Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Mạnh vô hạn

Phiên bản Dịch · 1165 chữ

“Hửm, một trong những kho báu được ẩn giấu ở mê cung Yggdrasil đó là nước ở đây [ nước mắt của cây thế giới]. Nó thậm chí có thể hồi sinh được cả người chết đó. Nhân tiện , cái cây mà ngươi dựa vào đó chính là [cây thế giới] bản thể hình thành nên cái mê cung này đấy.”

Cái nước này là kho báu… Thế mà mình cứ tưởng đây chỉ là nước bình thường được phản quang lên chứ. Hóa ra là vậy, kho báu của ngục tối này là cái hồ được tạo nên từ [ cây thế giới], cái cây ở đằng sau mình à.

“ Đây là báo vật của hầm ngục rank SSS…”

“Hả, vậy khu vườn của ta rank SSS sao trời? Tuyệt quá! Thật không đó”

Cô bé nắm tay hai bàn tay lại rồi dơ hai tay lên biểu hiện sự kinh ngạc. Cô bé này biết về các báu vật của hầm ngục này nhưng sao lại không biết rằng đây là ngục tối rank SSS chứ?

“ Tóm lại, ngươi đã được cây thế giới ban phúc rồi đó.”

…..Hử? Gì cơ?

“Được ban phước, hả? Sao lại? Anh được ban phước sao?”

“Đúng vậy, chắc chắn luôn, bằng chứng dễ thấy là ngươi đã có hào quang của Yggdrasil đó”

Cô bé khả quyết nhanh chóng và dơ hai ngón tay tạo thành hình chữ V về phía tôi. Ra dấu hiệu V đó là sao chứ?

“Ra là vậy, nhờ thế…Mà lúc nãy anh sử dụng phép hồi phục cũng không hề bị cạn kiệt nhỉ….”

“Umk, umk, đúng như vậy! Giờ đây mạch ma thuật có trong mất của ngươi đã được thay thế bằng mạch ma thuật của Yggdrasil rồi đó za. Ngươi có thể sử dụng hào quang vô tận luôn! Chúc mừng ngươi za!”

Dù được ban phước đi nữa…Nhưng liệu mình có thể tự do rút ra sức mạnh ma thuật khổng lồ từ Yggdrasil không? Thứ báu vật đã ngủ lâu như vậy thì chắc chắn là thứ siêu quý hiếm rồi. Nguồn sức mạnh to lớn này, mình có thể sử dụng nói vô hạn…Thật tuyệt vời.

À mà, tên của cô bé là gì nhỉ?

“À phải rồi, tên của em là gì?”

“Tên ta? Tên ta là Norns”

Noms à? cái tên này hình như mình nghe ở đâu rồi thì phải.

“Này, Noms…Em ở đây từ khi nào vậy? Đây là ngục tối rank SSS đó, là nơi nguy hiểm nhất thế giới đó. Em làm gì ở một nơi như thế này vậy?”

“U..m, lý do ta ở đây à.Ta không muốn nói lý do cho lắm…Còn ở đây từ bao giờ thì ta ở đây đã từ rất rất là lâu rồi”

Không muốn nói à. Có lẽ là cô bé cũng bị bỏ lại trong ngục tối này một mình như mình cũng nên? Không thể nào, chuyện đó khó mà xảy ra. Vì quy định để vào được mê cung Yggdrasil là phải trên 15 tuổi. Cô bé này nhìn qua cũng chỉ khoảng từ 10 tuổi đến 13 tuổi thôi, nên không thể nào dẫn cô bé vào trong ngục tối được.

Tôi nghĩ cô bé thuộc ma tộc nhưng, hào quang từ cô bé phát ra chẳng khác gì một con người bình thường cả.Hơn nữa,với bộ quần áo cô bé đang mặc cũng hết sức bình thường, chỉ là chiếc đầm được gắn diềm xếp màu đen kết hợp với đôi bốt đen, cô bé cũng không có ma lực gì đặc biệt cả.

