Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Dạy ngươi cách ăn thế nào

Phiên bản Dịch · 1019 chữ

Ba người nhìn cua hấp trong nồi ngạc nhiên hết sức, Diệp Qúy lại càng mở to mắt hơn, trực tiếp kinh sợ thốt lên:" Con cua?"

Lý thị nhịn không được mở miệng hỏi:" Cẩm nương, ngươi lấy cua từ đâu ra?"

Nhìn vẻ mặt của mỗi người, Diệp Cẩm cười nói rõ nguyên nhân:" Hôm nay ta bắt ở phía dưới mấy tảng đá trong dòng suối nhỏ ngay dưới chân núi, bên trong có thể có không ít cua, trái lại ta thấy thật kỳ lạ, nhiều như vậy sao không thấy người trong thôn đến bắt ăn để hôm nay ta có thể đến bắt." Diệp Cẩm nghi hoặc hỏi. Vào thời điểm nàng bắt những con cua này liền cảm thấy khó hiểu đồ tốt như vậy không phải nàng là người đầu tiên phát hiện ra đó chứ? Như thế nào mà lại không tháy có người nào trong thôn đến bắt ăn.

Lý thị trái ngược lại kinh hãi:" Ngươi vậy mà dám chạm tới mấy thứ này?" Da thịt nàng mềm mại non nớt tinh tế nếu bị kẹp trúng không phải sẽ bị hỏng luôn sao.

"Tại sao lại không dám?" Diệp Cẩm cười chọc ghẹo nói:" Chẳng lẽ nương vẫn xem ta còn là cô nương được nuông chiều sủng ái trước kia từ trong thành đến, chúng ta vào chung một liền là người một nhà rồi, không phải ta nên bắt chước học theo để thích ứng với nơi này sao? Vả lại lá gan ta cũng không nhỏ như các ngươi nghĩ."

Kiếp trước Diệp Cẩm từng ngu ngốc ở nông thôn trải qua một khoảng thời gian, tính khí cũng không hề ôn nhu mềm mại như hiện tại, xuống sông bắt tôm, bắt cá, tóm cua, câu lươn, không có gì nàng chưa từng làm qua, tính tình cũng tự do hoang dã. Chỉ là sau khi xuyên qua tới Hầu phủ bị thế bắt buộc không thể không thu lại tính tình.

Lý thị nghe xong Diệp Cẩm nói vậy trong lòng rất hưởng thụ.

Diệp Cẩm đến đây một tháng, Lý thị sợ nhất là nàng ngại ở đây sống một cuộc sống cực khổ trong nhà nghèo nàn, không quen thuộc nơi này. Hiện tại nghe thấy nàng nói một phen như thế, trong lòng mười phần thoải mái dễ chịu, bà vui mừng nói:" Ngươi nghĩ như vậy nương liền yên tâm rồi. Nương chỉ sợ ngươi ngại trong nhà nghèo khổ ở không quen."

Diệp Cẩm làm như thật lắc đầu:" Nương, ngươi ngần vạn lần đừng nghĩ như vậy, Hầu phủ mặc dù giàu sang phú quý nhưng quy củ cũng nhiều, còn không an nhàn tự do bằng nhà chúng ta, nói chung . . . . . . .mỗi thứ đều có chỗ tốt." Trong nay nàng cầm tương đã được điều phối tốt, đem cua trong nồi mang tới:" Nhìn xem, nhà ta được chiếu cố, các ngươi mau đi tắm rửa lập tức liền có thể ăn cơm, nhanh đi nhanh đi."

Diệp Qúy ở một bên sớm đã chờ không kịp được nữa, thấy nương và đại tỷ rốt cuộc cũng từ tán gẫu trò chuyện sang chuyện ăn uống, hắn quệt miệng đưa tay chỉ vào cua trong nồi lông mày nhỏ nhíu lại nhân cơ hội hỏi:" Đại tỷ, ngươi làm cua này nhìn thật hiếm lạ, ngửi thấy thật thơm ngon chẳng qua cua này cũng không có thịt gì hết làm sao ăn đây?" Diệp Qúy tò mò suy nghĩ cũng chỉ thấy mỗi vỏ cua đỏ au.

Diệp Như cũng cảm thấy quái lạ, nàng đi theo sau đuôi Diệp Qúy cũng không được tự nhiên hỏi:" Đại tỷ, trước kia ta từng nghe nói tửu lâu lớn trong thành cũng có làm món cua này, người có tiền đều thích ăn." Hàng lông mày nhỏ tinh tế tiếp tục cau lại nói:" Cũng thật là kỳ lạ, cua này cũng không hề có chút thịt có gì ngon để ăn đâu? Đại tỷ ngươi nói xem người có tiền đều kỳ quái khó hiểu như vậy hay không?" Chung quy cũng không thể chỉ ngửi mỗi mùi mùi hương thơm rồi không ăn thịt chứ? Cái kia có gì mà ăn ngon!

Nghe đến đây, tay Diệp Cẩm đang bưng cua ngừng lại một lát tiếp theo xì một tiếng bật cười:" Ha ha, các ngươi nha, món cua này đúng là đồ tốt đó. Các ngươi thế nào mà lại không thể chờ đợi được đến như vậy?" Nàng xua xua tay đuổi hai tên tiểu quỷ:" Đi đi đi các ngươi nhanh chóng chạy đi tắm rửa nhanh lên. Đại tỷ lập tức liền nói cho các ngươi ăn như thế nào, đảm bảo các ngươi ăn rồi sẽ muốn ăn nữa."

Mặc dù Diệp Như và Diệp Qúy vẫn còn ngạc nhiên khó hiểu như cũ nhưng vì để có thể nhanh chóng được ăn cua vẫn là lưu luyến không rời đi khỏi phòng bếp.

"Ôi chao, tên chíp bông nóng nảy này người sao không thể không rửa sạch một chút."

Bên ngoài phòng bếp truyền đến thanh âm Lý thị đang răn dạy Diệp Qúy.

Diệp Cẩm ở trong phòng bếp đã bưng cua được hấp ngon lành ra đặt trên thớt gỗ, nàng lấy từ trong tủ một cái bát sạch, lấy vài con cua có trọng lượng tương đối lớn bỏ vào trong, sau đó bưng ra khỏi phòng bếp.

"Nương, ta đi tặng cho nhà Vương tẩu tử vài con để cho bọn họ cũng nếm thử chút thức ăn tươi mới." Diệp Cẩm nói với Lý thị:" Cơm nước đều đã làm xong tốt rồi. Các ngươi ăn cơm trước khỏi cần đợi ta, ta đi liền trở về, trở lại sẽ dạy các ngươi ăn cua như thế nào. Nói xong liền đi đến cách vách.

Lý thị cũng không nói gì, bình thường Vương Quyên cũng giúp Cẩm nương nhà bà không ít, cảm tạ nàng cũng là điều nên làm.

Bạn đang đọc Cẩm Tú Lương Duyên: Nông Môn Kiều Nữ của Tự Kim Phi Tạc
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi ViTrà
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 3
Lượt đọc 119

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.