Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Lần Đầu Nếm Thử

Phiên bản Dịch · 2013 chữ

Trần Lý vội vàng hít sâu mấy cái, điều chỉnh cảm xúc hoảng hốt của bản thân.

"Chí ít ta vẫn là tu tiên giả, mạnh hơn nhiều việc xuyên qua thành bình dân bách tính."

Cảm giác ký ức của Trường Sinh công trong đầu vô cùng rõ ràng, cái này khiến lòng hắn thoáng có chút an ủi, chí ít tình huống còn chưa tới mức hỏng bét.

"Đúng rồi, còn có di vật của nguyên thân! Thuyền hỏng còn có ba ngàn cây đinh mà." Trần Lý lòng hơi động.

Gian phòng không tính quá lớn, bố cục chia làm phòng ngủ phòng bếp phòng khách cùng một phòng chuyên chế phù ở giữa, tổng cộng chừng bốn phòng, qua một trận lục tung tùng phèo, lại thêm ký ức mơ hồ của nguyên chủ, Trần Lý rất nhanh đã sắp xếp hết di vật của nguyên chủ.

Thu hoạch tương đối khá:

Hoàng Kim, mười mấy cân.

Sách cũ, năm quyển.

Da thú phế phẩm, một đống lớn.

Phù lục cấp thấp, năm tấm.

Hạ phẩm pháp khí Liễu Diệp tiêu, một bộ (sáu thanh).

Bình bình lọ lọ chứa máu Linh thú, chưa đếm được.

Công cụ chế phù, một bộ.

Trường kiếm bình thường, một thanh.

Củi lửa, hơn hai trăm cân.

Ngoài ra trong thùng gạo còn hạ phẩm Linh Mễ có chỉ đủ ăn được năm sáu ngày.

Trong trí nhớ, giá của loại gạo này rất cao, chỉ chút gạo này đã có giá cao hơn mấy cân Hoàng Kim rất nhiều, có tác dụng phụ trợ tu luyện cho nguyên thân lúc thường, cũng là một trong những mục chi tiêu to mỗi tháng của nguyên thân.

Đương nhiên, món có giá trị cao nhất trong tất cả di vật, không thể nghi ngờ là bộ pháp khí hạ phẩm "Liễu Diệp tiêu" đó.

Trên thực tế, nó ở ngay trên đai lưng của Trần Lý, trái phải hai bên đều có ba cái, mỗi thanh dài không đến hai tấc, sắc như phỉ thúy, hiện ra hình dáng lá liễu, tạo hình có chút tinh mỹ, nếu không phải đột nhiên kích phát đoạn trí nhớ ngắn này, hắn còn tưởng rằng là vật phẩm trang sức đấy.

"Nếu bán thứ này đi, có lẽ có thể đáng giá không ít tiền nhỉ?" Trần Lý thầm nghĩ.

Đương nhiên chỉ là nghĩ, đây chính là thứ hay để bảo mệnh, trừ phi sống không nổi, nếu không hắn nhất định sẽ không bán.

Nhẹ tay nhẹ vuốt ve Liễu Diệp tiêu, cảm giác đại sát khí của thứ đồ này, trong lòng hắn lập tức an định không ít.

Căn cứ ký ức, thao tác bộ pháp khí này cũng không phức tạp.

Đột xuất chính là nhanh.

Chỉ cần linh lực kích phát thì có thể nhanh chóng bắn ra, hoàn toàn chính là thao tác ngốc nghếch.

Trần Lý có lòng muốn thử nhưng nhìn chung quanh bốn phía, lại nhìn cửa, cuối cùng vẫn là nhịn xuống.

Sắc trời đã bắt đầu tối.

. . .

Đêm khuya.

Một vầng trăng tròn sáng như tuyết, rải xuống ngân huy đầy trời.

Khu nhà lều dơ dáy bẩn thỉu vậy mà mất đi sự ồn ào náo động của ban ngày, nếu không phải ngẫu nhiên có vài tiếng quỷ khóc sói gào làm người ta sợ hãi thì hết thảy vừa nhìn liền vô cùng tĩnh mịch cùng tường hòa.

Trần Lý núp trong cái chăn mốc meo, tay ấn nhẹ lên Liễu Diệp tiêu trên eo, ngưng thần nghe bất cứ động tĩnh nho nhỏ nào bên ngoài, không chút buồn ngủ.

Đây là buổi tối thứ nhất của hắn ở thế giới thần bí mà lạ lẫm này.

Đè nén, bất lực, mê mang, tịch mịch, sợ hãi!

Ban ngày cũng không có bao nhiêu tâm tình tiêu cực, nhưng vào ban đêm yên tĩnh này lại bộc phát mãnh liệt như núi lửa phun trào, hoàn toàn không có cách nào khống chế.

