Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Ngày Thứ Bảy (2):

Tiểu thuyết gốc · 3359 chữ

Quyển I: Mặt Trời Dưới Trời Xanh

Chương 88: Ngày Thứ Bảy (2):

Với trực cảm của mình, Nhật Thiên có thể rõ ràng cảm nhận được nữ nhân này trong lòng đang có ý xấu, có khi là một cái bẫy dụ hắn sa vào tròng cũng nên.

Theo thói thường, thì hắn có lẽ tại thời điểm này sẽ mở miệng từ chối lời đề nghị của đối phương rồi quay đầu rời đi.

Chỉ là, thử nghĩ lại một chút xem, nếu thực sự người này lòng có ý xấu với hắn, như vậy thì nàng ta nhận được lợi gì từ việc này chứ?

Hắn thậm chí còn không biết nàng là ai nữa à, đồng thời bản thân Nhật Thiên hắn khá chắc chắn mình không có đi đâu gây thù chuốc oán với người nào, nên khả năng bị người nhắm vào vì tư thù cá nhân tỷ lệ vô cùng thấp.

Đã như vậy thì, bên trong này hẳn là có gì đó ẩn tính mà hắn không biết, từ đó vô tình dẫn tới hai bên tại thời chỗ này lẫn nhau hiểu lầm nhau tình huống.

“Được thôi, tiểu sinh đi với cô nương.”

Sau một hồi lưỡng lự, Nhật Thiên cuối cùng quyết đinh đi theo nữ nhân tên Mộng này, tuy rằng biết hắn là mình không nên đi, nhưng đây là không có biện pháp, vì tại tình huống này, hắn cần thiết phải đi.

Theo hắn to gan suy đoán, lần này hiểu lầm, trong đó cái thứ mà hắn không biết, cũng chính là điểm mấu chốt dẫn tới hai người bọn hắn hiểu lầm nhau.

Hẳn là có gì đó không đơn giản như những gì hắn tưởng tượng.

Nguyên nhân làm hắn nảy sinh ra ý tưởng đó, bắt đầu từ chính nữ nhân này trong miệng miêu tả, tuy trong này có vẻ hơi phóng đại một chút, nhưng nàng ta đã nói.

‘Khả năng có liên quan tới an nguy, tính mạng của toàn bộ người dân Thương Viễn Thành.’

Từ đây Nhật Thiên chắc chắn, có gì đó rất to lớn âm mưu đang diễn ra tại trong thành.

Mà trong tình huống này thì giống như là một trận đấu cờ, lấy toàn bộ Thương Viễn Thành này làm bàn cờ.

Trong đó thì đang có hai trận doanh đang trong bóng tối trong âm thầm không ngừng tỷ thí nhau lẫn nhau, quyết định an nguy của toàn bộ huyện thành.

Còn bản thân hắn, thì chính là một cái vô tình chạy loạn, loạn nhập vào trong bàn cờ quân cờ, cũng vì loạn nhập vào, vậy nên so với hai bên thế lực, ai nấy ít nhiều gì thù cũng có tin tức của riêng mình, thì hắn hai mắt hoàn toàn đen thui, căn bản không có nắm rõ tình huống bên trong.

Cho nên, nếu như muốn có thể toàn thây thoát ra khỏi bàn cờ, thì hắn này quân cờ, cần thiết phải chìm xâu vào bên trong vũng nước này, nếu có thể trở thành mấu chốt quyết định quân cờ thì càng tốt, như vậy thì hắn mới có thể tìm đường sống tại trong chỗ chết, từ đó thoát ra.

Hơn nữa, nghe nữ nhân này nhắc tới ai chưa? Thành chủ phủ, thành chủ phủ đó, nói cách khác nàng là nhân viên của bên chính phủ, nên nếu như phải lựa chọn phe, về tình cảm hắn sẽ ưu tiên họ hơn một chút, dù sao, lợi thế về thân phận chiếm rất tốt ưu thế.

Còn một điểm mấu chốt khác, khiến hắn quyết định dấn thân vào chuyện này, chính là lời hứa mà hắn hứa với phụ thân, rằng hắn sẽ trở thành một vị thần võ ngút trời, quang minh chính đại, chính khí hào hiệp hiệp sĩ.

Đối mặt việc thực sự vô cùng hệ trọng, có thể ảnh hướng tới toàn bộ sinh mạng của người dân Thương Viễn Thành, hắn không thể làm như không nghe thấy được.

