Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

tôi đã giết

2522 chữ

Bố tôi im lặng rồi quay ra nhìn tôi một hồi lâu

Tôi lắc đầu với bố tôi mà nói " Con không biết gì cả ..."

" Đứng lên trước đã " Bố tôi trầm giọng nói , sau đó ông đỡ tôi đứng dậy

Không biết vì sao mà tôi cảm thấy rất mệt mỏi , toàn bộ cơ thể của tôi dường như muốn sụp đổ . Sự run rẩy gây ra bởi mỗi bước chân làm tôi đau đớn , đầu tôi càng ngày càng uể oải , vừa bước được vài bước , cả cơ thể tôi đều không chống đỡ được bèn ngất đi .

Không biết qua bao lâu , tôi bỗng bị đánh thức bởi một xô nước lạnh .

Lần này thức dậy , không chỉ mệt mỏi , tôi còn cảm thấy mình yếu đuối hơn hẳn , sức của một người thanh niên 18 tuổi đáng lẽ không phải vậy , khi mà giờ đây tôi còn không đủ sức để mà cựa quậy khi đang bị Wuhuada trói ( mình không biết dịch cái tên này ra làm sao nên để nguyên gốc )

Nhìn xung quanh , ngôi nhà được bao phủ bởi những hình nhân thế mạng màu trắng , và có vẻ như đây là một hội trường tâm linh .

Tôi vừa thức dậy , con trai lớn của bà lão đã chạy đến , túm lấy cổ áo tôi :" Thằng nhóc chết tiệt này , mẹ tao có lòng tốt muốn cứu mày,mày không biết ơn , lại còn giết bà ấy ."

" Tôi ... Tôi không " Đầu tôi giờ đây giống như một khối bột nhão , bất kì chuyện gì xảy ra từ tối qua không còn nhớ nổi

" Cái chú kia , gia đình tôi đến một con gà còn không dám giết , tại sao chú dám vu khống con trai tôi giết mẹ chú ? Chú có bằng chứng không ? Nếu không thì mau thả con trai tôi ra và xin lỗi nó" Mẹ tôi không ngừng bênh vực tôi

" Nó không làm ? Vậy nó đang mặc cái gì kia ? Đó chính là bộ quần áo cưới của cha tôi " Con trai lớn của bà cụ tiếp tục nói

Tôi nhìn bộ đồ đỏ cũ trên người ,bỗng không biết làm sao để giải thích mình không phải kẻ giết người

" Thằng nhãi này không xứng đáng mang họ Chung , nó đã giết mẹ tôi , vậy nên cơ thể nó phải được chôn cất cùng mẹ của chúng tôi " Đứa con trai thứ hai của bà lão chỉ vào mặt tôi , sắc mặt hết sức giận dữ

Ngay khi người con trai kia nói xong , gia đình họ Vương lần lượt đồng tình . Bố tôi chạy đến bên cạnh tôi , tức giận mắng tôi " Chung Xuyên , rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì ? Tao rõ ràng đã nhốt mày trong quan tài , tại sao mày còn trốn ra ngoài ? "

Bởi vì tôi bị trói , trọng tâm không ổn định , cả cơ thể to lớn đổ xuống , trán đập mạnh xuống đất . Tôi chỉ cảm thấy trước mặt mình tối sầm lại , và gần như ngất đi một lần nữa

Một số người trong làng có mối quan hệ tốt với gia đình tôi đều có mặt trong ngôi nhà , ai cũng nói giúp cho tôi " Vương Thuấn , trước giờ nhà họ Vương ai cũng yêu quý nó , nó không có lý do gì để giết bà lão Vương cả , đó là một tội ác , thằng bé nhất định sẽ không dính vào tội ác như vậy "

"Cậu Vương, Chúng tôi nhìn nó lớn lên đến tận bây giờ , không lý nào nó có thể giết bà lão "

" Chúng ta sao phải nói nhiều với những người này , Cứ đưa ra bằng chứng xem họ còn nói gì được nữa không ? " Vương Thuấn , con trai cả của bà lão , vừa chỉ vào những người trong làng , vừa bảo bảo vợ đưa ra bằng chứng

Một lúc sau , vợ của Vương Thuấn lấy áo và quần của tôi ném xuống trước mặt tất cả mọi người , khóc nói : " Những thứ này khi chúng tôi phát hiện ra đều đã nằm cạnh xác mẹ tôi , hơn nữa trên quần áo đều có dính máu . Tất cả mọi người đều nói Chung Xuyên không giết mẹ tôi , vậy quần áo của anh ta lại xuất hiện ở nhà tôi là ở đâu mà có ? "

Lúc này , mọi người không ai nói gì nữa . Bộ quần áo này , chính xác là những gì tôi đã mặc tối qua ... Nhìn thấy những thứ này , tôi không thể nói được bất cứ điều gì nữa

Mẹ tôi bật khóc , bà liên tục hỏi tôi có làm điều đó không . Tôi liên tục lắc đầu và nói rằng tôi không làm

" Thằng nhóc này vẫn không chịu thừa nhận . Hãy đưa nó đến hội trường tổ tiên để xét xử . Đứa trẻ này là một con sói mắt trắng " Nhà họ Vương vừa chỉ vào tôi vừa mắng

Gia đình Vương nắm lấy cổ tôi , muốn kéo tôi đi. Bố mẹ tôi chạy đến muốn giúp tôi nhưng đã bị dân làng chặn lại . Rõ ràng bằng chứng mà gia đình họ Vương đưa ra đã hoàn toàn thuyết phục họ . Và tôi chính là kẻ đã giết chết bà Vương .

