Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Càn Nguyên Huyết Đan (2)

Tiểu thuyết gốc · 3175 chữ

Quyển I: Mặt Trời Dưới Trời Xanh

Chương 97: Càn Nguyên Huyết Đan (2)

“Không biết đến rốt cuộc là chúng ta Hiên Phong đại nhân nghe không hiểu hay cố tình nghe không hiểu thì phải đây? nếu ngài không nghe rõ thì để ta nhắc lại, các ngươi ngay lập tức, tại chỗ này, đưa ra cho ta một lời giải thích rõ ràng.”

Lâm Như Vân lần này thực sự bị chọc tức không nhẹ, hai mắt lạnh lùng đồng thời nhấn nặng từng lời một nàng nói ra, mà cũng phải thôi, đổi lại làm ai khác đứng tại vị trí này của nàng cũng có lẽ sẽ phản ứng tương tự, Thương Viễn Thành có thể nói là nhà của nàng, mà bản thân nàng làm Thành Chủ không khác gì là nơi này chủ nhà, , bọn họ chính là người nàng mời tới, là khách.

Vậy mà đối phương lại không chút nể tình suy nghĩ cho mặt mũi của nàng, trực tiếp tại trong nhà của nàng chạy khắp nơi phá hoại lung tung, mang tới thiệt hại về tài sản cùng mạng người không ít, đồng thời, càng làm tức điên hơn nữa là họ lại không nói hay trước tiên thông báo cho nàng biết.

Còn không phải là do nàng dè chừng bọn họ thực lực, không, phải nói chính xác hơn là Khối Lỗi Địa Thánh Hiên Phong sở hữu thực lực.

Kẻ này chỉ cần với một bàn tay, liền có thể dễ dàng đập chết nàng cùng đạo quân của nàng như đập một con kiến không hơn, bằng không thì lấy nàng tính cách, thì đã sớm không nói nhiều lời trực tiếp hạ lệnh cho thuộc hạ đem bọn chúng kéo ra ngoài xử tử.

“…”

Hiên Phong thật ra không phải không hiểu Lâm Như Vân lúc này trong lòng bối rối, chỉ nàng ta hiện tại vẫn còn trong nằm trong đối tượng tình nghi của hắn, cho nên Hiên Phong còn khá lưỡng lự đến rốt cuộc có nên nói cho nàng ta biết không.

Đang lúc Hiên Phong do dự thì chợt vào lúc này, Komori chậm rãi tiếp cận hắn dùng chỉ hai người bọn hắn có thể nghe được âm thanh thì thầm nói.

‘Hội trưởng, ngài đôi lúc cứ suy nghĩ quá nhiều thì cũng không tốt lắm đâu, cứ lâu lâu thỉnh thoảng không cần phải nghĩ gì cả, cứ việc buông tay mà làm cũng không phải chuyện gì xấu.’

Hmmm ~ cũng được.

“Thật ra thì sự không phải là cái gì khó nói…”

Cuối cùng Hiên Phong nghe theo thành viên của hắn đề nghị, hắn nhìn Lâm Như Vận chậm rãi giải thích tình huống.

Hô ~

Lâm Như Vận nghe vậy trong lòng âm thầm thở phào nhẹ nhõm một hơi, nói thật lòng thì nàng đã có chuẩn bị tinh thần sẽ cùng với những người này vung tay đánh nhau, may mắn thay viễn cảnh tồi tệ đó không có diễn ra, mỗi bên lựa chọn lùi một bước tạo đường lui cho mình.

Đồng thời đợi khi nàng nghe xong Hiên Phong giải thích tỉ mỉ tình huống, có phần nghiêm trọng cùng một chút gì đó thương hại nhìn lại đứng ở phía sau đám người bọn hắn Nhật Thiên.

Mà Nhật Thiên tức khắc nhíu mày, hắn cực kỳ cực kỳ là không thích cái cách mà đối phương nhìn hắn, giống như thể nàng ta là đang xem một người khuyết tật vậy tràn đầy thương hại cùng đồng tin tâm.

“Khục ~ khục ~ phu nhân, ngài nhìn ta như là có ý gì vậy?”

