Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tiện nghi!

Phiên bản Dịch · 1098 chữ

"Diệp tiên sinh, ngài nói!"Bạch Ngọc Thần xích lại gần.

"Giúp ta tra một người"

Diệp Thần nói thầm mấy câu bên tai Bạch Ngọc Thần, cuối cùng nói:"Trưa mai đem tư liệu cho ta, có vấn đề hay không?"

"Không có vấn đề, xin Diệp tiên sinh cứ việc yên tâm!"

"Ngươi đi đi, ta muốn cùng em gái mình nói mấy câu."

Bạch Ngọc Thần nghe xong như trút được gánh nặng, tranh thủ thời gian mang theo người của mình rời đi đường phố quà vặt.

Chờ bọn côn đồ đều đi, đường phố quà vặt cũng khôi phục kinh doanh bình thường.

"Diệp tiên sinh, ngài đến cùng là?"

Diệp Uyển Nhi đầy bụng nghi ngờ nhìn xem Diệp Thần, nàng suy nghĩ thật lâu đều không nhớ tới mình có người ca ca.

"Em gọi Diệp Uyển Nhi, năm nay hai mươi tuổi, học tập tại đại học Ninh Châu khoa công thương quản lý."

Diệp Thần một hơi đem tất cả tư liệu Diệp Uyển Nhi nói ra, ngay cả nghề nghiệp của cha mẹ ruột nàng, cùng cha mẹ hiện tại của nàng nói rõ mồn một.

"Anh, anh rốt cuộc là ai, làm sao lại rõ thân thế của tôi như vậy?"

Diệp Uyển Nhi cả kinh trợn mắt hốc mồm, có chút tư liệu ngay cả nàng đều là lần đầu tiên nghe nói.

"Hiện tại còn không phải lúc nói cho em biết, nhưng nhớ kỹ anh là ca ca của em, về sau có bất kỳ khó khăn, nhớ kỹ gọi điện thoại cho anh!"

Diệp Thần nói xong nhẹ nhàng vỗ vỗ đầu vai Diệp Uyển Nhi, lập tức đứng dậy rời đi

Nhìn xem bóng lưng Diệp Thần, Diệp Uyển Nhi có chút hoảng hốt, chẳng lẽ mình thật sự có người ca ca?

Không được, về nhà nhất định phải hỏi cha mẹ, có lẽ bọn họ có thể cho mình đáp án!

Thời gian thoáng một cái đã qua, đảo mắt liền tới chạng vạng tối.

Ảnh Tử quen thuộc độc lai độc vãng, Diệp Thần bảo hắn đi nhà sư tỷ uống rượu nhưng hắn cũng nhã nhặn từ chối, bất đắc dĩ Diệp Thần đành phải một người lái xe về tới nhà Đại sư tỷ.

Mới vừa vào cửa, Diệp Thần liền nghe được thanh âm khoa trương của Nhị sư tỷ.

"Sư tỷ, tỷ gọi điện thoại cho Diệp Thần thôi, muộn như vậy vẫn chưa trở lại, không biết đi chỗ nào lăng nhăng?"

Lăng nhăng?

Diệp Thần bó tay rồi, ăn bún thập cẩm cay mà thôi, cái này cũng gọi lăng nhăng?

Ngọa tào!

Nói lên bún thập cẩm cay Diệp Thần vỗ trán một cái, hôm nay đi rất gấp, quên cho Diệp Uyển Nhi tiền, đây có tính là ăn cơm chùa hay không?

"A, Diệp Thần, đệ trở về!"

Kiều An Na ở phòng khách vừa luyện qua yoga, mặc trên người một bộ đồ yoga bó sát gợi cảm, dáng người như ma quỷ trong nháy mắt bị Diệp Thần nhìn một cái không sót gì!

Ừng ực!

Hắn khó khăn nuốt ngụm nước bọt, trong lòng tự nhủ nguyên lai dáng người của Đại sư tỷ tốt như vậy a!

"Tiểu tử thúi, nhìn đủ chưa!"Kiều An Na đỏ mặt lên cáu giận nói.

