Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Cuộc họp của quân viễn chinh.

Tiểu thuyết gốc · 3073 chữ

Nhà Trắng, thủ đô Washington, nước Mỹ.

Cũng như bao ngày khác, ở bên ngoài, có một thứ khá đặc trưng ở quốc gia này đó chính là biểu tình. Người ta biểu tình từ những lý do nhỏ tới lớn dù chả biết chúng có bao nhiêu tác dụng với nhà cầm quyền. Nhìn thì có vẻ dân chủ nhưng biểu tình phải xin phép nhiều ngày, đóng phí, chọn xem biểu tình tại chỗ hay biểu tình có di chuyển.

Với nhiều người, Washington hay đúng hơn Nhà Trắng là nơi quyền lực nhất thế giới. Tuy nhiên, chỗ quyền lực thật sự chính là các thế lực tài phiệt đứng ở phía sau, nhất là cánh vũ khí. Để có thể bán được vũ khí, Hoa Kỳ buộc phải gây chiến, thu gom tài nguyên, tìm thị trường tiêu thu hàng hóa, nhân công giá rẻ. Khi mà nhiều quốc gia Trung Đông bị cài nát nhưng vẫn không đủ để giúp họ trả món nợ công trái cho quốc gia nào đó ở bên kia bờ Thái Bình Dương, sự xuất hiện của cánh cổng dẫn tới thế giới khác với trình độ khoa học kỹ thuật kém hơn chính là cơ hội mà trời cho họ.

- Mọi người có nghĩ được thứ gì đang ở bên kia cánh cổng không. Nguồn tài nguyên, thị trường, môi trường không bị ô nhiễm, … - Tổng thống Dirrel với mái tóc vàng là nguôn mặt oval lên tiếng. – Tuy nhiên, đám bộ đội Việt Nam đó đã làm gì. Chúng chỉ quanh quẩn cánh cổng. Ít nhất là những gì mà truyền thông chính thống của họ lên tiếng. Hay bọn chúng đã thiết lập ách cai trị ở đó xong lên rồi và chỉ giả vờ là mình đang ở quanh cánh cổng. Tiếc là CIA vẫn không xâm nhập vào quốc gia đó được.

- Tôi nghĩ là chỉ mới có vài ngày từ khi bọn họ đi qua bên đó nên cũng chỉ làm được nhiêu đây thôi. – Trợ lý Nhà Trắng nói. – Tôi nghĩ là chính phủ Việt Nam đang làm vô cùng cẩn trọng để tránh phạm phải việc sa lầy trong chiến tranh và cũng như tránh bị cấm vận lần nữa.

- Hãy là chúng ta cho lính qua bên đó luôn. Để xem chính phủ Việt Nam là được gì?

Tổng thống Dirrel lên tiếng.

- Tổng thống! Nước ta không chịu nổi thêm một cuộc chiến tranh Việt Nam nữa đâu! – Tham mưu trưởng liên quân, một người đàn ông da trắng với cái mũi nhọn lên tiếng. – Dân chúng sẽ treo cổ cả nội cát lên mất.

Với nước Mỹ, chiến tranh Việt Nam chính là nỗi nhục mà họ luôn muốn quên nhưng lại không quên được. Đó là lần đầu tiên mà nước Mỹ đã thua một địch thủ yếu hơn họ hàng ngàn lần.

- Tôi biết rồi. Dù sao thì tham chiến với Việt Nam quá nguy hiểm, không khéo thế chiến ba bùng nổ không chừng. – Tổng thống Dirrel nói. – Nếu như Việt Nam là đồng minh thì chúng ta có thể đường đường chính chính là chiếm lấy chỗ đó rồi. Mấy đời tổng thống trước bị Satan ám hay sao mà tự dưng đứng về phía Pháp đánh Việt Nam trong khi họ có định giành quyền bá chủ thế giới với chúng ta đâu. Lại còn tạo ra thằng đồng minh ăn hại nhất vũ trụ nữa chứ!

- Tôi sẽ liên hệ với CIA xem họ đã cho gián điệp đột nhập vào Việt Nam chưa.

