Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Bóng lưng

Tiểu thuyết gốc · 1414 chữ

Huyết phượng biểu tình trầm trọng, tay hắn lúc này bấm pháp quyết:

“Vậy để xem nước của ngươi có thể dập tắt lửa của ta hay không.”

Nói rồi quanh người của huyết phượng bắt đầu xuất hiện nhiều hỏa cầu khổng lồ, trên không trung hỏa cầu ngày một nhiều. Huyết Phượng chỉ tay về phía kim ô rống lên:

“Hỏa thần chi địa.”

Từng hỏa cầu khổng lồ lúc này bắt đầu chuyển động bắn tới kim ô.

“Ầm ầm ầm.”

Thanh âm hoả cầu đụng độ với phi kiếm dẫn phát lên một hồi chấn động. Sườn núi Đại Minh dường như sắp không chịu nổi uy chấn của hai đòn này, khắp nơi động thực vật đều mất hết sức sống. Một khắc cuối cùng này ánh sáng lóe lên bao trùm cả huyết phượng và kim ô vào bên trong.

“Bùm.”

Một tiếng nổ lớn, sườn núi Đại Minh gần như biến thành vùng đất chết, khói mù bốc lên, mùi khét theo làn khói bắt đầu bay ra.

Một khắc sau từ sâu trong lòng đất của mảnh đất chết ấy đi ra một thân ảnh, người này mất một cánh tay một nửa bên mặt bị hủy hoàn toàn. Người này lảo đảo đi ra trên đường đi hắn liên tục ho ra máu, lúc sau hắn xuất hiện trước một cái xác.

Người đã nằm xuống sau một kích cuối cùng vừa rồi chính là huyết phượng, đứng trước cái xác là kim ô hắn đã giành chiến thắng trong trận chiến này.

Hiển nhiên kim ô cũng đã phải trả một cái giá cực lớn. Trước cái xác của huyết phượng hắn rống lên một tiếng bi ai:

“Huyết phượng ta đã nhớ ngày hôm nay, chờ đến khi ta phục hồi thực lực sẽ đem toàn bộ tộc nhân của ngươi mà giết sạch. Còn tên nhân tộc kia nữa cứ chờ đó có ngày ta sẽ đòi lại cả gốc lẫn lãi.”

Nói rồi hắn bắt đầu ôm mặt điên cuồng cười ha hả sau đó giương cánh bay về phía xa chân trời.

Phía ngoài khu rùng.

Các thức tỉnh giả duy trì trận pháp lúc này từng người phun ra một ngụm máu tươi. Hiển nhiên sức ảnh hưởng từ một đòn vừa rồi của hai thức tỉnh giả cấp A là vô cùng khủng khiếp. Nếu không phải là trong lúc nguy cấp cả ba hội trưởng của ba tổ chức Túc Anh, Cửu Lâm, Cửu Giai liên thủ rất có thể hậu quả sẽ khó có thể hình dung.

Hàn Phong nhíu mày biểu tình trầm trọng:

“Cuối cùng cũng kết thúc rồi, vừa rồi tập trung duy trì trận pháp phòng ngự không nhìn thấy kết quả, có ai biết người thắng cuộc không?”

Không riêng gì Hàn Phong các thức tỉnh giả khác cũng không ai biết được kết quả của cuộc chiến vừa rồi cả.

Vương Thần gương mặt tỏ ra có chút mệt mỏi nói:

“Không quan trọng, dù kết quả có ra sao nhưng thú tộc nội chiến là một tin tốt cho nhân tộc chúng ta.”

Hàn Phong lại có suy nghĩ khác, hắn nói:

“Đừng chủ quan, thú tộc có rất nhiều chủng loài không riêng gì bốn thú vương kia. Bọn chúng hiện nay hẳn là có nhiều đại cơ duyên tốt, nếu như sơ suất xảy ra nhân thú đại chiến lúc này sẽ không nắm chắc được bên nào thắng bên nào thua đâu.”

Vương Thần lúc này im lặng không nói gì, sau một khắc hắn mới lên tiếng:

“Dẫu sao cuối cùng nó cũng đã kết thúc, hết thảy lúc này cuộc họp của nhân tộc chúng ta cũng đến lúc bắt đầu rồi.”

Hàn Phong gật đầu:

“Đúng thế, ta sẽ cho người gửi tin tới các trấn khác việc này phải lập tức triển khai đi thôi.”

Bên cạnh Phạm Gia hiện tại một mực im lặng không lên tiếng giống như hắn đang không đặt trọng tâm vào vấn đề này. Một lát sau hắn liền đứng dậy tay dốc lấy hồ lô tu một hơi dài rồi xoay lưng rời đi.

