Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Để Bổn Cô Nương Thăng Cấp Đi!

Tiểu thuyết gốc · 1811 chữ

Chương 10: Để Bổn Cô Nương Thăng Cấp Đi!

- Người đâu! Mang Sát Thần Côn lên!

- Vâng!

Hai người đứng sau lưng Quách Hòe lập tức gật đầu rời đi, ánh mắt vô cùng đồng tình nhìn về Lục Thanh Nhi. Cả đám người cũng không khỏi rùng mình. Sát Thần Côn, là một hình thức hành hung tàn bạo bậc nhất, thường dùng để tra khảo tù nhân cứng đầu.

Điểm đáng sợ của Sát Thần Côn chính là lực đánh của nó, chỉ cần va chạm với thân thể sẽ lan truyền lực lượng ra toàn thân, đánh vô cùng đau, cho dù Vũ Giả đạt đến Vũ Đồ nếu chịu hơn trăm côn có thể trọng thương không đứng dậy nổi. Vậy mà gia chủ lại dùng nó để đánh một nữ nhân không có chút tu vi gì, nếu không có gì bất thường thì có lẽ sau mười côn nàng sẽ triệt để mất mạng.

Biết được uy lực và sự đáng sợ của Sát Thần Côn, đám người trong sân rộng không khỏi cảm thấy sợ hãi thay cho Lục Thanh Nhi, cô bé này số khổ a, làm nữ nhân đã khổ rồi, giờ phải chịu thêm Sát Thần Côn, chuyến này chắc chết rồi vẫn còn thấy đau.

Một lúc sau, một cái bệ gỗ cùng với một cây gậy dài được hai người đặt ở giữa sân rộng. Lục Thanh Nhi dưới sự hướng dẫn của hai người mà trèo lên nằm sấp trên bệ gỗ, mông chổng lên trời.

- Khai côn!

Quách Hòe vung tay, người còn lại tay cầm trường côn giơ lên cao, mạnh mẽ hạ xuống.

Bốp!

Lục Thanh Nhi còn đang chuẩn bị tâm lý ăn đòn đến chết đi sống lại, chợt nàng trợn mắt.

+ 3 exp!

- Ủa? Nghe quảng cáo dữ dằn lắm mà sao nhẹ hều vậy?

Lục Thanh Nhi cảm nhận mông mình truyền ra cảm giác đau rát, thế nhưng vốn nghĩ sẽ một côn đau đến mức suýt ngất giống khi nãy, ai mà ngờ một côn chỉ được có 3 exp, mức độ đau đớn giống như bị hai người Thái Dương và Minh Nguyệt đấm mình.

Ngoái đầu nhìn lại, chỉ thấy tên cầm côn không ngừng quất xuống, có điều hắn chỉ dùng sức lực đơn thuần, một chút lực trong thân thể cũng không có, hắn đã không dùng đến lực lượng của Vũ Giả thì thôi đi, đến cả lực thân thể cũng không dùng thì lấy đâu ra lực?

Bốp bốp bốp!

+ 3 exp, +3 exp

- Móa! Không lẽ cứ nằm đây ăn đập? Chắc tới mai mới lên cấp.

Lục Thanh Nhi không khỏi lắc đầu, nàng nói:

- Vị này, quả thật ngươi đánh có chút đau, nhưng mà vẫn hơi nhẹ. Có thể tăng thêm một chút lực lượng được không? Như này không đã!

Tên cầm côn đang đánh đến hăng say, vốn dĩ hắn cũng không có ác cảm mấy đối với Lục Thanh Nhi nên ra tay nhẹ một chút, không ngờ đến nữ nhân này không cảm nhận được lòng tốt của mình a. Còn dám chê hắn đánh nhẹ.

Càng nghĩ càng bực mình, tên này siết chặt Sát Thần Côn, một côn mạnh mẽ đánh tới, côn vung ra từng tiếng vun vút trong không trung.

Chát Chát Chát!

+ 10 exp, +10 exp, +10 exp!

- Oh Yeah! Phải như thế chứ!

Từng sát thần côn đánh xuống, Lục Thanh Nhi cảm thấy mông mình tê dại, toàn thân bị lực lượng trùng kích đến run lên từng cơn. Ngược lại từng côn hạ xuống là một lần thống khoái, kinh nghiệm tăng lên nhanh chóng.