Trợ lý nhà trắng lên tiếng.

…………………..

Vùng Đặc Biệt, mấy ngày sau trận chiến với con rồng khổng lồ.

Buổi sáng, mặt trời giống như lòng đỏ trứng gà trên một tấm thảm màu cam. Ánh sáng của nó len lỏi vào từng căn lều của binh lính và các khí tài quân sự. Mặt trời trời ở thế giới này cũng khá giống Trái Đất nhưng lại không bị che khuất bởi các tòa nhà cao tầng hay khí thải công nghiệp từ nhà máy. Nó khá giống một làng quê thanh bình của Việt Nam vào mấy chục năm về trước.

Sau trận giao chiến, con rồng khổng lồ cũng bay đi mất dạng. Các đơn UAV và cả trinh sát đều báo cáo về việc không ghi nhận bất kỳ con rồng nào. Tuy nhiên, họ cũng ghi nhận một đạo quân gồm con người và nhiều chủng tộc với quân số ước tính hơn mười vạn đã tập hợp và đang tăng dần lên. Theo ghi nhận mới nhân thì mục tiêu của đám người này không phải là căn cứ của Quân đội dân Việt Nam. Do đó, phía bộ đội cũng không chủ đông khiêu khích. Trong khi đó, cô gái bí ẩn đã giúp bọn họ đánh nhau với con rồng đã được sắp xếp ở trong doanh trại.

Hiện tại, toàn bộ các sĩ quan trong lực lượng viễn chinh sang bên kia Cánh Cổng đang họp. Qua gần một tuần đóng quân ở đây, có rất nhiều chuyện diễn ra. Tuy quân địch yếu hơn nhưng chúng cũng không phải bia tập bắn mà không biết đánh trả. Rất nhiều thứ đủ khả năng uy hiếp cả xe tăng.

- Đây là bữa ăn sáng của mọi người sao?

Cô gái trong bộ dạng nữ sinh trung học với bộ váy đen tuyền lên tiếng.

Trước mặt cô cùng nhưng người dân được mời vào căn cứ nói chuyện chính là bữa ăn sáng của người Việt. Nó bao gồm bánh cuốn, cơm tấm, xôi, bún bó Huế, bánh mỳ…

- Xin lỗi vì không biết khẩu vị của mọi người nên tôi đã mua mỗi thứ một ít. – Đại Vương nói. – Dù sao thì Cánh cổng cũng liên kết với thành phố lớn của chúng tôi, được sự cho phép của cấp trên, tôi đã mua một ít.

- Đúng là ngon không thể tin nổi mà! Nhất là món bánh mỳ nữa!?

Gã sự phụ của nữ Tu Sĩ Lelei lên tiếng.

Không để ý người Tu Sĩ già đang phát cuồng vì bánh mỹ Việt Nam, Vương quay sang hỏi cô gái trong bộ váy đen.

- Hình như tôi vẫn chưa biết tên mọi người.

- Rory Mecury tông đồ của Thần Ánh Sáng, dù ta mang một phần sức mạnh của bóng tối.

Cô gái kia nói.

- Tôi là Chuka Marceau, loài Elf, do bị loài rồng tàn phá mà lưu lạc tới đây.

Cô gái người Elf với máy tóc vàng mà Vương đã cứu dưới giếng nói một cách ngại ngùng. Rõ ràng là cô ta không quen nói chuyện với người lạ.

- Ta là Kato Altestan, một học giả kiêm Tu sĩ, con đây là đồ nhi của ta, Lelei Releena. – Người Tu sĩ già nói sao khi nhai hết ổ bánh mỳ. – Mà ta nghe nói hai mươi năm trước cũng có một đám người từng náo loạn Đế Đô cũng giống như các người nhỉ.

Trước công hỏi này, Vương không đáp bởi cậu cũng chả biết gì mà chỉ nói lịch sự:

- Được rồi. Coi như thông tin đã xong. Giờ các vị cứ ăn uống tự nhiên, tôi ra ngoài một chút.

- Đúng rồi, cán bộ. Cho tôi hỏi một chút.