Tôi không thể phản kháng , đành để mặc cho họ đưa đi . Rất nhanh , tôi đã được đưa đến nhà thờ . Vương Thuấn yêu cầu tôi quỳ xuống trước một hàng bài vị và nói với tôi " Chung Xuyên , bây giờ tất cả tổ tiên của tao đều đang nhìn mày , tốt nhất là mày nên nói sự thật , mày đã giết mẹ tao "

Tôi điên cuồng lắc đầu phủ nhận , Vương Thuấn thấy tôi không thừa nhận , cực kỳ tức giận : " Vậy thì đừng trách tao ra tay độc ác . "

Nói xong , Vương Thuấn gỡ 1 chiếc roi da ra khỏi bức tường của ngôi đền , lông mày nhăn lại , anh ta kéo tôi ngã xuống

" Chát "

Tôi chỉ cảm thấy chỗ cơ thể vừa bị roi da quất vào ngứa ran , sau đó nóng lên , cực kỳ khó chịu

" Vương Thuấn , cậu không thể đối xử với nó như vậy , nó vẫn còn là một đứa trẻ . Một đứa trẻ hiền lành đến con gà còn không dám giết , làm sao có thể giết được một người " Mẹ tôi lao vào , ôm lấy tôi , giọng nói vì khóc mà trở lên khàn khàn , không ngừng nói với Vương Thuấn

" Tú Lan , những lời cô nói đều không có căn cứ ! Từ thời xưa , ông bà ta đã có quan niệm , nợ máu phải trả bằng máu ... Nếu cô có bằng chứng việc con trai cô không giết mẹ tôi , thì mang nó ra đây . Còn không, thì mau tránh ra ,nếu không tôi sẽ đánh luôn cả cô " Vương Thuấn tức giận chỉ vào mẹ tôi

Tuy nhiên , trước lời đe dọa của Vương Thuấn, mẹ tôi cũng không bỏ đi , vẫn cố chấp che chở tôi

Vương Thuấn không để ý , tiếp tục vung roi , quật liền xuống ba phát

Chát ! Chát ! Chát

Vì mẹ đang bảo vệ tôi , nên người hứng chịu những cái roi da đó không ai khác chính là bà

Tôi bật khóc và cầu xin Vương Thuấn tha cho mẹ con tôi nhưng anh ta không thèm để tôi vào trong mắt và tiếp tục giáng xuống những roi đau thấu xương

Thấy vợ và con mình bị đánh , bố tôi muốn lao vào cứu chúng tôi , nhưng bị những người cùng làng chặn lại

Vương Thuấn cau mày , thấy sự kiên quyết muốn bảo vệ tôi của mẹ tôi , anh ta ra lệnh cho mấy người trong nhà họ Vương kéo mẹ tôi ra . Anh ta cầm roi và không ngừng quất nó lên người tôi . Tôi ngay lập tức cảm thấy làn da của mình như muốn nứt ra

Cảm giác này , còn đau đớn, khó chịu hơn cả cái chết

" Chú Vương , chúng tôi đều không biết chuyện gì đã xảy ra . Chung Xuyên vẫn chỉ là một đứa trẻ .Đêm qua nó còn bị chính tôi nhốt vào . Đến đánh nhau còn không thể , làm sao có thể giết người " Có thể là tiếng la hét của cha mẹ quá mức đáng thương mà mọi người dần cảm thấy có chút thương hại Bắt đầu lại có một số người đứng lên nói giúp

" Anh Vương , đứa trẻ này đã sắp không chịu nổi rồi . Hãy để nó ở đây một mình , cho nó thời gian bình tĩnh suy nghĩ mọi chuyện . Ngày mai đến hỏi lại cũng chưa muộn "

" Chúng ta nên làm thế , dù đã có đủ bằng chứng , nhưng vẫn cần đến thằng nhóc ấy thừa nhận "

" Chúng ta sẽ gặp rắc rối nếu thằng bé chết "

Mọi người đồng loạt nói giúp , Vương Thuấn không còn cách nào khác , anh ta nhìn tôi đang nằm bệt dưới đất , khổ sở giống như một con chó sắp chết

Anh ta khịt mũi , lạnh lùng đến trước mặt bố tôi , nói : " Trước khi mẹ tôi được chôn cất , nếu các người không chứng minh được thằng Chung Xuyên vô tội thì tôi sẽ mang con trai các người đi chôn cất cùng với mẹ tôi "

Sau đó , mọi người giải tán, bố và mẹ tôi bị đuổi ra

Trong hội trường tổ tiên ồn ào , nay chỉ còn lại 3 người , đứa con thứ ba của bà cụ , Vương Thuấn và tôi

