Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Công chúa tóc đỏ

Tiểu thuyết gốc · 3065 chữ

Gần mười năm trước, Đế Đô, hoàng cung.

Lúc này đây, một cô bé tóc đỏ đang đứng trên bục. Dáng vẻ uy nghiệm không phù hợp với độ tuổi. Phía dưới là một đám cô gái cùng tuổi. Bọn họ khá căn thẳng. Một số người có nét mặt như thể họ không biết tại sau bản thân lại bị bắt tới đây vậy. Kế bên là một người kỵ sĩ già, những vết theo trên mặt cho thấy đây là người đã trải qua chiến trận. Tất cả đều mặt giáp được phù phép bằng ma thuật. Dù không cam tâm cho lắm nhưng cả đám phía dưới phải nghe con bé này vì đó là công chúa Pinya. Tuy nhiên, đây cũng không thể xem là khó chịu khi mà hoàng cung là một nơi khá tốt với chúng.

- Nghe đây, từ giờ các ngươi là kỵ sĩ của ta! – Cô nàng nói với một chất giọng đanh thép/ – Các ngươi phải vật lộn với những đức tính cùng kỷ luật của một người kỵ sĩ.

- Vâng!

Các cô bé lên tiếng dù họ cũng chả hiểu cô cung chúa này nói gì. Nếu được lựa chọn, có thể hơn phân nữa sẽ bỏ về.

Sau đó, người đàn ông cao lớn bắt đầu đi tới. Ông ta cố gắng tạo một nụ cười tươi nhất có thể dù nó hoàn toàn không có chút gì hiệu quả. Dù sao thì nhiệm vụ của ông ta là huấn luyện binh sĩ bằng kỷ luật phép chứ không phải làm thân với mấy bé gái.

- Đây là Grey Co Aldo, người được ta mời tới để dạy các ngươi.

Cô công chúa lên tiếng.

Phải nói là trong mắt cả Đế Đô, chuyện này không khác gì trò hề. Không ai nghĩ một đám tiểu thư, quý tộc cùng cô công chúa bất trị của nhà vua có thể làm ra chuyện gì. Nhà vua thì cứ kệ con gái mình muốn làm gì thì làm. Dù vậy, bản thân Pinya lại vô cùng xem trọng chuyện này. Cô xem nó là chuyện sống chết.

- Vậy chúng ta bắt đầu được chưa?

Cô nàng lại nói.

- Đúng rồi nhỉ? Mà điều cơ bản nhất với quân đội chính là hành quân.

Cứ như vậy cả đám hành quân. Nhìn thì cũng có chút giống quân lính. Dù vậy, có vẻ như việc này không xuông sẻ lắm khi cả hoàng cung đều phải cố gắng nín nhịn để không cười thành tiếng.

- Trái! Phải! Trái! Phải!

Pinya lên tiếng. Hàng loạt “thủ hạ” của cô chậm rãi theo sau. Aldo giữ vai trò người hướng dẫn. Trong đầu ông đang tư hỏi mình làm cái quái gì ở đây.

Lúc này, trong số người đang đi, một cô gái tóc nâu trong lúc không cẩn thận đã đi nhầm chân trái thành chân phải. Kết quả, cô đẩy cả đám người phía trước ngã nhào.

- Điện hạ! Em xin lỗi.

Cô gái vội quỳ xuống. Dù xem nhau như bạn bè nhưng chênh lệch giai cấp vẫn còn đó.

- Hamilton! Người còn không biết bên nào là bên phải, bên nào là bên trái à!?

Cô nàng công chúa vừa mới đứng dậy lên tiếng quát. Bản thân cô gái tóc nâu lúc này đang quỳ trên đất với vẻ hối lỗi.

- Em xin lỗi!

Cô gái lên tiếng. Bộ dạng gần như sắp khóc tới nơi.

- Thôi được rồi. Đi đi!

- Vâng!

Cô bé nói.

- Thiệt tình…

Nàng tóc đỏ than phiền.

Lúc này, Aldo đi tới gần với bộ dạng hiền từ.

- Có vẻ như người đi được khá xa thì phải. – Ông nói. – Mà nhân tiện, công chúa, người thật sự muốn thành lập một đội kỵ sĩ tiên phong sao?

