Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thịt Tuyết Ảnh Nhu (18+)

Tiểu thuyết gốc · 3277 chữ

Tử Hàn Sa cái kia một thanh kiếm, chính là thập giai Chân Võ Bảo Khí, uy lực vô tận, trong kiếm thể Minh Văn bị kích hoạt đằng sau, lập tức bộc phát ra màu đỏ quang mang, phun ra hỏa diễm, như là một đầu hỏa diễm thác nước bình thường, hướng về Trương Nhược Trần đỉnh đầu bay xuống xuống dưới.

Trương Nhược Trần thở dài một cái, nhẹ nhàng lắc đầu.

Đúng lúc này, Tử Hàn Sa đột nhiên phát hiện, Trương Nhược Trần từ trong tầm mắt của hắn biến mất không thấy gì nữa.

Làm hắn cảnh giác lại thời điểm, đã muộn một bước.

Trương Nhược Trần xuất hiện tại Tử Hàn Sa bên phải, huy động chuôi kiếm, giơ kiếm vỗ, đánh vào Tử Hàn Sa phần bụng.

"Bành!"

Tử Hàn Sa chỉ cảm thấy bụng dưới truyền đến đau đớn một hồi, một cỗ khổng lồ cự lực, tác dụng ở trên người hắn. Thân thể của hắn tựa như diều bị đứt dây bình thường, bay ngược ra ngoài.

Ầm vang một tiếng, Tử Hàn Sa cái mông hướng xuống, đột nhiên rơi tại cứng rắn màu bạc boong thuyền mặt, rơi là thất điên bát đảo.

Đại sư huynh Tử Hàn Sa, vậy mà bị bại thảm như vậy.

Nam Vân quận Võ Thị Học Cung những học viên thiên tài kia, toàn bộ đều hai mặt nhìn nhau, cảm giác được một luồng hơi lạnh tập thân, kìm lòng không được lui về sau một bước.

Tử Hàn Sa nhìn như rơi rất thảm, trên thực tế, cũng không có thụ thương.

Dù chưa thụ thương, lại mất hết thể diện, Tử Hàn Sa ánh mắt lạnh lùng nhìn chằm chằm Trương Nhược Trần, một chưởng đánh vào boong thuyền mặt, ở nhờ chân khí nghịch xông chi lực, vượt qua mà lên, liền muốn cùng Trương Nhược Trần tái chiến.

"Hàn Sa, ngươi đã thua, lui ra đi!"

Hạc Vân Lâu mặc một thân kim bào, đứng chắp tay, trên mặt vẻ giận dữ, chẳng biết lúc nào đã đi tới boong thuyền, trong miệng phun ra một ngụm chân khí.

"Xoạt!"

Chân khí, hóa thành một cơn lốc, đem Tử Hàn Sa chặn lại xuống tới.

Tử Hàn Sa mặc dù là một đời kỳ tài, tu vi đạt tới Võ Đạo đỉnh phong, tuy nhiên lại làm sao đều không thể xông qua Hạc Vân Lâu một hơi, bị ngăn tại gió lốc đằng sau.

Cuối cùng, Tử Hàn Sa hay là không cam lòng lui xuống đi, chỉ là ánh mắt lại vô cùng ngoan độc.

Rất hiển nhiên, Trương Nhược Trần cùng hắn xem như kết xuống cừu oán.

Trương Nhược Trần cũng lười để ý, sau đó hai tay hợp lại, xa xa đối với Hạc Vân Lâu chắp tay hành lễ, sau đó, lui xuống.

Trương Nhược Trần ra ngoài có mấy lúc gặp Tuyết Ảnh Nhu.

Nàng muốn thỉnh giáo kiếm pháp, Trương Nhược Trần cũng không có cự tuyệt, thế là, liền chỉ điểm một chút nàng kiếm pháp bên trong không đủ.

Tuyết Ảnh Nhu tu vi không yếu, đã đạt tới Thiên Cực cảnh trung kỳ. Ở trên trời tư phía trên, nàng cũng chỉ so Tử Hàn Sa yếu nhược một bậc, đã từng xông qua Cửu Tuyệt tháp tầng thứ năm.