“Không có gì…”

Từ bộ dạng của tiểu tử đó, hắn vẻ có như là không biết, Càn Nguyên Huyết Đan đến tột cùng đại diện cho cái gì đi.

Lâm Như Vận nhìn Nhật Thiên không có một chút phản ứng khác thường gì khi nghe được Hiên Phong kể lại Càn Nguyên Huyết Đan, trong lòng không khỏi tự hỏi, song song đó, trong con ngươi sinh ra hàn ý rét lạnh chán ghét, đối với các Tu giả sinh ra bất mãn.

Nếu nói để một Tam Dị Thần dị giáo tín đồ có thể biến bản thân mình trở thành bọn hắn Thần Linh sứ đồ, bằng cách thông quá một loại tương tự như một nghi thức vậy tiến hành hiến tế dâng hiến bản thân mình lên, từ đó đạt được hình thái nguyên thủy của Tam Dị Thần Sứ Đồ tỷ như Ghoul chẳng hạn, là một phương pháp.

Vậy thì [ Càn Nguyên Huyết Đan ] chính là một phương pháp khác, chỉ là phương pháp này lại cần phải trả giá thảm trọng đại giới, đó chính là bỏ qua thân tình, lục thân không nhận.

Phương pháp luyện chế [ Càn Nguyên Huyết Đan ] vô cùng đơn giản, chính là muốn hiến tế dùng đồng nguyên chi huyết làm luyện đan dược tài, nói cách một khác, chính là sử dụng chính con cái, tằng tử tằng tôn ruột thịt của mình làm dược tài.

Đồng thời để có thể tăng cao khả năng thành đan, cùng dược liệu hiệu quả của viên đan càng thêm mạnh, thậm chí để cho những kẻ có thực lực cao cường cũng sử dụng được, thì càng cần hiến tế thêm nhiều hơn nữa thân cận huyết mạch con cháu.

Có thể nói là thủ đoạn khốc liệt mất đi nhân tính, đã không khác gì tà ma và một khi đan thành, kẻ sử dụng đan không những có thể giữ lại được bản thân cái ta của mình, không sợ nó mất đi.

Thậm chí có thể không bị Dị Thần giao cho lực lượng ảnh hưởng trong quá trình chuyển hóa thành bọn họ Sứ Đồ, giữ lại được trước kia bản thân họ đã từng tu luyện ra lực lượng thuật thức, công pháp cảnh giới và còn sở hữu chỉ Dị Vật sở hữu bất diệt bất tử chi thân, cái thứ mà làm vô số cường giả không tiếc từ bỏ coi trọng nhất thân tình.

Chỉ là, không biết có phải Tam Thần Giáo ác ý cố tình nhắm vào hay không, mà thời điểm bọn chúng đem cái phương thức luyện chế [ Càn Nguyên Huyết Đan ] này tuyên truyền ra khắp nơi thiên hạ, phần lớn kẻ sẵn sàng từ bỏ thân tình cùng nhân tính của mình để dùng cái thứ đan dược đáng nguyền rủa này, tình nguyện đầu nhập vào Dị Thần ôm ấp, đều là phàm nhân đối xử như là cao cao tại thượng tiên nhân, đắc đạo cao nhân, Tu giả.

Cho nên Lâm Như Vân mới như vậy lộ ra sự bất mãn đối với Tu giả, các ngươi vốn đã trường thọ lắm rồi, một tên Cảm Tri cường giả bình thường, nếu chịu tu tâm dưỡng tính biết cách dưỡng sinh, thì có thể sống thọ tới 800 thậm chí 900 năm cũng đều là có khả năng.

Đây là so với người bình thường phải nhiều gấp 7 - 8 lần tuổi thọ rồi, ấy vậy mà các người lại còn không biết đủ, chạy đi luyện cái đan dược tà ác này, sẵn sàng vứt bỏ đi nhân loại thân phận, đầu quân cho Dị Thần rồi quay đầu cắn phản nhân loại.

Và cũng bởi vậy, [ Càn Nguyên Huyết Đan ] là đan dược quá mức tà ác, nó liền được liệt vào một trong thiên hạ cấm kỵ chi vật, khiến người người đuổi giết.