- Tất nhiên rồi. Chắc người khó chịu với việc này lắm, đúng không? – Cô nàng lên tiếng. – Cho dù là phụ hoàng ra lệnh, việc trông coi một cô cung chúa như ta cũng đúng là hơi khó chịu.

- Đúng vậy thật. Tuy nhiên, thần cũng đã là thị vệ cao nhất trong hoàng cung rồi. Do đó, tham gia vào đạo quân của điện hạ cũng không phải là ý tồi.

Sau đó, quá trình tập luyện tiếp tục. Những cô bé xinh đẹp bắt đầu quen với việc cầm kiếm, bắn cung, cưỡi ngựa.

Thời gian cứ thế thoi đưa. Trò đùa của hoàng cung qua vài năm đã thành những chiến binh đáng sợ. Rất nhiều kẻ xem thường đã bị dạy cho một bài học nhớ đời.

………………………………

Hiện tại.

Đợi không biết bao nhiêu năm, cuối cùng cũng tới ngày mà Đội Kỵ Sĩ Tiên Phong có thể tham chiến. Tuy nhiên, đó lại là đánh với kẻ địch không rõ hình dáng cũng như số lượng. Quan trong nhất nhất, tuy đã giết một lượng lớn binh lính Đế Quốc nhưng chúng lại được người dân yêu mếm còn hơn trả triều đình. Chuyện này chứng tỏ chúng được lòng dân chúng và dễ dàng đánh đổ quốc gia này.

Lúc này, Pinya đang ngồi dựa vào chiếc ghế êm ái được chế tác bởi những tay người lùn điệu nghệ.

- Xin thứ lỗi cho thần, công chúa điện hạ. Liệu có cách nào khác không?

Một tướng lĩnh lên tiếng.

- Người muốn đầu hàng.

Cô công chúa nói.

- Thần chỉ tự hỏi liệu còn cách nào khác ngoài chiến đâu không thôi. Dù sao thì Ma Tộc cũng sống ở thế giới này cùng chúng ta mà.

- Dễ lắm, chỉ cần mở cổng thành là được. – Cô nàng lên tiếng rồi uống một ly rượu đỏ - Đổi lại, ngươi sẽ mất tất cả. Đàn ông bị giết hoặc ép làm nô lệ. Phụ nữ thì bị cưỡng hiếp. Ngươi muốn nhìn thấy cảnh đó sao?

- Điện hạ.

Lúc này, Aldo bước vào. Đúng lúc giải vây cho cô công chúa.

- Có chuyện gì?

Cô hỏi.

- Người xem lá thư do thủ lĩnh đám người lùn gửi trước cái đã.

Cứ như vậy, Pinya lấy đó từ tay của Aldo rồi xem một cách cẩn thận.

- Đám người lùn không chịu cung cấp thêm súng cho chúng ta!

Cô gái hỏi một cách ngạc nhiên.

- Bọn chúng yêu cầu được cung cấp kim loại tương thích với ma thuật.

Aldo nói.

Với bộ đội Việt Nam mà nói, họ thấy đám pháp sư làm gì đó với những cây cung và thế là chúng mạnh lên trông thấy. Tuy nhiên, họ chỉ có thể làm việc này với kim loại hay vật liệu có tính tương thích nhất định với ma thuật.

- Không được. Súng của chúng vốn đã mạnh hơn cung tên. Nếu có thể kết hợp với ma thuật thì đám Người Lùn sẽ là kẻ cai trị toàn bộ lục địa.

Cô nàng nói. Dù đang trong chiến tranh với người thế lực của thế giới khác cùng ma tộc, cô vẫn không thể làm liều được.

Bất thình lình, một tên lính chạy vào báo:

- Điện hạ! Xảy ra chuyện rồi.

- Có quân địch tấn công.

Cô công chúa hỏi.

- Thần không rõ. Đôi phương rõ là là bộ đội Việt Nam. Tuy nhiên, số lượng quá ít. Thần không rõ chúng đến đấy để gây chiến hay buôn bán nữa.

