Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)
Phiên bản Dịch · 1129 chữ

Ngay lúc Hàn Tam Thiên đang võ quán, thì một chiếc máy bay tư nhân hạ cánh xuống sân bay Thiên Vân.

Một người phụ nữ cực kỳ quý phái tầm 30 tuổi đi xuống, có mấy người bảo tiêu đi theo sau, vừa nhìn đã thấy người phụ nữ này có thân phận không tầm thường.

Dáng người cô ta cực chuẩn, không thể tìm ra khuyết điểm nào, biểu cảm lạnh lùng mang cho người ta loại cảm giác

muốn sống thì đừng lại gần. Với phong thái mạnh mẽ ấy đứng yên một chỗ cũng khiến người ta cảm thấy đây là người đứng trên vạn người.

Chỉ có gia tộc cường đại mới có thể bồi dưỡng ra phong thái cao cao tại thượng

do.

"Chị Yên, bao giờ gặp cậu ta?" Người trợ lý đứng bên cạnh mở miệng hỏi.

muốn sống thì đừng lại gần. Với phong thái mạnh mẽ ấy đứng yên một chỗ cũng khiến người ta cảm thấy đây là người đứng trên vạn người.

Chỉ có gia tộc cường đại mới có thể bồi dưỡng ra phong thái cao cao tại thượng

"Chị Yên, bao giờ gặp cậu ta?" Người trợ lý đứng bên cạnh mở miệng hỏi.

Gia tộc họ Hàn tại Mĩ cùng nhà họ Hàn tại

Yến Kinh có mối quan hệ khá rất rắc rối Loại quan hệ này bắt đầu từ đời trước của Hàn Thiên Dưỡng, cho nên đây là chuyện lâu rồi.

Hàn Tam Thiên từng tình cờ nghe Nam Cung Thiên Thu nói chuyện với Hàn Quân, nhà họ Hàn tại Yến Kinh tách ra từ nhà họ Hàn tại Mỹ. Đại khái lúc trước có người ở nhà họ Hàn tại Mĩ muốn về nước phát triển, nhưng lại bị người khác phản đối. Bọn họ cho rằng Trung Quốc có ưu

thế phát triển như Mĩ, không cần lãng phí thời gian tại đó, khi đó ba của Hàn Thiên Dưỡng giận giữ về nước, nhưng cũng không thể phát triển nổi thành trò cười cho nhà họ Hàn tại Mĩ.

Nhà họ Hàn đặt nền móng tại Yến Kinh đều do Hàn Thiên Dưỡng gây dựng, cho nên mới tạo thành cục diện ngày hôm nay, nhà họ Hàn tại Yến Kinh trở thành một chi nhánh của nhà họ Hàn tại Mĩ. Nhưng chỉ nhánh này không được bất kì ai trong gia tộc tại Mĩ chấp nhận.

Mục tiêu lớn nhất cuộc đời Hàn Thiên Dưỡng chính là lớn mạnh hơn nhà họ Hàn tại Mĩ, rửa sạch nỗi phẫn uất chút cha ông, nhưng sau khi Hàn Thiên Dưỡng xảy ra chuyện, Nam Cung Thiên Thu liền đặt trọng trách này lên vai Hàn Quân. Vì thế Nam Cung Thiên Thu mới chèn ép Hàn Tam Thiên, tập trung bồi dưỡng Hàn Quân, hy vọng anh ta có thể thay Hàn Thiên Dưỡng làm điều đó.

Mục đích của Hàn Thiên Dưỡng và Hàn Tam Thiên gần như có quỹ đạo tương đồng, khác nhau ở chỗ một người bị ép, một người tự nguyện.

Hàn Tam Thiên bị chèn ép, nên mới muốn chứng minh nhà họ Hàn trở lên lớn mạnh.

Mà Hàn Thiên Dưỡng vì cha của ông nên mới không chịu thua cuộc.

Hàn Yên mặt mày chán ghét, dường như chỉ hít thở không khí ở đây thôi cũng khiến cho cô ta khó chịu.