Khi đám đông giải tán , tôi chỉ cảm thấy choáng váng và không có thời gian suy nghĩ . Làm thế nào tôi lại rơi vào thảm cảnh trở thành kẻ có tội , và ai đã khiến tôi ra nông nỗi này , vết thương và cái đầu nặng như đeo chì đã khiến tôi bất tỉnh

" Đinh ~đinh ~đinh "

Tiếng chuông đồng quen thuộc truyền vào tai tôi

Sau khi nghe thấy tiếng chuông , tôi mở mắt ra trong tiềm thức

Tôi tỉnh lại , chỉ cảm thấy toàn thân mình nóng rát , đầu óc mơ hồ , cổ họng cực kỳ khát

Tôi theo bản năng hét lên " Nước ... Nước ..."

Tuy nhiên, không một ai chú ý đến tôi , ngoại trừ tiếng chuông đồng thỉnh thoảng xuất hiện

Tôi nằm dưới đất , nghe âm thanh tiếng chuông và mở to mắt nhìn mặt trăng . Một người phụ nữ áo đỏ xuất hiện và bỗng nhiên bước tới chỗ tôi . Cô cau mày , nhìn những vết thương trên người tôi , sắc mặt trở lên giận dữ : " Xuyên , ai đã làm chuyện này ?"

" Cô ... Cô là ai ? " Không phải ai khác , mà chính là cô gái ngày hôm qua đã nhắc nhở tôi rằng , bà Vương sẽ giết tôi . Nhìn thấy người phụ này , tôi không thể không cảnh giác với cô ấy

Cô ấy nói bà lão kia sẽ giết tôi , nhưng bà lại bị tôi giết bằng cách nào đó ... Sau Giấc Mơ kỳ lạ đêm qua , tôi không thể không cảnh giác với cô ấy

" Tôi " ... Người phụ nữ ngừng nói . Bàn tay nhẹ nhàng vuốt ve vết thương trên cơ thể tôi và khẽ nói " Có đau không ?"

Giọng cô ấy có vẻ tự nhiên khiến tôi hoàn toàn tỉnh táo ngay lập tức

Tôi lắc đầu trong tiềm thức, và thật ngạc nhiên , vết thương trên cơ thể tôi giảm đi một chút đau đớn khi cô ấy chạm vào

" Tôi không đau " Tôi nói , tuy nhiên vẫn nghiến răng

" Xuyên , đừng nói dối , tôi biết anh rất đau , hãy để tôi giúp anh " Giọng cô ấy rất khẽ khiến tôi không thể từ chối

Tôi còn chưa kịp trả lời , cô ấy đã cúi xuống và lè lưỡi liếm vào vết thương của tôi . Những luồng điện xâm chiếm mọi tế bào trong cơ thể tôi , mang lại cho tôi cảm giác vui sướng kỳ lạ ...

Vài phút sau , sau khi đã liếm xong vết thương , cô ngẩng đầu lên , tôi phát hiện ra hai mắt cô đỏ hoe .

" Có phải con trai của Phạm Mẫn Quân đánh anh không ? " Giọng cô có vẻ hơi run vì tức giận

Tôi gật đầu

" Xuyên , tôi sẽ không để cho học thành công đâu , chứ đừng nói gì đến việc tổn thương anh "Người phụ nữ nói với tôi , trong mắt tràn đầy vẻ kiên quyết , rồi quay người bỏ đi

" Cô là ai ? Tại sao lại vào được đây " Trước khi cô ấy bỏ đi , tôi vội hỏi

Cô gái quay lại mỉm cười nói với tôi : " Xuyên , tôi là Tề Linh , đêm hôm qua , không phải là một giấc mơ "

Nghe xong lời của cô ấy , tôi giật mình và không ngừng run lên . Đêm hôm qua không phải là một giấc mơ ... Vậy , tối hôm qua tôi và cô ấy đã thực sự phát sinh quan hệ ? Vậy ... Tôi có thực sự giết bà vương không ??

Có thể là do sự chữa lành của Tề Linh rất hiệu quả . Sau khi cơn đau biến mất , một cơn buồn ngủ ập đến , tôi không khống chế được bèn chìm vào giấc ngủ

Ngày hôm sau , tôi tỉnh lại vì bị đánh thức

" Chung Xuyên, tao sẽ giết mày . Hôm nay, tao phải giết mày cho bằng được , ai cũng không ngăn cản được " Tôi thấy con trai của Vương Thuấn , đang giơ chân đá vào người tôi , cầm con dao làm bếp trong tay , muốn chém tôi

Nếu không phải bị một nhóm người khác ngăn cản , tôi thực sự sợ rằng , bản thân sẽ bị anh ta chém chết

Vì quá hoảng sợ . Tôi vội vàng lùi lại , bỗng phát hiện ra , sợi dây trói mình không biết lúc nào đã được cởi ra

hếtchap3

Bạn đang đọc Bích nữ của 空空
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi thanhtamyt2908
Phiên bản Convert
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 52

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.