Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Lão trung niên dầu mỡ

Phiên bản Dịch · 2513 chữ

Chúc Thận còn đang giả bộ bất tỉnh, lão cha của nguyên chủ đã tự mình ra đón tiếp.

Chúc Dung Tuấn cùng đàn ông trung niên tầm thường không khác gì nhau, vừa mập vừa hói còn có bụng bia, chẳng qua lăn lộn ở thương trường nhiều năm, học được cách giả vờ giả vịt, bộ dáng cười tủm tỉm, liếc qua còn cảm thấy người này thành thật trung hậu.

Nhưng có thể làm ra một đứa con riêng, còn đem con riêng gả ra ngoài liên hôn, loại người này sao có thể thành thật trung hậu.

Đối với Chúc Dung Tuấn, Chúc Thận cố diễn đến mấy cũng kêu không nổi ba ba, vì thế làm bộ suy yếu dựa sát lên người Tra Tự, giảm bớt cảm giác tồn tại.

Quả nhiên Chúc Dung Tuấn ra vẻ cha hiền hỏi cậu làm sao vậy.

“Tuột huyết áp.” Tra Tự cảm nhận được thân thể trọng lượng người nào đó càng lúc càng đè trên người hắn, không nhịn được dịch sang bên cạnh một bước, làm Chúc Thận lảo đảo một cái.

“Cậu thật sự hay giả vờ?” Trong lúc nhất thời không phân biệt được, Tra Tự bất đắc dĩ cúi đầu thấp giọng hỏi một câu.

Ở trong mắt Chúc Dung Tuấn, hai người ghé tai nói nhỏ, quan hệ thân mật, quả nhiên thằng con riêng này vẫn có chút tác dụng, Chúc Dung Tuấn rất là vừa lòng đảo qua đảo lại giữa hai người.

Chúc Thận hữu khí vô lực nói thật sự, đi đường như bước trên mây, cậu trước kia từng bị tuột huyết áp nên biết tuột huyết áp sẽ có biểu hiện gì, lừa gạt Tra Tự làm cho đối phương nhích lại gần, còn đỡ cậu một chút.

Vào nhà rồi Chúc Thận được đem đến cho một ly nước pha mật ong, uống nửa ly, cậu liền khôi phục bình thường, ngồi thẳng lưng.

Tra Tự nhẹ nhàng thở ra, không biết có phải do Chúc Thận buổi sáng ăn nhiều mứt việt quất, lúc dựa vào trên người hắn luôn có hương thơm ngọt thoang thoảng, làm hắn có chút đứng ngồi không yên.

Ngồi xuống không bao lâu, Chúc Dung Tuấn liền lấy cớ đuổi Chúc Thận đi, Chúc Thận ở đầu cầu thang nhìn thoáng qua Tra Tự cùng Chúc Dung Tuấn, hai người nói cái gì mà cười tủm tỉm, nhưng nhìn là biết giả tạo.

“Chúc Thận, mày từ khi nào thì bị tuột huyết áp?”

“Nặng như thế còn dựa vào người Tra Tự, thật làm ra vẻ.”

Chúc Thận quay người lại liền thấy Chúc Dao tóc nâu quăn, vẫn là thần sắc chán ghét mà đánh giá cậu.

Lời này nghe chua thế nhờ?

“Mày nhìn chằm chằm tao làm gì? Tao không thích Tra Tự, hắn trừ bỏ khuôn mặt thì toàn là tật xấu, sinh hoạt cá nhân còn không biết kiềm chế, ai thèm thích cái loại người này a.”

Chúc Thận nghĩ thầm Chúc Dao là không đánh đã khai, nhưng nghe cậu ta nói Tra Tự như vậy, tuy rằng người ta là tra một thân tật xấu nhưng ít nhất có trù nghệ còn tốt hơn so với đầu bếp nhà hàng Michelin.

“Anh ấy…… Khá tốt.” Chúc Thận miễn cưỡng cười vui, Chúc Dao nhìn dáng vẻ này của cậu, trong lòng sảng khoái.

“Mày tốt nhất nhìn chằm chằm hắn, đừng để hắn nuốt lời, công ty nhà chúng ta mà xảy ra chuyện đối với mày cũng không có chỗ tốt.” Chúc Dao cùng Chúc Thận khác nhau, tuy rằng Chúc Dung Tuấn làm ra một đứa con riêng, nhưng đối với Chúc Dao luôn luôn cưng chiều hết mực, khác với Chúc Thận tùy tiện tốt nghiệp một trường nào đó, Chúc Dao là sinh viên danh giá hiện tại còn đang tiếp tục học tập.

