Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chu Tiến

Tiểu thuyết gốc · 1594 chữ

Khu vực sườn núi Đại Minh, cỏ cây xanh ngát tiếng gió rít gào xung quanh được bao phủ bởi một lớp sương khói mù mịt. Những mảnh núi đồi mờ ảo xuất hiện dài tít tắp đến phía xa xa chân trời.

Tuy vậy nhưng nơi đây luôn tỏa ra những hương thơm làm mê hoặc vạn vật. Trên một đỉnh núi quanh đó hiện lên bóng dáng của một thiếu niên chừng 15, 16 tuổi đang tựa lưng dưới gốc cổ thụ một tay không ngừng xoa xoa cằm đôi mắt hắn đăm chiêu nhìn vào cuốn sách đang được cầm trên bàn tay còn lại, bên cạnh người này còn có một cái giỏ đựng rất nhiều những loại thảo dược khác nhau:

“Móa nó, tại sao người khác được mà mình lại không cơ chứ.”

Thiếu niên đang lẩm bẩm này tên là Chu Tiến, tướng mạo bình thường, đôi mắt bình thường, mái tóc bình thường và chiều cao cũng…bình thường!

Có lẽ chính vì sự bình thường này cho nên mới hôm qua thôi hắn đã không vượt qua được khảo hạch của tháp thần.

Những thiếu niên khi vừa bước sang tuổi 16 sẽ được triệu hồi tới chân tháp thần làm khảo hạch, bất cứ thiếu niên nào trên khắp thế giới đều bắt buộc phải tham gia.

Chu Tiến không biết là những tòa tháp chọc trời này có từ bao giờ hắn chỉ được nghe kể lại rằng trên toàn bộ địa cầu hiện nay có 108 toà tháp cao không thấy ngọn nằm dải rác trên khắp thế giới. Những người được tháp thần công nhận nhân gian gọi là thức tỉnh giả, ngay khi bước sang tuổi 16 sẽ được tháp thần ban cho một sức mạnh bất kì từ đó bước sang một trang mới cho cuộc đời.

Còn đối với Chu Tiến, đáp lại bao nhiêu mong chờ của hắn lại là sự im lặng của tháp thần. Được biết những thiếu niên tham gia khảo hạch hàng năm đều đạt tới ngưỡng 90% được ban sức mạnh, chỉ tiếc Chu Tiến lại nằm trong số 10% còn lại.

Tâm trạng của Chu Tiến hiện tại cũng không hẳn là rầu rĩ. Hắn biết dù có vượt qua khảo hạch có được năng lực cũng chưa chắc đã là lợi ích cho mình, vì bản thân hắn không có chỗ dựa, trong trí nhớ của hắn không có hai từ ba, mẹ.

Từ nhỏ đến giờ hắn sống ở thôn Hoàng Giang thuộc tiểu trấn Thanh Hà. Tuy đây là một tiểu trấn nhưng diện tích cũng không phải là nhỏ. Có rất nhiều những tổ chức thức tỉnh giả đang tồn tại ở đó, những người không có năng lực cư nhiên thuộc tầng chót trong xã hội. Vô số những thanh thiếu niên không may mắn giống như Chu Tiến đã bị bắt đi đào mỏ quặng cho những tổ chức thức tỉnh giả này.

May mắn cho Chu Tiến là hắn đang làm việc trong y các của Trương đại phu từ rất nhỏ nếu không chắc giờ này hắn đã không còn ngồi ở đây nữa. Thân phận của y là một đặc thù ở trấn Thanh Hà, bất kì ai có ý định xấu với vị đại phu này đều phải nhận sự truy sát của tất cả những tổ chức trong trấn. Những năm gần đây Chu Tiến làm việc trong y các của vị Trương đại phu kia cũng không phải rảnh dỗi gì khi mà các tổ chức liên tiếp có xung đột mâu thuẫn với nhau, hôm nay đã là lần thứ năm trong tuần mà Chu Tiến phải vào núi hái thảo dược vì thực sự số bệnh nhân hiện tại đang quá tải.

“Hầy.”

Nghỉ ngơi một khoảng thời gian, nhận thấy sắc trời cũng đã ngả màu Chu Tiến thở dài dứt khoát đứng dậy đeo giỏ tre vào rồi xuống núi.

Đường núi mặc dù có nhiều con dốc và khó đi, tuy vậy nhưng Chu Tiến lại rất thông thuộc địa hình nơi đây nên hắn di chuyển rất nhanh. Khi vừa xuống tới chân núi Chu Tiến lấy tay phủi đi những bụi bẩn trên quần áo rồi đi thẳng về hướng thôn Hoàng Giang.

Nhưng đúng vào lúc này, Chu Tiến nhất thời cảm thấy khí lạnh từ đằng sau truyền thẳng tới sống lưng, những động vật xung quanh đang không ngừng chạy về hướng mình tuy nhiên lại không phải muốn tấn công hắn mà lướt qua nhanh như một cơn gió. Mây đen bắt đầu bao phủ cánh rừng, từng trận cuồng phong rít gào làm cho da đầu Chu Tiến tê dại. Phía xa xa đường chân trời kia là những vệt sáng đang đan xen vào nhau, lôi điện không ngừng trút xuống làm cho một mảnh rừng bốc cháy.

