Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Hay Cho Một Chiêu Giấu Trời Qua Biển!

Phiên bản Dịch · 1030 chữ

- Nam gia chủ, ở đây không có người ngoài, chúng ta không ngại nói thẳng đi. Nếu muốn mời ngươi ra tay thì cần điều kiện gì, cứ việc nói.

Nhan Hữu Sinh nói.

- Đúng vậy, nếu Nam gia có chuyện gì khó xử thì cứ việc nói.

Lương An Tĩnh lên tiếng phụ họa.

Bỉnh Chấn Vũ:

-...

- Chuyện này là sao, các ngươi đang nói gì mà ta nghe không hiểu vậy?

Không ai để ý hắn.

Nam Bất Hưu đặt ly trà xuống, sắc mặt hắn trở nên trịnh trọng, nói:

- Không biết tứ đại gia tộc có ý kiến gì đối với lần hỗn loạn này không!?

Bỉnh Chấn Vũ đáp không chút suy nghĩ:

- Còn có thể có ý kiến gì chứ, không phải là do Nam gia ngươi và Viên gia...

Nhan Hữu Sinh vội vàng đánh gãy lời nói của Bỉnh Chấn Vũ.

- Không phải! Đều là do Viên gia và Lục gia gây tai họa, Nam gia cũng là người bị hại!

- Đúng vậy, sau khi biết đại tu Kim Đan đi tới thượng tông thì Viên gia và Lục gia nổi tham niệm, muốn thừa dịp Kê Sơn không có người trấn áp để thỏa mãn tư dục bản thân. Bọn hắn ngang nhiên phát động chiến tranh, khiến cho những gia tộc khác học theo, tạo thành toàn thành rối loạn.

- Gia chủ Nam gia Nam Bất Hưu không đành lòng bá tánh Kê Sơn bị hại, dũng cảm ra tay đánh chết cao thủ Trúc Cơ của hai nhà Viên, Lục, lại ra tay trấn áp những gia tộc khác, trả lại sự yên bình cho Kê Sơn. Không biết Nam gia chủ có vừa lòng với cách nói này không?

Lương An Tĩnh nhìn chằm chằm vào mắt của Nam Bất Hưu.

Nam Bất Hưu cười đáp:

- Không phải thế, chính xác là Nam Bất Hưu trợ giúp Bỉnh tiền bối, Nhan tiền bối và Lương tiền bối tiêu trừ tất cả hiểu lầm, khôi phục bình định thành Kê Sơn.

- Về phần cao thủ Trúc Cơ Viên gia và Lục gia, chẳng phải là do hai nhà đó xung đột lợi ích cho nên đấu đá nhau tới chết sao?

Ba người Nhan Hữu Sinh nghe vậy trợn mắt nhìn về phía Nam Bất Hưu, bản lĩnh nói dối không chớp mắt này quả là không ai sánh bằng!

Đôi môi của Bỉnh Chấn Vũ run run mấy lần, nói:

- Như thế….. Có được không vậy? Khi ngươi đánh chết Viên Thành thì có gần phân nửa người thành Kê Sơn đều nhìn thấy!

- Các tiền bối Kim Đan sẽ tin vào lời đồn hay nghe lời của các vị đây?

Nam Bất Hưu mỉm cười hỏi ngược lại.

- Hay! Nhan mỗ bội phục!

Nhan Hữu Sinh nhìn Nam Bất Hưu với ánh mắt thay đổi.

Đây là một kẻ tàn nhẫn gan lớn.

Chẳng những trích mình ra khỏi chuyện lần này một cách sạch sẽ mà còn để cho mấy người bọn họ lập công.

Chuyện xấu từ trời rơi xuống đến miệng hắn lại đổi vị.

Loại người này quả thực đáng sợ!

- Hay cho một chiêu giấu trời qua biển (trong 36 kế chinh chiến, đây ý là lợi dụng sương mù để lẩn trốn)! Lương mỗ bội phục.

Sau khi suy nghĩ rõ ràng, trong lòng Lương An Tĩnh run lập cập.

Thật là một kẻ to gan lớn mật

Còn dám lừa gạt cả đại tu Kim Đan!

Đây là lớn gan tới mức nào?

Lương An Tĩnh hổ thẹn không bằng, trong lòng dán cho Nam Bất Hưu một ánh mắt không thể trêu chọc loại người há mồm chính là đại âm mưu như vậy, ai chọc thì người đó chết, thậm chí là không biết mình chết như thế nào.

- Đây là một ý kiến hay!

Bỉnh Chấn Vũ nghĩ ngợi trong chốc lát, hai mắt sáng lên:

- Như vậy có thể xử lý nguy cơ trong thành một cách hoàn mỹ, chắc chắn sẽ khiến lão tổ nhìn chúng ta với cặp mắt khác, đến lúc đó chẳng phải là sẽ khen thưởng chúng ta?

- Ha ha, cứ làm như vậy đi.

- Đồng ý.

- Không tệ, ta đồng ý.

Ba người gật đầu đồng ý, trên mặt hiện lên ý cười.

Trên mặt Nam Bất Hưu cũng lộ ra nụ cười chân thành, không tìm ta gây phiền phức là được rồi.

- Vậy kế tiếp nên làm gì? Không biết khi nào nhóm lão tổ Kim Đan trở về, chúng ta phải nhanh chóng ổn định cục diện mới được.

Nhan Hữu Sinh nhìn về phía Nam Bất Hưu với ánh mắt mong đợi.

Hai người Lương An Tĩnh, Bỉnh Chấn Vũ cũng lộ ra vẻ mặt chờ mong.

- Lấy danh nghĩa của tứ đại gia tộc mời người của các gia tộc khác tới đây nói chuyện một hồi.

- Chúng ta ngồi xuống chậm rãi đàm luận, phân chia lợi ích mấy nhà đã tử vong là được rồi, có gì mà phải đánh đánh giết giết chứ.

Nam Bất Hưu cười nói.

- Nhưng chưa chắc bọn hắn sẽ nghe!

Ba người cau mày.

- Không nghe thì cứ diệt là được.

Nam Bất Hưu mỉm cười.

- Vậy chuyện này dựa vào Nam gia chủ.

- Ai nha, đều là công lao của ba vị tiền bối đây.

- Ha ha ha ha, tốt.

…….

Ba người Nhan Hữu Sinh gọi Tống Trường Thanh tới, kể lại chi tiết chuyện thương lượng cho ông ta, nghe xong Tống Trường Thanh cũng bị chấn kinh không nhẹ.

Ban đầu ông ta còn nghĩ có thể đội cái nồi này lên đầu Nam Bất Hưu. Kết quả người ta nói vài ba lời đã chụp cái nồi lên hai nhà Viên gia, Lục gia, không để bọn hắn thừa cơ lập công.

Đây con mẹ nó đúng là một tên khôn ngoan. Chỉ có thể giao hảo, không thể gây thù.

Sau đó, Nam Bất Hưu mang theo thư tín của tứ đại gia tộc, với tư cách là người đại diện, đi tới nhà của tất cả gia chủ hỏi thăm.

Bạn đang đọc Cẩu Đạo: Lập Gia Tộc Ở Yêu Ma Giới (Dịch) của Vu Tam Bất Thị 3
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi nguyensepi
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 215

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.