"Khụ khụ, sư tỷ, bộ đồ của tỷ thật xinh đẹp!"Diệp Thần nhếch miệng cười một tiếng, tìm một cái cớ sẹo nói.

"Sư đệ, vậy đệ cảm thấy dáng người Đại sư tỷ xinh đẹp, hay là quần áo xinh đẹp a!"Nhan Thanh từ phòng bếp ra, trong tay cầm cái nồi, một mặt hài hước nhìn xem Diệp Thần.

"Ách"

"Tốt, tỷ đi đổi bộ quần áo, chờ Nhược Hi tới liền ăn cơm đi!"Kiều An Na nói xong ưỡn ngực, mang theo một làn gió thơm lên lầu hai.

Diệp Thần hít mũi một cái, rất không tự chủ lại nuốt ngụm nước bọt, một màn này vừa vặn bị Nhan Thanh nhìn thấy, không khỏi trêu chọc nói:

"Tiểu sư đệ, không phải đễ đã kết hôn cùng Tô tiểu thư sao, ăn trong chén còn nhớ thương trong nồi?"

"Nhị sư tỷ, hôm qua đệ ngủ một đêm trên sàn nhà gạch, tỷ có thể đừng kích thích đệ được không?"Diệp Thần khóc không ra nước mắt.

"Chậc chậc, quá đáng thương!"

Nhan Thanh đi tới một mặt thần bí cười nói:"Yên tâm, đêm nay sư tỷ giúp đệ đem Nhược Hi nha đầu kia quá chén, đến lúc đó liền tiện nghi đệ!"

"…"

Tiện nghi ta?

Sư tỷ có phải là có hiểu lầm gì đó?

Một lát sau Kiều An Na đã thay xong quần áo đi xuống từ trên lầu, Liễu Nhược Hi cũng đến, mang theo một rương Mao Đài tới!

"Hôm nay chúng ta không say không về, uống!"

Liễu Nhược Hi cười nhẹ nhàng đem bốn bình Mao Đài đặt ở trên bàn ăn, Diệp Thần từ trên mặt nàng thấy được một tia mỏi mệt, cảm giác nụ cười có chút cố giả bộ.

"Sư tỷ, cục cảnh sát các người có phải là rất nhiều việc không?"Diệp Thần nhịn không được hỏi.

"Cục cảnh sát nào có thong thả?"

Liễu Nhược Hi miễn cưỡng cười một tiếng, khẽ thở dài:"Hôm nay trong thành lại phát vụ án sinh cướp bóc tiệm vàng, thượng cấp hạn chúng ta trong vòng nửa tháng phá án, áp lực thật lớn!"

"Nhược Hi, nếu như cảm thấy quá mệt mỏi liền dứt khoát từ chức, cùng ta làm một trận đi."Kiều An Na ôn nhu khuyên nhủ.

"Đại sư tỷ, muội ưa thích làm cảnh sát, không có cách nào."

Liễu Nhược Hi nở nụ cười xinh đẹp, thuận tay đem Mao Đài mở ra, trong nhà ăn lập tức tràn ngập một cỗ mùi rượu nồng đậm.

"Để ăn mừng tiểu sư đệ xuống núi, chúng ta dô!"Liễu Nhược Hi trực tiếp giơ chai rượu lên nói.

"Uống mạnh như vậy?"

Diệp Thần giật mình, không nghĩ tới Tứ sư tỷ uống rượu hào sảng như thế, cái này nếu là đặt vào trước kia, tuyệt đối là 'Hỗ Tam Nương' trên Lương Sơn!

"Tứ sư muội, muội thật muốn đem tỷ cùng Đại sư tỷ quá chén, sau đó chiếm tiện nghi tiểu sư đệ a?"Nhan Thanh hé miệng cười một tiếng trêu chọc nói.

"Hừ! Thối đệ đệ có tặc tâm không có tặc đảm, muội không sợ!"

"Có đạo lý, chúng ta dô!"

Bạn đang đọc Bảy Vị Sư Tỷ Tuyệt Sắc Của Ta của Lạp Mỗ Ca
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi gietkochet
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 6
Lượt đọc 368

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.