Chung quy là không ngủ được, ngược lại không ngừng suy nghĩ lung tung, hắn dứt khoát đứng dậy khỏi giường.

Hắn búng tay một cái, sau một khắc ngón tay "Phốc" liền bốc lên một ngọn lửa màu đỏ, khóe miệng Trần Lý nhịn không được kéo ra một nụ cười, nhưng duy trì không đến một giây, trong lòng lại trở nên nặng nề.

Trò hề này ngay cả pháp thuật cũng không tính, chỉ có thể nói là vận dụng linh lực đơn giản, Luyện Khí tầng một hơi cân nhắc liền có thể vận dụng rất tự nhiên, còn những thứ khác, đến nay vẫn chưa nhớ lại, có lẽ còn cần một chút kích thích.

Trần Lý thở dài, đi tới gian phòng nguyên chủ chuyên dùng chế phù, châm đèn.

Tiếp đó lại múc một chậu nước từ chum nước trong phòng bếp, chuẩn bị rửa mặt để chấn tinh thần.

Mà gương mặt xa lạ phản chiếu ra trong nước khiến hắn không khỏi nao nao.

Đây là một gương mặt trung niên, mày rậm mắt to, chất phác trung thực lại có hơi lõi đời láu cá, khi còn trẻ đoán chừng còn có chút soái khí, nhưng bây giờ hiển nhiên đã là một viên lão thịt khô.

Đây là lần đầu tiên hắn đánh giá phiên bản lạ lẫm này của mình.

Có loại kinh hãi rất quái dị, tựa như một người khác đang nhìn chăm chú mình.

Trần Lý nhịn không được mà tránh ánh mắt.

"Soạt"

Mặt nước bình tĩnh bị đánh vỡ.

Trần Lý vội vàng rửa mặt, đè lại nhịp tim đột nhiên tăng tốc, lấy đống sách ra, bắt đầu khêu đèn đọc đêm.

Những quyển sách này đều là bản chép tay, chữ viết phía trên viết rất ngoáy, trang giấy ố vàng thô ráp, đều đã bị mài ra xơ mép, hiển nhiên nguyên chủ dị thường bảo bối mấy quyển sách này, cũng thường xuyên đọc qua.

Sách tổng cộng năm quyển.

‘Năm Loại Thuật Pháp Phổ Biến Của Luyện Khí Tu Sĩ’

‘Tám Loại Chế Pháp Phù Lục’

‘Linh Dược Biện Thức’

‘Tâm Đắc Chế Phù Của Nội Môn Đệ Tử Trường Sinh Phái’

‘Thuật Giả Chết Thoát Thân’

Lúc nhìn thấy một bản cuối cùng, tim Trần Lý không khỏi nhảy lên một cái.

"Thế giới này sinh tồn thật không dễ, đời trước sao cần nghiên cứu những thứ này chứ." Hắn phát một tràng thở dài không biết đã là lần thứ bao nhiêu trong hôm nay.

"Hay là đọc ‘Tám Loại Chế Pháp Phù Lục’ đi."

"Ít nhất cũng phải có bản lĩnh mưu sinh, mới có thể sinh tồn tiếp ở cái thế giới này. Còn những thứ khác chỉ có thể đi một bước tính một bước."

Trần Lý cầm sách lên, ngưng thần bắt đầu đọc.

Trong sách ghi lại tám loại phù lục chia thành: Thanh Khiết Phù, Tịnh Âm Phù, Chỉ Lộ Phù, Tịch Tà Phù, Tị Tiễn Phù, Khinh Thân Phù, Khư Yêu Phù, Phòng Thân Phù. Dựa vào ký ức vụn vặt của nguyên chủ, cùng cảm giác déjà vu khó hiểu, hắn đọc rất thông thuận.

Vừa nhìn liền có thể hiểu ngay.

Tinh thần hắn không khỏi vì đó mà khẽ run.

"Có điều tám loại phù này, nguyên chủ đoán chừng cũng chỉ có thể chế được bốn loại đầu, bốn loại sau hoàn toàn không phải thứ luyện khí ba tầng có thể chế." Hắn thầm nghĩ.

Chưa được mấy phút, hắn đã nhớ được toàn bộ phần quan trọng trong cách chế Thanh Khiết phù.

Trần Lý hơi ngứa tay, nhịn không được bắt đầu thử động thủ.

Trần Lý lấy ra một lá bùa ố vàng, loại giấy này cứng hơn giấy bình thường rất nhiều, là vật dẫn cho mấy loại phù cấp thấp.

Hơi cao cấp một chút thì cần da thú đã được xử lý đặc biệt để chịu tải linh lực.