Chúc Dao khẩu khí không tốt nói vài câu, sau đó xách cặp đựng máy tính kêu tài xế đưa cậu ta đi học.

Chúc Thận ở trên lầu thấy được rõ ràng, Chúc Dao lúc đổi giày ở cửa, nhìn lén Tra Tự rất nhiều lần.

Biết người ta cặn bã còn thèm khát mặt người ta, chờ tra nam về sau thông đồng đối thủ lừa gạt Chúc Dao, những cái hộ thảo sứ giả kia khẳng định vội vàng thay cậu ta trút giận. Nếu vậy trước hết cậu vẫn là cọ cơm Tra Tự thêm vài lần đi, kẻo về sau người ta nghèo túng tiền ăn cũng không có.

Chúc Thận còn muốn nghe lén Chúc Dung Tuấn cùng Tra Tự nói chuyện, nhưng nhìn thấy có người hầu đứng xa xa giám thị mình, vì thế liền từ bỏ ý định, đi lên phòng nguyên chủ ngồi ngốc.

Một đứa con riêng ở nhà đương nhiên không được đãi ngộ tốt, phòng nguyên chủ còn rộng bằng phòng của Chúc Thận, nhìn lại trống không, giống phòng trong khách sạn. Chúc Thận mở tủ quần áo ra nhìn nhìn, bên trong treo một ít mặc quần áo cũ không mặc nữa, kích cỡ đều nhỏ, hẳn là rất lâu rồi không được mặc.

Chúc Thận mở mấy ngăn kéo ra nhìn qua, đồ vật đều quét sạch, dư lại đều là sách dạy nấu ăn, trồng hoa. Cuối cùng Chúc Thận tìm được dưới gầm giường nguyên chủ một cái thùng giấy.

Mở ra Chúc Thận phát hiện trong thùng đều là blind box búp bê nhỏ, không nghĩ tới nguyên chủ và cậu có sở thích giống nhau, trong phòng Chúc Thận có một mặt tường chuyên dùng để bày búp bê.

Chúc Thận thưởng thức một lần blind box của nguyên chủ, cầm lấy một em búp bê mèo mập, phát hiện trong bụng mèo mập cất giấu gì đó, vừa mở ra liền thấy bên trong có một chìa khóa nhỏ.

Nhìn chằm chằm chìa khóa nhỏ, Chúc Thận nhớ tới tối hôm qua thu thập hành lý của nguyên chủ có một cái ba lô, khóa kéo ba lô dùng ổ khóa nhỏ khóa lại, cậu còn nghĩ nếu là tìm không thấy chìa khóa cũng chỉ có thể dùng bạo lực phá khóa thôi.

Lúc này dưới lầu, Tra Tự nghe Chúc Dung Tuấn nói nhìn trúng một hạng mục, trong tối ngoài sáng đều là ám chỉ hắn hợp tác.

“Trước kia Tiểu Thận ở công ty thực tập, đã khảo sát cái hạng mục này, nó thực xem trọng, nhưng bởi vì kết hôn sau đó cũng không tiếp tục tham dự, không bằng Tra tổng nghe một chút ý kiến của Tiểu Thận?”

“Dì à, dì đi kêu Tiểu Thận xuống dưới đi.” Chúc Dung Tuấn nếm được ngon ngọt từ ông lớn Tra Tự này, nghĩ cách kéo hắn lên thuyền của mình, một khi công ty hai nhà hợp tác nhiều, về sau liền không thể rời bỏ.

Tra Tự ung dung tự tại, đã sớm chuẩn bị tốt, vô luận Chúc Thận nói hộ như nào, hắn đều sẽ không đáp ứng bất luận yêu cầu gì.

Nghe được tiếng bước chân, hai người đồng thời nhìn về phía thang lầu, chỉ thấy Chúc Thận ôm một cái thùng giấy, cái thùng che khuất mặt cậu, chỉ có thể thấy cái mũ áo gấu trúc đỉnh đầu.

Một cái thùng đầy blind box, trọng lượng không nhẹ, Chúc Thận ôm xuống lầu vô cùng cẩn thận, sợ chính mình không cẩn thận ngã xuống, đi đến giữa cầu thang mới nghe thấy Chúc Dung Tuấn kêu người hầu lại gần hỗ trợ.