Vậy nên, bất kể khả năng đó chỉ có một phần vạn khả năng, thậm chí đó có là bẫy, hắn cũng phải tham gia, vì mạng người là quý giá, công lý tất nhiên không làm ngơ trước điều đó.

Ở điểm này thì không thể không nói, kể cả khi đang sở hữu một thân lực lượng phi thường không người đồng trang lứa nào có thể sánh ngang cùng thì Nhật Thiên cuối cùng vẫn chỉ là, một cái 8 9 tuổi tâm trí vô cùng ngây ngô hài tử mà thôi.

Nhật Thiên cần thiết phải biết, kể cả khi hắn có một lòng vì công lý, sẵn sàng ra tay cứu người, thì hắn cũng phải nên trước tiên suy nghĩ cho sinh mạng của mình cái đã.

Hắn cần thiết phải học tự hỏi và rồi hiểu được, sống người hùng mới có thể cứu người, mà đã chết người hùng… cuối cùng cũng chỉ là một tấm gương để cho người tưởng nhớ, để rồi theo năm tháng ăn mòn chậm rãi bị quên lãng.

‘Người Không Vì Mình, Trời Tru Đất Diệt’

Cái điểm này, hắn phụ thân, ngươi dẫn dắt hắn vào cái tư tưởng người hùng Hạ Đại Nhật, đã chưa từng làm vậy.

“Vậy thì quá tuyệt vời, Thành Chủ mà biết thì chắn chắn sẽ rất cảm kích đại hiệp ngài lòng hào hiệp.”

Nhật Thiên vừa ra Mộng ảo ảnh mặt ngoài lộ ra vui vẻ nhưng thực chất trong lòng đang rất vô cùng căng thẳng cùng với kiêng kỵ, càng thêm cảnh giác Nhật Thiên động thái.

Theo nàng cảm thấy, đối phương quả nhiên có ý đồ tiếp cận nàng, dưới cái nhìn của nàng, tất cả sự tình diễn ra ở đây, hẳn đều là sớm tại trước đó dự mưu, lập ra một màn kịch cho nàng nhìn, nhằm để có thể có cơ hội lần vào trong các nàng, âm thầm bí mật thực hiện mưu đồ.

Nếu thực sự như vậy thì ý đồ rất hay, nhưng rất tiếc cho ngươi, vì đã ngươi gặp phải bổn cô nương ta, mọi mưu kế âm mưu của ngươi, sớm đã bị bổn cô nương ta thần thánh trí tuệ nhìn thấu hết tất cả rồi.

“Chúng ta nên khẩn trương xuất phát thôi, sự tình trọng đại, không nên mất thời gian ở đây.”

“Đợi một chút thưa cô nương, tiểu sinh vẫn còn chưa nói hết lời.”

Nhưng chợt vào thời điểm này Nhật Thiên chợt mở lời nói, làm chuẩn bị rời đi Mộng dừng bước.

“Mời đại hiệp nói, nhưng xin hãy khẩn trương, thời gian vô cùng cấp bách.”

Mộng một mặt lộ ra không kiên nhẫn nhưng trong lòng lại khẩn cầu Nhật Thiên nói lâu nhiều thêm một chút, vì theo nàng tính toán, tính thời điểm nàng bước vào trong này, cũng đã khá lâu rồi, mà khoảng thời gian đó mà nàng mãi vẫn không liên lạc với bên ngoài ngoại tổ phụ mọi người.

Lấy bọn họ đầu óc, hẳn sẽ rất nhanh nhận ra điều khác thường, do đó bạo lực công thẳng vào trong này, lấy 6 đánh 1 còn là bị thiên la địa võng bao vây tình huống, nàng không tin đối phương có thể chạy thoát.

Không phải là Mộng không muốn liên lạc với ngoại tổ phụ bọn họ, là do tấm bùa liên lạc duy nhất trên người nàng, sớm đã bị người trước mặt này trước đó lấy đi mất, nên không còn biện pháp, nàng chỉ đành dùng cách rắc rối phức tạp này.

Chỉ là hi vọng, đối phương vẫn chưa nhận ra.

“Không có gì, vì do thời gian này cũng đã rất nửa đêm rồi, mà tiểu sinh lâu như vậy mà vẫn chưa quay lại, gia phụ ở nhà hẳn sẽ rất lo cho tiểu sinh, nên tiểu sinh chỉ hi vọng, trên đường đi chúng ta có thể ghé qua nhà tiểu sinh, nhắn nhủ một hai câu để gia phụ yên tâm.”

