Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)
Phiên bản Dịch · 779 chữ

Thứ vừa được gửi đến điện thoại anh không phải là tin nhắn văn bản, mà là một hình ảnh.

Trên hình là Tô Nghênh Hạ cũng Thẩm Linh Dao đang bị trói, từ hình ảnh cho thấy hai người họ giống như bị ném vào

một bãi rác, nhưng theo hình thì có thể thấy đây là một căn phòng hết sức bẩn và lộn xộn.

Ảnh chụp khiến Hàn Tam Thiên bùng nổ trong nháy mắt, âu Dương Tu Kiệt ngồi đối diện anh, không hiểu chuyện gì, nhưng cảm nhận được một luồng khí lạnh, khiến cả người anh ta bất giác run

lên.

Hàn Tam Thiên ngẩng đầu, lúc nhìn về phía Thượng Quan Hắc Bạch, ông ta cũng đang nhìn anh cười nhẹ.

"Trọng tài, tôi yêu cầu được nghỉ ngơi vài phút, tôi cần phải đi toilet." Hàn Tam Thiên nhìn trọng tài nói.

Trọng tài đã sớm bị Thượng Quan Hắc Bạch mua chuộc, Hàn Tam Thiên không khỏe, điều này đối với âu Dương Tu Kiệt là có lợi, gã làm sao có thể đáp ứng yêu cầu của Hàn Tam Thiên?

"Không được, trận đấu không thể tạm dừng, nếu anh không nhìn được, có thể từ bỏ tư cách thi đấu." Trọng tài cười nói.

Gã ngang nhiên nhìn về phía Hàn Tam Thiên, ngoài Vương Mậu cùng Thích Y Vân, những người khác không cảm thấy có bất kì vấn đề gì, bởi vì hiện giờ bọn họ chỉ cảm thấy cơ hội phản công của âu Dương Tu Kiệt sao có thể bị Hàn Tam Thiên phá được.

Đúng lúc này, Thượng Quan Hắc Bạch đứng dậy, nhìn trọng tài nói:"Cậu ấy cũng đã mệt mỏi cả ngày, cứ để cậu ấy vào

toilet nghỉ ngơi, là điều nên làm."

"Ngài Thượng Quan quả là người rộng lượng, thời điểm mấu chốt như thế, lại có thể để Hàn Tam Thiên đi toilet."

"Tôi đã cảm nhận được âu Dương Tu Kiệt đang bắt đầu phát huy sức mạnh. Vào thời điểm này, việc bị gián đoạn có thể là bất lợi âu Dương Tu Kiệt, không ngờ ngài Thượng Quan lại không quan tâm."

"Ngài Thượng Quan thật sự là hình mẫu của tôi."

"Ngài Thượng Quan hẳn là rất có lòng tin

đối với đòn sát thủ của âu Dương Tu Kiệt, trận đấu thật sự giờ chỉ mới bắt đầu."

Thượng Quan Hắc Bạch thật sự nắm rất rõ, nhưng thứ mà ông nắm chắc không phải là thực lực của âu Dương Tu Kiệt, mà là hình ảnh kia, ông ta tin Hàn Tam Thiên sẽ biết nên làm những gì tiếp theo.

Sự vô sỉ của Thượng Quan Hắc Bạch đã được phát huy hết mức, hơn nữa còn bị thổi phồng, không thể không nói địa vị là

một thứ tốt, nếu đổi lại là những người khác, có thể đã sớm bị khinh thường.

Lúc Hàn Tam Thiên vào toilet, anh bấm

gọi cho Tô Nghênh Hạ, nhưng điện thoại đã tắt.

Anh tiếp tục gọi cho Thẩm Linh Dao, kết quả cũng như thế.

Hàn Tam Thiên phẫn nộ đến mức hô hấp dồn dập, cuối cùng gọi điện cho Tưởng Lam.

Tưởng Lam đang ngủ, bị đánh thức bởi chuông điện thoại, vốn dĩ đang rất bực bội, nhưng khi nhìn thấy là điện thoại của Hàn Tam Thiên, biểu hiện dịu đi đôi chút.

"Tam Thiên, có chuyện gì mà trễ như thế

này còn gọi cho mẹ?" Tưởng Lam nghi ngờ hỏi.

"Mẹ, Nghênh Hạ có ở nhà không?" Hàn Tam Thiên hỏi.

"Hôm nay con bé hẹn ăn tối với Thẩm Linh Dao, có lẽ do con không có ở nhà, nên chắc con bé đến nhà Thẩm Linh Dao rồi." Tưởng Lam nói.

"Được, con biết rồi, mẹ ngủ tiếp đi."

Hàn Tam Thiên cúp điện thoại, ý nghĩ muốn giết người của anh như gió lốc được phóng thích.

"Lão già kia, vì một trận đấu mà ông có thể dùng Tô Nghênh Hạ ra uy hiếp tội, ông muốn thắng, tôi sẽ cho ông toại nguyện, nhưng hi vọng ông có thể chịu đựng được sự trả thù của tôi."

Sắc mặt Hàn Tam Thiên nghiêng trọng quay trở lại nơi thi đấu, lúc này biểu cảm của anh lạnh đi vài phần.

"Tôi có cảm giác, anh ấy có gì đó là lạ." Thích Y Vân nhận ra điều này, quay sang nói với Vượng Mậu.

Vương Mậu cũng đã nhận ra được điều bất thường, thế nào mà sau khi đi toilet về, lại thay đổi thành một người khác?

Bạn đang đọc Chàng Rể Đa Tài (Bản Dịch) của Tuyệt Nhân
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi KhanhLy2308
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 51

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.