Ngũ tuyệt thiên tài.

Lấy nàng thực lực tổng hợp, tại Nam Vân quận Võ Thị Học Cung thiên tài học viên bên trong, tuyệt đối có thể tiến vào năm vị trí đầu.

Chỉ bất quá, kiếm pháp của nàng quá mức nhu hòa, khuyết thiếu một loại nhuệ khí, cho nên, chậm chạp không thể tiến thêm một bước.

"Ngươi quá khuyết thiếu kinh nghiệm thực chiến, nếu không, kiếm pháp khẳng định đã sớm nâng cao một bước."

Trương Nhược Trần nói.

Tuyết Ảnh Nhu thở dài một cái, đôi mắt óng ánh, một bộ điềm đạm đáng yêu bộ dáng, nói:

"Ta xuất thân thấp hèn, lại không giống các ngươi như thế có vẻ hách gia tộc bối cảnh, có gia tộc cường giả ở bên người thủ hộ. Nếu là ra ngoài lịch luyện, chỉ sợ không phải chết tại Man thú trong miệng, chính là bị Hắc Thị Tà Nhân bắt. Cho nên, phần lớn thời gian, chỉ có thể đợi tại học cung khổ luyện, tự nhiên cũng đã rất thiếu vào sinh ra tử chiến đấu."

Tại một lần Trương Nhược Trần chỉ điểm nàng kiếm pháp thời điểm, nàng vậy mà chủ động tại Trương Nhược Trần trên mặt hôn lấy một cái, sau đó liền thẹn thùng bộ dáng, lập tức chạy đi.

Tuyết Ảnh Nhu cho rằng, lấy mỹ mạo của mình, đã chủ động dâng nụ hôn, Trương Nhược Trần khẳng định sẽ minh bạch nàng ý tứ, sau đó lập tức đuổi theo nàng.

Chỉ cần là dạng này, tiếp đó, nàng liền có một hệ liệt biện pháp, triệt để cầm xuống Trương Nhược Trần.

Trương Nhược Trần vừa rồi có thể rõ ràng cảm nhận được môi của nàng, hôn tại Trương Nhược Trần trên mặt thời điểm, còn tại hơi run rẩy, lộ ra rất khẩn trương, hẳn là lần thứ nhất hôn nam nhân.

Trương Nhược Trần cười cười đi tới phòng nàng, chỉ khép hờ nên hắn đẩy cửa bước vào, ngồi lên giường nắm lấy tay Tuyết Ảnh Nhu, nói:

"Ảnh Nhu, muội thật là xinh đẹp, Ta thích nàng!"

Trương Nhược Trần lời nói để Tuyết Ảnh Nhu không kịp phản ứng liền hôn lên đôi môi đỏ mọng của nàng, Tuyết Ảnh Nhu cả người như bị điện giật, nàng là lần đầu tiên bị nam tử hôn lên môi, bất quá nàng nghĩ đến tương lai của mình, cũng không có phản kháng, nàng nhắm mắt chờ đợi.

Trương Nhược Trần cạy ra hàm răng rồi đem lưỡi vào trong, hung hăng khuấy đảo khoang miệng tìm kiếm đầu lưỡi kia, sau một lúc hai chiếc lưỡi quấn lấy nhau, hắn tham lam nuốt lấy đinh hương ngọc dịch của nàng, tay phải chạm vào một bên ngực mà xoa xoa lấy.

Tuyết Ảnh Nhu rên rỉ một tiếng 'ưm' nàng trong mắt cảm nhận được sư mê muội lần đầu khoái cảm mang lại, dần dần từng lớp từng lớp y phục trên người nàng bị hắn cởi xuống lúc nào không hay.