Thực ra Nhật Thiên đã sớm nhận ra nữ nhân này đang có âm mưu gì đó cố tình thuận theo hắn để câu kéo thời gian, bằng không thì lấy chính bản thân nàng ta tự nhận, thời gian cấp bách, nàng ta đã sớm một bước rời đi ngay sau khi hắn mở miệng đồng ý rồi.

Còn nếu hắn không đuổi kịp hoặc hiện tại không thể đi theo, có lẽ đã tùy ý ném cho hắn một cái gì đó làm vật ước định cùng đại diện thân phận, sau đó hẹn gặp hắn ở thành chủ phủ rồi.

Nhưng hắn không để ý, với hắn, cuối cùng còn không phải vung tay là đánh nhau sao?

Cái khác thì hắn không biết rõ nhiều, nhưng ngoài sách cùng học thức, thì nói về khoảng đánh nhau, chiến đấu cái mặt này, thì chưa chắc là ai ăn ai đâu.

Tại khoảng thời gian gần đây trình độ thực lực đột ngột tăng cao lên tới chóng mặt, cảm nhận cuồn cuộn lực lượng không ngừng tăng lên theo từng chút một, nội tâm đã bắt đầu có chút bành trướng Nhật Thiên suy nghĩ.

Hơn nữa, thể hiện thực lực, lộ bản thân sự cường đại cũng là một cách để chứng minh năng lực của mình, và đi với kèm đó, là bay nhanh về mặt vị thế, dễ dàng có được địa vị trong hàng ngũ những người quan trọng, chiến lực tình mấu chốt.

Về nhà? Gia phụ? đây là ý gì?

Mộng sinh ra nghi ngờ, lần này nàng có chút không hiểu được ý tưởng đối phương, nàng không thể phân tích được, người này đây rốt cuộc là do nhận ra bản thân mưu đồ bị phát hiện, đồng thời nhận ra bản thân đang gặp nguy tìm cách để chạy, hay là đang muốn dẫn dụ nàng tới một nơi để bắt nàng nữa.

Hay là, đối phương không có ý tưởng gì cả?

Ý tưởng này đột ngột nhảy ra làm nàng không khỏi giật mình cùng nghi ngờ, song, vì để cho chắc chắn nàng muốn thử một chút.

“Cho hỏi ta, không biết vị đại hiệp ngài nhà là ở đâu? và liệu có thể cho ta biết, đại hiệp lệnh tôn đại danh không?”

“Tiểu Sinh nhà tại Hạ gia, Gia phụ danh Đại Nhật.”

Lần này Nhật Thiên không một chút lưỡng lự hay suy ngẫm lại, hắn trực tiếp báo ra danh tính của mình.

Nếu đối phương thực sự là người của chính phủ, không sớm thì cũng muộn gì cũng tìm ra được danh tình thật của hắn, nếu đã như vậy, vậy thì tại sao không hiện tại thẳng thắn luôn, ít nhất giảm bớt một chút lòng nghi ngờ và lấy được hảo cảm của đối phương.

Hơn nữa hắn có cảm giác, mình báo ra danh tính của mình cái này hành động là không sai.

Mà về phần Mộng nàng, có thể từ trong đối phương lời nói tràn ngập ngay thẳng cùng chính trực, liền nhận thức được người này không nói dối.

Haizz ~ Xong rồi, hoàn toàn là hiểu nhầm.

Mộng nghe xong liền khỏi sinh ra phiền muộn, trong lòng chán không muốn nói, nàng vốn cứ tưởng mình đã bắt được một cá lớn, mang tới cho Khu Ma Nhân các nàng phá được vụ này mấu chốt tình báo.

Nhưng ai ngờ đâu được, đối phương chỉ một tên ngu ngốc nhiệt tâm đi ngang qua, thuần túy chỉ là trùng hợp mà thôi.

Mộng ý tưởng đúng là không sai, Nhật Thiên lúc ban đầu hắn đúng là chỉ đi ngang qua, vô tình phát hiện nơi này thực hiện tà giáo hoạt động, chính nghĩa tâm bạo khởi, nổi lên diệt trừ dị giáo giúp thế gian được thêm một chút an toàn.