- Á, Ư, Ưm…

Từng tiếng rên rỉ vang lên, Lục Thanh Nhi đã chịu gần hai mươi sát thần côn, điều này khiến mọi người ngạc nhiên không thôi. Đã có không ít nữ nhân chịu ba sát thần côn đã ngất đi, chịu chừng mười côn đã người không ra người, quỷ không ra quỷ.

Vậy mà Lục Thanh Nhi này chịu hơn hai mươi côn vẫn còn hơi sức la hét rên rỉ, khí lực đến mười phần không ngừng kêu rên.

Vút Vút Vút!

Ba mươi côn trôi qua, toàn thân lúc này đã không còn chút sức lực để kêu rên nữa. Cái sát thần côn này quả nhiên lợi hại, rõ ràng đánh ở mông nhưng lực lượng trùng kích bên trong thân thể khiến toàn thân chịu thống khổ không phải người thường có thể chịu nổi.

Năm mươi côn trôi qua, tên người hầu của Quách Hòe cũng đã đánh đến mỏi tay, Lục Thanh Nhi vẫn còn chưa chết, vẫn mở to đôi mắt chớp chớp khiến cả đám người không thể tin nổi.

- Quả đúng là da dày thịt béo!

Quách Hòe không khỏi thầm than một tiếng, dưới Sát Thần Côn, đến cả Vũ Giả cũng phải khuất phục, vậy mà nữ nhân này tuổi mới chỉ mười ba, chịu năm mươi côn vẫn sống nhăn răng. Khuôn mặt đau đớn đến vặn vẹo nhưng không hiểu sao hắn lại cảm nhận được chút ý cười trên môi nàng ta.

- Dùng Chân Khí đi!

Quách Hòe phất ông tay áo, tên người hầu lập tức gật đầu. Vốn dĩ tên kia không dùng Chân Khí nhập thể vì không muốn một côn giết chết Lục Thanh Nhi, chỉ dùng thể lực. Nhưng tình hình này chỉ sợ rằng đánh đến một trăm côn cũng không đủ để Lục Thanh Nhi này chết hẳn. Chi bằng dùng Chân Khí gia trì, một côn tiễn nàng về nơi chín suối.

Một côn vung lên, uy lực so với những côn ban nãy giống như đệ tử gặp sư phụ, căn bản là không cùng đẳng cấp.

Ầm! Côn ảnh rơi xuống bờ mông, lập tức nở hoa. Lục Thanh Nhi co giật một cái suýt thì ngất đi. Chỉ thấy một luồng lực lượng hung mãnh đè bẹp nàng.

+200 exp!

Ầm!

Lại một côn nữa, Lục Thanh Nhi triệt để nhịn không được nữa, miệng phun ra một ngụm máu tươi. Trong đầu choáng váng, nàng muốn ngất đi, nhưng trong khoảnh khắc lại thấy bản thân lại hồi phục không ít.

Bất Tử Thể level 8: 655/625 exp. Thành công tăng đến level 9!

Bất Tử Thể level 9: 30/100.000 exp.

Ngay lúc thân thể tăng cấp, đau đớn trong người bỗng chốc trở nên dễ chịu, Lục Thanh Nhi không khỏi sửng sốt cảm nhận cơ thể mình, nàng bừng tỉnh đãi ngộ:

- Ra là vậy, ngoại trừ sức chịu đựng tăng lên thì mỗi lần thân thể thăng cấp sẽ hồi phục lại một chút, bảo sao mấy lần trước rõ ràng đau đến chết đi sống lại nhưng mình vẫn không có trở thành người tàn tật.

Lục Thanh Nhi gật gù, nhưng lập tức sắc mặt nàng đơ ra.

- Trời má! Gì trăm nghìn điểm kinh nghiệm dữ vậy?

Vốn nàng còn nhìn nhầm thành một nghìn điểm, không nghĩ tới lần thăng cấp này tiêu tốn tận trăm nghìn điểm kinh nghiệm

- Hệ thống! Sao một lần tăng cấp này lại cần nhiều điểm đến thế?