Thân thể trắng muốt của nàng lộ ra dưới ánh đèn lẻ loi, bầu ngực của nàng to tròn bầu bĩnh, hai núm vú hồng hào thụt vào trong kích thích nam nhân tò mò. Bên dưới Tiểu Huyệt lún phún vài sợi lông, nhìn gọn gàng nhưng lại hết sức dâm đãng.

Mùi hương thiếu nữ lan tỏa xông vào mũi Trương Nhược Trần, hắn rời môi rồi nhìn nàng, cúi đầu há miệng gặm lấy một bên vú Tuyết Ảnh Nhu, một tay xoa nắn bầu ngực to tròn ngực của nàng thật lớn, so với Tử Thiến không chút nào thua kém.

Núm vú thụt vào trong bị hắn hút ra ngoài gặm mút, một bên ngực to tròn bị bóp đến biến dạng, Tuyết Ảnh Nhu cắn chặt môi, cơ thể lại có cảm giác khác lạ, muốn rên lên thành tiếng.

"Ưm..."

Trương Nhược Trần y phục cởi ra, côn thịt hung hăng dựng đứng, hắn vẫn ngậm vú nàng, một tay cầm lấy tay nàng đưa xuống nắm lấy thanh côn.

Tuyết Ảnh Nhu cầm lấy vật nóng bỏng thì mở mắt ra nhìn, nhất thời nàng kinh hãi, to như vậy, cứ vuốt lên vuốt xuống, sau một lúc quen thuộc, nàng không sợ nó nữa mà bạo gan hơn vuốt ve, Trương Nhược Trần một tay đưa xuống dưới Tiểu Huyệt nàng mà sờ soạn, thấy đã ướt nhẹp từ bao giờ, đúng là dâm nữ mà.

"Ảnh Nhu, giúp ta một chút, nàng cứ như ngậm kẹo là được."

Trương Nhược Trần côn thịt hướng mặt nàng mà nói, Tuyết Ảnh Nhu do dự một chút rồi cũng đưa miệng nhỏ mà ngậm lấy côn thịt.

Miệng nhỏ của nàng ấm áp trơn trượt, càng đút vào càng thấy thoải mái, hắn nhìn nàng dung nhan xinh đẹp tuyệt sắc đang ra sức phục vụ mình đôi lúc còn đưa mắt nhìn lên như muốn hỏi, ta làm như vậy có đúng không, trông vô cùng dâm đãng.

Trương Nhược Trần dục hoả tăng vọt, đẩy Tuyết Ảnh Nhu nằm xuống, cầm lấy côn thịt ma sát lấy hay mép môi đang chảy đầy dâm thủy, cho quen với côn thịt, căng thẳng hơi thở thiếu nữ dần dần trở nên dồn dập, lại để một cái gối dưới mông nàng để nâng cao hạ thân.

Hắn biết thời cơ đã đến, côn thịt hơi trầm xuống một cái, tiến vào tới lớp màn xử nữ, mạnh mẽ đâm xuyên qua đi tới sâu bên trong nơi mà chưa bị ai bao giờ nhúm tràm qua thuần khiết chỗ.

"Ah....đau..."

Tuyết Ảnh Nhu rên lên phát ra một tiếng xử nữ phá trinh rên thống khổ, khóe mắt chảy xuống ra từng giọt trong suốt nước mắt, hắn còn muốn đem côn thịt đi sâu thêm vào trong.

"Nha...đau...nhẹ chút....ân..."

Gặp Tuyết Ảnh Nhu phá thân đau đớn, hắn cũng mềm lòng không tiến thêm chút nào nữa, một bên hôn lên vành tai cùng cổ ngọc, một tay xoa lấy bụng xoa dịu đau đớn, một tay vuốt ve đỉnh nhũ phong, phía dưới dâm thủy hoà cùng một dòng máu ra.

Âm đạo non mềm thịt quả giống như trẻ con cái miệng nhỏ nhắn mút tráng kiện xanh đen dương vật, từng cổ một trong suốt sềnh sệch dâm thủy chảy xuống gối đầu.

To lớn côn thịt còn chưa vào hết, hắn cúi vào đùa nghịch cao ngất phập phồng vú trắng, há miệng mút lấy anh đào nụ hoa.

