Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Ngươi thấy được ta sao?

Tiểu thuyết gốc · 2202 chữ

Một thời gian sau.

Băng Nhi từ lúc này đang ngủ say trong hạch tâm của Ấu Thể, nàng nghe mấy âm thanh kì lạ, lúc thì hồng hộc, lúc thì bịch bịch. Vẻ mặt khù khờ mới bắt đầu thoáng đổi, hai mắt bé xinh mờ ảo mở ra, bộ dáng cực kì say ke…

“Hee? Ai đang giã gạo lúc sáng sớm thế!!?” – Băng Nhi lờ mờ đôi mắt ngủ gật nói ra mấy câu.

Lúc này từ trong kén, một luồng Tinh Lực hung bạo bắt đầu đánh ra, mang theo một sát cơ cực kì nồng đậm, ánh sáng này như một luồng cực hàn, chúng nó cấp tốc xoay vòng vòng như một cơn lốc xoáy, lấy quả bóng màu lam huyền là vật trung tâm, chúng nó điên cuồng bay tới dường như muốn nhập thể cùng với quá bóng này.

Chỉ thấy quả bóng màu xanh da trời, nhẵn nhụi giờ đây trở nên sần sùi lên không ít, từ trong ruột bóng còn có một chút huyết tinh màu đỏ, từ đám huyết tinh này lại nở ra mấy cái cánh hoa lam, mấy cánh hoa lam này lại bao bọc một lần nữa quả bóng trơn bóng kia, hình thành ra một thứ màu sắc óng ánh.

Từ trong kén, mấy con tằm thoáng bồng bềnh như nhận được hiệu lệnh nào đó, chúng nó xoay vòng tới bên thứ vật chất óng ánh này, từ miệng nhả ra một loạt những sợi tơ li ti, chúng từ từ cô đặc lại thành một cái màn chắn rồi phủ lên quả bóng óng ánh.

“Khí tức này, sao ta có cảm giác rất giống Băng Thiên Linh Giá? Chẳng phải Băng Thiên Linh Giá chỉ xảy ra khi âm dương hoà hợp sao? Chẳng lẽ chủ nhân ta canh lúc ta ngủ đã ăn mảnh? Không ổn! Chuyện ăn mảnh này ta phải xem xét!Ta phải bảo vệ chủ nhân mình!” – Băng Nhi lộ ra một vẻ mặt chính nghĩa, muốn đi tới chiếc kén kia kiểm tra tình hình, thuận tiện xem một chút coi có gì xảy ra.

Tai nàng áp sát vào trong vạt tơ để nghe rõ kĩ hơn từng thanh âm hồi nãi, Băng Nhi hơi nhíu mày, sao càng tới gần ta lại không hề nghe gì thêm nữa?

Bỗng chốc nàng có cảm giác lạnh gáy ở phía sau, một luồng sương tan lướt qua, xé rách cái kén, để lộ ra hai thân ảnh.

Tiểu Bất Nhiễm sắc mặt đỏ chót đang quấn vội một lớp vải che đi những thứ cần che. Một tay đang kết ấn, chỉ thấy đầu tóc nàng bị một cỗ lực lượng vô hình nào đó khuếch tán lên xung quanh, tản mát ra uy áp cực kì khủng bố, một tầng băng mỏng vờn quanh khắp thân thể, làn sương băng đi tới đâu, nơi đó đều hoá băng đông cứng…

Tiểu Bất Nhiễm quát lên một tiếng :”Ngươi đáng chết!” - Đồng thời giữa tay nhiễu ra một vầng cực hàn, cực hàn từ từ kết tinh thành những mũi tên băng mà bắn về phía Y Nha Tử

Y Nha Tử hai mắt loé lên tinh quang, thân thể hắn khẽ động, Cưỡi Mây Đạp Gió nhẹ lách một cái mà né đi những mũi tên băng xuyên phá, ngón tay hắn nhẹ búng một cái, từ trên mi tâm hiện ra một cái vuốt trảo mà chụp lấy Tiểu bất Nhiễm.

"Nàng bình tĩnh đi!" - Y Nha Tử cười khổ nói.

"Không bình tĩnh nổi!"

Y Nha Tử rùng mình đổ mồ hôi lạnh, Thuật Ấn này trong lúc Song Tu hắn cũng vừa mới nghĩ ra mà thôi, lợi dụng Băng Hệ hình thành ra một cái bàn tay, nói là vậy nhưng tốc độ thuần phục vẫn chưa tốt lắm, nên vẫn khá miễn cưỡng giữ chân nàng lại.

Hắn cũng thầm tự trách bản thân mình, hôm nay đã hút quá nhiều, khiến cho thần trí không tỉnh táo. Cũng không thể trách được hắn, từ khi lạc trôi vào tinh không vô tận, trải qua một đoạn thời gian tiêu dao, tâm thức hắn mơ hồ không định hình được là bao nhiêu lâu, linh hồn lúc đó vô định tứ tung phiêu diêu trải qua mấy cái kiếp người, chỉ biết là rất lâu sau đó mới gặp vị phụ nữ thần bí kia mà xuyên không tới đây.