Cô gái Lelei lên tiếng.

- Cô muốn hỏi gì.

- Tôi thấy mọi người hay gọi nhau là “đồng chí”. Nó nghĩa là gì vậy.

- “Đồng chí” là những người cùng chí hướng. Cán bộ, Đảng viên thường hay dùng. Từng có thời gian đất nước chúng tôi phải làm thuộc địa cho kẻ khác. Cả dân tộc phải sống đời nô lệ. Sau đó là mấy mươi năm chiến tranh giành độc lập rồi mấy mươi năm. Nhờ sự lãnh đạo của Đảng và lý tưởng của Bác mà chúng tôi đã giành được độc lập…

Mọi người lúc này đang nhìn vào ánh mắt đầy tự hào của cậu. Ai nấy đều cảm nhận được đạo quân này từng trải qua vô số cuộc chiến.

- Thôi, tôi ra ngoài trước đây.

Ở phía bên ngoài, cậu đã thấy một loạt thứ to lớn đang được trùm kín mít. Dù vậy, bằng kinh nghiệm quân ngũ, Vương biết đó chính là trực thăng chiến đấu Mi – 35M

Về căn bản, Mi-35M là dòng máy bay trực thăng chiến đấu đa năng do Rostvertol, một chi nhánh của Công ty Trực thăng Nga chế tạo. Mi-35M là biến thể hiện đại hóa mới nhất từ "vua" trực thăng tấn công Mi-24 Hind. Được sản xuất hàng loạt kể từ năm 2005, trực thăng Mi-35M có hình dáng bên ngoài khá giống với Mi-24. Mi-35M dài 17,50 m; cao 6,5 m; trọng lượng rỗng 8.355 kg, trọng lượng cất cánh tối đa 11.500 kg. Mi-35 trang bị động cơ tuốc bin trục thế hệ mới nhất VK-2500, mỗi chiếc công suất 2.200 mã lực.

- Chào đồng chí! Nghe nói cậu vừa đẩy lui một con rồng hả? Đừng có nhìn mấy chiếc Mi-35B nữa. Hàng mới mua đó.

Một người thành niên trong bộ quân phục lên tiếng. Cậu ta nhìn có vẻ giống trí thức hơn là quân nhân như Vương. Dáng người cũng khá mảnh mai nhưng vẫn không giấu được sự sắt bén.

- Chào đồng chí Quốc.

Vương nói. Cậu ta chào theo kiểu quân đội vì trước mặt là cấp trên của mình.

Quốc chính là trợ thủ của tướng Hưng, cũng là sĩ quan tham mưu trẻ tuổi của Quân đội nhân dân Việt Nam. Cậu đã được bố trí làm tham mưu của quân đội viễn chinh khi mới ba mươi lăm tuổi. So với nhiều người khác, cậu ta tới Vùng Đặc Biệt là để tìm người yêu mất tích, trẻ hơn mình chục tuổi, dù hi vọng của nó mong manh như một tờ giấy.

Lúc này, cậu đột nhiên thấy một tên lính cưỡi ngựa đang chạy đi. Hắn ta có vẻ sợ hãi, nhìn không giống có ý định xấu.

- Ai vậy?

- Người do lãnh chúa Hoar Fury, kẻ bị chúng ta diệt toàn quân vào tuần trước đến gặp đồng chí Hưng để đàm phán. – Tham mưu Quốc lên tiếng. – Bỏ qua chuyện đó, cậu nghĩ chỗ này đáng để chúng ta phải chịu cấm vận và chỉ trích xâm lược như hồi ở Campuchia hay không?

Quốc hỏi.

- Ý đồng chí là gì?

Vương hiểu nhưng vẫn muốn hỏi sâu thêm.

- Trên lý thuyến, chúng ta đang tiến hành đánh trả kẻ thù. Dù vậy, không thể phủ nhận tài nguyên chưa khai phá ở khu vực này là nguyên nhân mà Đảng Ta quyết đem quân sang. Đừng quên là trình độ phát triển của Việt Nam vượt xa thế giới này nhiều lần. Trong khi đó, Cánh cổng liên kết ổn định với nó lại ở thành phố Hồ Chí Minh. Cái mà phần lớn lãnh đạo của Đảng và Chính phủ quan tâm là liêu khu vực này có đáng để Việt Nam làm căng với cả thế giới hay là không?

