Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Ba Cô Gái

Phiên bản Dịch · 1037 chữ

Thưởng thức xong thành tích của mình, Lục Thánh quay đầu nhìn về phía nhân viên khảo hạch, nói: “Được rồi, không cần kiểm tra lần thứ hai đâu.”

Nhân viên khảo hạch như vừa tỉnh mộng, theo bản năng gật đầu, sau đó đọc ra lời thoại quen thuộc của mình.

"Chúc mừng đồng học Lục Thánh, ngươi đã thành công thông qua khảo hạch võ giả cấp 1, từ nay về sau ngươi chính là...”

Nhân viên khảo hạch đọc đến một nửa thì đọc không nổi nữa. Chủ yếu là hắn không biết nên đánh giá Lục Thánh là võ giả cấp mấy.

Lục Thánh trình báo khảo hạch võ giả cấp một, nhưng thực lực chân thật của hắn lại vượt xa cấp một, thậm chí đã đạt tới cấp hai, mà sức chiến đấu lại càng khoa trương hơn khi đạt đến cấp ba.

Vậy nên đánh giá Lục Thánh như thế nào đây? Võ giả cấp một hay cấp hai, hay là cấp ba?

Nhân viên khảo hạch mang vẻ mặt khó xử.

Loại tình huống này nếu xử lý không tốt thì rất có thể sẽ khiến cho Lục Thánh bất mãn.

Mà đắc tội võ giả thiên tài có tiền đồ vô lượng như vậy thì hắn đang không muốn làm việc nữa.

Nghĩ tới đây, nhân viên khảo hạch nhanh chóng nói với Lục Thánh: "Về đánh giá đẳng cấp của ngươi thì ta cần báo cáo để thảo luận quyết định. Yên tâm đi đồng học Lục Thánh, hiệp hội võ giả sẽ không mai một bất kỳ một nhân tài nào, nhất là với một thiên tài như ngươi."

Lục Thánh có chút ngạc nhiên, nhưng rất nhanh cũng tiếp nhận kết quả này, ý tứ chính là muốn hắn trở về chờ thông báo.

"Vậy ta có thể về trước không?" Lục Thánh còn muốn hỏi thêm vài câu, lại phát hiện nhân viên khảo hạch đã chạy ra phòng khảo hạch, trực tiếp bỏ lại hơn phân nửa người còn không có tiến hành khảo hạch.

Lục Thánh đành mang vẻ mặt bất đắc dĩ, chỉ có thể lắc đầu chuẩn bị đi ra ngoài.

Lúc đi tới cửa, một đạo nhân ảnh đột nhiên chắn ở trước mặt hắn, là nam nhân có sẹo trên mặt.

“Triệu Trường Phong!” Nam nhân mặt sẹo vươn một tay về phía Lục Thánh, ánh mắt sáng quắc, nói.

Lục Thánh chần chờ một chút, sau đó cũng vươn tay ra bắt tay với nam nhân mặt sẹo.

“Lục Thánh!”

Sau khi Lục Thánh nói ra tên của mình, trong ánh mắt nam nhân mặt sẹo hiện lên một tia kích động không kiềm chế được, giống như là đạt được vinh quang nào đó mà gật đầu, chủ động nhường đường cho Lục Thánh.

Lục Thánh như có điều suy nghĩ.

Đây xem như là lấy lòng sao? Hay là kết giao?

Hắn cũng không quá hiểu quy củ giữa các võ giả, nhưng hắn lại theo bản năng mà liên tưởng đến một điểm tri thức nhìn thấy trong sách lịch sử.

Tại thời đại cổ võ, mỗi một vị võ giả đều coi việc kết giao với võ giả cường đại hơn mình là một loại vinh quang. Triệu Trường Phong là có ý như vậy sao?

"Vương Đại Mãnh!"

Lục Thánh đưa mắt liếc nhìn lại có một người vươn tay hướng hắn chạy tới, hơn nữa những người khác đã kịp phản ứng mà đều có loại xu thế này.

Lục Thánh thấy vậy thì vội vàng chạy ra khỏi phòng khảo hạch.

Một người có loại lễ tiết này thì còn có chút ý tứ, nhưng nhiều người quá liền thành trò cười. Hơn nữa những người còn lại đều là dạng a miêu a cẩu.

Nhìn bóng lưng Lục Thánh chạy ra khỏi phòng, rất nhiều người trên mặt đều lộ ra thần sắc ảo não hối hận, hung hăng vỗ đùi.

Bởi vì Lục Thánh có thiên phú khủng bố đến trình độ thiên tài như vậy, dùng mông nghĩ cũng có thể biết ở tương lai không xa tên của hắn tất nhiên sẽ vang vọng thành phố Bạch Hà. Mà cơ hội tốt có thể kết bạn với nhân vật trọng đại của thành phố Bạch Hà trong tương lai đã bị bọn họ bỏ lỡ không công.

Bọn họ hối hận rất nhiều, có vài người không khỏi âm thầm ghen tị với Triệu Trường Phong đi ra đầu tiên.

Nhìn Triệu Trường Phong mặt ngoài đã khôi phục bình tĩnh, nhưng trên thực tế trong lòng hắn tràn đầy sự vui mừng, mọi người không khỏi cảm thán.

Con mẹ nó, không hổ là võ giả cấp ba a, đầu óc xoay rất nhanh!

Lục Thánh ở đại sảnh của hiệp hội võ giả đi dạo một vòng, cảm giác không có chuyện gì làm nên liền chuẩn bị về nhà.

Ngay lúc hắn chuẩn bị rời đi thì bỗng nhiên nghe thấy sau lưng có người gọi hắn.

“Lục Thánh!”

Lục Thánh quay đầu nhìn lại thì thấy có ba cô gái xinh đẹp đang đứng cách đó không xa.

Ba cô gái này có tuổi tác kém nhau không nhiều lắm, đều nhỏ hơn hắn một chút. Mà cô gái đứng ở chính giữađang mang vẻ mặt phức tạp nhìn hắn không phải em gái Lục Khinh Hòa của hắn thì là ai?

“Lục Khinh Hòa à? Sao ngươi lại ở đây?” Lục Thánh đi về phía ba người Lục Khinh Hòa, hỏi.

Lục Khinh Hòa tức giận phản bác: “Những lời này hẳn là ta hỏi ngươi mới đúng. Người trốn học mỗi ngày đều ở trong phòng ngủ, bây giờ lại chạy tới hiệp hội võ giả làm gì?"

Lục Khinh Hòa nhìn chằm chằm Lục Thánh, thần thái giống như thám tử.

Lục Thánh hơi chút xấu hổ, vì nàng biết hắn trốn học cũng coi như thôi, nhưng ngay cả việc hắn ở trong phòng phần lớn thời gian đều ngủ mà Lục Khinh Hòa cũng biết.

Xem ra em gái ta gần đây rất để ý đến ta!

Bạn đang đọc Cao Võ: Đăng Nhập Tương Lai Một Vạn Năm - Dịch của Mỗi Nguyệt Nhất Canh
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Trinhthám369
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 4
Lượt đọc 513

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.