Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Khách và chủ cùng vui

Phiên bản Dịch · 1238 chữ

Sau khi Diệp Đại Sơn trở về không lâu, Vương tẩu tử liền qua đây một bên thì cầm rổ còn tay kia thì xách theo một con cá.

Diệp Cẩm đang ở trong phòng bếp chặt thịt, nghe được âm thanh Lý thị nói chuyện với nàng liền lên giọng tiếp đón, "Tẩu tử qua rồi." Lại nhớ tới chuyện buổi tối Diệp Đại Sơn qua đây ăn cơm lại nói tiếp, "Buổi tối Diệp đại ca qua đây ăn cơm hẳn là đã nói với ngươi rồi?"

"Nói rồi nói rồi." Vương tẩu tử đã đi vào tới phòng bếp, lên tiếng trả lời trong tay còn đưa ra một con cá trắm cỏ lớn nói, "Đây này, ta đem qua đây cho ngươi con cá trắm cỏ để buổi tối mời khách, còn có một ít ngó sen cũng cầm chung đem qua, đều là đồ ăn mới mẻ."

Diệp Cẩm nghe xong vội buông con dao trong tay xuống xoay người lại, "Tẩu tử, ngươi đây là làm gì vậy?" Nàng đi tới trước mặt Vương tẩu tử, thấy trong tay nàng quả thật là xách một con cá trắm cỏ dài hơn một thước, trong giỏ còn có ngó sen bề mặt còn dính chút bùn ẩm ướt.

Diệp Cẩm khó xử nhìn nàng, "Tẩu tử, ta sao có thể cầm đồ của các ngươi. Trong nhà đã có đồ ăn mời khách, ngươi xem, ta đây chuẩn bị không ít món ăn đó. Ngươi mau đem những thứ này cầm về, ta sẽ không nhận." Nàng đến đây khoảng một hai tháng, Vương tẩu tử vẫn luôn chiếu cố nàng không ít. Hiện tại trong nhà kiếm được ít bạc, muốn ăn gì đó cũng không còn thiếu hụt, tự nhiên không thể lại tiếp tục lấy của nàng.

"Ngươi còn khách khí với ta à?" Vương tẩu tử cũng mặc kệ nàng có muốn hay không vẫn đem cá đặt lên trên thớt gỗ lại nói, "Thứ này đều là tiểu thúc nhà Đại Sơn bắt cá ở ao có được rồi đưa qua, thoáng cái liền tặng hơn mười con. Bọn ta chỗ nào mà ăn hết được nhiều như thế? Còn ngó sen cũng là bọn họ đưa qua, liền đem qua một ít cho các ngươi cũng không phải là thứ đáng giá gì cả. Ngươi cứ ở đây chi chi chít chít đưa đẩy cự tuyệt ta, ngươi đúng thật là đem tẩu tử làm người ngoài."

"Tẩu tử ngươi nói gì vậy, ai đem ngươi làm người ngoài chứ?" Diệp Cẩm giậm chân, vội vã giải thích.

Vương tẩu tử bật cười," Nếu như đã không đem tẩu tử làm người ngoài thì ngươi nhận lấy đồ của ta, đã bao nhiêu tuổi rồi, xem ngươi vãn còn nóng nảy thế này."

Diệp Cẩm không biết làm sao, đành phải nhận lấy đồ nàng đem qua.

Tiểu thúc của Diệp đại ca cũng chính là thôn trưởng Diệp gia thôn. Diệp Cẩm có nghe Lý thị nói đến nhà hắn khai mở bờ đê bắt cá hơn nữa nghe nói đã đề cập đến chuyện này nhiều lần.

Ở bên cạnh nhà thôn trưởng có một cái ngư đường, mỗi thời điểm mùa đông đến lại khai đường, cuối cùng mỗi người hỗ trợ giúp đỡ được nhận vài con cá làm quà tạ ơn. Hỗ trợ giúp một ngày, nhận hai ba con cá béo ú dài hơn một thước, thật sự là có lời. Mấy ngày hôm trước Lý thị còn cảm thán chân Diệp Song Căn bị thương. Ngay cả chuyện nhà thôn trưởng khai đường cũng bỏ lỡ, tiếc nuối cả một trận.

