Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 11

Phiên bản Dịch · 1941 chữ

Chapter 11: Đấu tranh cho tự do (Phần 1)

Tôi thức giấc, ngước nhìn xung quanh, vẫn ở nhà của ba tôi. Anh trai tôi ngồi bên cạnh giường với một nụ cười: “Anh, buổi sáng tốt lành nhé!”

“Chúc em buổi sáng tốt lành!”

Tôi ngồi trên giường, anh đưa cho tôi một chiếc khăn: “Rửa mặt đi!”

Tôi bước ra khỏi giường, đi ngay vào phòng tắm. Sau khi vệ sinh cá nhân xong, đi ra vẫn thấy anh đang ngồi trên giường với một nụ cười, tôi lại gần phía anh và ngồi xuống: “Ba ở nhà hả anh?”

“Không, ba tới Londonđể giải quyết một số chuyện kinh doanh quan trọng, nhưng chắc vài ngày nữa sẽ về”

Tôi gật đầu, tốt hơn là đừng để ba nhìn thấy tôi trong bộ dạng này, tôi nhìn anh: “Anh có thể đưa em về căn hộ của em được không?”

“Đương nhiên rồi, ăn sáng xong chúng ta sẽ đi”

Tôi gật đầu, xuống nhà cùng ăn sáng với hyung. Anh lái xe đưa tôi về sau khi chúng tôi ăn cùng nhau. Tôi bước lên cầu thang, mở cửa và nhanh chóng thay quần áo, chuẩn bị sách vở. Lúc bước ra đã thấy Yunho chờ tôi ngoài cửa.

Yunho nhìn tôi và mỉm cười, anh ấy ôm tôi, khẽ thở dài: “Anh rất vui vì em đã quay lại”

Tôi mỉm cười, thoải mái vô cùng khi được ở trong vòng tay anh : “Hôm qua em đã rất sợ… em…”

Tôi không nhận ra mình đang thổn thức, nhưng anh ôm tôi thật chặt và thì thầm vào tai: “Đừng khóc, anh sẽ luôn ở bên cạnh để bảo vệ em”

Tôi mỉm cười, cố lấy lại bình tĩnh khi nghe thấy tiếng bước chân lên cầu thang, thì ra là Junsu và Yoochun. Junsu chạy đến tôi: “Hyung! Hôm qua em đã rất lo, anh ở đâu vậy?”

Tôi nhìn Yoochun: “Tôi có một số việc gia đình … xin lỗi đã làm các cậu lo lắng”

“Jae à… mọi thứ vẫn ổn chứ?”

“Ừ, không có gì đâu!”

“OK, tôi nói chuyện với cậu được không?”

Tôi gật đầu, Yoochun kéo tôi đi tới một nơi khác: “Về ngày hôm qua…”

Tôi đi với Yoochun, quên mất cuộc gặp của anh trai tôi và Yoochun vào ngày hôm qua cùng người được gọi là vị hôn thê của cậu ấy.

Tôi đi cùng Yoochun, trong khi những người khác đi bên kia đường để chúng tôi có khoảng thời gian riêng tư để nói chuyện.

Hồi tưởng lại:

Yoochun thở dài, nhìn vào cánh cửa trước mặt mình, một phút do dự, nhưng cuối cùng anh đã gõ cửa. Một người hầu gái trẻ ra mở cửa, đưa anh tới phòng khách – nơi có ông chú của anh cùng đứa con gái xấu xí của ông ta, anh nhìn họ: “Đêm nay tôi muốn hẹn hò với Eun Hee”

Hai cha con họ lộ rõ vẻ bang hoàng, trong khi Yoochun nhìn vị hôn thê của mình: “Thay đồ đi, chúng ta sẽ tới câu lạc bộ đêm”

Eun Hee đứng dậy đi vào phòng để thay đồ, nhưng vẫn không tin vào những gì đang xảy ra ngay bây giờ, Yoochun nhìn chú của mình: “Không giống những gì chú nghĩ đâu, bạn cháu muốn gặp cô ấy… đó là tất cả “

Chú của Yoochun nhếch mép cười: “Chú không quan tâm, dù sao cuối năm hai đứa cũng sẽ phải kết hôn”

Yoochun thở dài, muốn chết ngay được nhưng vẫn giữ hi vọng nhỏ nhoi trong trái tim rằng kế hoạch sẽ thành công, trong tâm trí anh biết rằng anh đưa cô gái kia đến câu lạc bộ đêm tối nay để anh trai của Jaejoong gây sự chú ý với cô ta và tán tỉnh cô.