- Cái đó thì tôi đã chuẩn bị trong bài thuyến trình rồi nên mọi người không cần quá lo.

Vương nói.

- Bài thuyết trình chuẩn bị xong chưa, đồng chí? – Giọng của Bảo Trâm vang lên. – Cái này còn phải trình lên lãnh đạo trong Bộ chính trị và Quân ủy trung ương nữa.

- Xong hết rồi.

Sau đó, cậu đi vào.

Lúc này, Vương bắt đầu thuyết tình bằng hình chiếu power point. Dù sao thì cậu cũng là người tiếp xúc nhiều nhất với dân bản địa nên cậu chủ trị buổi thuyết trình là việc đương nhiên. Cũng vì lẽ này mà sao khi đánh nhau với con rồng, cậu đã phải dành mười mấy tiếng để chuẩn bị.

- Các đồng chí, dựa theo thông tin hiện tại, đồng chí Thắng, một chiến sĩ của ta, đang bị giam giữ ở căn cứ của kẻ địch. Nhờ vào thông tin có được của đồng chí Trâm cùng máy bay không người lái và thông tin từ dân chúng bản địa, có lẽ đồng chí ấy vẫn an toàn. Về việc giải cứu thì tôi có hai phương án. Phương án 1, tôi cùng một số lính đặc công sẽ tấn công vào thẳng pháo đài của kẻ thù. Với ưu thế hỏa lực thì việc này khá đơn giản. Tuy nhiên,…

- Thông tin bao nhiêu đó vẫn chưa đủ để thực hiện giải cứu tù nhân, nhất là khi chiến đấu trong môi trường chật hẹp thì kẻ địch với vũ khí cận chiến khá nguy hiểm. Nói cho tôi biết phương án hai đi…

Tướng Bắc mở lời.

Hít một hơi thật sâu, Vương bắt đầu nói kế hoạch của mình.

- Tôi nghĩ chúng ta có thể tới tiếng hành thương lượng với lãnh địa Sown để yêu cầu bọn họ thả người và cung cấp thêm thông tin về những người bị bắt. Theo tôi biệt thì gần một tiếng trước, bọn họ đã cử người thương lượng với đồng chí Hưng.

Toàn bộ các sĩ quan của các đại đội, tiểu đoàn đều đang hoan mang.

- Thương lượng khi chúng ta đã giết rất nhiều người của họ!?

Một sĩ quan lên tiếng.

- Với nền văn minh vẫn còn duy trì chế độ phong kiến bóc lột kiểu này thì liệu có ổn không?

Một sĩ quan khác nói.

- Tuy dân chúng có cảm tình với bộ đội ta nhưng giai cấp thống trị thì sao?

Một người nữa nói.

- Tôi nghĩ phương án này có tính khả thi.

Tướng Bắc, cha của Thắng nói. Trong ánh mắt của ông ta, sự lo lắng đang được giấu rất kỹ lưỡng.

- Cám ơn đồng chí.

- Đừng cảm ơn tôi. Dù sao thì việc thương lượng là cần thiết khi mà rõ ràng lãnh thổ của quốc gia mang tên Westeros này rộng không thua gì lục địa Bắc Mỹ. Đó còn chưa kể tới các nước khác và quốc gia của các sinh vật phi nhân loại. Với diện tích quá lớn như vậy thì cho dù có đánh bại hết các thế lực thì quân ta cũng không đủ khả năng để chiếm đóng toàn bộ lãnh thổ. Đó còn chưa kể tới các quốc gia trên thế giới vẫn đang nhìn về Việt Nam. – Chính ủy viên Bắc lên tiếng. – Do đó, trước mắt, chúng ta cần phải thiết lập quan hệ ngoại giao với các thế lực đáng tin cậy và họ cần phải được lòng của dân bản địa. Lãnh địa Sown với tư cách tự trị của thể là đối tượng thích hợp. Bản thân họ có lẽ cũng có ý này nên mới không tra tấn hay làm hại thằng… đồng chí Thắng. Hơn nữa, có mấy vạn quân đang tập hợp từ sau khi quân Liên Minh đại bại ở đồi… Arnus. Do đó, bọn họ không dại gì mà đắc tôi với cả hai thế lực.