Cùng thời điểm huyết phượng chết đi, điều mà kim ô cũng không lường trước được bắt đầu phát sinh.

Thân thể xám tro của huyết phượng lúc này bỗng hóa thành một đạo tàn ảnh bay đi về hướng trấn Thanh Hà.

Đích đến của đạo tàn ảnh này không đâu khác chính là nhà của Chu Tiến tại thôn Hoàng Giang.

Cơn mưa lúc này cũng đã tạnh, trong gian nhà của mình Chu Tiến nhất thời cảm nhận một luồng khí lạnh truyền vào cơ thể khiến hắn không rét mà run.

Lúc này, đạo ấn kí mà trước đó huyết phượng lưu lại trên người của Chu Tiến bỗng sáng lên cực kì quỷ dị. Chu Tiến quỵ gối xuống sàn nhà máu từ mũi không ngừng rơi xuống, đồng tử của hắn cũng không tự chủ được mà chảy ra hai hàng huyết lệ.

Ngay thời khắc đó đạo tàn ảnh kia bay tới dung nhập vào trong ấn kí mà huyết phượng lưu lại. Chu Tiến càng ngày càng thống khổ, toàn thân hắn lúc này nóng như lửa đốt, từng ngọn lửa bắt đầu bùng lên bao bọc quanh thân thể của Chu Tiến làm cho làn da của hắn có dấu hiệu nứt nẻ.

Đầu óc Chu Tiến quay cuồng, từng dòng kí ức xa lạ cứ truyền đến não bộ của hắn. Thẳng đến một thời điểm Chu Tiến như xuẩt hiện trong một mảnh bình nguyên vô tận, tại nơi này hắn thấy mình đang ngồi trên lưng một thân thể huyết phượng cực kì to lớn.

Bóng tối dần bao phủ, khi Chu Tiến mở mắt ra lần nữa hắn lại thấy mình đứng dưới chân tháp thần tham gia khảo hạch nhận được hỏa thần truyền thừa trước bao cặp mắt sùng kính, ghen tị của mọi người xung quanh.

Lại nữa, từng hình ảnh cứ thế vỡ ra sau đó lại xuất hiện những hình ảnh khác truyền vào trong đầu Chu Tiến, hắn như đang trải qua một cuộc đời thật dài, hắn nhìn thấy từng trận chiến, nhìn thấy từng tiểu phượng sinh ra rồi lại lớn lên, nhìn thấy trưởng bối ngày một già đi.

Đúng vậy hắn đang nhìn thấy kí ức của huyết phượng, trong trận quyết chiến vừa rồi nó đã biết mình sẽ bỏ mạng vì thế đã lưu lại một đạo ấn kí trên người Chu Tiến. Nó dù không nắm nhiều hy vọng nhưng cũng không còn lựa chọn nào khác, nó bây giờ đang muốn đoạt xá thân thể của Chu Tiến.

Tỉ lệ thành công đoạt xá phàm nhân là rất lớn, tuy vậy cũng phải có nhiều đánh đổi ví như sẽ không thể có lại được tu vi như trước nữa. Mà huyết phượng về mặt này cũng đành nhắm mắt mà chấp nhận.

Thân thể Chu Tiến lúc này bắt đầu mọc lên những nhúm lông màu đỏ, hai tay hắn bỗng dính chặt vào thân thể, toàn thân đã không còn cảm giác. Huyết phượng đã sắp thành công đoạt xá Chu Tiến.

Nhưng ngay khi nguyên thần của huyết phượng dần dần dung nhập nhằm xóa đi nguyên thần của Chu Tiến thì điều bất ngờ đã xảy ra.

Con mắt thứ ba lúc này mở ra, mơ hồ có thể cảm nhận được một luồng sát khí như ẩn như hiện.

Huyết phượng nhìn về phía trước lúc này xuất hiện một thân ảnh cô độc đứng quay lưng về phía hắn, người này có mái tóc dài màu bạc trắng, mặc một thân áo đen tung bay phất phơ trong gió. Một khắc sau người này quay mặt lại túm lấy nguyên thần của huyết phượng sau đó trầm mặc đôi tay tỏa ra từng nguồn hàn khí.

Huyết phượng con ngươi co rút, hắn thấy thân hình người này có chút quen mắt nhưng lại không biết đã gặp bao giờ, chỉ là bây giờ không phải là lúc quan tâm đến vấn đề này, huyết phượng sợ hãi nói:

“Tha… aaa.”

Không để hắn nói hết câu người kia đã trực tiếp bóp nát nguyên thần của hắn sau đó lại quay lưng nhìn về phía xa xôi.

Bạn đang đọc Bóng Tối sáng tác bởi spmvipzen13
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi spmvipzen13
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 1
Lượt đọc 8

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.