Lục Thanh Nhi không nhịn được hỏi hệ thống:

- Bất Tử Thể level 9 đến level 10 là một bình cảnh lớn đối với ký chủ. Sau khi lên tới level 10 sẽ mở ra một chức năng đặc biệt mới. Vậy nên mới cần nhiều điểm kinh nghiệm như vậy?

Lục Thanh Nhi cũng đã hiểu ra, ngày xưa nàng đọc truyện cũng là như vậy a, trong cùng một cảnh giới, muốn tiến thăng những cấp độ nhỏ xem như không có chút khó khăn gì, nhưng muốn phá cảnh thì gian nan muôn trùng, có một số người thậm chí còn bị bình cảnh vây khốn cả trăm năm thậm chí cả đời.

- Lên cấp 10 sẽ có chức năng gì vậy?

Hệ thống không đáp.

- Hừ, còn không phải sớm muộn sẽ lên sao, giấu giấu diếm diếm!

Lục Thanh Nhi phồng má, sau đó tiếp tục cắn răng chịu đòn.

Vụt Vụt!

Từng côn lại côn rơi xuống như mưa, Lục Thanh Nhi nằm im chịu trận, những côn đau đến muốn ngất đi trước kia hiện tại vẫn rất đau nhưng không có nguy hiểm đến thân thể nữa. Lục Thanh Nhi nhắm mắt lại, răng cắn chặt vào nhau không để mình phát ra thanh âm đau đớn nữa.

- Toàn bộ đau đớn hôm nay bổn cô nương sẽ nhớ kỹ! Cứ đánh đi, đánh thật thống khoái cho ta! Để bổn cô nương thăng cấp đi!

Thấy nữ nhân này nằm im bất động, không kêu la như lúc trước nữa, Quách Hòe gia chủ giơ tay lên ý bảo ngừng lại. Tên người hầu cầm sát thần côn lập tức thu tay thở hổn hển, trong mắt đầy vẻ kinh hãi.

Tu vi hắn là Vũ Đồ Tứ Trọng, vậy mà dùng sát thần côn chuyên tra tấn người vẫn không cách nào đánh chết được nữ nhân này, quả thật nhục nhã. Lúc đầu hắn định sẽ nương tay một chút, nhưng theo thời gian trôi qua, tay hắn đã sưng phồng lên nhưng nữ nhân này vẫn một mực không chết. Chân Khí trong người gần như cạn kiệt mà vẫn không cách nào giết được nàng.

- Lục Thanh Nhi! Biệt danh Vua Lì Đòn của ngươi quả thật không sai, bổn gia chủ sống đến bây giờ còn chưa thấy qua người nào sống dai như ngươi!

Quách Hòe không khỏi tán thưởng nhìn Lục Thanh Nhi, thiếu điều muốn giơ lên ngón tay cái.

- Như vậy đi, thiên phú chịu đòn của ngươi không tệ, sống đến bây giờ đúng là kì tích, xem ra số kiếp của ngươi chưa tận. Bổn Gia Chủ cho ngươi một con đường sống.

- Thế nhưng, tội hành hung thiếu gia vẫn không thể tha. Tạm thời nhốt vào đại lao, chờ ta nghĩ ra biện pháp khác trị tội ngươi rồi lại nói, sắc trời cũng tối rồi, đều trở về đi!

Quách Hòe vừa dứt lời đã quay lưng rời đi.

- Đậu má! Máy Farm kinh nghiệm của bổn cô nương…

Mọi người giải tán, chỉ còn Lục Thanh Nhi nằm trên bàn gỗ cùng bờ mông sưng phù, nàng khóc không ra tiếng.

Hết chương 10…

Truyện: Bổn Cô Nương Muốn Trang Bức – Tác giả: Weekend Anh

Bác nào có lòng ủng hộ tác giả thì không nên đẩy KP hay TLT nhé, vì ta không dùng cái đấy. Nếu các bác có lòng thì ta xin nhận ở đây:

MoMo: 0963617753 Ngo Duc Anh Tuan

MB Bank: 927105201314 Ngo Duc Anh Tuan

Bạn đang đọc Bổn Cô Nương Muốn Trang Bức sáng tác bởi WeekendAnh
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi WeekendAnh
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 3
Lượt đọc 10

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.