Không chần chờ, Chu Tiến chạy rất nhanh về phía chân núi vừa rồi , hắn dùng hết sức đẩy tảng đá trước mặt ra, trán hắn nổi đầy gân xanh, phải cố gắng hết sức Chu Tiến mới xê ra được. Bên trong là một hang động mà Chu Tiến đã chuẩn bị cho bản thân để phòng ngừa dã thú ăn thịt trong khu rừng. Sau khi bước vào trong hắn co rụm thân hình lại ngồi im khắp người toàn là mồ hôi lạnh. Chỉ là bản thân Chu Tiến nhận ra thứ đang đến gần không chỉ là dã thú ăn thịt bình thường mà là một cỗ uy áp vô cùng nguy hiểm.

Đằng xa, một con huyết phượng đang bay cực nhanh trên thân nó lưu nhiều vết máu, phía sau là con kim ô có thân hình to lớn đang đuổi theo. Không những thế phía dưới mặt đất còn có một con sư tử hoàng kim và một con bạch hổ cũng một đường truy sát trên thân thể bọn chúng cũng không tốt hơn là bao.

“Grào..”

Sư tử hoàng kim rống một tiếng làm chấn động khu vực xung quanh, đất đá bay toán loạn, một số ngọn núi nhỏ xung quanh đều nổ tung.

Không dừng lại ở đó kim ô trên bầu trời liên tục bắn những lượng sóng xung kích màu tím phát ra từ đôi cánh với uy lực khủng khiếp làm cho không trung điên đảo. Cả hai nguồn năng lực khủng khiếp ấy đều nhằm về phía huyểt phượng.

“Éc”

Huyết phượng kêu thảm một tiếng rồi rơi xuống dưới.

“Ngươi không còn đường chạy nữa đâu lập tức giao ra thứ đó bọn ta sẽ cho ngươi chết một cách nhẹ nhàng.”

Vừa dứt lời bạch hổ liền lao thẳng về phía huyết phượng sau đó dơ nắm tay to của mình lên nện một quyền vào thân thể còn đang lảo đảo của huyết phượng làm cho nó phun ra một ngụm máu lớn.

Lúc này kim ô và sư tử hoàng kim cũng kịp thời tới nơi cặp mắt chúng chứa đựng những tia sát khí khủng khiếp.

“Các ngươi tự tin là giết được ta sao?”

Huyết phượng hét lớn một tiếng miệng ngâm chú ngữ. Lập tức trên miệng nó phun ra một ngọn hỏa diễm làm cho đối thủ phải biến sắc.

Mặc dù là ba chọi một nhưng đám kim ô, sư tử hoàng kim và bạch hổ không hề dám khinh suất, bọn chúng đều lấy ra những pháp bảo tốt nhất của bản thân để phòng thủ.

“Ầm” một tiếng. Dù cho đã sử dụng những vũ khí phòng ngự tốt nhất của bản thân nhưng đám kim ô vẫn không chịu nổi uy áp tới từ hỏa diễm của huyết phượng mà liên tục ho ra máu.

“Rầm rầm”

Sư tử hoàng kim là người đầu tiên vọt lên đôi tay hắn kết ấn lập tức có một nguồn khí tức ngưng tụ thành bàn tay khổng lồ ép về phía huyết phượng. Cùng lúc đó kim ô và bạch hổ cũng vừa mới thoát khỏi hỏa lực công kích, chúng cũng lao lên tập trung mọi loại phù văn trên cơ thể tế ra những đòn trí mạng phóng thẳng tới thân thể của huyết phượng.

Mặc dù, cơ thể của huyết phượng cứng rắn nhưng cũng khó mà chịu đựng được nhiều đợt công kích của đối phương, thân thể nó bắn ra rất xa sau đó đập thẳng vào chân núi chỗ Chu Tiến đang trú ẩn.

“Con mẹ nó.”

Chu Tiến lẩm bẩm, hắn bắt đầu cảm thấy không ổn, nếu cứ với tình hình như vậy rất có thể hắn sẽ phải bỏ mạng tại đây.

Là người đã đọc qua rất nhiều cuốn sách, Chu Tiến không thấy làm kì lạ với cuộc chiến của bốn con vật này, bọn chúng đương nhiên là cũng như con người cũng nhận được năng lực của tháp thần mà tiến hóa.

Chỉ là vào thời điểm hiện tại Chu Tiến cảm thấy tuyệt vọng, nếu như cuộc chiến lan rộng tới đây hắn chắc chắn phải chết. Lấy cơ thể bình phàm như hắn dù chỉ là ảnh hưởng từ các đòn tấn công của chúng thôi cũng chưa chắc đã giữ được mạng sống.

Huyết phượng đương nhiên đã nhận ra sự tồn tại của Chu Tiến ở hang động sau lưng, nó liếc nhìn Chu Tiến một cái trong cặp mắt chứa đầy những tia toan tính.

Bạn đang đọc Bóng Tối sáng tác bởi spmvipzen13
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi spmvipzen13
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 1
Lượt đọc 42

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.