Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Bản Ngã

Tiểu thuyết gốc · 1717 chữ

Tiểu Bất Nhiễm ngây người nhìn lấy thứ vật thể kích thước hình ngón tay, vội miệng vừa nói vừa lấy tay đỡ lấy điếu cần :”Thứ này… ta cũng không biết là gì nhưng cũng cảm ơn ngươi!”

“Không biết là gì?” – Y Nha Tử hơi nghi hoặc nghĩ thầm, bất quá sắt mặt hắn vẫn rất thản nhiên như không có chuyện gì xảy ra.

Một bên Băng Nhi hiện lên quát khẽ bên tai :”Cần Sa hiện tại vẫn là một thứ vật rất trân quý ngay tại Tinh Giới, thứ này không khác gì Nấm Thần là bao nhiêu đâu! Ở nơi đây người ta chỉ biết tới thuốc lá và thức thần mà thôi, ngoài những thứ chất kích thích khác thì tuyệt nhiên không biết. Chủ nhân đừng cho thiếu nữ này, quá uổng phí a!! Nên để mà phục dụng!”

Y Nha Tử nhún vai tỏ thái độ không hài lòng, hút cần mà không chia sẻ cho người khác! Như thế đâu phải gọi là hút cần! Với lại, hút cần cũng đâu có xấu đâu mà? Nếu thật sự hiểu rõ bản chất của nó, người ta sẽ không bao giờ nghiện ngập. Lấy Y Nha Tử là một ví dụ đây, hắn tuỳ thời là một người ăn chơi hào sảng, nhưng là ăn chơi lành mạnh không bê tha, dùng chất kích thích để sáng tạo kiếm tiền, đúng mục đích mà thôi.

Bất kể là trân quý hay gì! Hắn có dư rất nhiều, cho người khác một ít cũng được không sao, bỏ qua mấy công dụng có thể Đốn Ngộ, tiến vào Cực Biên ra thì cũng không mất mát gì cả, bản tính hắn cũng thuộc dạng hào sảng, chịu chơi. Nên cũng thấy bình thường.

Y Nha Tử nhẹ nhàng nắm lấy điếu cần trên tay Tiểu Bất Nhiễm, hắn vừa đụng tới tay nàng thì Tiểu Bất Nhiễm rụt rè giựt tay lại nói :”Sinh tự trọng! Ta đã có ý trung nhân rồi! công tử đừng quá trớn!”

Ta #%$@%$ ngươi a, ta chỉ muốn hướng dẫn ngươi hút cần thôi mà! Nếu thật sự muốn làm gì bậy bạ thì ta đã làm từ lâu rồi!

Y Nha Tử tính thốt ra vài câu chửi rủa, bất quá nghĩ trong lòng cũng suy nghĩ lại, thời đại này khác xa với thời đại trước của hắn, Nam nữ thụ thụ bất thân. Không thể trách nàng được.

Nghĩ được như vậy, mắt hắn hơi híp lại nói :”Đây là một chất kích thích giống với Thức Thần! Công dụ…” – Y Nha Tử vừa mới nói đến hai chữ “Thức Thần” thì đã bị thiếu nữ kia kéo hai tay ngọc giựt lấy lại bên mình.

“Cái gì? Thức… thần? Ngươi mê sảng hay nói thật?” – Tiểu Bất Nhiễm trố mắt ra nói tới

Nàng nuốt một ngụm nước bọt, hai mắt hau háu nhìn lấy Y Nha Tử, hoá ra ta thế mà gặp được một tên thiếu gia nhà giàu! Ngay cả Thức Thần cũng có, uổng cho bản tiểu thư còn ghét bỏ!

