Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Rốt cuộc hiểu rõ

Phiên bản Dịch · 1847 chữ

Chương 18: Rốt cuộc hiểu rõ

Người dịch: PrimeK tohabong

Mi Tú tuy rằng cũng chưa tính là cực kỳ xinh đẹp nhưng lại có sức hấp dẫn không thể chối cãi. Sau khi Mạc Vô Kỵ ngồi xuống, nàng đã cầm ấm trà, giúp Mạc Vô Kỵ rót một chén trà.

- Thực sự là ước ao được như Luyện Dược Đan Hán có Mạc đại sư chế thuốc đẳng cấp như này, có thể nghiên cứu ra Cửu Mạng Liệu Thương Dịch, một sản phẩm vượt thời đại. Tôi tin tưởng Mạc dược sư biết ý đồ của tôi khi đến đây, cho dù tôi có thành công hay không, tôi đều muốn lấy trà thay rượu kính Mạc dược sư một chén. Bởi vì Cửu Mạng sẽ cứu sống vô số người, đây đều là đại công đức của Mạc dược sư...

Nói xong Mi Tú đem chén trà trong tay uống một hơi cạn sạch.

Mạc Vô Kỵ trong lòng thầm than, người con gái này thực sự là biết ăn nói a.

Bất quá người con gái đã uống một chén, trà này hẳn là không có vấn đề gì. Mạc Vô Kỵ sớm đã khát nước, cũng nâng chén trà lên uống một hơi cạn sạch.

Uống xong trà xong, Mạc Vô Kỵ lúc này mới nói:

- Mi phường chủ đề cao tôi rồi, tôi nghiên cứu ra chỉ là một loại dược dịch bình thường mà thôi. So với linh dược của người tu luyện, tùy tiện xuất ra một loại thuốc, cũng mạnh hơn nhiều so với Cửu Mạng Liệu Thương của tôi.

Mi Tú trong lòng âm thầm buồn cười, nàng sớm tỉ mỉ điều tra qua Mạc Vô Kỵ. Biết Mạc Vô Kỵ cũng không có Linh Căn, thế nhưng đối với tu luyện cực kỳ nóng mắt. Từ lời của Mạc Vô Kỵ, nàng liền có thể nghe ra, Mạc Vô Kỵ hữu ý vô ý muốn hỏi thăm chuyện của người tu luyện.

- Mạc đại sư quá coi thường Cửu Mạng Liệu Thương của anh rồi, người tu luyện đích xác có thể xuất ra thuốc chữa thương tốt hơn, nhưng giá cả căn bản cũng không phải là người thường có thể dùng. Rồi lại nói, coi như là người thường có thể sử dụng, cũng không thể nào giống với Cửu Mạng Liệu Thương, có thể sản xuất ra rất nhiều. Cho nên ta nói Cửu Mạng Liệu Thương là dược phẩm vượt thời đại, một chút cũng không sai. Tôi lần này tới, đang là muốn hợp tác với Luyện Dược Đan Hán, mở rộng năng lực sản xuất thuốc Cửu Mạna.

Mi Tú nói.

Loại thuốc này chính là con gà đẻ trứng vàng, Công Phường Thừa Linh Cực Đan dù có bỏ ra cái giá lớn hơn nữa, Lục Cửu Quân cũng không muốn cùng hợp tác. Cho nên hắn không ngừng nháy mắt với Mạc Vô Kỵ. Mạc Vô Kỵ làm bộ không có thấy ánh mắt của Lục Cửu Quân, Luyện Dược Đan Hán hắn xác định sẽ không ở lại, hắn vốn là dự định đem bán bản quyền Penicilin, cầm một khoản tiền rời đi. Thừa dịp Linh Cực Đan Công Phường mang tiền tới, cái này rất hợp ý hắn.

- Ha ha, Mi phường chủ lời này nhưng không có nói sai. Cửu Mạng Liệu Thương tuyệt đối là một loại dược phẩm vượt thời đại, Mạc đại sư có thể nghiên cứu ra loại thuốc chữa thương Cửu Mạng Liệu Thương này, cống hiến đối với toàn bộ Thừa Vũ Quốc chúng ta thì không cách nào dùng lời nói mà hình dung được.

Trưởng lão Ô Hòa Thái ngồi bên người Mi Tú cũng là phụ họa nói.

