Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Lần Đầu Xung Đột

Phiên bản Dịch · 1621 chữ

Thẳng đến thấy phường thị ở xa xa, Trần Lý mới thở hổn hển phì phò dừng bước lại.

Lắng lại linh lực sắp tán loạn.

Hít sâu một hơi, liền mang thần sắc trấn định đi về nhà.

Bảy ngoặt tám rẽ về đến nơi, đóng cửa lại, cầm lấy một cái bình, ừng ực uống sạch mới miễn cưỡng đè xuống nhịp tim vẫn đập kịch liệt.

Đối với người hơn một tháng trước vẫn làm công nhân đô thị mỗi ngày làm từ 9h sáng đến 9h tối, mỗi tuần làm sáu ngày, ngay cả gà đều không giết qua. . .

Đối với người hơn một tháng trước vẫn làm công nhân đô thị mỗi ngày làm từ 9h sáng đến 9h tối, mỗi tuần làm sáu ngày, liền nhìn đến rắn đều lông tóc dựng đứng. . .

Đối với người hơn một tháng trước vẫn làm công nhân đô thị mỗi ngày làm từ 9h sáng đến 9h tối, mỗi tuần làm sáu ngày, ngay cả hẻm nhỏ tối đen không có đèn đường cũng không dám đi. . .

Ở thế giới thần quỷ xa lạ này, một thân một mình dã ngoại hành tẩu, quả thực có chút kích thích.

Có điều sau khẩn trương kích thích, lại có chút hưng phấn.

"Trách không được có sách nói 'Gen đi săn cùng mạo hiểm đã cắm rễ trong máu nam nhân' "

Loại hoạt động này quả thật khiến người ta nhiệt huyết sôi trào.

Chỉ là trái tim chịu không được.

Lần sau nếu còn đi nữa thì tuyệt không thể đi một mình, tốt nhất phải tìm một đồng bạn đáng tin lại kinh nghiệm phong phú

Hắn vẫn hiểu rõ quá ít với cái thế giới này, hoàn toàn không biết gì về các loại nguy hiểm.

Cũng tỷ như những sinh vật gặp ngoài dã ngoại hôm nay, cái nào có độc, cái nào không có độc, hắn đều không biết.

Có lẽ một con côn trùng nhìn có vẻ vô hại không đáng chú ý, lại mang theo độc tố trí mạng.

Có lẽ một lần lơ là sơ suất, liền có thể khiến hắn lật thuyền trong mương.

Nghĩ tới đây, hắn thầm lập kế hoạch, chí ít trong một tháng, hắn sẽ không đi nữa.

Thừa dịp còn chưa tới giữa trưa, hắn uống nước xong, trở lại phòng ngủ dành thời gian bắt đầu đả tọa điều tức.

Bất luận như thế nào, một tấm Tịch Tà phù hôm nay cũng không thể lãng phí.

. . .

Ba giờ sau.

Trần Lý phun ra một ngụm trọc khí, hai tay chậm rãi ép xuống.

Lập tức mở bảng trò chơi ra nhìn lướt qua theo thói quen, đột nhiên thân hình dừng lại.

"Ồ! Rốt cục lại thăng một điểm."

Vốn là 'Luyện khí tầng ba: 32 ∕ 100' biến thành 'Luyện khí tầng ba: 33 ∕ 100 '

Lần trước là lúc nào nhỉ?

Trần Lý bấm tay tính toán.

"Hẳn là mười ba ngày trước."

"Nói cách khác mười ba ngày đột phá một điểm, nếu như nơi này một năm cũng là 365 ngày! Đạt tới luyện khí tầng bốn cần. . ."

Trần Lý bấm tay. . . Hắn bấm tay không được, liền vội vàng đứng lên, đi đến phòng chế phù.

Chấp bút tính toán.

Ước chừng 2.3863 năm.

"Coi như nới lỏng thời gian, không cho mình áp lực, vậy nhiều nhất ba năm liền có thể đạt tới luyện khí tầng bốn." Trần Lý hưng phấn:

"Nếu như muốn đạt tới luyện khí tầng năm. . ."

Hắn lại chấp bút tính toán.

Ước chừng 3.6 năm.

Tm thời tính bốn năm nhảy lên một cấp là được rồi.

Vậy chỉ cần 27 năm nhiều nhất 30 năm, hắn liền có thể Trúc Cơ.

Ba mươi năm sau, hắn cũng mới. . . 70 tuổi mà thôi.

"Đến lúc đó bản thân hẳn cũng coi như phong nhã hào hoa nhỉ?"

"Không đúng, không thể tính như vậy! Hiện tại độ thuần thục Trường Sinh công vẫn là tinh thông, chờ đến độ thuần thục đến chuyên gia, hiển nhiên tốc độ tu luyện sẽ nhanh hơn. . ."

Hắn buông bút lông, lòng cũng kiên định.

"Vẽ phù, vẽ phù!"

Hắn đi ra khỏi phòng chế phù, nhìn sắc trời một chút, đáng tiếc hôm nay ngày âm u, nhìn không ra, có điều đánh giá cũng nên đến trưa rồi.

Hắn trở lại phòng chế phù.

Nhập tĩnh, luyện tâm, niệm chú cầu phúc.

Nghi thức nghiêm chỉnh qua đi, bản thân lại đùa giỡn mặc niệm một câu.

"Ngàn vạn may mắn tăng trên thân ta!"

Hắn cầm bút lên, chấm chấm 'Máu mực', đặt bút tức họa. . . thu bút phù thành.

Lại thành công một tấm.

. . .

Ba ngày sau.

Phường thị.

Trần Lý đang bày biện quầy hàng lại phát hiện hôm nay thật nhiều người.

