn của nam nhân bóp lấy, truyền đến cảm giác kỳ lạ.

Hắn chơi đùa lấy núm vú hồng hào, bàn tay xoa xoa cặp mông căng tròn.

"Ưm..nhẹ...chút..."

Hàn Tưu rên nhẹ, hai tay đặt sau lưng nam nhân, miệng thơm hé mở, điên cuồng cùng hắn cháo lưỡi, mùi hương nữ nhân, ngọc dịch ngon ngọt, thân hình quyến rũ làm hạ thể căng cứng.

Giang Thiên toàn thân cởi sạch, thân hình săn chắc, phía dưới để lộ ra côn thịt thô to, khiến Hàn Tưu lần đầu nhìn thấy có chút sợ hãi, cái này làm sao vừa a.

Hắn lại tiếp tục hôn, tay cầm lấy tay nàng đặt lên thân côn mà di chuyển lên xuông, tay còn lại hắn tìm tới chốn đào nguyên, mặc dù cách lớp quần mỏng nhưng hắn cảm nhận được ướt át.

Giang Thiên luồn tay tìm đường vào khe rãnh mà bắt đầu vuốt ve, Tiểu Huyệt hồng hào kia thế mà lại không lông a, bạch hổ trời sinh sao.

Xung quanh trơn bóng láng mịn như da em bé, hắn thích thú đùa giỡn, dâm thủy ứa ra ngày càng nhiều.

Giang Thiên ngậm lấy một bên ngực ra sức mà mút, đánh lưỡi lên cái hạt ngọc hồng hào kia, như nhận phải khích thích, đầu vú săn chắc nở ra cứng lên.

Không chịu đựng nổi, Giang Thiên phất tay, một cái giường hiện ra, hắn bế Hàn Tưu phi lên giường, cởi sạch nàng y phục, Hàn Tưu vẫn theo bản năng che đi những chỗ nhạy cảm.

Giang Thiên nhìn chằm chằm vào Bạch Hổ kia, Hàn Tưu xấu hổ vô cùng vì cảm nhận được ánh mắt nóng bỏng của nam nhân.

Hắn không do dự mà nếm thử, Hàn Tưu một khắc liền giật mình.

"Không, dơ, không nên......ân...ưmmmm....!

Nàng rên rỉ, muốn kêu hắn dừng lại, thế mà hai bên đùi lại kẹp chặt hơn như muốn nói, mút mạnh lên đi.

Hàn Tưu cảm nhận phía dưới mình tê dại, cả người lâng lâng như bay bổng, lại ngứa ngáy, chắc vì không đủ sâu, nàng đôi mắt si mê nhìn lấy nam tử đang chăm sóc mình phía dưới, nghĩ mình cũng nên làm gì báo đáp.

Giang Thiên hiểu ý nàng, thế là theo kiểu 69, cả hai giúp đỡ nhau, Hàn Tưu nhìn cây côn to thế kia, khi tức cương dương vào mũi, hít một hơi, ta không thể thua, nàng ngậm vào từ từ cho quen thuộc, đôi lúc răng hơi cạ cạ, nàng không biết thế nào nên chỉ có thể lên xuống, vì quà dài nàng chỉ cho vào miệng được gần một nửa.

Phía dưới nàng càng sướng lại càng ngứa làm nàng tức điên, rên rỉ nói:

"Giang Thiên, ta ngứa, khó chịu quá."

Hắn biết thời cơ đã tới, liền ngồi dậy, cạ côn thịt vào hai mép kia mà ma sát.

Hàn Tưu đã sớm chấp nhận số phận, không có kháng cự, đôi chân dài miên man chủ động banh ra cho hắn tiến vào.

Giang Thiên không chút chần chừ, trực tiếp đem côn thịt cắm vào, xuyên qua lớp trinh nguyên, máu đỏ chảy ra, nét mặt nàng hơi tái, nước mắt từ khoé mi chảy ra, nàng ngoan ngoãn chịu đựng.

Trên chiếc giường, vang vọng âm thanh mê hoặc lòng người, hai thân thể trần trụi ôm lấy nhau. Hàn Tưu dần quen thuộc với côn thịt ra vào âm huyệt của nàng, khoái cảm lan tràn khiến nàng buông bỏ chống cự, thậm chí còn phối hợp cùng nam nhân, đôi chân thon dài kẹp chặt đem hắn đút vào càng sâu trong nàng.