Ngay cả Lục Cửu Quân nghe nói như thế, đều cũng có chút đắc ý gật đầu.

Vốn là Mạc Vô Kỵ muốn muốn kiếm một khoản nghe nói thế trong lòng cũng lộp bộp một cái, hắn bỗng nhiên hiểu rõ bất an trong lòng mình là cái gì. Bất an không phải tên âm thầm hạ độc kia, mà là Thừa Vũ Quốc.

Penicilin một khi ra thị trường, nhất định sẽ bị quốc gia nắm trong tay. Hiện tại sở dĩ còn chưa tìm đến hắn , đó là bởi vì Penicilin mới ra đời, lượng tiêu thụ không coi là nhiều. Đại đa số người, vẫn chỉ là đem Penicilin xem là một loại dược phẩm có hiệu quả trị liệu giá cao mà thôi.

Một khi loại thuốc này được quân đội sử dụng trên quy mô lớn, vậy hắn sợ rằng không còn có quyền lợi. Hoặc là sẽ vì quốc gia nghiên cứu dược dịch, hoặc là giao ra phương pháp điều chế Penicilin, sau đó bị giết chết. Bất kỳ một người nắm quyền, cũng không cho phép cái loại lợi ích quốc gia này tùy tiện tiết lộ ra ngoài.

Nghĩ tới đây, Mạc Vô Kỵ đâu còn có thể ngồi yên. Hắn bỗng đứng lên, nói với Mi Tú:

- Đa tạ mi phường chủ coi trọng, kỳ thực tôi mở rộng Cửu Mạng Liệu Thương Dịch chính là muốn làm chút chuyện cho người dân bình thường. Trước tôi còn chưa tính là hiểu rõ lắm, Mi phường chủ cùng Ô trưởng lão nói chuyện khiến tôi hiểu hiểu ra. Như vậy đi, chờ tôi một ngày, một ngày sau đó, Công Phường Thừa Linh Cực Đan nhất định có thể được như ý nguyện. Tôi đi chuẩn bị một chút, cáo từ.

Nói xong, Mạc Vô Kỵ vội vã đi ra ngoài, thậm chí không chờ đám người Mi Tú nói vài câu khách khí. Hắn rất muốn trước tiên muốn kiếm một khoản từ Công Phường Thừa Linh Cực Đan nhưng hắn không dám mạo hiểm như vậy, loại nguy hiểm này hắn một phút đồng hồ cũng không muốn mạo hiểm.

Cũng may đám người Mi Tú đều là người làm ăn, biết bản tính người làm nghiên cứu, hoàn toàn không ngại cách làm Mạc Vô Kỵ. Ngược lại Mạc Vô Kỵ nói một ngày sau Công Phường Thừa Linh Cực Đan có thể được như nguyện, làm cho nàng rất kích động.

Lục Cửu Quân trong lòng lo lắng không dứt, thế nhưng hắn không có khả năng giống như Mạc Vô Kỵ, nói đi là đi.

...

Tư Đồ Thiên, là quốc vương của Thừa Vũ Lĩnh Chủ Quốc. Mặc dù

Thừa Vũ Lĩnh Chủ Quốc tại toàn bộ Tinh Hán Đế Quốc căn bản cũng không tính là cái gì nhưng ở toàn bộ Thừa Vũ Lĩnh Chủ Quốc, ông ta chính là chí cao vô thượng.

Lúc này Tư Đồ Thiên đang ngồi ở ngai vàng Thừa Vũ Chủ Quốc, cúi mắt nhìn xuống, vẻ mặt có chút thiếu kiên nhẫn. Hai bên đại điện cũng bị bầu không khí này lây nhiễm, khiến có chút không có sinh khí.

- Chư vị công thần, người có việc bắt đầu tấu, người không có thì bãi triều.

Thái giám đứng ở bên cạnh Tư Đồ Thiên hiển nhiên hiểu rõ ý tứ của Tư Đồ Thiên, vừa nhìn thấy tình hình này, vội vàng nói.

- Thần Phi Hổ có quân tình khẩn cấp bẩm báo Vương Thượng.

Một người người đàn ông dũng mãnh từ phía bên phải đi ra, khom người nói.

Quân tình khẩn cấp?