Lại nói, vừa mới bách mắt tỉnh dậy, đột nhiên gặp thấy một tri kỉ, tâm cũng không kìm được mà xả láng một phen.

Một luồng khí nóng bức người tản mác ra xung quanh Y Nha Tử rồi thu liễm lại, hai mắt hắn lộ ra một ý nghĩa ngoan độc nhìn thẳng tới Tiểu Bất Nhiễm, hàm răng không tự chủ được đánh vào nhau gây ra mấy âm thanh cành cạch, nữ nhân này thật sự quá phiền phức đi thôi.

Tiểu Bất Nhiễm bất lực bị vuốt trảo ghì sát vào tường, nàng giận dữ nói :”Giết ta đi! Ta không còn thiết sống nữa!” – Nói xong nàng nhắm mắt lại, chờ đợi một cái chết.

Y Nha Tử thầm mắng trong lòng, hắn buộc miệng nói :”Chỉ là lỡ quan hệ thôi mà? Có cần thiết phải nghiêm trọng tới như vậy không? Ngươi quá phiền phức!”

Tiểu Bất Nhiễm sắc mặt tím ngắt, ánh mắt cay độc nhìn về phía Y Nha Tử, lời nói vô sỉ tiểu nhân như thế hắn cũng dám nói ra được.

Y Nha Tử tâm tình hiện lên một tia khó chịu, chẳng phải nữ nhân trong tiểu thuyết khi gặp nam chính đều sẽ nhìn một cái đã yêu sao? Điều này có phần quá bất hợp lý rồi chăng? Hắn bản thân xuyên việt, vẻ mặt ngoài hết sức bình tĩnh, nhưng bản chất thật sự luôn khêu gợi bên trong tâm trí hắn, nói rằng hắn là một nhân vật chính, hắn là một người mạnh nhất trên thế giới này. Xem ra điều này cũng cần phải suy nghĩ lại rồi.

Đối với quan niệm của hắn, gặp qua phụ nữ, nảy sinh một tí tình cảm rồi lên giường. Đó là chuyện hết sức bình thường đối với giới trẻ hiện nay, đặc biệt là những giới trẻ Genz hiện tại, nhưng hắn lại không thể hiểu ra được rằng. Thời đại của mình lại khác xa thời đại của Tiểu Bất Nhiễm, là khác xa một trời một vực.

Bản thân nàng cũng từng là một tiểu thư khuê cát, danh tiếng nhất vùng Tinh Giới, được không biết bao nhiêu nam tử hào hoa ngưỡng mộ, muốn cưới nàng làm vợ, bản thân cũng chưa từng trải qua mấy lần đụng chạm tới nam nhân ngoài trừ Đặng Thế Gia, một thiếu chủ mà cha nàng đã mai mối cho nàng.

Càng không thể tin được, đây là lần đầu tiên trong đời nàng trải qua cảm giác này, cái giá ngàn vàng đã mất. Nàng căm hận Y Nha Tử là đúng.

Băng Nhi ở xa quan chiến một hoài, lòng không kìm được há miệng to tướng nói :”Chủ nhân, ngươi ăn mảnh” – Nói xong nàng lướt tới hắn giơ bàn tay bé xíu muốn đánh vào người hắn.

Tiểu Bất Nhiễm lúc này cũng trợn mắt nhìn về phía Băng Nhi, thân thể hơi rung động phát ra mấy âm thanh :”Ngươi… ngươi là ai?”

“Ngươi thấy ta rồi sao?” – Băng Nhi tiếu ý cười ra tiếng rồi quay ngoắc sang Y Nha Tử, một cái ngón cái đưa trước mặt Y Nha Tử nói :”Chủ nhân giỏi hơn ta tưởng tượng!!!”

Y Nha Tử thở dài lắc đầu, vội buông xuống thi pháp, bầu không khí có chút cổ quái.

3 người 6 ánh mắt nhìn nhau lộ ra tia lưỡng lự, cũng không ai nói năng một lời nào.

Bất chợt lúc này Tiểu Bất Nhiễm mới từ từ lên tiếng :“Khai Mệnh Tam Cách…làm sao có thể? Băng Tinh Ấu Thể của ta…?? Làm sao có thể?”

Băng Tinh Ấu Thể từ lúc nàng nhận nó làm chủ nhân giờ đây đã thật sự ký kết một khế ước sinh tử với nàng, quả bóng màu xanh da trời giờ đây loáng thoáng có một chút khí tức của Băng Huyền Tử bao bọc lấy nó, Ấu Thể cũng từ từ chui rúc trong lồng ngực nàng, toả ra hào quang óng ánh, cực kì bắt mắt.