Cho dù là ngươi có lại đưa ra bao nhiêu lý do, thì này cũng không đủ để đem nó đưa ra ngoài luyện, trên thực tế làm vật ấy bị thiên hạ cấm chỉ, liền là vì Càn Nguyên Nhiên Huyết Đan dễ dàng dẫn tới thiên hạ chấn động.

Giữa người với người chiến đấu mà chết thảm, thì đó có thể xem như là tài nghệ không bằng người, mà chết trong tay Dị Thường, cũng có thể nói là ngươi thực lực yếu kém, không đủ cường đại.

Nhân nghĩa lễ trí tín, Nhân chi sơ tính bản thiện, nhân tộc có thể vì đó mà vui sướng làm vinh.

Vậy nên cái cách làm hoàn toàn mẫn diệt đi nhân tính, trảm tuyệt thân tộc luyện chế đan dược này, thật sự là khiến người người không có cách nào tiếp nhận, hoàn toàn là ruồng bỏ nhân tính cầm thú, đã không thể xưng là con người được nữa.

Mà Nhật Thiên thì đối với cái [ Càn Nguyên Huyết Đan ] này lại hoàn toàn không biết gì cả, đồng thời đám người xung quanh hắn giống như đều âm thầm thống nhất với nhau, sẽ không đem Càn Nguyên Huyết Đan nội tình nói cho hắn biết.

Đây cũng là một phần lý do vì sao mà Nhật Thiên khao khát tri thức kiến thức đến như vậy, còn không phải để tránh cho trường hợp như thế này xảy ra sao?

Tỷ như, Ai biết được liệu có một ngày nào đó có một người đột nhiên tặng cho ngươi một bài thơ, mà người thì nghe nó rất hay và rất vui vẻ nhận lấy, nhưng lại không hề hay biết rằng, kẻ tặng cho người bài thơ đó một bụng đầy ý xấu.

Vì bài thơ hắn tặng cho ngươi, lại là một bài thơ phản động, khiến cho người tại một ngày ngươi còn không hiểu tạo sao, liền đã bị quan binh kéo đi lên quan phủ rồi xử tử ngươi thậm chí là tru di tam tộc, làm ngươi đến chết cũng không rõ tại sao.

“Vậy sao, nếu đã như thế thì, người đâu bắt hắn!”

Đợi khi Hiên Phong hoàn toàn đem toàn bộ sự tình kể lại cho Lâm Như Vận xong, nàng ta chỉ trầm tư một hồi sau đó trong mắt đối phương hiện lên một tia hàn quang, ngón tay chỉ thẳng vào người Nhật Thiên ra liện cho thuộc hạ bắt giữ hắn.

Mà đám binh lính là hoàn toàn răm rắp nghe theo những gì mà nàng nói tuyệt đối phụng mệnh binh sĩ, nên khi Lâm Như Vận vừa ra lệnh một tiếng, bọn họ không nói cũng không hỏi thực hiện theo đúng mệnh lệnh được giao cho, một vài người vũ trang nặng nề binh sĩ bước lên, tay cầm theo trường súng tiếp cận Nhật Thiên.

“Cái gì?”

Đám người lần này hoàn toàn không lường trước được, Lâm Như Vận làm như vậy, lập tức nhảy dựng lên, còn Nhật Thiên thì làm sao có thể chịu ngồi yên để cho người ta bắt mình, mũ choàng lần nữa mang lên sau đó bày ra tư thế một lời không hợp liền khai chiến.

“Lâm Thành Chủ, người đây là có ý gì?”

Hiên Phong cùng Komori tất nhiên sẽ không thể để cho Nhật Thiên bị người bắt đi, bọn hắn tiến lên chặn đường của đám lính, người còn lại thần sắc không thích nói.

“Ngươi nói ta đây là có gì? vậy thì lắng tai ra mà nghe cho rõ, ta rốt cuộc có ý gì.”