Lúc này, hàng loạt binh lính nhanh chóng tập hợp. Đôi cung thu được bố trí ở trên tường thành. Phía sau là lính cầm đao. Cùng pháp sư sẵn sàn niệm chú. Ở trên mặt đất, đội trường thường cùng đội súng kíp vừa mới ra đời được bố trí ở tư thế phòng thủ. Nói chung thì nếu quân địch muốn công thành thì đây sẽ là lực lượng cản đường bọn họ.

- Điện hạ!

Một tên nói. Hắn rõ ràng đang chờ lệnh.

- Không có lệnh của ta, tuyệt đối không được gây chiến. Ai trái lệnh, trảm!

Dù sao thì cũng không xác định rõ các thức chiến đấu của kẻ thù. Thiệt hại của đạo quân viễn chinh là liên quân đã cho thấy sức chiến đấu của lực lượng này quá mạnh. Trong mắt của Pinya, cô tin mình vẫn đủ gã năng hạ gục đám trước mặt. Tuy nhiên, việc này sẽ dẫn tới giao tranh, khi mà bản thân vẫn chưa sẵn sàn.

Nhìn qua khe cửa, cô nàng thấy một thứ giống xe ngựa nhưng lại không có ngựa hay bất kỳ thứ gì để kéo. Trên đỉnh có cắm một lá cờ đỏ sao vàng. Đó một chưa kể một đám người đang đứng. Trong số đó, có một cặp nam nữ đang mặt bộ trang phục kỳ lạ, nhìn giống như lá cây với biểu tượng ngôi sao vàng trên mũ. Bọn họ không hề có gươm, giáo, khiên, cung tên, hay bất kỳ thứ gì tương tự.

- Một cổ xe không cần ngựa kéo!? Vũ khí chính của Quân đội nhân dân Việt Nam đây sao? Chúng đến để thị uy với chúng ta à? – Cô nàng băn khoăn. – Mà sau chúng không mang kiếm. Đám này tính đánh cận chiến kiểu gì?

Thực sự, nếu cô ta biết chỉ là đơn vị trinh sát thì không biết sẽ nghĩ thế nào. Dù sau thì chệnh lệch khoa học kỹ thuật giữa hai thế giới là quá lớn.

- Nó là thiết giáp!

Hamilton nói.

- Không. Nó làm hoàn toàn bằng sắt. Thợ rèn của bọn chúng đúng là có tay nghề vượt xa chúng ta.

Công chúa tóc đỏ lên tiếng. Nàng có thể hiệu một phần lý do tại sao quân đội ở vùng đất này lại bị áp đảo. Dù vậy, việc diệt gọn toàn quân là chuyện mà cô nàng không tài nào tin nổi.

- Điện hạ! Đám đi theo hai người kia cũng không phải dạng vừa đâu.

Lúc này, cô gái mới bắt đầu để ý tới đám phụ nữ kia.

- Cây gậy đó…! Là Tu sĩ sao? Lại có cả Elf nữa. Phép thuật cùng với sức mạnh tinh linh thì chúc ta bị thiệt hại là cái chắc. Mà hình như còn có cả Rory Mecury nữa!

Cô nàng tóc đỏ thốt lên. Bất kỳ đạo quân nào tập hợp từng đó cũng đủ để xưng bá một vùng, công thành chiếm đất không thành vấn đề. Nàng tự hỏi làm cách nào mà một đạo quân từ thế giới khác có thể làm được chuyện này.

- Giờ tính sao đây, điện hạ!?

Cả đám người nhìn cô gái hỏi. Thành chủ đang nằm một chỗ. Con thành chủ thì rõ ràng không gánh nổi. Hiện tại, quyền chỉ huy của Pinya là cao nhất ở đây.

Bản thân cô gái cũng đau đầu về chuyện này. Đây rõ ràng là lực lượng đã giết hàng chục vạn binh sĩ Đế Quốc, chiếm một vùng lãnh thổ của Đế Quốc. Nếu cô mở cổng thành thì chả khác gì là một sự hèn nhát. Tuy nhiên, nếu không mở, có khả năng là chúng sẽ công thành. Cứ cho rằng toàn thành này trụ được thì chỉ đẩy đám kia tới liên minh với Ma tộc mà thôi.

Nghĩ đi nghĩ lại, cô gái vẫn hạ lệnh mở cổng.