Tỉ như Tịch Tà phù.

Một tấm da thú hợp cách có thể dùng để vẽ bùa, nhất định phải được xử lý mỏng như cánh ve, bề mặt sáng bóng trơn trượt không được có nếp uốn rõ ràng.

Không thể nghi ngờ, đây cũng là một môn thủ nghệ chế phù nhất định phải nắm giữ.

. . .

Vẽ bùa là một việc cần cẩn thận, lại có chút rườm rà, chỉ riêng nghi thức bố trí đã có rất nhiều.

Luyện tâm.

Tĩnh khí.

Còn có pháp chú thiên địa cầu phúc.

Mỗi một mục đều có nghi thức phức tạp.

Hai cái trước để tâm thần ninh tịnh, cái sau đại khái là gửi hi vọng với vận khí cùng thần bí lực lượng trong cõi u minh.

Trần Lý lần đầu thử chế phù nhưng tâm tình lại không có chút mâu thuẫn nào, thành thành thật thật từng bước một làm theo, mỗi mục nghi thức đều hoàn thành cẩn thận tỉ mỉ, mà lại hết lần này đến lần khác làm ba lần.

Có lẽ là tác dụng tâm lý, sau khi tất cả nghi thức kết thúc, nội tâm của hắn hoàn toàn yên tĩnh, tất cả tâm tình tiêu cực tựa hồ cũng đã bị xua tan hết.

"Chính là lúc này."

Hắn hít sâu một hơi, mở ra một bình Linh Thú huyết, dùng chế phù bút chấm chấm vào.

Chính thức bắt đầu lần chế phù đầu tiên.

Hắn ngừng thở, ánh mắt chuyên chú mà nghiêm túc, cùng lúc đó linh lực mềm nhẹ như nước từ bàn tay xuyên qua ngòi bút, chuyển vận đều đều mà vững vàng, bút tẩu long xà nước chảy mây trôi trên lá bùa.

Trên thực tế, trước khi đặt bút, Trần Lý còn có chút cẩn thận tỉ mỉ, cố ý khống chế, thân thể cứng đờ mà mất tự nhiên, nhưng sau khi bút vừa hạ xuống, không biết tại sao, hắn liền hoàn toàn thuận bản năng mà hành sự.

Đồng dạng động tác, cỗ thân thể này tựa như đã làm vô số lần, đã thành bản năng, hết thảy tự nhiên, giống như thần trợ.

Mắt thấy phù lục liền sắp hoàn thành.

Tâm thần hắn nhịn không được có chút buông lỏng.

"Phốc!"

Một đám lửa dâng lên, lá bùa không lửa tự cháy.

Trần Lý cả kinh hơi ngửa ra sau.

Cũng may rất nhanh kịp phản ứng, vội vàng luống cuống tay chân chộp lấy tấm giẻ rách bên cạnh dập tắt đoàn hỏa diễm này.

"Quá không bình tĩnh rồi, chỉ thiếu một chút." Trần Lý ném tấm giẻ qua một bên, trong lòng kềm chế kích động mơ hồ.

Đi mấy vòng tại chỗ, chờ khi tâm tình triệt để bình phục, hắn lại bắt đầu thử lần hai.

Mà lần này, lại không xuất hiện cái gì ngoài ý muốn.

Trần Lý nhìn Thanh Khiết phù ẩn đi hào quang, còn chưa kịp vui sướng thì đúng lúc này, tia sáng trước mắt đột nhiên uốn éo mấy lần, sau một khắc liền hiện ra một màn ảnh.

[Tính Danh: Trần Lý]

[Thọ Mệnh: 40/98 Tuổi]

[Cảnh Giới: Luyện Khí Ba Tầng: 31/100]

[Công Pháp: Trường Sinh Công thuần thục: 23/100]

[Kỹ Năng: Chế Phù: Thanh Khiết Phù sơ học: 1/100]

[Thần Thông: Không]

Trần Lý kinh ngạc nhìn hồi lâu, thấy cũng không có dị trạng gì, thân thể cứng ngắc mới dần dần sống lại.

Hắn đột nhiên phát hiện, tựa hồ cũng không phải là chỉ có một mình mình xuyên qua đến thế giới này.

"Đây. . . Đây rõ ràng là một cái bảng game."

Liên tưởng tới trước khi xuyên qua bản thân đang chơi một game được xưng không đánh quái thăng cấp, gank cực độ, Trần Lý giờ phút này hận không thể hung hăng tát bản thân mấy bạt tay.

"Game thật sự là thứ hại người rất nặng."

Bạn đang đọc Cẩu Tại Thế Giới Thần Quỷ (Bản Dịch) của Nhân Vật Ngoạn Nhân
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi MaOảnOản
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 43

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.