Trong cung điện vang vọng toàn tiếng rên của mỹ nữ, nghe sao mà kích thích thính giác.

"A...không nên...đừng như vậy...a...a...không muốn.. "

"Đợi chút...a...a...đừng mà...của ngươi quá to...sẽ đâm chết ta...a...a..."

"Mau...mau dừng lại...a...a...ta sẽ phát điên...a...a... không muốn a...a..."

"Không phải...ta không dâm đãng...ô...ô...là do ngươi...ô...ô...đừng mà...ta không muốn nữa...a...a..."

"A...a...a...a..."

"A...a...lại đâm...a...a..."

"Ân...a...sướng...sao lại sướng như vậy...tiếp tục chọc sâu...thoải mái..."

Giang Thiên nghe mỹ nữ rên rỉ ngày càng dâm dục, càng ra sức dùng lực, chẳng mấy chốc toàn bộ côn thịt chèn sâu vào hoa tâm, làm bụng nàng nhô lên một đoạn nhỏ. Hàn Tưu cong thân hình tuyệt mỹ, hai tay bám cổ hắn, miệng nhỏ chảy ra quỳnh tương ngọc dịch.

"Ân...ưm...ưm...sắp...sắp raaa....ưm...."

Ngay sau đó, từ Âm Đạo Hàn Tưu phun trào một mảnh âm tinh, làm ướt đẫm bên dưới ga giường. Giang Thiên ngạc nhìn, không nghĩ tới nữ nhân này mẫn cảm như vậy, khẽ cười đem nàng kéo dậy, để nàng ngồi trong lòng hắn.

"Nàng tự động thân đi..."

"Ân...a...Tốt..."

Hàn Tưu không có kháng cự, hai người trong tư thế ngồi, nàng ngồi trên hắn, âm huyệt vẫn nuốt lấy côn thịt, liên tục lên xuống. Hai tay nàng ôm cổ hắn, hai mặt nhìn nhau lập tức hôn lấy, trong khi mỹ nữ liên tục nhún nhảy trên người nam nhân.

"Như vậy, ta đã là nữ nhân của chàng rồi phải không?"

Hàn Tưu không có khả năng tùy tiện lộ ra vẻ dâm đãng như vậy trước mặt nam nhân, nàng dĩ nhiên đối với Giang Thiên có hảo cảm không ít.

"Sau này gọi ta Phu Quân."

Giang Thiên nói.

"Ân...tốt...ưm..phu quân....ưm...."

Hàn Tưu rên rỉ đáp.

Nàng nghe hắn trả lời, trong lòng buông bỏ tâm lý, nàng còn tưởng hắn chỉ tùy tiện chơi nàng xong bỏ, nhưng xem ra nam nhân này còn có trách nhiệm nha.

Nàng thả lỏng tinh thần cưỡi trên người hắn, khoái cảm dâng cao làm nàng muốn cao trào lần nữa.

"Thiếp ra...lại ra đây...mau ra cùng thiếp...a… a..."

Giang Thiên hai tay bấu víu mông thịt của mỹ nữ, theo nhịp nhún nhảy càng điên cuồng của nàng, hắn cũng đạt đến đỉnh điểm, tinh dịch toàn bộ phóng vào tử cung mỹ nữ, đồng thời một dòng dịch thể nóng ấm từ trong thân thể mỹ nữ trào ra, càng làm hắn bắn lâu hơn.

Cả hai ôm chặt nhau một lúc mới tách ra, Hàn Tưu nhìn hắn mỉm cười, rồi nép vào lòng hắn, Giang Thiên vuốt ve mái tóc đen mượt rồi sờ lên gò má xinh xinh.

"Được rồi, làm chính sự."

Giang Thiên nói rồi bắt đầu truyền Âm Dương Thánh Kinh cho nàng, Hàn Tưu lĩnh hội làm cơ thể hồi phục nhanh chóng, hắn cũng không quên đính "Nô Lệ Ấn Ký" cùng "Dâm Ấn" lên cơ thể nàng, nó có màu hồng.

/////

Chúc mọi người ngày mới tốt lành

Ai có lòng thì ủng hộ em, thông tin đây ạ:

STK: 1029657323 - ngân hàng Vietcombank - NGUYEN THANH GIANG TRA

Em chân thành cám ơn ạ.

Bạn đang đọc Bắt Đầu Từ Vạn Cổ Thần Đế sáng tác bởi ThiênGiang
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi ThiênGiang
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 6
Lượt đọc 373

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.