Qua một hồi, dần dần bớt đau, phía dưới hạ thể ngứa ngáy khó chịu, dâm thủy chảy ra ngày một nhiều, thân thể nàng uốn éo, Trương Nhược Trần côn thịt tiếp tục đi sâu vào bên trong, hắn kinh hãi nhìn côn thịt của mình đi vào hết nhưng vẫn không thể chạm vào nơi tận cùng, nàng là người đầu tiên nuốt trọn côn thịt của hắn.

"Hô..thật chặt...a..."

Phạch! Phạch! Phạch!

Trương Nhược Trần ra sức mà cắm quất, tường thịt co bóp chặt lấy côn thịt, hông cùng mông nàng va chạm, tạo thành từng âm thanh da thịt đầy dâm đãng. Tuyết Ảnh Nhu cũng không kìm chế được mà phát ra từng tiếng rên nhỏ.

"Ân....ưm....ưm....a...a...ân.....ân.....!"

Tuyết Ảnh Nhu liên tục bị nam nhân trùng kích làm thân thể đung đưa trước sau, cặp ngực bự to lớn bung nẩy lên xuống, sau vài trăm cú nhấp nàng cảm nhận được khoái cảm tăng lên tới đỉnh điểm, hai mắt lờ đờ hồn như đang lơ lửng ở phương trời nao.

"Ân...muốn bay....ân...ra... muốn ra......."

Kỷ thuật nam nhân quá điêu luyện mặc dù không có chạm vào nơi tận cùng nhưng sau một khắc dâm dịch như thủy triều phun ra bắn thẳng lên quy đầu của nam nhân, Tuyết Ảnh Nhu cao trào.

Trương Nhược Trần lật người nàng lại, kéo mông cong lên, côn thịt chỉa thẳng ngay mép thịt mà cắm vào, lâu lâu hắn lại lấy tay vỗ lên mông nàng in lên dấu bàn tay đỏ chót, Tuyết Ảnh Nhu bị vô mông, Âm Đạo liên tục co thắt xiết chặt lấy côn thịt làm Trương Nhược Trần càng sướng.

Trương Nhược Trần côn thịt tăng thêm chiều dài, hắn muốn biết Tiểu Huyệt nàng rốt cuộc sâu cỡ nào, côn thịt dài tới 20cm mới chạm tới mớ thịt mềm sâu bên trong cùng thành Tử Cung.

Tuyết Ảnh Nhu đột nhiên cảm giác côn thịt thô to của hắn đâm sâu thêm vào trong thì trợn mắt, khoái cảm lập tức tăng gấp đôi, nàng dần dần quên mất mọi thứ mà đắm chìm vào dục vọng, cơn sướng đánh thẳng vào hải não rồi linh hồn, nàng không kìm chế được nữa lại tiếp tục cao trào.

"Ân...Lại ra.....sướng......ưm...thật sướng....ưm...."

Tuyết Ảnh Nhu cả người co giật lên xuống, Trương Nhược Trần không để nàng nghỉ ngơi mà tiếp tục nhấp, nhìn kiều diễm dâm mị xinh đẹp mỹ nữ mông hướng lên, eo trầm xuống làm trắng nõn hoàn mỹ lưng ngọc tạo thành một hoàn mỹ đường cong.

Vừa cao trào qua chưa kịp hết dư âm, nay lại tiếp tục bị tấn công mạnh liệt, Tuyết Ảnh Nhu nào chịu nổi, điểm mẫn cảm lại bị hắn kích thích liên tục, nàng chỉ mới hưởng thụ được sự sung sướng vài lần hiện tại nghiện luôn mất, e rằng sau này nàng không thể sống mà thiếu thanh côn thịt này mất rồi, nó làm nàng sướng đến chết đi sống lại, lại không được bao lâu nàng lại rên rỉ nói.

"Ưm...a....Đâm vào sâu quá...a...a...thoải mái...mạnh nữa...sướng...sẽ lại tiết...ra...ưm...."

