Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)
Phiên bản Dịch · 852 chữ

Đương nhiên, cô không phải là lo mình thất nghiệp, mà là lo cho Tô Nghênh Hạ.

"Chủ tịch Tô, không phải tôi sợ mình mất việc, tôi chỉ là nghĩ công ty thật sự bị mấy tên tiểu nhân kia phá hủy rồi." Chung Thu nói.

Tô Nghênh Hạ biết rõ nhân cách của Chung Thu, nếu cô sợ mình mất việc thì trực tiếp đi theo mấy người kia tới công ty của Tô Hải Siêu là được rồi, sao lại tiếp tục ở lại bên cạnh Tô Nghênh Hạ làm gì.

"Tôi biết tâm trạng của cô, mấy ngày này

cứ thả lỏng chút đi đã, coi như là cho cô

một kỳ nghỉ lễ. Công ty chắc chắn sẽ không sao, tin tôi đi." Tô Nghênh Hạ nói.

Chung Thu chân thành nhìn Tô Nghênh Hạ, phát hiện ra hình như Tô Nghênh Hạ không hề giống đang nói đùa, liền an tâm một chút.

"Chủ tịch Tô, tôi tin cô. Năng lực của cô mạnh hơn Tô Hải Siêu nhiều, cho dù anh ta có người đầu tư để mở công ty thì sớm

muộn cũng sẽ bị anh ta làm cho phá sản thôi." Chung Thu nói.

Tô Nghênh Hạ cười cười, hướng về phía

cao ốc công ty một cái. Chuyện này trong lòng cô không nắm chắc, nếu chỉ dựa vào năng lực của bản thân cô thì chẳng có cách nào thay đổi được, cho nên tất cả hi vọng thực ra cô đều gửi gắm lên người Hàn Tam Thiên. Chỉ là hiện giờ Hàn Tam Thiên bị thương, cô phải chờ đến khi sức khỏe anh hồi phục rồi mới nói chuyện này cho anh. Đây cũng là lý do vì sao phải nghỉ một tuần lễ.

Quay về bệnh viện, Tô Nghênh Hạ mang dáng vẻ như chưa hề xảy ra chuyện gì, dù Hàn Tam Thiên hỏi cô cũng chỉ qua loa hời hợt mà nói một câu cho qua.

"Đúng rồi, công ty còn phải bận rộn bao lâu nữa?" Hàn Tam Thiên hỏi. Trước đó bọn họ đã hẹn sẽ chụp lại ảnh cưới lần nữa, đối với chuyện này, Hàn Tam Thiên đã sớm chờ không nổi rồi.

"Hẳn là sắp rồi, có điều nếu anh muốn, chúng ta có thể đi chụp ngay bây giờ." Tô Nghênh Hạ cười nói.

"Bây giờ?" Hàn Tam Thiên bất giác sờ sờ đầu, với tạo hình kiểu này, không khiến nhiếp ảnh gia cười chết sao? Hơn nữa chuyện quan trọng như vậy, đương nhiên phải xuất hiện với trạng thái tuyệt vời

nhất.

"Không được, bây giờ anh thế này, nếu bị con trai sau này nhìn thấy, không phải nó sẽ cười anh sao?" Hàn Tam Thiên quyết đoán cự tuyệt nói.

Nghe được hai chữ "con trai" này, trong lòng Tô Nghênh Hạ khó hiểu mà rung động một phen. Tuy cô chưa từng lo lắng về phương diện này, nhưng chuyện này sớm muộn cũng sẽ xảy ra, đối với việc làm mẹ, trong lòng cô có chút sợ hãi, nhưng phần nhiều hơn là chờ mong.

"Ai muốn sinh con với anh? Đồ không biết

xấu hổ." Tô Nghênh Hạ tránh né ánh mắt của Hàn Tam Thiên.

Hàn Tam Thiên cười đến đỏ hồng mặt mày, sự cự tuyệt của Tô Nghênh Hạ có mang chút hờn dỗi, chứng tỏ trong lòng cô cũng không bài xích chuyện này. Điều này khiến Hàn Tam Thiên nhìn thấy được ánh bình minh, giống như cách mạng bên trong đã sắp thành công rồi.

Đang lúc hai người liếc mắt đưa tình, của phòng bệnh lại bị đẩy ra lần nữa. Hàn Tam Thiên đen mặt, sao bác sĩ này cứ xuất hiện vào thời khắc quan trọng vậy!

Có điều người đi vào rồi, sự oán hận trong lòng Hàn Tam Thiên liền không còn.

Không phải bác sĩ, mà là hai người Tưởng Lam và Tô Quốc Diệu, không ngờ bọn họ lại tới thăm anh.

"Ba, mẹ." Hàn Tam Thiên gọi.

"Cậu không sao chứ?" Tưởng Lam xách theo một giỏ hoa quả, đi đến bên giường bệnh, hỏi.

"Không sao, trầy chút da thôi." Hàn Tam Thiên nói.

"Không sao là tốt, không sao là tốt." Tưởng Lam nói xong quay đầu bảo Tô Nghênh Hạ: "Nghênh Hạ, con ra đây, mẹ có chút chuyện muốn nói với con."

Sau khi Tưởng Lam và Tô Nghênh Hạ rời khỏi phòng bệnh, Hàn Tam Thiên nhíu mày, rất rõ ràng, nguyên nhân Tưởng Lam đến bệnh viện không phải là để thăm anh, mà là đến tìm Tô Nghênh Hạ.

"Ba, xảy ra chuyện gì vậy?" Hàn Tam Thiên hỏi Tô Quốc Diệu.

"Không, không có, không có chuyện gì hết, con nghỉ ngơi cho tốt là được." Vẻ mặt Tô Quốc Diệu có chút hoang mang không che giấu được.

Sắc mặt Hàn Tam Thiên trầm xuống như nước, như vậy xem ra chắc chắn đã có chuyện rồi, chỉ là Tô Nghênh Hạ không muốn nói với anh thôi.

Bạn đang đọc Chàng Rể Đa Tài (Bản Dịch) của Tuyệt Nhân
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi KhanhLy2308
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 51

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.