Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Ồ Em Đã Thành Công Thu Hút ...(2)

Phiên bản Dịch · 1043 chữ

Lúc ăn cơm chiều, Ninh Tiểu Ngư tiêu 4 đồng hữu nghị đổi lấy trái cây tươi.

Buổi chiều cô đã ăn đồ ăn vặt, không quá đói bụng, cho nên chỉ dùng thêm ít trái cây lấp dạ dày.

Ăn xong bữa tối, cô thông báo với đạo diễn một tiếng rồi tự mình rời khỏi “Nhà bạn tốt”.

Đây là điều kiện cô đưa ra với ekip chương trình ngay từ đầu. Trong thời gian hơn một tháng quay show, mỗi tuần cô đều sẽ rời đi một lần.

Một tiếng rưỡi sau, cô đứng ngoài cửa của một phòng bệnh.

Xuyên qua kính pha lê trong suốt, cô gặp được trong người bố nằm im không nhúc nhích bên trong.

Một tuần trôi qua, người đó dường như già hơn rất nhiều, tựa như không ít sinh mệnh đã bị xói mòn.

Nhìn bố đang ngủ say, Ninh Tiểu Ngư trầm mặc vài giây, sau đó đi vào phòng bệnh, ngồi vào mép giường trống.

Giống như trước đây, cô bắt đầu nhẹ giọng nói chuyện với ông ấy, kể cho đối phương nghe cuộc sống gần đây của mình ra sao.

"Bố, gần đây con tham gia một show thực tế, thù lao nhà sản xuất đưa ra rất hậu, đủ để bố tiếp tục ở đây hơn một năm nữa.

Lúc quay tống nghệ, con gặp được cô ta. Có thể thấy, cô ta sống rất tốt, nếu vậy thì Trương nữ sĩ cũng sẽ không tệ vào đâu được. Bố có thể yên tâm rồi.

Cho nên, bố lúc nào thì mới có thể tỉnh lại đây?”

Càng về sau, tiếng của Ninh Tiểu Ngư càng nhẹ.

Trên thực tế, ban đầu Ninh Tiểu Ngư cũng không phải là một con cá mặn.

Cô đã từng có thành tích ưu dị, là "Vua thi cử" danh xứng với thực trong miệng các bạn học, có một tương lai lộng lẫy sáng ngời. Đáng tiếc, biến cố ấy, đã hoàn toàn thay đổi cả đời cô.

Cô vẫn luôn biết Trương nữ sĩ thích cái đẹp, thích những thứ sang trọng hão, thích ăn diện quần áo đắt tiền.

Mà người đàn ông nằm chết lặng trên giường bệnh này, vẫn luôn liều mạng nỗ lực, muốn cho vợ con mình có một cuộc sống thoải mái hơn.

Đáng tiếc, không cần biết ông ta nỗ lực đến như thế nào, cũng không thể đáp ứng được nhu cầu của bà ta. Ống ấy không biết rằng, trên thế giới này, chỉ có siêu cấp phú hào, mới có thể thỏa mãn trái tim ham hư vinh kia của Trương nữ sĩ. Đây là là điều mà cả đời này, cho dù Ninh Châm có thúc ngựa phi nước đại cũng không đuổi kịp.

Cuối cùng, Trương nữ sĩ thành công rồi. Dựa vào khuôn mặt xinh đẹp tinh xảo đó, bà ta trở thành người vợ thứ ba của một vị nhà giàu nào đó ở Kinh thị, hơn nữa còn đưa theo con gái của mình đi tái giá.

Ninh Tiểu Ngư từ nhỏ đã không thân thiết với Trương nữ sĩ. Dáng vẻ cô thanh tú như bố, dùng ngôn ngữ mạng để miêu tả thì, dung mạo của cô mang theo vài phần tiên khí.

Cô không giống người mẹ diễm lệ đến nghẹt thở của mình. Còn Ninh Du Vi lại chẳng khác nào phiên bản 2.0 của Trương nữ sĩ, giống Trương nữ sĩ ngày trẻ đến 7 8 phần.

Cho nên, giữa hai người chị em bọn họ, Trương nữ sĩ chỉ thích con gái nhỏ.

Còn về Ninh Tiểu Ngư, mọi thân tình cô nhận được đều đến từ bố.

Cô chống cằm, như đang tự lầm bầm lầu bầu, lại như đang hỏi người đàn ông trên giường bệnh, "Vậy nên, trước kia bố cố gắng như vậy có ích lợi gì đâu? Kết quả còn không phải là công dã tràng?”

Vợ chạy mất. Con gái nhỏ tựa hồ cũng đã quên mất ông ta.

Ông ta đã hôn mê được ước chừng 7 năm.

Cũng may là nhận được khoản bồi thường của tài xế gây chuyện trước kia.

Nếu không có số tiền đó, Ninh Châm có lẽ cũng không kéo dài được đến tận bây giờ.

Trong 7 năm đó, hai người kia chưa một lần tới thăm ông ta.

Mọi thứ đều tan biến theo công sức của ông, thế còn không bằng làm một con cá mặn từ đầu, thuận theo tự nhiên, khiến chính mình có thể nhẹ nhàng vui sướng thêm một chút.

Thăm chừng nửa giờ, Ninh Tiểu Ngư rời khỏi phòng bệnh, đi nộp gần bốn vạn tiền viện phí (~1,4 tỉ vnd).

Giá trị yêu đương ban đầu là 4, bây giờ hoàn toàn về 0.

Ninh Tiểu Ngư hỏi một câu, "Tiền này không có gì không bình thường chứ?”

Hệ thống yêu đương vỗ vỗ tay, mặt Thống rất tự tin, 【 Yên tâm đi, thiếu nữ, tiền bồ cầm được là tiền sau thuế, lai lịch không thành vấn đề. 】

Ninh Tiểu Ngư gật gật đầu, nó tốt xấu gì cũng là sản phẩm của văn minh tiên tiến, chắc chắn có cái năng lực đó.

-

Lúc Ninh Tiểu Ngư quay lại “Nhà bạn tốt”, trong phòng khách chỉ chừa lại một ánh đèn tối tăm.

Khách mời đều đã về phòng nghỉ ngơi.

Cô cầm di động xem thời gian, lúc này mới phát hiện đã 11 giờ rồi.

Cô vừa chuẩn bị trở về phòng, Thẩm Ước Ước không biết từ nơi nào đột nhiên chạy ra, "Cậu về rồi à?"

Ninh Tiểu Ngư gật gật đầu.

Thẩm Ước Ước kéo cô sang một bên, nói, “Mấy ngày nữa là sinh nhật của ảnh đế, vừa rồi bọn họ đang bàn xem đến khi đó nên tặng gì. Lễ vật chỉ có thể mua được bằng đồng hữu nghị. Tớ sợ cậu không biết, không kịp chuẩn bị tiền, nên cố tình đợi cậu.”

Ninh Tiểu Ngư vội cảm ơn đối phương, sau đó, cô nhịn không được hỏi một câu, "Bắt buộc phải tặng sao?” Chẳng lẽ không thể không tặng?

Bạn đang đọc Cá Mặn Sau Khi Làm Lơ Hệ Thống Bạo Hồng Rồi (Dịch) của Thập Lục Nguyệt Tây Qua
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi hhhhhheeeeee
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 1
Lượt đọc 52

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.