10 phút sau, Eun Hee bước xuống cầu thang với một chiếc váy ngắn, áo quay và giày gót cao. Tất nhiên, trong mắt Yoochun cô ta chỉ như một con điếm rẻ tiền, thậm chí anh còn không thèm nhìn tới.

Họ cùng nhau đi ra xe của Yoochun, khi cô ta tỏ ý muốn ngồi ghế bên cạnh anh, Yoochun nhìn cô ta: “Cô ngồi ở phía sau đi!”

Cô ta nhìn anh, rồi quay lại và ngồi ở phía sau, Yoochun lái xe đến câu lạc bộ đêm với tốc độ rất nhanh và hoàn toàn không nói chuyện với cô ta khi ở trong xe. Yoochun đậu xe phía trước câu lạc bộ, đi bên cạnh cô ta nhưng vẫn im lặng, anh bước vào quán bar, gọi một chai Vodka và ngồi uống rượu. Eun Hee ngồi bên cạnh Yoochun, nhìn anh và nói như ra lệnh: “Gọi đồ uống cho tôi!”

Yoochun hành động như anh không nghe thấy cô ta nói gì, tiếp tục uống rượu trong ly của mình. Đột nhiên, một cô gái lại gần Yoochun và cũng gọi đồ uống giống hệt anh, Yoochun mỉm cười và nhìn cô ấy: “Chào người đẹp!”

Cô gái đó cũng nhìn Yoochun và mỉm cười, anh tự mãn và bắt đầu tán tỉnh cô ấy mà không thèm chú ý gì tới Eun Hee. Trông cô ta như muốn giết chết cô gái kia với ánh nhìn của mình. Cô gái kia để lại số điện thoại cho Yoochun, hôn lên má anh và bỏ đi.

“Tại sao anh lại tán tỉnh cô ta? Em là vị hôn thê của anh cơ mà! Nếu anh muốn có thể tán tỉnh và ve vãn em”

Yoochun không trả lời, thậm chí không thèm nhìn cô ta. Anh lại gần một cô gái khác đang uống rượu bên cạnh bắt đầu tán tỉnh cô ấy, thậm chí còn hôn lên môi cô, anh cảm thấy như sắp chết và ước gì cô gái này là Junsu nhưng điều đó không thể. Cũng như cô gái đầu tiên, cô này cũng để lại số điện thoại và bỏ đi.

Eun Hee điên lên, cô bước lại gần và vỗ vào mặt Yoochun: “Anh đừng có tán tỉnh mấy con điếm kia, có nghe tôi nói không?”

Yoochun chẳng thèm đáp lại, anh nhìn cô ta, cười khẩy và bước vào sàn nhảy, Eun Hee cứ nghĩ rằng Yoochun muốn khiêu vũ cùng cô nên chạy theo anh nhưng khi họ đến sàn nhảy, Yoochun nhìn quanh, bước tới bên cạnh một cô gái và hôn lên tay: “Em sẽ nhảy cùng anh chứ? Người phụ nữ của anh!”

Cô gái mỉm cười, bắt đầu nhảy cùng Yoochun và cố tình đụng chạm cơ thể vào anh. Eun Hee như muốn giết cả hai người, cô ta bị coi như đồ bỏ đi và cô biết rằng Yoochun là làm điều này để cô hủy hôn, nhưng cô ta sẽ không bao giờ làm điều đó! Cô muốn có tiền, nên dù thế nào cũng sẽ phải kết hôn với Yoochun.

Eun Hee bước lại phía Yoochun và đẩy cô gái đó: “Con điếm! Bỏ bàn tay của mày ra khỏi anh ấy ngay”

Cô gái nhìn Eun Hee và tát lên mặt cô ta: “Ở đây mày mới là con điếm! Anh ấy không cần mày, một người mù cũng biết điều đó nữa là…”

Eun Hee nhếch mép cười: “Được thôi, tao không quan tâm anh ấy có thích hay không! Tao là vị hôn thê của anh ấy và cuối năm bọn tao sẽ kết hôn”

Yoochun cười tự mãn, kéo cô gái lạ kia vào vòng tay mình và hôn lên môi cô. Cô nàng kia cũng không ngần ngại, hôn Yoochun say đắm mặc kệ Eun Hee vẫn đứng đó nhìn với nỗi tức giận ngày một tăng dần.