Song đó còn là thời điểm hắn trước khi gặp nàng, Nhật Thiên mục đích hiện tại đã thay đổi, hắn bây giờ quả đúng thật là có mưu đồ tiếp cận nàng, hi vọng thông qua nàng lấn vào bên trong thế cục.

Chỉ là đáng tiếc Mộng không biết được điều đó, hiện tại nàng chỉ cho là Nhật Thiên chỉ là một tên ngu ngốc hay lo chuyện không đâu, người vô tội vô tình dính vào mớ rắc rối này.

“…”

Trong nhất thời, một bên thì buồn bực không muốn nói, một người thì thấy bên kia đột nhiên im lặng một cách bất thường, nhất thời không biết nên làm sao, đành lựa chọn im lặng chờ đợi đối phương.

Cả hai cứ thế im lặng nhìn nhau, không khí trong lúc nhất thời có chút kỳ quái.

Đang lúc Nhật Thiên quái quái không thôi, không rõ mình nên làm gì, thì chợt, hắn nhận thấy không đúng, trực giác đang một cách điên cuồng gõ chuông nhắc nhở hắn có nguy hiểm.

‘khoan đã, mấy cái xác Ghoul đâu rồi? rõ ràng một phút trước chúng luôn ở đó.’

Tạm thời không xác định rõ khởi nguồn của nguy hiểm cảnh báo đến từ đầu, Nhật Thiên hai mắt thật nhanh đảo qua xung quanh quan sát và rồi hắn rất nhanh nhận ra.

Vốn những cái thi thể của đám Ghoul bị hắn một chùy đập chết trước đó, tất cả đều đã biến mất, chỉ để lại một vũng máu nhỏ ở đó, cho thấy nó đã từng tồn tại ở đó.

Rắc ~

Ngay tại Nhật Thiên hoang mang không thôi, vào lúc này hắn chợt nghe thấy một tiếng bất thường, theo hắn quay đầu nhìn lại chỉ thấy thi thể của Hiến Tế nó bất chợt chuyển động, sau đó từng cái rắc rắc xạc xạc của tiếng xương gãy vỡ, da thịt xé rách âm thanh từ trong người đối phương vang lên.

Âm thanh đó vô cùng kinh dị, làm người nghe phải cảm thấy bất an.

“Thần thánh thiên địa ơi…”

Núp ở trong tối Mộng cũng nhận ra điều bất thường, đợi nàng phản ứng lại, thì cũng chỉ có thể tuyệt vọng chậm rãi mà ngước đầu nhìn lên cái dáng bóng khổng lồ càng lúc càng to lớn đó.

Đến cả chế tạo ảo giác che giấu bản thân cũng vô thức hủy đi, bại lộ ra chân thân của nàng.

Không khí nhiệt độ bỗng nhiên tăng cao, một ánh lửa đỏ rực chợt hiện lên, điều cuối cùng Mộng nhớ là, một cái vô cùng ấm áp bàn tay thật mạnh nhưng không thiếu ôn nhu đẩy nàng lui lại.

OANHHH --- !!!!

……………….

“Sếp ơi, Mộng nha đầu đó không phải là vào đó hơi lâu rồi đi? hahaa đừng nói với bản đại là nha đầu thúi đó ngủ luôn trong đó rồi nha? Sếp ơi là sếp, cho nên ta mới nói với sếp, không nên tin vào cái vô dụng nha đầu đó, cái sự tình như thế này nên để ta đi thì hơn.”

“Để bản đại gia Ja'kal ta đi, cường đại, dẻo dai, mạnh nhất này, thì đã sớm hoàn thành nhiệm vụ này từ lâu.”

Ở bên ngoài, không quá bất ngờ, với tính cách lưu manh, bất cần đời, kiệt ngạo bất tuân như Ja'kal, hắn là người trước tiên mất kiên nhẫn, hắn bất mãn nói, song, đám người họ đã đối với hắn quá quen thuộc, họ biết Ja'kal tên này thực sự là đang lo cho Mộng, chỉ là sống chết vì mặt mũi, hắn dùng cách này thổ lộ bản thân lo lắng.

“…”

Nhưng mà Hiên Phong lại không đế ý Ja'kal, hắn nhăn mày nhìn lại phía to lớn nhà thờ, ý niệm của hẳn đột nhiên cảm nhận được có một luồng cực đại tà khí từ chỗ đó phá ra, không khỏi lo lắng cho trong đó Mộng an nguy, ý niệm mở rộng đối với trong nhà đó tiến hành do xét tìm hiểu.

