Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tỷ muội mâu thuẫn (2)

Phiên bản Dịch · 898 chữ

Lý thị đã rửa xong trước Diệp Như, sớm đã vào phòng phía tây thay quần áo.

Diệp Như cũng đã vào phòng, Diệp Qúy sau khi bị Diệp Như giáo huấn một trận đã thông suốt. Khuôn mặt nhỏ nhắn hồng hồng còn không quên nói:" Đại tỷ, nhị tỷ không cố ý, tỷ đừng tức giận nàng. Thường ngày tỷ ấy rất tốt. Hôm nay chính là quá mệt nên mới có thể phát cáu.

Nhìn bộ dạng cẩn thận từng li từng tí của hăn, Diệp Cẩm nhịn không được trêu đùa:" Thì ra ý tứ của tiểu Qúy là đại tỷ không tốt à?"

"Đương nhiên không phải." Hắn vội vàng lắc đầu. "Đại tỷ ôn nhu dịu dàng, đối đệ và nhị tỷ cũng rất tốt, cùng với nhị tỷ lúc trước đều tốt như nhau."

Diệp Cẩm phì một tiếng bật cười, xoa xoa đầu hắn:" Đệ nha, cũng thật tinh quái, được rồi, đại tỷ sẽ không tức giận nữa, mau mau rửa sạch, cả người bẩn giống như con mèo hoa.

Thấy Diệp Cẩm thật sự không tức giận, lúc này Diệp Qúy tâm trạng mới nhẹ nhàng thả lỏng lại nghe thấy nàng nối mình giống như mèo hoa thì lúc này mới nhớ tới mặt mình vẫn chưa được rửa sạch nhất thời xấu hổ đến mức không chịu nổi. Vội vàng vắt khô khăn lau qua loa trên mặt một trận.

Đợi bon họ đã tẩy rửa sạch sẽ xong, Diệp Cẩm tranh thủ thời gian lại lấy một chậu nước sạch dùng khăn tẩy rửa mặt, sau khi bồn gỗ này kia cất dọn xong, lúc này mới vào phòng bếp múc cháo.

Một nhà bốn miệng ăn, mỗi người một bát lớn, ăn vào thật thơm.

Diệp Cẩm thích ăn cay, mỗi lần làm cơm đều bỏ vào một chút ớt. Nàng dùng một chút tiêu cay dùng cối giã nhuyễn thành bột phấn tinh tế để trong nhà mình. Đợi khi mùa đông đến, rắc vào một ít, người một nhà ăn vào khẳng định thân thể sẽ ấm áp hơn, hơn nữa hương vị vô cùng tốt.

Giống như cháo bột mì thô hôm nay vậy, nhờ đã ăn qua canh cay của người Hồ hiện đại mà nàng bắt chước làm theo. Mặc dù loãng một chút, bên trong cũng không có mộc nhĩ đen, nấm kim châm chỉ có vài phụ liệu hỗn tạp nhưng thắng ở chỗ nguyên liệu nấu ăn đều tươi mới, hương vị tự nhiên cũng không kém.

Diệp Qúy ăn cho đến khi trên trán lấm tấm mồ hôi, đã lót bụng nguyên một bát tràn đầy nhưng vẫn cản thấy chưa vừa lòng. Diệp Cẩm thấy thế, liên chia đều cho hắn thêm nửa bát của mình.

Ăn tối xong, Diệp Như và Diệp Qúy vào phòng, Lý thị và Diệp Cẩm ở phòng bếp rửa bát và chà rửa nồi.

"Nương, ngày mai ta muốn đi lên trấn trên xem qua, lấy những bộ quần áo ta đem từ Hầu phu về bán đổi lấy bạc để mua lương thực." Diệp Cẩm cầm khăn lau khô bát thật sạch sẽ, không chút để ý nói ra.

Lý thị đang lau bàn, nghe xong lời của nàng cả người không khỏi ngưng lại, một lát sau thở dài nói:" Cũng tốt, tình hình ttrong nhà ngươi cũng hiểu rõ, thật khổ cho ngươi." Xoay qua nói tiếp:" Bất quá cũng đừng đem bán hết, lưu lại một hai kiện. Chung quy lại sau này vẫn có lúc cần mặc lên." Về sau Cẩm nương khẳng định yêu cầu một nhà chồng tốt. Đến lúc đó ngay cả một hai kiện quần áo có kiểu dáng như vậy cũng không có, làm cho người nhà trượng phu chê cười nữa.

Diệp Cẩm không hiểu được ý nghĩ lúc này của Lý thị, chỉ là thấy nương cũng đã đáp ứng cho nàng đi lên trấn trên hết sức cao hứng. Đến Diệp gia thôn hơn một tháng, cho đến bây giờ nàng còn chưa được đi ra khỏi thôn đâu.

Chỉ nghe Lý thị nói tiếp:" Trấn trên cách nơi của chúng ta bảy tám dặm, đi đường mất cả nửa ngày. Ngày mai ngươi ngồi xe bò của thôn trưởng mà đi, qua y vậy nhớ đưa cho người ta hai văn tiền. Còn nữa, ngươi đến trấn trên cũng đừng chạy loạn, tốt nhất là tìm người đi chung. Mua xong đồ vật này nọ xong đến chỗ đợi sớm một chút, đừng bỏ lỡ xe bò quay về."

Lý thị còn lải nhải liên miên, Diệp Cẩm luôn nghe lâu lâu đáp lại hai tiếng, đem những lời nàng nói nhất nhất ghi nhớ trong lòng.

Hai người nói tỉ mỉ, nhưng động tác làm việc trên tay cũng không ngừng lại. chỉ chốc lát sau đẫ đem phòng bếp thu dọ chỉnh tề, xong rồi cũng không có chuyện gì nữa, hai người đang chuẩn bị tắm sạch quay về phòng ngủ. Lúc này, bên ngoài sân nhỏ đột nhiên truyền tới một tiếng kêu hung hăng:" Nhà Song Căn ngươi lăn ra đây cho ta."

                                                                                           --------- Lời nói với người xa lạ ---------

Phải hòa nhập với một gia đình mới không hề dễ dàng như vậy, nữ chủ vẫn đang cố gắng.

Bạn đang đọc Cẩm Tú Lương Duyên: Nông Môn Kiều Nữ của Tự Kim Phi Tạc
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi ViTrà
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 166

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.