Còn có không ít tu sĩ đạp trên phi kiếm từ đằng xa bay thấp tới, lưu lượng người tối thiểu gấp hai lần bình thường, toàn bộ phường thị vô cùng náo nhiệt.

"Tiền bối, hôm nay sao có nhiều người như vậy?" Trần Lý tò mò hỏi một tán tu lão niên bán thảo dược bên cạnh.

"Hội đấu giá Trường Sinh phái tổ chức ba tháng một lần, đương nhiên nhiều người, đều là từ địa phương khác chạy tới." Tán tu liếc mắt nhìn quầy hàng của Trần Lý, lạnh nhạt nói.

Tán tu lão nhân nhìn ước chừng trên dưới 60, thực tế niên kỷ có thể còn lớn hơn một chút, mặc áo bào không quá cũ, chòm râu dê muối tiêu được xử lý cẩn thận tỉ mỉ, chỉnh chỉnh tề tề, dáng vẻ như đạo nhân thanh bần.

"Thì ra là thế, đám kia là ai?" Trần Lý ngẩng đầu ý bảo một cái.

Một đoàn tu sĩ mặc đạo bào thanh sắc thống nhất cũng không biết của môn phái nào, ở cách đó không xa đang trò chuyện gì đó?

"Đây là người của Hoàn Chân tông." Đạo nhân thanh bần có lẽ là nhàn rỗi, lúc nhìn về phía nơi đó, ánh mắt mang theo một tia cực kỳ hâm mộ: "Cầm đầu là ngoại vụ chấp sự Từ Sùng Tú của Hoàn Chân tông, những người khác đoán chừng là đệ tử mang đến để trải việc đời."

"Ngài thật sự là kiến thức rộng rãi, đúng rồi, muốn gia nhập môn phái có khó không?" Trần Lý tò mò hỏi.

"Ngươi? Ngươi cũng đừng nghĩ, đều bốn mưới mấy rồi nhỉ? Cao tuổi rồi còn mơ mộng đẹp à? Nếu hiện tại ngươi là Luyện Khí hậu kỳ sắp Trúc Cơ vậy còn có khả năng, còn không thì tỉnh lại đi." Đạo nhân thanh bần liếc mắt nhìn hắn.

Cái gì gọi là bốn mưới mấy?

Cái gì gọi là cao tuổi rồi?

Bản thân rõ ràng mới bốn mươi tuổi.

Trần Lý nghe mà không hiểu sao thấy khó chịu, vừa lúc có khách hàng vào xem, dứt khoát cũng không để ý tới gia hỏa cậy già lên mặt này nữa.

Bởi vì dòng người nhiều gấp mấy lần bình thường, đường làm ăn hôm nay phá lệ tốt, mắt thấy ba tấm 'Tịch Tà phù' chưa đến mặt trời lên cao đã bán sạch sẽ.

Trần Lý dứt khoát đem hết 'Khinh thân phù', 'Hộ thân phù' đã mua mấy ngày trước ra, lại tăng một viên linh thạch trên giá gốc.

Kết quả thật là có người mua.

Lập tức lại kiếm được thêm hai viên hạ phẩm linh thạch.

. . .

Trên đường đi về nhà, Trần Lý cảm nhận mười một viên linh thạch trong ngực, bước chân cũng trở nên nhẹ nhàng, tâm tư đắm chìm trong niềm vui sướng thu hoạch được tiền.

Hoàn toàn không biết mình đã bị người theo dõi.

Lúc lướt ngang vai một tu sĩ, hắn bỗng cảm giác trong ngực trống không.

Hắn lập tức bừng tỉnh khỏi mạch suy nghĩ.

Hiện giờ Trần Lý đã tinh chuẩn chưởng khống bắp thịt toàn thân, tốc độ phản ứng rất nhanh, còn chưa chờ đối phương bứt ra thoát đi thì một bàn tay như thép đúc đã theo bản năng nắm chặt tay của đối phương.

"Đạo hữu, hình như ngươi cầm đồ của ta?" Trần Lý không muốn xung đột nên cho đối phương một bậc thang.

Chỉ là, nhiều khi hảo ý sẽ chỉ bị xem là mềm yếu.

Đặc biệt là ở nơi rồng rắn lẫn lộn như khu nhà lều này, với rất nhiều tán tu mà nói, giết người đoạt bảo thường như cơm bữa.

"Đạo hữu, tha thứ ta mắt vụng, ta sẽ trả ngươi ngay, còn xin thả ta ra trước đã." Đối phương một mặt cười làm lành, nhưng khi nói chuyện trong mắt lại lóe lên vẻ tàn ác, tay còn lại mơ hồ đặt bên hông.

Trần Lý vừa chuẩn bị buông tay, liền bén nhạy phát giác được một tia linh lực dao động, lông tóc toàn thân hắn dựng đứng, tựa như cảm giác được khí tức tử vong, thời khắc ngàn cân treo sợi tóc, 'Linh Lực Đạn Chỉ’ đã như bản năng lập tức kích phát.

Xuất chiêu sau mà lại trúng trước!

"Oanh!"

Nguyên cánh tay trái nổ tung.

Huyết vụ tung tóe.

Tên tán tu kia mặt không dám tin, phát ra một tiếng thét thê lương bi thảm, mãnh lực giãy dụa một cái.

Trần Lý theo bản năng buông tay ra, kinh ngạc nhìn đối phương cấp tốc thoát đi, rất nhanh liền biến mất ở chỗ ngoặt.

Bạn đang đọc Cẩu Tại Thế Giới Thần Quỷ (Bản Dịch) của Nhân Vật Ngoạn Nhân
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi MaOảnOản
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 13

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.