Sỡ dĩ nàng tỏ vẻ khó tin đến như vậy là vì được Ấu Thể cộng sinh hoàn toàn với chủ thể là một điều hết sức khó khăn, ngay cả Tinh Giới phiến lục địa trước mắt cũng không có mấy người cộng sinh được với Ấu Thể đâu!

Hầu hết hơn 10 vạn người sẽ có 1 người may mắn làm được điều đấy.

Đa số Tinh Sĩ ở Tinh Giới Đại Lục đều sẽ nhờ lực lượng của Ấu Thể mà hấp thụ Tinh Lực để tu luyện, việc mượn lực lượng, nương nhờ nó đã là quá khó khăn rồi! Chưa nói gì đến việc phải hoà làm một với nó, hoạ chăng phải có một cơ thể cực kì thích hợp, tâm trí tương thông thì khả năng cộng sinh sẽ dễ hơn.

Một bên Y Nha Tử cũng kinh ngạc, cảm nhận được Ấu Thể bên trong mình tự nhiên đã có biến hoá khôn lường. Tảng băng trôi bồng bềnh trong thức hải từ lúc sần sùi dần trở nên bóng loáng, có màu xanh lam huyền cực kì nồng đậm, tuy rằng khí tức toát ra trên người hắn vẫn là Khai Mệnh Nhất Cách, nhưng Y Nha Tử cảm thấy dường như Tinh Lực của hắn đã gấp 4, 5 lần hơn trước, cực kì dồi dào đang chảy trong nhục thể, hình dạng Ấu Thể dần dần hiện rõ hơn trong thức hải của hắn. Một viên pha lê có 3 góc nhọn như hình tam giác, nhiễm bởi khí tức cực hàn. Ở trong hạch tâm nở ra một đoá hoa, giống như là có đó đã điêu khắc nó lên vậy.

Được một lúc sau cả hài mới thu liễm lại khí tức, ngắm nhìn khung cảnh hỗn độn xung quanh, những phiến đá bị đóng kín ở những nơi trong sơn thạch đã bị ngoại lực từ những tia băng kích công phá và loé ra một cái đường lớn.

Cả hai gom lấy một đống Tinh Thạch mà cất vào trong túi, bởi vì Y Nha Tử mới xuyên không qua tới đây, bản thân còn khá mơ hồ rất nhiều thứ nên một số đống Tinh Thạch đều được Tiểu Bất Nhiễm thu lấy để vào trong không gian trữ vật.

Cả hai cứ im lặng đi và không nói tiếng nào, sơn thạch này có một cái đường rãnh bắt ngang qua những tảng đá vụn, nơi đó mọc đầy rẫy cây cỏ trong rất kì lạ, một loài cây có tới 9 phiến lá xum xuê chìa ra lào xào trước mặt, tiếp theo đó là những cành liễu từ từ chìa ra, giống như là từ khi có hai người này xuất hiện. Chúng nó bắt đầu cử động mà thối lui vào trong hốc, để lại một làn bụi giống như mây đen mà vẽ ra một đoạn đường.

“Để ta đi trước, nàng ở sau cẩn thận. Nếu có chuyện gì thì cứ chạy, bỏ mặt ta” – Y Nha Tử lên tiếng trước, rồi từ từ xung phong đi lên theo những hạt bụi đen kia

Tiểu Bất Nhiễm cắn răng một cái cũng không nói gì, chỉ hơi len lén ngắm nhìn thân ảnh mái tóc bạch kim một cái, cuối cùng không dặn lòng được cũng đi theo.

Y Nha Tử hơi nhíu mày, hắn có cảm giác mình vừa nghe thứ gì đó, giống như một tiếng khóc của một người thiếu niên, lông mày khẽ động, một làn sương băng toả ra khắp toàn Tam Quan Trục.

“Kỳ quái? Rõ ràng là ta cảm nhận được có ai đó đang khóc thương! Chẳng lẽ ta nghe nhầm” – Y Nha Tử khó chịu nghĩ trong lòng thầm nghĩ.

Làn mây đen bắt đầu toé ra một mũi tên, dẫn hai người đi tới một cái toà tế đàn thì biến mất.

Một toà phủ đơn sơ cổ xưa hiện ra trước mắt, mang theo một tia lạnh lẽo khó tả. Khí tức ở đây âm u quỷ dị, cực kì khó ngửi, hắn trong thấy một hai cái cột trước mắt. Ở giữa là một cái bàn gỗ nát bươm, trên đó có mấy cái cốc phũ một lớp bụi mù, hắn lại cẩn thận dò xét thần thức một lần nữa, chắc chắn không có ai mới dám đi vào.

“1…2…3…4”

“1…2…3…4”

Từng thanh âm từ từ đọc lên trong lỗ tai hai người, tông giọng rất khàn, mang theo một cổ oán niệm cực kì thê lương.

Bạn đang đọc Cặp Bài Trùng sáng tác bởi penqyn17
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi penqyn17
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 24

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.