Lâm Như Vận sắc mặt trở nên có chút trắng bệch, dù trong lòng nàng bây giờ đang rất vô cùng sợ hãi cùng e ngại với vị Khối Lỗi Địa Thánh Hiên Phong này, nhưng vì tương lai cho sự nghiệp của mình sau này, Lâm Như Vận không thể không cắn răng đè xuống nội tâm sợ hãi, thần sắc nhưng không có chuyện gì thậm chí còn bộc lộ nhỏ nhẹ khí thế trừng mắt nhìn lại Hiên Phong, mỗi một chữ chậm rãi nói ra.

“Đầu tiên, các ngươi thử nhìn lại xung quanh mà xem, hãy nhìn cái đống hỗn độn mà các ngươi đã tạo ra đi.”

“Các ngươi rõ ràng đã đi quá giới hạn, ta mời các ngươi tới đây là để diệt trừ trong tòa thành này Dị Thường, không phải.. là để cho các ngươi lén lút phá nhà của ta, ở sau lưng ta! còn chưa hạ lệnh cho người bắt giữ các ngươi là ta đã rộng lượng lắm rồi.”

“Và cái thứ hai, việc ta bắt giữ hắn là bởi vì hắn chính là nghi can của vụ việc này, thậm chí nếu không phải chưa có bằng chứng chứng minh, thì ta còn có nghi ngờ hắn là kẻ đã mang tới cái đống rắc rối này cũng nên.”

‘Cái gì? Ta mang Dị Vật vào thành?, không thể ta tuyệt đối sẽ… không, không đúng … cái này thực ra rất có khả năng.’

Mà Nhật Thiên nghe được lời nói này của Lâm Như Vận, không hiểu sao hắn lại cảm thấy, lời phỏng đoán nữ nhân này nói rất có đạo lý, làm Nhật Thiên trong lòng không khỏi sinh ra một chút chột dạ cùng với nặng nề.

‘Bây giờ cẩn thận ngẫm nghĩ lại, thì thời điểm đó đúng là rất bất thường, có khi nào cái lúc đó, chính là thời điểm tòa thành này tự vệ cơ chế khởi động và tiến hành ngăn chặn lại Dị Vật xâm nhập vào cũng nên.’

Nếu thực sự là như vậy, thì chẳng phải …

Càng nghĩ Nhật Thiên càng thêm cảm thấy nó rất có đạo lý, có thể Lâm Như Vận nói đúng, hắn thực sự chính là kẻ mang đại họa tới cho tòa thành huyện này, đồng thời cũng vô cùng tự trách hận bản thân mình vì sao đã không phát hiện ra nó sớm hơn, tự hỏi tại sao tại thời điểm đó hắn đã không phát hiện ra điểm bất thường, tại sao..

Song song đó là đạt tới cùng cực sự phẫn nộ cùng lạnh cả sống lưng hàn ý, bởi vì hắn nhận thức được, mình tại thần không biết quỷ không hay bị người lợi dụng.

Nhìn xuống lòng bàn tay của mình, rồi lại ngước đầu nhìn lại xung quanh khắp nơi đống đổ nát, hắn vẫn có thể tại bên trong không khí, ngửi được nhàn nhạt mùi máu tanh cùng khói bụi, Nhật Thiên trong lòng sinh ra ngàn vạn lời nói muốn thốt ra ngoài, nhưng cuối cùng, thời điểm hắn mở miệng, chỉ có thể thốt ra được ba chữ.

Ta xin lỗi.

‘Chà, cái Thành Chủ tiểu cô nương này phỏng đoán thật ra cũng không có sai, tiểu tử này thực sự đúng là người mang Dị Vật vào bên trong Thành.’

Hiên Phong chậm rãi liếc nhìn biểu lộ trầm trọng tự trách cùng các loại tiêu cực cảm xúc tự dằn vặt bản thân Nhật Thiên, hắn thầm nghĩ.

Nhưng đồng thời, Hiên Phong cũng rõ ràng, tiểu tử này cũng chỉ là một người bị người lợi dụng mà thôi, căn bản không nhận thức được mình đã bị người sử dụng như một quân cờ.

Bởi vì, nếu thực sự là hài tử này cố tình làm vậy, thì hắn biểu lộ đã không hiện ra cái dáng vẻ tự trách như vậy rồi.