Y Nha Tử thấy nàng cầm điếu cần trên tay, làm ra bộ mặt trân quý, hắn cũng lắc đầu cười khổ, tay đưa lên miệng kéo một hơi dài…

Tiểu Bất Nhiễm từ xa quan sát, cũng bắt chước làm theo, nàng cũng giơ lấy ngón tay, khẽ điểm một cái điếu cần vọt vào trong miệng…nhẹ nhàng kéo một hơi thật dài, dài gấp đôi Y Nha Tử, sau đó từ trong khoang mũi lại rít lên…

“Mạnh…. Mạnh dữ vậy….” – Tiểu Bất Nhiễm mở to tròn hai mắt hưng phấn nói, nàng thề đây là cảm giác thoã mãn nhất trong cuộc đời của nàng, bản thân từng là một tiểu thư của một đại thế lực cấp 7 ở Tinh Giới, hồi nhỏ đã hút qua không biết bao nhiêu loại thuốc, nhưng chỉ riêng cái thứ màu nâu vàng này lại khiến nàng mê mẫn không thôi…

“Hút ít thôi, lần đầu trải nghiệm thì nên kéo 3 lần! 3 lần là giới hạn cho những người khởi đầu, sau đó sẽ có good-trip. Tiến vào trạng thái đốn ngộ” – Y Nha Tử cười mỉm giải thích.

Tiểu Bất Nhiễm hai mắt toả sáng , mặc dù nàng không hiểu good-trip là gì, nhưng nghe thanh âm cũng vui tai phết.

Đương nhiên Y Nha Tử cũng ngồi đó hút cần với nàng, hắn cũng cần tiến nhập đốn ngộ để tiêu hoá Tinh Hoa mà Băng Nhi đã cắn nuốt suốt thời gian qua.

Chỉ là hắn có đôi phần hơi khó hiểu, từ nãi giờ Băng Nhi hai mắt luôn luôn chăm chăm nhìn về phía Tiểu Bất Nhiễm, có loại cảm giác muốn cắn nuốt thứ gì đó, bản thân hắn cộng sinh với Băng Nhi nên cũng biết được, Ấu Thể của nàng là một vật chất rất giống với Ấu Thể Tiểu Bất Nhiễm, nếu mình có thể hoà làm một hoặc luyện hoá được Ấu Thể của Tiểu Bất Nhiễm, thực lực của hắn sẽ tăng rất mạnh!

Bởi vì cảnh giới Kết Tinh Cảnh, Kết Tinh là Kết Tinh Ấu Thể thành một hình hài cụ thể, tuỳ theo ngộ tính của chủ nhân mà ra một hình hài khác nhau, Kết Tinh sẽ giúp Tinh Lực bao bọc Ấu Thể, giúp cho Ấu Thể tiến hoá thành Tinh Thể Hoàn Mỹ đây cũng là giai đoạn tối quan trọng của một Ấu Thể, Ấu Thể có thật sự mạnh mẽ và quái thai hay không là nhờ vào giai đoạn này.

Nữa tiếng thoáng một cái đã trôi qua, Y Nha Tử mắt mũi đờ đẫn hơn trước. Từ trên bả vai mình truyền đến một tiếng đau nhức cực kì, giống như có một quả tạ đang đè nặng lên trên người hắn! Rất chì!

Hắn thoã mãn gật đầu, nhưng hơi tiếc là hiện tại cũng không có thức ăn. Nếu có ở đây mấy kg heo quay nữa thì quá tốt rồi, mười phân vẹn mười.

Hắn hơi liếc mắt tới Tiểu Bất Nhiễm thầm cười một tiếng, Tiểu Bất Nhiễm lúc này đang vô định trong tiềm thức, nàng như người mất hồn. Nụ cười trên môi khẽ tươi lên không ít, hương sắc hồng thuận hơi ửng đỏ một chút, giống như có một làn khói đang tô lên khuôn mặt nàng, càng khiến nàng thêm kiêu sa, kiều diễm.

Có vẻ đây là người bạn đầu tiên hắn gặp qua, lại cũng thích hút cần, vậy nên nàng làm cho Y Nha Tử rất thích thú.

