Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)
Phiên bản Dịch · 784 chữ

“Cậu có thể không để ý đến nhà Tô nhưng không thể không để ý đến đại ca của tôi.”

Mặc Dương cười bảo.

Đại ca!

Hai chữ này khiến cho Giang Hải không khỏi kinh ngạc, toàn bộ thành phố Thiên Vân không ai không biết Mặc Dương sau khi tái xuất giang hồ, bình ổn cục diện rối loạn của thành phố Thiên Vân, trở lại địa vị năm đó, anh ta cư nhiên lại còn có đại ca!

“Mặc đại ca, anh đừng giỡn tôi, khu vực

màu xám của thành phố Thiên Vân, chẳng lẽ lại có người lợi hại hơn anh nữa?

Giang Hải nói.

“Ngày mai để bố cậu đến quảng trường Nhân Dân quỳ xuống, nếu không những người anh em kia của tôi có thể sẽ đến hỏi thăm người nhà họ Giang đấy, gần đây thị lực của họ không tốt, có thể không phân biệt được người lớn và trẻ nhỏ, nếu như làm ra chuyện gì không hay, Giang đồng coi như không có người thừa kế rồi, cậu tự mình suy nghĩ kỹ đi.” Mặc Dương nói xong thì rời khỏi văn phòng.

Khuôn mặt Giang Hải trầm xuống, lời nói của Mặc Dương khiến anh ta cảm nhận được sự uy hiếp rất rõ ràng, nếu như

không làm theo, Mặc Dương sẽ đối phó với người nhà họ Giang.

Nhưng mà......

Đột nhiên, đôi mắt của Giang Hải mở lớn!

Để Giang Phù quỳ ở quảng trường Nhân Dân, mà địa điểm này, chính là nơi Giang Phù yêu cầu Hàn Tam Thiên,

Đại ca trong miệng của Mặc Dương......

Không có khả năng!

Làm sao có thể.

Đại ca của Mặc Dương, sao có thể là tên phế vật Hàn Tam Thiên chứ.

Tên đó ở thành phố Thiên Vân chịu uất ức nhiều năm như vậy, tiếng xấu mọi người đều biết, sao có thể chuyển mình trở thành đại ca của người như Mặc Dương.

“Hàn Tam Thiên, anh cũng có chút năng lực này, lại có thể khiến cho Mặc Dương ra mặt thay, nhưng như vậy thì sao chứ, Giang Hải tôi cũng không phải quả hồng mềm để người khác nắm.” Giang Hải nghiến răng nghiến lợi nói.

Rời khỏi công ty về nhà, Giang Phù ngồi ở trong phòng khách, nghiên cứu video của các kỳ nhân cờ vây, thật ra kỳ nghệ của ông ta không tốt, nhưng mà vẫn luôn yêu quý cờ vây, thời gian rảnh rỗi ngoại trừ đánh cờ vây ra thì chính là xem video tranh tài cờ vây.

“Ba, vì sao ba lại mâu thuẫn với nhà họ Tô?” Giang Hải đi đến cạnh Giang Phù hỏi.

Giang Phù khoát tay: “Con không cần để ý, ba tự mình có thể giải quyết, con cứ

quan tâm đến chuyện của công ty đi, thật sự cho rằng chuyện này ba của con xử lý được hay sao?”

Giang Hải hít sâu một hơi, nếu như chuyện này chỉ có quan hệ với nhà họ Tô, anh ta đương nhiên sẽ không quan tâm đến, nhưng bây giờ Mặc Dương vì chuyện này mà ra mặt, anh ta không thể tiếp tục xem như không thấy gì.

“Ba, con chỉ là hiếu kỳ, ba nói cho con nghe đi.” Giang Hải đáp.

“Được, thỏa mãn hiếu kì của con, kỳ thật sự tình cũng không lớn, đều là bởi vì Hàn

Tam Thiên bỏ đi đó. Kỳ thật khả năng chơi cờ của thằng nhóc đó rất lợi hại, chúng ta muốn nó đi tham gia trận đấu ở Thành Đô, vốn nghĩ muốn tăng thêm thể diện cho hiệp hội cờ thành phố Thiên Vân, không nghĩ tới tên phế vật này vậy mà để thua, làm liên lụy đến đến toàn bộ hiệp hội cờ vây. Cơn giận này ba luôn kìm nén trong lòng, nếu như tên đó không quỳ xuống xin lỗi ba, trong lòng ba sao có thể vui vẻ.” Giang Phù nói.

Trong cả câu chuyện, Giang Hải bắt được hai trọng điểm, bắt buộc tham gia thi đấu cùng thua trận, cái này hoàn toàn là ngang ngược không nói lý lẽ. Tranh tài là

bọn họ bắt buộc Hàn Tam Thiên tham gia thi đấu, thua rồi lại muốn Hàn Tam Thiên quỳ xuống trước mặt mình xin lỗi, cơ bản là muốn dọa nạt người khác.

Đương nhiên, nếu như Mặc Dương không có ra mặt, Giang Hải sẽ như cũ thấy là hiển nhiên, kẻ yếu không phải đều sẽ khuất phục dưới chân kẻ mạnh hay sao? Đáng tiếc cục diện của hiện tại không giống!

Bạn đang đọc Chàng Rể Đa Tài (Bản Dịch) của Tuyệt Nhân
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi KhanhLy2308
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 67

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.