- Được rồi, đồng chí tiếp tục thuyết trình đi.

Tướng Hưng nói.

- Dựa theo tình hình hiện tại thì chúng ta đang gây ấn tượng khá tốt với dân bản địa. Đa số bọn họ chủ yếu là con người, sống dựa vào nông nghiệp và lâm nghiệp. Thông tin về nghề chế tác và sản phẩm thương mại đều có trong báo cáo gửi các các đồng chí. Về cơ cấu chính trị thì có lẽ là chế độ phong kiến theo kiểu châu Âu. Người đứng đầu trên lý thuyết là hoàng đế nhưng kẻ có quyền thực sự lại là kẻ tự gọi mình là Giáo hoàng. Hắn ta đã sống khoảng ba trăm tuổi. Tôi cũng thông kê được khả nhiều sinh vật có ý thức có tuổi thọ cao hơn con người tồn tại ở Đại Lục.

- Vậy còn khả năng khai thác tài nguyên thì sao, đồng chí?

- Hiện tại, công tác thăm dò vẫn đang triển khai. Tuy không chắc chắn nhưng có lẽ nguồn tài nguyên này đủ làm thay đổi cán cân năng lượng của thế giới.

Đại Vương lên tiếng.

- Còn thông tin về các nô lệ bị bắt thì sao.

Quốc hỏi.

- Lãnh địa Sown không có chế độ nô lệ. Tôi nghĩ có lẽ chúng ta có thể tìm cách liên lạc với một vài thương nhân từ Đế Đô để biết thêm tình hình.

Vương nói.

Câu hỏi này làm Quốc có hơi thất vọng.

- Vậy còn về lực lượng mấy vạn quân đang tập hợp ở ngoại vị lãnh địa Sown thì sao? Chúng nhìn không giống quân chính quy lắm

Tướng Hưng lại lên tiếng.

- Bọn họ chỉ mới tập hợp mấy ngày nay thôi. Đám này đã tiếng hành tấn công nhiều toán người dân di tản do bị rồng lửa tấn công. Việc này có lẽ là do một số lượng lớn quân đội thường trực đã bị hạ gục bởi bộ đội ta. Các toán trinh sát báo vệ cho thấy không có dấu hiệu lực lượng này sẽ mạo hiểm tấn công căn cứ của bộ đội Việt Nam.

- Nếu bọn chúng không định tấn công thì chúng ta cũng không nên tấn công bọn chúng làm gì, nhất là khi kẻ thù và bạn bè ở khu vực này còn chưa rõ ràng. – Quốc nói. – Tôi nghĩ là cứ trung lập quan sát.

- Về mặt này thì tôi đồng ý. Tuy nhiên, xét về mặt tổ chức thì rõ ràng lãnh địa Sown gì đã đạt tới giai đoạn tiền tư bản. Đây có thể là thị trường và đối tác thương mại lớn cho các doanh nghiệp của ta hoạt động. Trong khi đó, đạo quân vừa mới tập hợp này lại thiên về cướp bóc nhiều hơn.

Cứ như vậy, cuộc họp diễn ra khá là sôi nỗi. Ai nấy nếu có ý kiến của riêng mình. Dù sao thì kẻ địch lần này rõ ràng là yếu hơn bọn họ hàng trăm lần. Nếu muốn, Việt Nam hoàn toàn có thể thống trị dị giới. Cũng vì lẽ đó, ai nấy đều sôi nỗi tranh luận.

Bạn đang đọc Cánh Cổng Và Bộ Đội Việt Nam Đã Chiến Đấu Ở Đó sáng tác bởi kamenridersaber2021
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi kamenridersaber2021
Thời gian
Lượt thích 6
Lượt đọc 170

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.