Diệp đại ca cùng thôn trưởng là thân thích, nghĩ đến có lẽ thôn trưởng cũng tặng qua không ít cá, tẩu tử cũng không đến mức gạt người. Diệp Cẩm ngẫm nghĩ thấy vậy liền yên tâm hơn nhiều, chỉ là lấy đồ của người khác cũng không thể lấy không.

"Tẩu tử, vậy ta nói chuyện này, những thứ này coi như là ta mượn của ngươi trước, đến khi nào các ngươi cần gì thì nói với ta, chỉ cần ta có thể làm được nhất định sẽ giúp đỡ ngươi."

Vương tẩu tử cười ha ha, "Được rồi được rồi, ta biết rồi. Sau này đại tẩu có nhiều chỗ cần tới ngươi, vội vàng đi qua đây giúp ngươi, ta cũng chưa có làm cơm nữa."

"Vậy được rồi, tẩu tử ngươi bận gì cứ đi trước." Mối quan hệ này đã quá thân thuộc nên Diệp Cẩm cũng không cần khách khí đi theo ra cửa tiễn nàng, phút cuối lại nhớ tới chuyện mượng trứng gà bèn vội nói, "Đúng rồi tẩu tử, ta để a Như đi theo qua bên nhà ngươi mượn trước hai quả trứng gà nha."

"Được, a Như ngươi đi theo ta đó lấy về." Vương tẩu tử sảng khoái đáp ứng, nghe tiếng dường như đã đi ra tới ngoài cửa. Diệp Cẩm nhanh chóng kêu Diệp Như đi qua cách vách lấy hai quả trứng gà.

Nhà Diệp Cẩm đãi khách bữa cơm chiều bởi vì có Vương tẩu tử đem cá và ngó sen qua, thoáng cái liền trở nên phong phú hơn.

Rau xanh xào đậu hủ, rau hẹ xào trứng gà, khoai lang viên chiên, đậu phộng rang, canh thịt gà hầm ngó sen, thịt thỏ kho tàu, bảy tám món ăn xếp đầy một bàn, nhìn qua thập phần mê người. Nông gia bình thường tụ họp ăn uống, cũng không thể ăn được nhiều món ăn thế này.

Quan trọng nhất là trù nghệ của Diệp Cẩm cực kì tốt, không hề giống với những đầu bếp làm cơm tập thể cho những buổi tụ họp trong thôn, Giống như khoai lang viên này, nàng đã phải làm rất lâu, vừa luộc chín lại còn giã nhuyễn làm thật tinh tế khiến cho sáu bảy đại nam sau khi ăn xong khen nàng không dứt miệng.

Tóm lại bữa cơm này, đúng thật sự là khách chủ cùng vui.

Ngày thứ hai, nhà Diệp Cẩm nhanh chóng dọn dẹp đồ đạc ở phía bên ngoài.

Diệp Đại Sơn giúp bọn họ dựng một cái lều ở chỗ cách nhà cũ ban đầu không xa. Trước tiên đem Diệp Song Căn bị thương di chuyển vào chỗ đó, còn lại Lý thị và ba tỷ muội Diệp Cẩm chậm rãi dọn nhiều loại đồ vật gia cụ vào trong lều. Những thứ nào có ít liền giữ lại, thuận tiện đem vài thứ vô dụng quăng bỏ đi.

Diệp Đại Sơn giúp bọn họ lo liệu cây gỗ, gạch ngói cũng lần lượt kéo tới chất đống ở trước cửa nhà, chọc cho người ta nhìn chằm chằm. Vì thế luôn luôn có người đi ngang qua hỏi hai ba câu, "Đây là muốn làm gì vậy, nhà Diệp Song Căn xây nhà mới đó à?"

Những người nhận được đáp án khẳng định không nhịn nổi một trận bát quái, cười chúc mừng có, sau lưng đỏ mắt đi nói xấu cũng có.

Vì thế sau một ngày, mọi người trong thôn đều biết - - - - - lần đầu tiên nhà Diệp Song Căn nghèo nàn nhất trong thôn lại xây nhà mới.

Cả một nhà Diệp Song Toàn cũng không ngoại lệ.

Bạn đang đọc Cẩm Tú Lương Duyên: Nông Môn Kiều Nữ của Tự Kim Phi Tạc
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi ViTrà
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 3
Lượt đọc 71

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.