- Nếu không phải là kẻ địch, bằng mọi giá, chúng ta phải kéo họ về phía mình.

Dù vậy, có vẻ như cánh cổng mở hơi mạnh.

- Chào mừng….!

Cô nàng chưa nói xong thì thấy ba cô gái ngơ ngát nhìn xuống đất. Cô còn lại thì bắt chéo tay, nhìn có vẻ không vui.

- Đã nói là đừng tới gần cổng quá mà không chịu nghe.

Trâm lên tiếng.

Lúc này, Vương đang nằm dưới đất. Nói chung thì một cánh cửa mở bất ngờ không làm cậu chết được nhưng nằm dưới đất một lúc thì đó là điều chắc chắn.

- Không lẽ… là do tôi.

Ba cô gái không nói gì mà đồng loạt gật đầu.

- Đồng chí đội trưởng. Xin hãy trả lời.

- Có chuyện gì không?

Trâm nhất bộ đàm lên rồi trả lời.

- Không có chuyện gì. Tôi thấy bọn họ tới thành trì của quân địch nên liên lạc thôi. Mà anh ấy không có chuyện gì chứ.

- Chỉ hơi bất cẩn thôi. Một chúc là bình thường ngay ấy mà.

Trâm nói.

Dù vậy, Pinya lại không may mắn khi cô liên tục bị ba cô gái còn lại chửi như tác nước.

- Cô nghĩ cái gì vậy hả? Không nhận ra có người ở phía trước cảnh cổng hay sao?

Cô nàng Elf nói. Cô ta lấy chai nước suối Lavi đổ lên mặt, mong Vương có thể tỉnh lại.

- Tình yêu của ta, anh tỉnh rồi sao?

Cô nàng Rory môi kề môi nói.

- Đồng chí tỉnh rồi thì tốt. Trung đổi trưởng kiểu gì mà bất cẩn vậy?

Trâm nói. Cô không việc nhiều cô gái ân cần quá đáng với gã này một chút nào.

- Chúng ta đang ở bên trong sao?

Cậu tự hỏi.

- Ở ngoài thành không ổn lắm nên kéo vào trong thôi.

Trâm lên tiếng.

- Đồng chí trung đội trưởng! Xin hãy trả lời!

Âm thanh từ bộ đàm lại vang lên.

- Tôi Vương đây.

- Đồng chí không sao chứ. Dù đồng chí Trâm đã đảm báo nhưng chúng tôi đã bố trí lực lượng ở ngoài. Có cần tấn công vào không.

- Tuyệt đối không được hành động kinh suất khi chưa có lệnh! Đồng chí cứ ở ngoài. Tôi sẽ tìm hiểu kỹ tình hình rồi liên lạc sao.

Người trung đội trưởng nói.

Nói ngu chứ hiện tại mà tùy tiện tấn công thì quá nguy hiểm. Tuy bị áp đảo về hỏa lực nhưng bọn chúng còn có ma thuật và một đống súng hỏa mai. Nếu súng này đã tăng cường ma thuật thì quá nguy hiểm. Thêm vào đó, toàn quân còn không biết trong thành này có bao nhiêu quân lính. Những gì đã trải qua ở thế giới này cho Vương biết cần phải vô cùng cẩn thận. Hơn nữa, cậu tới đây, bên cạnh buôn bán, cũng là để tìm bạn mình, con của chính ủy viên tối cao trong đợt chỉ huy lần này.

- Các người đúng là quá to gan! Có biết đây là công chúa của đương kiêm hoàng thượng không hả!?

Hamilton lúc này hét lớn. Cô thấy công chúa của mình bị chửi không thương tiếc thì không nhịn được.

- Công chúa Đế Quốc…!?

Trâm lên tiếng.

Trong khi đó, đám người còn lại đang ngạc nhiên vô cùng.

Hiểu lầm được xóa bỏ, đám người Vương quyết định đi dọc theo tường thành với cô nàng tóc đỏ. Bọn họ đi vào lâu đài. Ở đó, Vương thấy như mình đang thăm quan cung điện vào thời trung cổ vậy.

