Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)
Phiên bản Dịch · 855 chữ

Lời này đâm trúng nỗi đau của Lâm Dũng, nếu như không phải biểu hiện ở sòng bạc không đủ quyết đoạn nói không chừng vị trí hiện tại của Mặc Dương chính là cậu

ta.

Có điều chuyện đã qua từ lâu, Lâm Dũng cũng không để ý, dưới một người hay hai người cũng không khác nhau lắm, hơn nữa còn có thể giảm bớt rất nhiều phiền não.

Trăng đã lên cao, nam nữ trẻ tuổi lần lượt đến quán bar, trong chốc lát Mordor đã đông người, là quán bar nổi nhất ở thành phố Thiên Vân, Mordor dường như không có đối thủ.

Lúc này, trước Mordor có mấy người trung niên đang đứng, một trong số đó là Giang Hải, mà những người khác đều là con của thành viên hiệp hội, bọn hắn coi như không hẹn mà gặp.

“Mặc Dương cũng đến tìm các cậu?” Giang Hải hỏi mấy người kia.

“Đúng thế, anh ta muốn ba tôi ngày mai quỳ ở quảng trường Nhân Dân.”

“Anh ta còn nói đại ca của mình là tên Hàn Tam Thiên bỏ đi kia, đây rõ ràng là nhận tiền làm việc, không nghĩ tới Tô Nghênh Hạ vì Hàn Tam Thiên không để ý đến nguy cơ của công ty còn có tiền mời Mặc Dương hỗ trợ.”

“Tên Hàn Tam Thiên ăn chùa đó đúng là khiến người khác không theo kịp, chỉ tiếc dựa vào năng lực của nhà họ Tô, mấy nhà chúng ta cùng ra ta làm gì thèm để ý.”

Giang Hải nhìn thái độ của những người này, hiển nhiên sẽ không để ba mình đi quỳ, dù sao đều là những người có mặt mũi ở thành phố Thiên Vân, làm sao có thể tiếp nhận loại chuyện này được.

Đó cũng là tin tức tốt, mấy nhà cùng bỏ tiền giải quyết Mặc Dương so với một người bỏ ra sẽ tốt hơn.

“Đi thôi, đi xem thử Mặc Dương đến cùng muốn bao nhiêu tiền.” Giang Hải nói xong

dẫn đầu đi vào bên trong.

Đám người này đều là kẻ có tiền ở Thành giới kinh doanh thành phố Thiên Vân, là những kẻ thượng lưu chân chính, bình thường tiêu tiền đều là ở các câu lạc bộ tư nhân, đối với cảnh vàng thau lẫn lộn của Mordor hoàn toàn không thích ứng mà nơi dung tục này thật sự không lọt vào mặt bọn họ.

“Mặc đại ca, người đến rồi.” Lâm Dũng đứng ở trong phòng riêng trên lầu hai gọi điện cho Mặc Dương.

“Đưa người vào phòng đi, đánh trước rồi

nói sau.” Mặc Dương cười.

Lâm Dũng nhếch miệng, bình thường cậu gặp những kẻ này đều phải khách khí nhưng hôm nay có thể thoải mái mà giáo huấn, là cơ hội tốt khó có được.

“Em biết rồi.” Lâm Dũng tắt điện thoại, mang theo mấy đàn em đi đến lầu một.

“Lâm Dũng, Mặc Dương đâu, bảo anh ta ra gặp chúng tôi.”

“Chỗ rách nát như thế này, tôi cũng không

muốn chờ thêm một chút nào, loại đồ chơi rác rưởi.”

“Mời các vi, Mặc đại ca đang ở trong phòng chờ mấy người, bên trong càng yên tĩnh.” Lâm Dũng nhìn dáng vẻ khinh thường của bọn họ, cười lạnh lùng.

Mấy người dương dương đắc ý, đối với an bài riêng của Mặc Dương cực kỳ hài lòng, như bọn họ nghĩ, Mặc Dương cũng có chỗ kiêng kị, dù sao mấy người bọn họ đại diện cho thế lực giới kinh doanh ở thành phố Thiên Vân, dù không lợi hại

như nhà họ Thiên, nhưng ở thành phố Thiên Vân cũng không có kẻ nào dám khinh thường.

Đi vào trong phòng cũng không nhìn thấy Mặc Dương, vẻ mặt của mấy người đều không hề vui vẻ.

“Lâm Dũng, Mặc Dương có ý gì, anh ta

đâu?”

“Anh ta sẽ không cố ý xếp bia đỡ chứ.”

“Mấy ông chủ chớ vội, Mặc đại ca đã

chuẩn bị cho các vị phục vụ đặc biệt, các người trước hưởng thụ đi đã.” Lâm Dũng vừa cười vừa nói.

Đám người Giang Hải không nhìn nổi người con gái trang điểm dung tục chỗ này, bình thường bọn họ tiêu khiển cũng là người mẫu ở các câu lạc bộ tư nhân.

“Không cần đâu, phụ nữ ở nơi này, bọn tôi chướng mắt.”

“Thật sự xem chúng tôi như những kẻ thấp hèn bên ngoài hay sao, chỗ này của cậu có thể có đồ tốt gì chứ.”

Lâm Dũng nâng tay phải lên tiếp theo một đám thuộc hạ xuất hiện.

Trong phòng tiếng kêu rên không ngừng, Lâm Dũng cười đi ra khỏi phòng đến phòng bên cạnh.

“Mặc đại ca, tiếp theo làm gì đây?” Lâm Dũng hỏi.

“Gọi cho đám lão già kia, báo ngày mai

ngoan ngoãn quỳ ở quảng trường Nhân Dân, nếu không thì chuẩn bị quan tài đi.” Mặc Dương đáp.

“Rõ.” Lâm Dũng gật đầu, bắt đầu liên lạc với từng người.

Bạn đang đọc Chàng Rể Đa Tài (Bản Dịch) của Tuyệt Nhân
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi KhanhLy2308
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 64

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.