Trương Nhược Trần cũng chịu không nổi, nàng thực sự quá mê người, cơ thể nàng dâm đãng bẩm sinh cứ uốn éo làm hắn kìm chế không được lại tăng tốc.

"A...a...ưm...ân...chạm đến tử cung của ta...muốn chết...ưm...ta ra...aaaaaaa..."

Tuyết Ảnh Nhu rên rỉ một tiếng lại cao trào, Âm Tinh bắt ra dội lên đầu côn, Trương Nhược Trần gòng mình, tinh quan thả ra, vô số tinh dịch đi thẳng vào bên trong Tử Cung, Tuyết Ảnh Nhu thấp thỏm một tiếng 'thật nóng' cả người xơ lụi xuống giường.

Khoái cảm cao trào như thủy triều quét lấy toàn thân, mát lạnh thơm ngọt dâm thủy phun ra ngoài, Tuyết Ảnh Nhu bị ta nội bắn toàn thân run rẩy.

Trương Nhược Trần đính "Dâm Ấn" lên cơ thể nàng, đánh giấu chủ quyền, lần này thì màu hồng sao, hắn thấp giọng nói.

Để nàng nghỉ ngơi một chút, Trương Nhược Trần lại tiếp tục đ-t nàng.

Sáng hôm sau, Tuyết Anh Nhu tuyết trắng làn da tràn đầy anh đào ửng hồng, ngọt ngào nước miếng giàn giụa từ môi hồng theo từng nhịp thở gấp, khắp phòng toàn mùi tinh dịch hoà với dâm thủy nồng nặc, cùng với sưng đỏ miệng Âm Đạo vẫn ồ ồ chảy ra, trông dị thường dâm mĩ, còn có một hình xăm màu hồng nữa chứ, cái gì đây.

Nàng nghiến răng, cái tên quái vật này, hôm qua bị hắn hành cả đêm, không biết nội bắn bao nhiêu mà đến giờ Tiểu Huyệt vẫn còn chảy tinh dịch, bất quá cảm giác được ân ái làm nàng nhớ mãi không quên.

Trương Nhược Trần đã tỉnh dậy từ bao giờ, thấy nàng đã thức, hắn nói:

"Từ giờ nàng là nữ nhân của ta rồi, phải hảo hảo nghe lời ta biết chưa."

Tuyết Ảnh Nhu nghe vậy cả người vui vẻ, mục đích của nàng đã đạt được, gật đầu một cái rồi nép vào lồng ngực săn chắc của hắn, chợt nhận thấy thứ gì cứ chọc chọc vào đùi mình, nàng đưa tay nắm lấy, cảm nhận được nó nóng hổi nàng đỏ bừng mặt, tên quái vật này.

"Để thiếp giúp chàng!"

Tuyết Ảnh Nhu nói rồi ngồi dậy, trườn xuống nhìn lấy côn thịt, không ngại ngần mà cho vào miệng mình, âm thanh mút 'chụt chụt' vàng lên khắp phòng, nàng biết cách lấy lòng hắn, với lại hiện tại nàng đã là người của hắn thì chuyện này là bình thường.

Trương Nhược Trần nhìn Tuyết Ảnh Nhu liếm láp côn thịt của mình thì tận hưởng, tuy chỉ vài lần nhưng nàng thật sự có thiên phú trong chuyện này.

"Ảnh Nhu, ta có chuyện này phải nói trước cho nàng biết?"

Tuyết Ảnh Nhu đang hì hục lên xuống nghe Trương Nhược Trần nói vậy thì truyền âm nói:

"Chàng có chuyện gì thì nói đi, thiếp nghe nè!"

"Ta thật ra là ở Thiên Ma Lĩnh Võ Thị Học Cung đi ra."

Trương Nhược Trần nói xong muốn nghe xem ý của nàng như thế nào.