Thậm chí còn chẳng mang thứ gì giống vũ khí theo cả.

Càng nhìn thì càng thấy trong ngục tối này tồn tại điều dị thường.

“ Gì mà ngươi cứ nhìn ta chằm chằm vậy, chẳng có nhẽ ngươi là tên biến thái có hứng thú với những cô gái trẻ sao? Mà cũng không trách được vì ta dễ thương quá mà”

“ Em ở đây một mình sao?”

“Đánh trống lảng hả!...Trong cái ngục tối này ngoài ta ra thì không có một ai cả”

“....Em sống một mình?, từ trước cho tới giờ?”

“Umk, đúng vậy, ta mạnh lắm đó”

Đùa sao, mạnh…cô bé này mạnh vậy sao?, nhìn thì cũng không có vẻ mạnh cho lắm nhưng không phải là không tin.

Đúng thật là sức mạnh không liên quan gì đến tuổi tác, nhưng để sống sót ở đây phải có sức mạnh ma thuật vô cùng lớn và tinh thần cực kỳ mạnh mẽ. Con bé này thì cả hai thứ đó đều không có vậy làm sao mà nó có thể sống sót ở đây chứ.

“Ánh mắt đó là sao!, ngươi không tin ta hả?...Cũng phải thôi, với cơ thể này thì không trách được”

“A, thì, là của một đứa trẻ mà”

“Nhìn ngươi vẫn trong tuổi vị thành niên thôi nhỉ. Mà cũng tốt đấy. Có lẽ nói tới đây thôi… Ngươi muốn ra khỏi đây không?”

Bên ngoài…Muốn thoát khỏi đây thì tôi phải đánh bại lũ ma thú.Để đạt được sức mạnh đánh bại toàn con ma thú đạt rank S cho đến rank SS thì không biết cần bao nhiêu năm chứ?

Huống chi tôi chỉ là một healer tầm thường, nếu là pháp sư hay kiếm sĩ còn có khả năng chiến đấu chứ một healer như tôi mà để đánh bại lũ ma thú đó thì là điều bất khả thi, ngay cả khi tôi sử dụng cạn nguồn ma lực to lớn đó đi nữa.

Nghĩ lại thì, một đứa trẻ như vậy mà có thể sống sót ở đây, chẳng lẽ ở B200, cái tầng thấp nhất này lại dễ sống cũng nên? Mình không hề cảm nhận bất kỳ con ma thú nào ở gần đây cả.

Hơn nữa, dù tôi có thoát khỏi nơi đây đi chăng nữa … thì sau đó sẽ như thế nào?

Bình tĩnh mà nghĩ thì cho dù có lên được mặt đất đi, vì tôi cũng đã bị đuổi khỏi nhóm rồi, không chừng còn có giấy báo tử và bị tước tư cách mạo hiểm giả rồi cũng nên.

Như vậy, tôi chỉ là một nô lệ bị vứt bỏ. Một nô lệ bị vứt bỏ không ai thèm mua.

Tôi làm thế nào để sống tiếp đây?

…Nếu Tôi ở lại đây, biết đâu sẽ tốt hơn và cảm thấy có ý nghĩa hơn nhiều. Tôi vốn dĩ không giỏi giao tiếp cho lắm.

Liệu sẽ tôi sẽ hạnh phúc khi sống đến cuối đời ở trong ngục tối này và cắt đứt mọi mối quan hệ với những kẻ khó ưa?.

Tôi không phải cứu ai nữa.

Nếu vậy, sao tôi không nghĩ làm cách nào để bản thân không phải chịu sự cay đắng nữa thì tốt hơn sao.

“Nhân tiện thì,”

“Um”

“Anh có thể sống ở đây không?.”

Bạn đang đọc Bị Bỏ Trong Ngục Tối Rank SSS Pháp Sư Áo Trắng Trở Thành Người Mạnh Nhất của カミトイチ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi 3kana
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 6

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.