“Thùng gì đây?” Chúc Dung Tuấn cùng Chúc Thận quan hệ không đủ thân cận, nhưng luyến tiếc gả Chúc Dao đi liên hôn, cho nên hiện tại không yên tâm Chúc Thận, ông ta nhất cử nhất động đều đặc biệt chú ý.

“Blind box.” Chúc Thận nói xong, phát hiện Chúc Dung Tuấn cùng Tra Tự biểu tình giống nhau, giống như nghe không hiểu là cái gì.

Chúc Dung Tuấn sợ mất mũi, không tiếp tục hỏi nữa, nhắc tới hạng mục.

“Tiểu Thận việc này con cũng rõ ràng, vừa lúc thay ba nói với Tra tổng.”

Chúc Dung Tuấn vừa dứt lời, ánh mắt tìm tòi nghiên cứu của Tra Tự liền rơi xuống trên người cậu. Ánh mắt kia phảng phất đang nói, trả lời không tốt về sau liền không có cơm ăn.

Chúc thùng cơm ngầm hiểu, chớp chớp mắt ngây thơ lắc đầu.

“Chuyện làm ăn em sao có thể nói rõ ràng, hơn nữa em vừa mới tốt nghiệp, cái gì cũng đều không hiểu, vẫn là các anh quyết định đi.” Chúc Thận sờ sờ bụng, “Em hơi đói bụng, đi phòng bếp nhìn xem có cái gì ăn, thuận tiện giúp hai người pha ly cà phê nha.”

Chúc Thận làm bộ không nhìn thấy Chúc Dung Tuấn cau chặt mày, nhanh chóng đi vào phòng bếp.

“Em khẳng định là lại bỏ bữa sáng, mới dẫn đến tuột huyết áp, sự tình cũng nói xong, anh mang em đi ra ngoài ăn.” Tra Tự đem trí nhớ về bữa sáng trong đầu tạm thời loại bỏ, ngữ khí mang theo chút quan tâm.

“Được nha, chúng ta đây đi thôi!” Chúc Thận quay lại bước nhanh về bên người Tra Tự.

Chồng chồng mới cưới bộ dáng ngọt ngấy làm Chúc Dung Tuấn cũng không nói được cái gì nữa, chỉ tính toán lần sau kêu Chúc Thận một mình trở về dạy dỗ, về sau đừng làm vướng chân vướng tay.

Một lần nữa ngồi trên xe, Chúc Thận quay đầu lại nhìn thoáng qua, Chúc Dung Tuấn giả vờ giả vịt đứng ở cổng lớn nhìn theo bọn họ.

Chờ xe đi được vài phút, Chúc Thận nhận được một tin nhắn.

【 Lão Trung Niên Dầu Mỡ: Việc hạng mục cậu xem kỹ lại lần nữa, nói thêm với Tra Tự, về sau đừng nói bừa. 】

Chúc Thận sửng sốt một hồi, mới phản ứng lại đây ghi chú lão trung niên dầu mỡ là lão cha của nguyên chủ Chúc Dung Tuấn.

Xem ra nguyên chủ cũng không thích lão cha này.

“Chúng ta đang đi đâu zậy? Ăn cơm à?” Chúc Thận tắt di động, nhìn thoáng qua đường phố xa lạ ngoài cửa sổ xe hỏi.

“…… Cậu buổi sáng không ăn no?”

“No rồi, nhưng còn có thể ăn.”

“……”

Tra Tự không nói chuyện, Chúc Thận quay đầu lại nhìn nhìn hắn, người này cầm di động giống như đang nhắn tin cùng ai, nhưng màng chống nhìn trộm làm cậu cái gì cũng nhìn không thấy.

Hứ, tra nam, không biết đang thông đồng cùng tiểu nam sinh nào.

Xe cuối cùng cũng trở về biệt thự nhà Tra Tự, Chúc Thận xuống xe xong, Tra Tự nói câu có việc rồi đi luôn.

Nhìn xe rời đi, Chúc Thận nghĩ đến Tra Tự trên xe vẫn luôn nhắn tin, đoán chừng là đi tìm bạn bè tốt hoặc là người tình mới rồi.

Chúc Thận sờ sờ mặt mình, cậu đối giá trị nhan sắc chính mình vẫn luôn rất có tin tưởng, nhưng cái tên cặn bã Tra Tự này hai ngày rồi cũng không có làm ra cử chỉ khác thường gì đối với cậu.