“Không biết là ai gọi điện cho ba, một cái chi nhánh bỏ đi như này chưa được gia tộc chấp nhận bao giờ, dù mất mặt cũng là chuyện của họ, liên quan gì tới nhà chúng ta?" Hàn Yên bất mãn, hiện giờ cô ta có mặt tại Thiên Vân vì ba cô ta nhận được một cuộc điện thoại, nói nhà họ Hàn

tại đây sắp xuống dốc, hơn nữa còn bị một thằng vô dụng nắm trong tay, việc này sẽ khiến gia tộc họ Hàn tại Mĩ mất mặt, cho nên bố cô ta mới yêu cầu cô ta giải

quyết.

"Chị Yên, tuy chúng ta không có quan hệ với nhà họ Hàn ở đây, nhưng dù sao cậu ta vẫn mang họ Hàn, ba không muốn bọn họ khiến cái họ này bị nhục mạ thôi, chị đừng cáu giận, cứ coi như đang đi du lịch thôi." Bên cạnh Hàn Yên còn một thanh niên hơn hai mươi tuổi, là em trai của cô ta, tên Hàn Phong.

Với hành trình tới Trung Quốc này, Hàn Phong có thái độ khác hoàn toàn Hàn Yên, anh ta lại cực kỳ mong chờ. Bởi vì mấy cô em tại Mĩ anh ta chơi chán từ lâu, Trung Quốc đất rộng người đông, người đẹp nhiều không kể xiết, anh ta sớm muốn tới đây rồi, chỉ là nhà không cho đi thôi.

“Hàn Phong, trước khi đi ba đã nhắc nhở

chị, nếu em dám xằng bậy cứ đánh gãy chân của em." Hàn Yên lạnh lùng nói.

Hàn Phong không sợ chút nào, liếm môi nói: "Chị, chị gái yêu của em, em biết chị không tàn nhẫn vậy đâu, hơn nữa em có làm gì được thương thiên hại lý đâu, cùng lắm chơi mấy ả đàn bà thôi."

“Vậy thì tốt.” Hàn Yên nói.

Vào khách sạn Bán Đảo, Hàn Yên lại tỏ ghét bỏ, khách sạn tốt nhất vậy mà như thế nào, khiến cô ta càng hận cái người tên Hàn Tam Thiên kia hơn, nếu không phải vì thằng vô dụng như cậu ta, tội gì cô phải ngàn dặm xa xôi tới nơi rác rưởi như Thiên Vân này.

Thời điểm Hàn Tam Thiên tới vị quán, Thiên Linh Nhi đang nhăn nhó lập tức tươi trở lại, cô nhanh chân tới bên người Hàn Tam Thiên.

"Anh làm anh trai tệ lắm, giờ mới tới."

Thiên Linh Nhi nói.

Hàn Tam Thiên vừa nghe điện thoại xong lập tức đi tới.

"Chờ anh có tiền, anh tạo tên lửa bay tới cho nhanh." Hàn Tam Thiên nói.

Thiên Linh Nhi bĩu môi, tuy cô còn nhỏ, nhưng rất rõ Hàn Tam Thiên đang trào phúng cô.

Lúc này, Đạo Thập Nhị bên cạnh Hàn Tam Thiên đột nhiên cũng người, chẳng lẽ anh gặp đối thủ mạnh?

Theo tầm mắt của Đạo Thập Nhị. Hàn Tam Thiên nhìn thấy một người trung niên âm trầm đứng cạnh La Bân, nhìn qua đúng là người không đơn giản, nhưng không tới lỗi khiến Đao Thập Nhị phản ứng mãnh liệt như vậy?

La Bân nhìn Hàn Tam Thiên, cực kỳ thỏa mãn, bởi vì lần trước bị Hàn Tam Thiên làm cho mất mặt, giờ có thể lấy lại được

rồi.

Bạn đang đọc Chàng Rể Đa Tài (Bản Dịch) của Tuyệt Nhân
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi KhanhLy2308
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 41

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.