Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Đến từ trực giác nữ nhân

Tiểu thuyết gốc · 1312 chữ

Thi Ma nghe thiếu niên nói như thế trong lòng lộp bộp, hắn cảm thấy tên này nhìn như không nói dối.

Đó là đến từ trực giác nữ nhân.

Không sai, sau khi dung hợp cùng với nữ quỷ Nhậm thị, Thi Ma chân nhân liền có cái gọi là trực giác nữ nhân.

Đây cũng không phải tự nhiên sinh ra, mà là do áp lực Dương Khang quá lớn, hắn liền sinh ra cái thiên phú này.

Hắn không biết tên thiếu niên trước mặt lấy đâu ra lực lượng kinh khủng như thế.

Nhưng rõ ràng, tên này quá mạnh. Thi Ma chân nhân lúc nãy chỉ là mạnh miệng, hắn muốn thừa cơ chạy đi.

Hắn chỉ nhớ mình chạy tới nơi này liền dung hợp với Nhậm Yên, sau đó liền thấy thiếu niên kia chặn đường mình trước mặt.

Ban đầu thấy thiếu niên kia chỉ là Luyện Khí, hắn còn khinh thường đây, nhưng bây giờ Thi Ma chân nhân chỉ muốn chạy.

Không sai, Dương Khang vừa rồi liền sửa đổi một chút nhỏ ký ức của Thi Ma chân nhân.

Hắn muốn để Thi Ma chân nhân bỏ qua sợ hãi, bộc phát chiến lực để cậu thoải mái đánh một trận.

Nhưng không ngờ tên này căn bản quá yếu, dù cho dung hợp cũng chỉ là con gà con.

"Tiểu tử mạnh miệng nhỉ? Hôm nay bản thi vương vui vẻ, tha ngươi một mạng, mau đi đi."

Dương Khang nhìn xem Thi Ma chân nhân như một con dê béo, lúc nào cũng có thể bị hắn làm thịt.

"Ha ha đã trở thành thi vương thì phải làm buổi tiệc ăn mừng chứ, đến đi, ta chính là thức ăn khai vị của ngươi đây."

Thi vương lúc này trợn tròn, trên đời này lại có người nghĩa hiệp như thế, chiêu đãi người khác lại muốn dùng chính mình làm quà tặng.

Thế giới này quả nhiên có độc đi.

Thi Ma chân nhân cảm thấy mình đã đủ độc ác, không ngờ có người còn độc ác hơn mình.

Thấy Thi Ma chân nhân bất động ở đó, Dương Khang hơi mất kiên nhẫn, trời đã rơi vào nửa đêm, đường phố sớm cũng đã không còn ai.

Hẻm nhỏ lúc này tình thế giương cung bạc kiếm.

Ai động thì Thi Ma chân nhân thua, mà không động thì Thi Ma chân nhân vẫn thua.

Bí quá làm liều, thi vương thi triển thuật pháp triệu hồi ra mấy cái người giấy.

Hiện tại xung quanh không có ai, hắn liền không thể làm được thi biến.

Dương Khang thấy thủ đoạn này hơi rẻ tiền, người giấy nhìn trông quỷ dị, nhưng lực sát thương không cao.

Đều chỉ có thực lực Luyện Khí tầng 10. Một mình Dương Khang liền có thể bao vây đám người giấy này.

Dương Khang một ý niệm đám người giấy liền tiêu tán, hắn muốn từ từ hành hạ thi vương.

"Hừ đừng tưởng như vậy bản thi vương liền sợ."

Thi vương muốn liều mạng, cá chết rách lưới cùng Dương Khang, chỉ cần hắn chạy tới một nhà dân nào đó, thi hóa nơi đó, liền thực lực sẽ tăng mạnh.

Thi vương như lại không có thi lính thì còn làm cái gì vương.

Dương Khang cũng không ngăn cản kế hoạch của thi vương.

Hắn muốn quan sát xem, làm thế nào thi vương liền có thể thi hóa, hoặc sau khi thi vương chết, thể xác có theo đó chôn vùi.

Dương Khang muốn làm cái thí nghiệm.

Thi vương cảm thấy tên thiếu niên kia không động, giống như cứ mặc hắn làm chuyện của hắn, đôi bên không đụng chạm nhau.

"Hừ, tiểu tử ngông cuồng, đợi một chút người liền sẽ biết chữ chết như thế nào?"

Hắn hiện nay đã đồng hóa một khu vực biến thành lãnh địa của mình, xung quanh tử khí bốc lên như một cái thành chết, lít nha lít nhít thi thể bắt đầu đứng dậy.