Tuyết Ảnh Nhu nghe xong lập tức trừng lớn một đôi mắt đẹp, cả người tựa như là bị sét đánh một cái, trong đầu trống rỗng, không thể tin vào tai của mình, hắn vậy mà đi ra từ nơi hoang vu vắng vẻ chi địa, lúc đầu mình tưởng hắn là truyền nhân của Thánh Giả nên ra sức câu dẫn rồi ủy thân cho hắn, thế mà lại....

"Nàng hẳn là thấy mình nhục nhã lắm phải không, ủy thân cho kẻ không tên không tuổi, nhưng mà hiện tại nàng còn mộng tưởng gã đi cho kẻ khác được sao, theo ta được biết những kẻ đó chả có gì tốt, truyền nhân Thánh Giả muốn nữ nhân nào có nữ nhân đó, chơi chán xong tìm người khác, nàng không có bối cảnh thì tranh được với bọn họ sao."

Lời nói của Trương Nhược Trần là cho Tuyết Ảnh Nhu một lần nữa suy nghĩ, lâm vào trầm mặc, hắn lời nói để cho nàng ý thức được vấn đề, đã đi tới bước này thì không thể quay đầu, thôi vậy, số phận của mình, gả cho hắn cũng được, mong rằng hắn đối xử tốt với mình.

Trương Nhược Trần ôm lấy Tuyết Ảnh Nhu còn đang thất thần để lưng nàng dựa vào tường, côn thịt chỉa thẳng ngay mép Tiểu Huyệt mà đâm vào, một chân của nàng giơ cao vắt lên vai hắn, lỗ huyệt banh rộng lại đón nhận từng cú thúc của nam nhân, nàng ý tứ phản kháng rất nhanh bị vùi dập, bắt đầu phát ra âm thanh rên rỉ mê người.

"Ân...ân...nhẹ chút...ưm...nhẹ chút...ân...!"

"Nàng suy nghĩ như thế nào rồi."

Trương Nhược Trần vừa cắm quất vừa hỏi, dần dần Tuyết Ảnh Nhu cũng đưa mông lên mà hưởng ứng theo nhịp nhấp, dâm thủy ướt nhẹp theo ma sát hai bộ phận mà sinh ra tiếng kêu 'nhóp nhép', hắn hôn lấy môi nàng mà quấn quýt lấy lưỡi, ngực nàng thì xoa bóp lấy.

Mùi thơm từ thân thể nàng truyền sang, hắn hít một chút dục vọng tăng vọt, tốc độ nhấp nhanh hơn, Tuyết Ảnh Nhu cũng bị khoái cảm làm mất lý trí, hiện tại nàng mặc kệ hắn từ đâu đến, chỉ cần thoả mãn được nàng đều tốt cả.

"Ta sắp ra rồi!"

"Ân...Bắn vào bên trong thiếp, lấp đầy thiếp...!"

Trương Nhược cố gắng nhấp thêm vài chục cái cuối, đầu côn phồng lên bắn tinh dịch thẳng vào sâu thẩm bên trong, cùng lúc đó Tuyết Ảnh Nhu cũng đạt đến cực hạn mà cao trào, nàng ôm chặt lấy hắn, thở gấp.

"Nàng là người của ta, mãi mãi là người của ta."

Trương Nhược Trần ôm nàng vào lòng, kè sát tai nàng nói nhỏ, Tuyết Ảnh Nhu cũng khẽ gật đầu, nàng ngước mắt nhìn lấy Trương Nhược Trần đầy yêu thích, rồi hôn lấy môi hắn, nàng lúc trước muốn cầm hắn xuống nay lại bị hắn làm cho luân hãm lúc nào không hay.

/////

Chúc mọi người buổi tối vui vẻ.

Ai có lòng thì ủng hộ em với, thông tin đây ạ:

STK: 1029657323 - ngân hàng Vietcombank - NGUYEN THANH GIANG TRA

Em chân thành cám ơn ạ.

Bạn đang đọc Bắt Đầu Từ Vạn Cổ Thần Đế sáng tác bởi ThiênGiang
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi ThiênGiang
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 4
Lượt đọc 502

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.