“Sếp?”

Thường ngày sẽ luôn đáp lại hắn Hiên Phong, lần này lại im lặng một cách bất thường, nhận thấy khác lạ Ja'kal quay đầu nhìn lại đối phương.

“Ja'kal, nếu ta là ngươi, ta sẽ tránh sang bên phải một bước đấy.”

Mà vào thời điểm này, Hiên Phong đột nhiên nói một câu làm Ja'kal vô cùng khó hiểu.

“Hả? ý sếp là sao?”

OANHH -- !!!

Đang lúc Ja'kal muốn tìm hiểu rõ sếp của hắn là ý gì, thì chợt vào lúc này, phía xa đó to lớn nhà thờ chợt nổ tung, một hỏa trụ thô to phóng thẳng lên trời cao đi kèm với đó là nhiệt độ đáng sợ, không chỉ vậy mà uy lực của vụ nổ rất mạnh, dù bọn hắn ở tại khoảng cách này, cũng cảm nhận được chấn động cùng sự run chuyển ở dưới chân.

Tiếp đến tại Ja'kal không kịp phản ứng, một gì thứ gì đó đang lao tới chỗ hắn với một vận tốc vô cùng nhanh, trong chớp mắt húc bay hắn đi, rồi vật đó lấy tốc độ không đổi nó đâm sập rớt rầm rầm rầm ít nhất mười dãy nhà rồi sau một tiếng nổ Oanh thì mới dừng lại.

“Đau đau đau ~ Đậu xanh rau má!, vừa rồi là gì vậy?”

Ja'kal từ trên mặt đất ngồi đậy, cùng với vật không xác định vừa rồi va đập cho hắn một phát thật mạnh, lúc này đây hắn toàn thân từ trên xuống dưới vô cùng đau nhức.

Nếu không phải với [Ma Lang] dị vật khí quan mang tới cho hắn cường đại khả năng tự phục hồi, không thì với uy lực của lực va đập vừa rồi, hắn ít nhất phải nằm trên người nữa tháng mới có thể hoàn toàn khôi phục.

“Vừa rời là một con người.”

Hiên Phong tuy hai mắt không thấy, nhưng hắn ý niệm có thể nắm rõ ràng được hình dáng của vật đó, thậm chí còn trước tiên một bước dự đoán được nó phi hành quỹ đạo, vậy nên hắn mới trước đó nhắc nhở Ja'kal.

“Người? Sếp à, sếp có chắn đó thực sự là một người không? sao ta cảm thấy vừa rồi mình cùng một khối thép đụng vậy?”

Ja'kal nghe vậy không tin tà, vì hắn có thể rõ ràng cảm nhận được, cái thứ tông bay hắn nó rõ ràng là vô cùng cứng cáp, so với sắt thép không khác biệt gì mấy.

“Được rồi Ja'kal, đây không phải lúc để ý cái vật đó là người hay không phải là người,

Nhận thấy Ja'kal còn muốn tiếp tục cái này đề tại, Hồng liền tức khắc tiến lên cắt ngang lời tiếp theo muốn nói của hắn, nàng sau đó ngón tay chỉ thẳng về phía một hướng rồi nói.

“Quan trọng là, có ai đó làm ơn, nhanh chóng nghĩ cách gì đó đối phó với thứ đó đi!!!!”

Theo ngón tay nàng nhìn lại, đám người chỉ thấy một cái thân thể vô cùng khổng lồ, thân hình đồ sộ người khổng lồ.

Thân cao 18 thước từ đầu tới chân, hình thù vô cùng dị dạng, giống như thể từ vô số bộ phận khác biệt mà lắp lại với nhau hợp thành thú, chỉ miễn cưỡng đứng lên bằng hai chân làm nó nhìn giống người.

Toàn thân thì đỏ tươi, không da hay lông, từ trên xuống đều lộ ra khối lớp thịt hôi thối, thô to gân máu tươi ửng đó chảy dọc khắp cơ thể có thể từ xa cũng có thể dễ dàng nhìn thấy.

Nó hình dạng quá mức kinh tởm, ai nhìn thấy bụng cũng không nhịn nổi sôi trào sinh ra muốn nôn mữa xúc động.

GROWWW ~ !

Bạn đang đọc Cao Võ Thế Giới: Trời Xanh Trường Sinh Mặt Trời sáng tác bởi DDDs
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi DDDs
Thời gian
Lượt đọc 2

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.