Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Nữ nhân bị cưỡng dâm 8

Phiên bản Dịch · 1555 chữ

Thấy Ninh Thư tay cầm trứng gà, mẹ Vương liền tức đến sùi bọt mép nhưng lại không đám đánh cô.

Bà nghĩ cô hiện tại bị chấn động nên phát điên rồi.

Đứa con gái chết tiệt, không biết xấu hổ này chuyện gì cũng có thể làm được.

Nếu làm nó tức giận không khéo lại lôi đầu con trai mình ra mà đánh.

Mẹ Vương đã quen với hình ảnh một Vương Anh chịu thương chịu khó, luôn khom lưng cúi đầu, giờ đây thấy cô chống đối, nổi loạn như vậy thì cực kỳ chán ghét.

"Con khốn Vương Anh đâu rồi.. Cút ra đây cho tao, cái loại con gái không biết xấu hổ, đã quyến rũ con trai tao còn vu cho nó tội cưỡng dâm. Đúng là thứ đê tiện.."

Màn đêm buông xuống, trước cổng nhà bỗng vang lên tiếng mắng chửi xéo xắt.

Lúc này Ninh Thư đang ăn mì, nghe được chất giọng chói tai cùng lời lẽ thô tục như thế thì liền mất hứng. Còn ai khác vào đây ngoài mẹ Lý Binh.

Rất bình tĩnh, Ninh Thư vẫn ngồi húp nước mì.

"Nhìn xem chuyện tốt mà mày làm ra kìa, giờ đúng là sống cũng không yên". Mẹ Vương nhìn Ninh Thư mà gắt gỏng.

Tiếng mắng chửi vẫn vang lên phía ngoài cổng kéo theo nhiều người tò mò cầm đèn pin chạy qua hóng chuyện.

Mẹ Lý Binh thấy nhiều người đến xem thì chửi mắng càng hăng, các loại từ ngữ thô tục cứ thế mà tuôn ra.

Lúc này Ninh Thư cũng làm một hơi uống xong bát nước mì, ợ lên một tiếng.

"Còn có để cho người khác ngủ hay không, ồn ào cái gì thế?"

Vương Siêu đi từ trong phòng ra, vẻ mặt hắn cực kỳ khó chịu.

Ninh Thư cười híp mắt đi về phía Vương Siêu, cầm lấy cổ áo hắn kéo hắn cùng đi ra cửa: "Đi đòi lại công bằng với chị nào, chị thương em như thế, chẳng lẽ bây giờ em thấy chết mà không cứu, đúng không?"

"Thả Vương Siêu ra, bên ngoài nhiều người như thế lỡ không may khiến Vương Siêu bị thương thì làm sao". Mẹ Vương vội vàng kéo tay Ninh Thư, làm mọi cách để cô thả Vương Siêu ra.

Vương Siêu cũng giãy dụa mà nói: "Là do chị tự tìm phiền phức, không bàn bạc với tôi và cha mẹ đã tự ý báo cảnh sát. Giờ người ta tìm đến cửa thì kéo tôi vào làm gì?"

Ninh Thư nghiêng đầu nhìn Vương Siêu đang giãy dụa đến đỏ cả mặt, người ủy thác đúng là chưa bao giờ được trải qua cái gọi là tình cảm gia đình, cô luôn phải sống trong cảnh không được cha mẹ thương yêu.

Thật ra không được cha mẹ thương yêu cũng không sao, điều quan trọng là chính người ủy thác cũng tự thấy bản thân thấp hèn, tự mình ghét bỏ chính mình.

Không muốn tiếp tục chơi đùa nữa, Ninh Thư liền buông tay khỏi cổ áo Vương Siêu. Vương Siêu vốn đang giãy dụa kịch liệt, dưới hành động đột ngột của Ninh Thư liền ngã cái bịch xuống đất.

Vương Siêu xoa mông, đau đến chảy nước mắt.

Cha Vương vừa hút thuốc vừa nói: "Đừng ra ngoài, cứ để mụ ta ầm ĩ, không có ai tiếp lời một lúc sau mụ ta cũng sẽ đi thôi".

Ninh Thư dường như không để tâm, cô mở cửa, sờ vào túi áo đang để máy ghi âm.

Mẹ Lý Binh đang ngồi bệt dưới đất mà khóc lóc nhìn thấy Ninh Thư bước ra thì liền đứng bật dậy, chỉ tay vào mặt Ninh Thư mà chửi bới ầm ĩ, chửi cô là đồ đĩ thõa, đồ đê tiện chuyên môn đi quyến rũ đàn ông.

Theo tiếng chửi của mụ, nước miếng văng tứ tung.

Một số người hóng hớt còn chiếu đèn pin thẳng vào mặt Ninh Thư, Ninh Thư liền dùng tay che đi ánh sáng của đèn pin.

"Ai còn dám chiếu đèn lên mặt tôi thì đừng trách". Ninh Thư lạnh giọng nói.

Mẹ Lý Binh mắng chửi một hồi thì rốt cuộc cũng dừng lại, nhìn Ninh Thư mà nói: "Bây giờ mày phải khai với cảnh sát là mày nguyện ý, con tao không cưỡng dâm mày".

Sáng nay mẹ Lý Binh bị giải về đồn công an cùng con trai, mụ ta cũng nghe được con mình sẽ phải ngồi tù.