Những thi thể kia tay chân xiêu quẹo, đầu ngả nghiêng, không có hốc mắt, nhìn trong đáng sợ vô cùng.

Quanh hẻm này liền có mây trăm ngôi nhà, mấy chốc thi vương liền có đội quân hơn năm trăm người.

"Ha ha tiểu tử, ngươi quá tự phụ đi."

Dương Khang nhìn thấy tất cả, khoảng cách năm mét đứng gần thi vương liền bị thi hóa, đó là thuộc tính, không cần thi triển phép thuật thần thông gì cả.

Mỗi tên bị thi hóa cho dù là phàm nhân, thực lực liền sẽ lên thẳng Luyện Khí, số lượng người càng nhiều thì cảnh giới sẽ càng tăng, thậm chí bây giờ đã xuất hiện Kim Đan thi biến.

Thi vương thấy Dương Khang không sợ hãi, trong lòng có chút hoang mang, nhưng nếu tên đó đã không sợ, hắn liền tiếp tục thi hóa nhiều người hợ nữa.

Qua một lúc số lượng đã hơn ngàn người, trong đó còn có Nguyên Anh cương thi.

"Chuẩn bị nhận lấy cái chết đi."

Dương Khang mĩm cười nhìn thi vương:

"Ngươi không để ý dù cho ngươi tạo ra động tĩnh lớn như thế nào, quan phủ cũng không tới đây? Ta nhớ được ở Dương thành này, thành chủ là một tên Hóa Thần."

Thi vương nghe như vậy sắc mặt đại biến, ngay từ đầu hắn liền sợ hãi, chỉ lo thi hóa mà quên đi điểm này.

Huyễn thuật?

Không thể nào, nếu là huyễn thuật làm sao hắn không có phát giác.

"Ngươi muốn dùng chiêu trò với ta?"

Thi vương lúc này có chút ngoài mạnh trong yếu.

Dương Khang cười cười, hắn thí nghiệm liền đủ, tới lúc thu tràng.

Đây cũng không phải là huyễn thuật gì, mà đây gọi là vực.

Vực tựu như thành một không gian khác. Dương Khang mô phỏng Vực của mình thành Dương thành, mô phỏng ra sinh linh, để cho thi vương thỏa sức tung hoành.

"Ngươi đã đến lúc vào luân hồi."

Thi vương nghe xong câu nói đó, đó là câu nói cuối cùng mà hắn nghe được.

"Khônggggg"

Thi Ma chân nhân linh hồn bắt đầu chui ra khỏi cơ thể thi vương, từ từ tan biến.

Mà linh hồn của Nhậm Yến cũng theo đó bay ra, cung kính nhìn về phía Dương Khang:

"Cảm ơn đại nhân cứu giúp, nếu có kiếp sau ta xin phép làm trâu ngựa báo đáp."

Dương Khang chỉ nhìn nàng không nói gì, hắn hóa thành một đạo ánh sáng muốn xem linh hồn này sẽ đi về đâu.

Đây là một cái thí nghiệm mới, hắn muốn xem thế giới này có cái gọi là Địa Phủ, có luân hồi hay không.

Còn về thân xác thi vương, Dương Khang đã sớm thu vào nhẫn trữ vật.

Thời gian ở trong nhẫn trữ vật là không chuyển động. Nếu bảo vệ vật bên ngoài tốt nhất là hầm băng, thì bên trong là nhẫn trữ vật.

Nhưng những trữ vật thường sẽ không thể mang vật sống vào. Nhưng xác thi vương lúc này đã là vật chết.

Dương Khang đuổi theo hướng mặt trời lặn, hắn bay một lúc nhìn xuống phía dưới đều là cát, nói rõ đây là một sa mạc.

Bỗng nhiên từ trên sa mạc có một cánh cửa mở ra, hai đạo linh hồn kia liền đáp xuống đi vào.

Đến khi hắn tiến lại, cánh cửa kia liền đóng lại, rồi biến mất.

Trước khi đóng lại Dương Khang thấy trên cánh cửa có khắc hình thù kì quái, một con mắt đang trong trạng thái nhắm lại.

"Sơ suất rồi, lúc nãy quên lưu lại ấn ký."

Bạn đang đọc Các Ngươi Vừa Bắt Đầu Tu Luyện, Ta Đã Là Tiên Tôn sáng tác bởi babayaga9441
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi babayaga9441
Thời gian
Lượt đọc 12

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.