Bỗng lúc này Băng Nhi lại hiện ra, hai mắt hau háu nhìn lấy Tiểu Bất Nhiễm mê mang rồi nói :”Nàng đã phê! Mau mau! Đè nàng xuống….Điều giáo nàng ngay, nếu không… ui da!” – Chỉ là vừa nói đến đây đột nhiên trên đầu nàng truyền về âm thanh đau nhứt, một cái bạt tay của Y Nha Tử phết quá đầu nàng một cái khiến nàng kêu lên đau điếng

“Ngươi lượn đi!” – Y Nha Tử miệng sừng co quắp nói, càng ngày hắn càng sợ cái thứ đăng đồ tử này quá rồi…

Hắn vỗ tai lên trán một cái, tiêu tan hết mấy suy nghĩ khác trong lòng, Lam Nhãn trong mắt từ mau xanh da trời cũng đã mờ dần, thành bình thường.

Hắn ghé sát gần Tiểu Bất Nhiễm, hai mắt loé lên tinh quang một cái rồi vụt tắt, song lại mở miệng hỏi :”Nàng hồi nãi đã suy nghĩ điều gì?”

Tiểu Bất Nhiễm như tỉnh nhơ mơ đáp :”Ta…hồi nãi đã có ý định muốn giết ngươi…”

“Giết ta?” – Y Nha Tử đồng tử co lại rồi nói :”Tại sao lại muốn giết ta?”

Thân thể hắn loé lên một tia Xương Băng, tuỳ thời một câu niệm chú! Một kích có thể ngay lặp tức xuyên ngang trái tim, phá tan Ấu Thể của nàng!

“Vì ngươi cùng Bản Mệnh Băng Tinh Ấu Thể rất hoà hợp, nếu đồng thời luyện hoá cả ngươi và thứ vật chất kia, thực lực của ta sẽ tăng mạnh! Ít nhiều có thể tấn thăng lên Khai Mệnh Ngũ Cách” – Tiểu Bất Nhiễm mi nhan ửng hồng, cười cười nhìn hắn nói.

Y Nha Tử hắn liên tưởng tới Lam Nhãn khi nãi đã hiện lên một thông tin [Vì mục đích, không từ thủ đoạn mà giết ai đó] mà cả kinh trong lòng, nàng thật sự có tâm cơ khác sao?

Bất quá mọi thứ sát cơ trong thân tâm hắn liền giảm xuống khi nghe Tiểu Bất Nhiễm nói tới :”Ta không nỡ giết một người như ngươi, lấy oán trả ơn… ta không muốn… nhưng ta cũng thật sự muốn mình mạnh hơn để trả thù cho mẫu thân ta… ta muốn giết cha ta…”

Y Nha Tử vẻ mặt trầm trọng, ý niệm hiện lên một tia hàng quang :”Băng Nhi! Có cách nào khiến nàng mạnh hơn mà không cần luyện hoá Ấu Thể của ta không?”

Băng Nhi lúc này trốn trong sơn thạch, sợ bị đánh, nhưng khi nghe hắn nói mấy câu liền lú cái đầu ngốc manh lướt tới nói :”Trước hết! Ngươi không được đánh ta, ta mới nói. Nếu không ta lại ngụp lặn chơi tiếp với tiểu cường!”

Y Nha Tử cười khổ nói :”Được! Ta không đánh, mau nói đi!”

Băng Nhi nghe vậy, hơi liếc mắt, nàng lộ ra một tia dâm uy nói :”Song Tu! Chỉ có Song Tu, cảnh giới tối cao là Song Tu, hai thân thể hoà hợp với nhau, kết nối với nhau như một dòng nước, hai đôi nam nữ ném cho nhau những ánh mắt gợi tình, rồi từ đó sẽ trao cho nhau những nụ hôn ướt át… sau đó là… ui da! Sao ngươi nói không có đánh ta nữa mà!”

Y Nha Tử thở ra một tràn khí lạnh não nề, hắn vỗ tay lên trán mấy cái trong lòng thầm nghĩ, biết thế ta cũng không nên hỏi ngươi làm gi! Thứ đăng đồ tử.

Bạn đang đọc Cặp Bài Trùng sáng tác bởi penqyn17
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi penqyn17
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 12

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.