“Xì, tra nam tâm tư thật khó dò.” Chúc Thận phun tào một câu, ôm thùng blind box chuẩn bị đi vào, chờ đi tới cửa nhìn đến khóa mật mã, Chúc Thận lúc này mới nhớ cậu không biết mật mã.

May mà Chúc Thận di động có số điện thoại Tra Tự, cậu thuận lợi hỏi được mật mã.

Mở cửa, Chúc Thận một bên đổi giày, thuận tay liền đem tên nguyên chủ ghi chú Tra Tự đổi thành Tra nam.

Tra nam Tra nam tuyệt phối!

Chờ Chúc Thận trở lại phòng, đem cửa khóa kỹ.

Vào cửa chuyện thứ nhất Chúc Thận làm là tìm cái ba lô bị khóa lại ra, dùng chìa khóa hôm nay phát hiện thử thử, quả nhiên mở ra.

Ba lô đựng một ít ảnh chụp, ảnh chụp là nguyên chủ cùng một người phụ nữ chụp ảnh chung, xem diện mạo cùng tuổi tác hẳn là mẹ ruột nguyên chủ, trừ cái này ra Chúc Thận còn tìm thấy một quyển sổ nhật ký.

Một giờ sau, Chúc Thận xem xong nhật ký của nguyên chủ, rốt cuộc hiểu rõ hết thảy.

Nguyên lai cha của Tra Tự qua đời sớm, lúc ấy họ hàng dòm ngó công ty, còn may ông nội nguyên chủ ra tay hỗ trợ, giúp mẹ của Tra Tự vượt qua cửa ải khó khăn, đoạt được quyền khống chế công ty.

Hiện tại công ty Chúc gia thất bại, mắt thấy cửa ải khó khăn khó vượt qua, Chúc Dung Tuấn nhớ tới Tra Tự, tìm tới cửa hy vọng Tra Tự có thể ra tay hỗ trợ. Tuy rằng lão gia tử đã qua đời thật lâu, nhưng Tra Tự còn nhớ rõ Chúc gia có ân với hắn, cho nên đáp ứng hỗ trợ Chúc thị vượt qua cửa ải khó khăn.

Kết quả Chúc Dung Tuấn không tin người, yêu cầu hai nhà liên hôn, ban đầu Tra Tự không đáp ứng, nhưng nguyên chủ chủ động đi tìm Tra Tự. Chứng minh mẹ mình không thích Chúc Dung Tuấn, là Chúc Dung Tuấn dùng thủ đoạn cưỡng bách mẹ nguyên chủ, lúc này mới có nguyên chủ. Nguyên chủ ở Chúc gia vẫn luôn trải qua không hạnh phúc, cho nên hy vọng Tra Tự cùng cậu liên hôn, như vậy nguyên chủ có thể rời khỏi Chúc gia, mà cậu tuyệt đối sẽ không quấy rầy cuộc sống của Tra Tự.

Tra Tự vì muốn báo ân Chúc lão gia tử nên đáp ứng, hai người trước khi kết hôn còn ký hiệp nghị, mặc kệ là trước hay sau ly hôn, cậu đều không chiếm được tài sản cùng công ty của Tra Tự.

Xem xong, Chúc Thận tìm được hiệp nghị có ký tên nguyên chủ dưới đáy ba lô.

“Nguyên chủ pháo hôi này quá thảm rồi, vì rời đi Chúc gia, tiền cũng không cần cứ như vậy gả cho một tên tra nam.” Chúc Thận thở dài, nếu đã trở thành nguyên chủ, chiếm dụng thân phận nguyên chủ, ít nhất cũng phải giúp cậu thỏa mãn nguyện vọng thoát khỏi Chúc gia.

Bước đầu tiên để rời khỏi Chúc gia, trước hết phải độc lập về kinh tế.

Chúc Thận mở máy tính ra bắt đầu hành động: Đầu tiên là sơ yếu lý lịch tìm công việc.

Rõ ràng đã trải qua kỳ thực tập ba tháng chuẩn bị được chuyển chính thức, hiện tại cảm giác trở lại như trước đó.

Bạn đang đọc Cầm kịch bản pháo hôi thật sướng của Hoa Thanh Loan

Truyện Cầm kịch bản pháo hôi thật sướng tại TruyenYY đã đến chương cuối. Hãy nhấn vào nút Theo Dõi để được nhận thông báo khi có chương mới nhé! Chúc đạo hữu có những giây phút vui vẻ tại YY Giới.

Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Laughterici
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 2

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.