Mà biện pháp duy nhất để Lý Binh được thả ra là làm phía Ninh Thư thừa nhận rằng đây không phải là một vụ án cưỡng dâm mà là hoàn toàn tự nguyện.

Mẹ Lý Binh nghe đến việc con trai phải ngồi tù thì lập tức cảm thấy như trời sập đến nơi. Mụ chỉ có duy nhất một đứa con này để dựa vào, nếu hắn ngồi tù thì quãng đời còn lại mụ biết làm sao đây?

Bởi vậy, ngay khi về đến, mẹ Lý Binh lập tức chạy đến nhà Ninh Thư để cãi lộn.

Mụ ta đã nghĩ kỹ. Đầu tiên, mụ sẽ làm ầm lên, mắng chửi Vương gia kịch liệt để dùng khí thế áp đảo họ. Sau đó, mụ sẽ đưa ra điều kiện.

Nghe yêu cầu của mẹ Lý Binh, mặt Ninh Thư vẫn không phản ứng.

"Vương Anh à, cô là con gái, nếu làm to chuyện thì đối với cô cũng không có gì tốt đẹp. Khắp làng trên xóm dưới cũng sẽ không ai dám cưới cô".

"Đời này tôi sẽ không lấy chồng, tôi muốn Lý Binh phải ngồi tù". Ninh Thư lãnh đạm nói: "Sao tôi có thể dễ dàng bỏ qua kẻ đã làm tổn thương mình được".

"Mày đúng là đồ lòng dạ hiểm ác, cái loại như mày thì xứng đáng bị cưỡng dâm". Mẹ Lý Binh tức đến nổ phổi mà hét lên.

Nghe thế, Ninh Thư liền cao giọng mà nói với đám đông đang hóng chuyện: "Mọi người đã nghe thấy rồi đúng không? Mụ ta đã thừa nhận hành vi cưỡng dâm của con trai, đến lúc đó phiền mọi người phối hợp lấy lời khai với cảnh sát, mọi người đều sẽ được nhận giấy triệu tập của Tòa án".

Lập tức, đám đông liền tản ra, vì hóng chuyện mà dính lấy phiền phức thì không ai muốn.

Tất nhiên, có không ít người vẫn tiếp tục ở lại xem náo nhiệt.

"Đừng nói hươu nói vượn, con tao cưỡng dâm mày lúc nào, là mày không biết xấu hổ bò lên giường của con tao".

Ninh Thư: -_-

"Mắt mụ có phải mù rồi không? Không nhìn lại bộ dạng của con mình đi, một lão già, vừa già vừa xấu, ai sẽ bò lên giường của hắn?"

"Tôi có chết cũng sẽ không đổi lời khai, tôi chính là muốn con mụ phải đi tù. Hắn cưỡng dâm tôi, tôi có làm quỷ cũng sẽ không tha cho hắn".

Mẹ Lý Binh thật sự hận không thể đánh chết Ninh Thư.

"Cứ làm ầm ĩ như vậy đối với mày cũng không có ích lợi gì, con gái hung dữ như mày sao mà lấy được chồng. Nếu như mày khai với cảnh sát là mày tự nguyện".

"Tao, tao sẽ cho mày cùng Lý Binh kết hôn". Mẹ Lý Binh nói.

Ninh Thư: -_-

Con trai mụ được nạm vàng à?

Gả cho con trai mụ mà cũng có thể được đưa ra làm điều kiện á? Cười chết Ninh Thư.

Nghe thế mẹ Vương lập tức chạy thật nhanh ra, nhìn Ninh Thư mà nói: "Vậy cũng được rồi, dù sao mày và Lý Binh cũng đã có loại quan hệ đó, liền kết hôn đi".

Ninh Thư: -_-

"Mẹ là mẹ ruột của con sao?". Ninh Thư có chút không thể tưởng tượng hỏi: "Mẹ muốn con kết hôn với kẻ đã cưỡng dâm mình?"

Nói xong Ninh Thư cũng tự mỉm cười, trải qua nhiều chuyện như vậy, cho đến giờ cô cũng không cảm thấy kinh ngạc nữa rồi.

"Vậy mày nói phải làm sao bây giờ, đều tại mày làm lớn chuyện. Hiện tại ai cũng biết mày bị cưỡng dâm, sau này mày định lấy ai?"

"Mày luôn không nghe lời, nhà này cũng không chứa được mày cả đời. Mày luôn muốn cho Lý Binh ngồi tù, nhưng Lý Binh thật sự ngồi tù thì cuộc sống sau này của mày phải làm sao?".

"Không nghe lời người lớn, rốt cuộc sẽ chịu thiệt thòi". Mẹ Vương cứ như vậy mà líu lo không ngừng.

Ninh Thư mỉm cười: -_-

Ồ, tất cả là đều nghĩ cho cô, đúng là máu mủ ruột thịt a.

"Nếu như mày có thể để cho Lý Binh không ngồi tù, chờ Lý Binh trở về liền sẽ cùng mày kết hôn, thế nào?". Mẹ Lý Binh thấy mẹ Vương đồng ý thì lập tức cao hứng nói.

Mặc dù mụ không hề hài lòng đứa con dâu này nhưng việc quan trọng nhất hiện tại là giúp con trai không phải ngồi tù.

(Xong chương)

Bạn đang đọc Bút ký phản công của nữ phụ pháo hôi (Dịch từ chương 1511) của Ngận Thị Kiểu Tình
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Linhduong6868
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 169

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.