Tư Đồ Thiên bỗng ngẩng đầu, mi mắt bắn ra hai đạo tinh mang, khuôn mặt trắng vốn không có thần, lúc này lại mang theo một loại đè nén uy nghiêm.

Người trong điện, không biết là bởi vì Tư Đồ Thiên biến hóa, hay là bởi vì quân tình khẩn cấp bốn chữ này, cũng đều trở nên ngưng trọng.

- Phi Hổ tướng quân, chẳng lẽ chiến sự với Xương Yến Lĩnh Chủ Quốc có biến hóa?

Giọng nói Tư Đồ Thiên sắc nhọn

Người đàn ông tên là Phi Hổ vội vàng nói:

- Không phải, đây là đại sự liên quan đến vận mệnh Thừa Vũ Lĩnh Chủ Quốc, là chuyện tốt. Chỉ cần vận dụng tốt, thì tiêu diệt Xương Yến Lĩnh Chủ Quốc, để cho lãnh thổ quốc gia mở rộng gấp đôi, cũng không phải không có khả năng.

Câu này lời vừa nói ra, mọi người bao gồm Tư Đồ Thiên, đều thấy hưng phấn. Muốn nghe xem tướng quân Phi Hổ rốt cuộc muốn nói ra chuyện tốt lành gì, mà lại nói một cách khoa trương như thế này. Về phần tiêu diệt Xương Yến Lĩnh Chủ Quốc, lãnh thổ quốc gia mở rộng gấp đôi, không ai sẽ cho là thật.

Đứng ở bên trái là một ông già to tiếng nói:

- Triệu Phi Hổ, sao ngươi nói chuyện lại trở nên dong dài như vậy, có gì nói thẳng ra đi.

Triệu Phi Hổ liếc mắt, tiếp tục nói:

- Vương Thượng, mới đây quân đội phát hiện một loại thuốc chữa thương. Loại này thuốc chữa thương này có hiệu quả kinh người, có thể chữa lành các chỗ viêm nhiễm. Thần có đươc tin tức từ các Thiết tự bộ, một nghìn binh sĩ bị thương dùng loại thuốc này chữa thương dịch, đến bây giờ chỉ có 1 trường hợp tử vong. Trường hợp tử vong này không phải là do nhiễm trùng, mà là bởi vì mất máu quá nhiều. Có thể nói dùng loại thuốc này, người bị thương hầu như không chết. Mà binh lính bị thương không có dùng loại này chữa thương, tỉ lệ tử vong cao tới 30-40%. Có thể nói loại này chữa thương hiệu quả là gấp mười lần thuốc trị thương tốt nhất trước đó...

- Cái gì?

Tư Đồ Thiên kích động từ trên ngai vàng đột nhiên đứng lên, ngọc như ý trong tay rơi xuống đất cũng không biết.

Chẳng những là Tư Đồ Thiên, mọi người trong điện đều khiếp sợ nhìn Triệu Phi Hổ, đồng loạt thở dốc.

Mỗi lần chiến sự xảy ra, bởi vì binh sĩ bị thương mà chế quá nhiều, lên đến cả triệu người. Nếu có một loại thuốc có thể ngăn chặn tình trạng binh sỹ tử vong do vết thương, loại thuốc này tuyệt đối vượt thời đại.

Trong chiến tranh thứ quý giá nhất là cái gì? Chính là binh sĩ. Không phải, phải nói là binh sĩ có kinh nghiệm chiến đấu. Một binh sĩ bị thương không chết, ở trên chiến trường phát huy tác dụng, vậy có thể nói là vô giá.

Nếu quả như thật có loại thuốc thần kỳ này, vậy Triệu Phi Hổ nói tiêu diệt Xương Yến Lĩnh Chủ Quốc, chưa hẳn là phi thực tế. Coi như là diệt không xong, cũng có thể thật sự mở rộng lãnh thổ Thừa Vũ Lĩnh Chủ Quốc.

- Phi Hổ tướng quân, ngươi nói chẳng lẽ là Cửu Mạng Liệu Thương Dịch?

Lão giả lúc trước châm chọc Triệu Phi Hổ kinh ngạc hỏi.

Bạn đang đọc Bất Hủ Phàm Nhân (Bản dịch mới) của Ta Là Lão Ngũ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi 0904253568
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 15

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.