- Nơi đây là một trung tâm thương mại lớn. Về mặt lý thuyết, nó là vùng đất tự trị. Nó vốn được cai trị bởi Fury, người đã chỉ huy quân Liên Minh đánh nhau với các người vào khoảng thời gian trước đây.

Cô nàng vừa đi vừa nói bằng ngôn ngữ bản địa.

- Hai người có hiểu được những gì cô ấy nói không.

Cô nàng pháp sư tóc xanh gia trời nói với Vương và Trâm bằng tiếng Việt.

- Một chút. Về căn bản thì vẫn nắm được thông tin chi tiết.

Vương nói. Cậu vẫn quan tâm tới người bạn của mình hơn.

Trong lúc này, cả đám đã đi tới trước cánh cửa gỗ nâu. Nó được điêu khắc bằng những hoa văn tỉ mỉ và cầu kỳ.

- Sau cánh cửa này là người cai trị tạm thời của vùng lãnh thổ này.

Cô nàng Pinya lên tiếng.

Cánh cửa sau đó được hai tên lía kéo sang hai bên. Lúc này, một cô gái trẻ tuổi mặc váy hồng đang đợi. Kế bên cô là một gã thanh niên đang mặc trang phục bản địa. Thêm vào đó, lãnh chúa Fury, dù thương tích đầy mình vẫn đang tươi cười chào đón.

- Chào mừng các vị đã tới lâu đài của ta, bộ đội Cụ Hồ.

Tay lãnh chúa nói. Thay độ khá niềm nở so với người vừa mất sạch quân lính của mình dưới tay kẻ trước mặt.

- Chúng tôi chỉ đang làm nhiệm vụ thôi.

Trâm lên tiếng với thái độ bình tĩnh. Đúng lý ra, với vai trò trung đội trưởng, Vương phải là người nói cậu này nhưng có vẻ nhưng cậu ta quá quan tâm với người bạn vừa mới gặp.

- Vương!

Thắng lên tiếng. Lúc này, cậu không còn phải giấu thân phận nữa. Sống làm người hầu ở lâu đài này đã lâu, chàng trai thèm trở lại làm người lính Quân đội nhân dân Việt Nam.

- Đúng là mày vẫn còn sống, Thắng!

Vương lên tiếng.

- Hai người biết nhau?

Cô công chúa hỏi một cách ngạc nhiên.

- Nói cho đúng thì tôi tới đây bên cạnh tìm vẩy rồng cũng là để tìm thằng bạn thân này.

Trong lúc đó, ánh mắt của Pinya khá phức tạp. Cô không nhận ra lãnh chúa Fury đã đi trước một bước khi tiến hành bí mật liên minh với bộ đội Việt Nam.

Dù vậy, vẫn có nhiều thứ phải bàn bạc, nhất là khi Quân đội nhân dân Việt Nam hiện tại không còn là mối đe dọa với vùng đất này mà là một thế lực khác.

- Vậy là các người nói sẽ cho chúng tôi mượn sức mạnh?

Cô công chúa hỏi. Tuy về lý thuyết lãnh chúa Fury là người nắm quyền nhưng nhóm Chiến Binh Bão Tố đã làm cho lời của cô gái trẻ có trọng lượng hơn.

- Dù sao thì chúng tôi cũng không thể buôn bán vẩy rồng trong điều kiện này. Các doanh nghiệp Việt Nam cũng không thể đâu tư trong điều kiện an ninh không ổn định.

Vương lên tiếng.

- Được rồi. Vậy các người hãy canh giữ cổng phía Nam đi.

Cô nàng nói. Bản thân tay lãnh chúa cũng không có ý kiến gì.

Cứ như vậy, một toán lính tương đương một đại đội đượng điều tới cổng thành phía Nam.

Bạn đang đọc Cánh Cổng Và Bộ Đội Việt Nam Đã Chiến Đấu Ở Đó sáng tác bởi kamenridersaber2021

Truyện Cánh Cổng Và Bộ Đội Việt Nam Đã Chiến Đấu Ở Đó tại TruyenYY đã đến chương cuối. Hãy nhấn vào nút Theo Dõi để được nhận thông báo khi có chương mới nhé! Chúc đạo hữu có những giây phút vui vẻ tại YY Giới.

Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi kamenridersaber2021
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 78

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.