Eun Hee quay lại quầy bar ngồi, gọi một ly rượu và nhìn Yoochun nhảy cùng cô gái lạ kia.

Đột nhiên, Eun Hee cảm thấy một cảm giác nhẹ nhàng trên vai mình, cô quay lại, thấy một chàng trai trẻ, trông có vẻ lớn hơn cô vài tuổi đang nhìn cô và mỉm cười: “Tôi có thể biết tại sao một cô gái xinh đẹp thế này lại tức giận không?”

Eun Hee nhìn chàng trai đó, đôi mắt cô mở to ngay lập tức khi nhận ra người đang đứng trước mặt là con trai của một trong những gia đình quyền lực nhất – gia đình họ Kim! Anh là Kim Jin Ho.

Eun Hee mỉm cười ngọt ngào với anh: “Chú của tôi muốn tôi phải lấy con trai của ông ta, giờ chỉ phải có một ai đó đồng ý lấy tôi thì mọi chuyện mới thay đổi được”

Kim Jin Ho mỉm cười và ngồi xuống bên cạnh cô: “Lại đây, người anh họ của em không quá tệ chứ?”

“Anh thấy người đang nhảy cùng cô gái tóc vàng kia chứ?”

“Nghĩa là anh ta là một tay chơi, ngủ với những cô gái tóc vàng hàng ngày sao?”

“Có thể anh ta là người như vậy đó”

“Em đang đùa phải không?”

Eun Hee lắc đầu và thở dài: “Anh ta đến nhà em và nói muốn hẹn hò với em một đêm, nhưng anh ta lại mang em đến đây và bỏ mặc em… thậm chí tán tỉnh các cô gái khác trước mặt em như thể em là người vô hình vậy”

Kim Jin Ho lắc đầu: “Anh ta bị mù sao? Sao lại phớt lờ một cô gái xinh đẹp như em để tán tỉnh mấy cô nàng rẻ tiền kia chứ?”

Eun Hee khẽ mỉm cười, có thể kế hoạch của cô đã khiến Kim Jin Ho mủi lòng, và cô sẽ là cô gái may mắn nhất trên thế giới! Cô có thể tắm trong tiền nếu cô ta muốn!

Eun Hee bắt đầu khóc: “Và ông ấy buộc tôi phải lấy anh ta, chỉ vì tôi nghèo nhưng không có nghĩa là anh ta sẽ mua được tôi bằng tiền”

Kim Jin Ho mỉm cười và hỏi số của cô ta, Eun Hee cho anh số điện thoại và bắt đầu để trò chuyện, kể lể cho anh những đau khổ mà Park Yoochun đã gây ra cho cô ta. Để Kim Jin Ho nghĩ rằng cô ta thật trong sạch và vô tội mà không hề biết sự thật rằng chính Yoochun mới là người bị ép kết hôn với cô ta.

Eun Hee tiếp tục giả vờ đáng thương, cố gắng làm cho Kim Jin Ho thấy thương xót cho cô ta. Đến lúc cô ta cảm thấy một cánh tay mạnh mẽ kéo mình đi, Yoochun nhìn cô ta : “Đừng tán tỉnh thằng nào khác vì cô là vợ chưa cưới của tôi! Tôi sẽ khiến cuộc sống của cô là địa ngục”

Eun Hee cố gắng vùng vẫy thoát khỏi tay Yoochun: “Để tôi yên”

“Ồ không, Lily muốn về nhà nên chúng tôi phải đi ngay bây giờ”

“Lily là ai?”

“Người yêu của tôi đêm nay. Cô ấy sẽ ngủ ở nhà tôi!”

“Cái gì?”

“Không nghe tôi nói gì sao? Bây giờ thì đi mau!”

Yoochun kéo Eun Hee ra khỏi câu lạc bộ, ném cô vào ghế sau trong khi anh và Lily ngồi ghế trước không ngừng tán tỉnh nhau. Yoochun lái xe đến nhà chú mình và dừng lại: “Đến địa ngục rồi mau xuống đi, đồ chó cái như cô đừng tán tỉnh thằng nào sau lưng tôi, nếu không cô sẽ phải hối tiếc đấy!”

Bạn đang đọc Chàng Hoàng Tử Cải Trang của bloodyrose
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 8

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.