Cho nên có thể nói là Nhật Thiên hắn vừa là kẻ có tội nhưng đồng thời cũng là người vô tội, vậy nên, không thể cứ như vậy đem hết mọi tội lỗi đổ lên đầu hài tử được, chờ khi sự tình kết thúc, là đúng hay là sai phán quyết, việc đó cứ để cho Tòa Án Dị Giáo quyết định.

‘Hài tử, hãy để ta hỏi ngươi, ngươi có phải mang Dị Vật vào thành là muốn giết bọn họ không?’

Đang lúc Nhật Thiên trong nội tâm không biết mình phải nên làm sao, thì lúc này Hiên Phong âm thanh trực tiếp truyền thẳng vào đầu hắn, ẩn chứa từ tính xoa dịu lòng người âm thanh làm bất an cùng hỗn loạn nội tâm không tự chủ được bình tĩnh lại khi nghe được hắn nói.

Không.

Mà Nhật Thiên không chút do dự phủ định.

‘Vậy ngươi có chán ghét họ không?’

Không, ta cùng họ không thân không quen không có lý do để ta chén ghét họ và ta tuyệt đối sẽ không đi chán ghét họ.

Trong đầu không khỏi nhớ lại vị sẵn sàng nguyện ý lấy thân xác của mình đi đón đỡ nặng nề đá gỗ, để cho thê nữ của mình không bị tổn thương ‘cường đại đại thúc’, cho nên Nhật Thiên dùng vô cùng kiên định ngữ khí đáp lại.

‘Thế sao, đã thế thì ngươi không cần tự trách bản thân và tuyệt đối không thể vì như vậy mà chán nản.’

‘Đúng thật là ngươi chính là người mang Dị Vật vào trong thành, nhưng người không phải là do ngươi giết và người không có muốn giết họ, không chán ghét họ, thậm chí tôn trọng vài người bọn họ, còn tình nguyện hao tâm tổn sức ra tay giúp đỡ để họ có thể được an toàn.’

… , Cảm ơn.

Nhật Thiên tâm linh coi như cũng có chút được an ủi phần nào, hắn ngượng ngùng một chút rồi cảm tạ đối phương.

Nhật Thiên nội tâm thật ra cũng vô cùng mạnh mẽ, chỉ với nhiều đó thôi thì không đủ để khiến cho hắn suy sụp được, bằng không thì chỉ với việc hắn trong vòng nửa năm qua trải nghiệm đủ thứ bán sống bán chết, phải chạy đua với tử thần, đánh cược cả sinh mệnh lao vào hiểm tử để tìm chỗ sống sự tình đã đủ làm người bình thường phải phát điên.

Mà hắn thì vẫn như không có chuyện gì, ngủ một giấc rồi hôm sau tiếp tục tưng bừng phấn khỏi chạy nhảy khắp nơi, nhưng suy cho cùng, Nhật Thiên vẫn là một tiểu hài tử, tại thời điểm thế này hắn vẫn cần có một người có thể đứng ra an ủi, tiếp thêm động lực sống cho hắn.

Bằng không nếu cứ tiếp tục theo cái đà này, thì một ngày nào đó, hắn cứng cáp nội tâm rốt cuộc chịu không nổi được nữa mà sụp đổ, vậy thì không ai biết được, khi đó hắn rốt cuộc sẽ làm cái việc điên cuồng gì.

“Tiểu tử, ngươi tin tưởng ta không?”

Komori giống như cảm giác được Nhật Thiên cuối cũng đã bình tĩnh lại, hắn tranh thủ Hiên Phong đang ngăn chặn Lâm Như Vân thuộc hạ, đi tới bên cạnh Nhật Thiên hỏi.

“Ừ! Ta tin các vị.”

Trải qua cùng Hiên Phong đối thoại, Nhật Thiên ít nhiều gì thì cũng cảm giác được đám người này bản tính không xấu, vì thế, hắn lần này đánh cược hết tất cả đi lựa chọn tin tưởng bọn họ.

Bạn đang đọc Cao Võ Thế Giới: Trời Xanh Trường Sinh Mặt Trời sáng tác bởi DDDs
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi DDDs
Thời gian
Lượt đọc 1

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.