Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)
Phiên bản Dịch · 1298 chữ

Tạ Vân Bằng hoảng sợ luống cuống chạy đến bên cạnh Thiên Linh Nhi, vội vàng giải thích: "Linh Nhi, xin lỗi, ban nãy là anh mồm đi trước não, anh không nghĩ tới là em."

"Đừng gọi thân thiết như vậy, tôi với anh thân lắm à?" Thiên Linh Nhi khinh thường nói.

Tạ Vân Bằng bởi vì để quan hệ gần gũi với nhà họ Thiên hơn, cho nên từ trước đến nay cứ tự nhiên gọi rất thân thiết cới bất cứ người nhà họ Thiên nào. Nhưng mà, trước đây anh ta gọi Thiên Linh Nhi như vậy, cũng không bị Thiên Linh Nhi

chán ghét, vì thế, anh ta không hiểu tại sao Thiên Linh Nhi lại nói như thế.

"Linh Nhi, nếu em tức giận, anh có thể bồi thường cho em, em muốn cái gì đều được hết." Tạ Vân Bằng nói.

"Bồi thường?" Thiên Linh Nhi cười nhạt, nói: "Chẳng lẽ thứ tôi thích, còn cần người khác mua giúp sao? Anh đang khinh thường tôi hay là đang khinh thường nhà họ Thiên?"

Lời này khiến da đầu Tạ Vân Bằng run lên, anh ta nào có lá gan khinh thường nhà họ Thiên. Tuy có quan hệ hợp tác với

nhà họ Thiên, nhưng ở trước mặt họ nhà họ Tạ còn chẳng có tư cách đứng thẳng sống lưng. Nhà họ Thiên muốn đổi đối tượng hợp tác, chẳng qua chỉ là một câu nói mà thôi.

"Không không, anh không có ý đó, anh chỉ là muốn xin lỗi vì lời nói hồi nãy mà thôi." Tạ Vân Bằng nói.

"Nếu muốn xin lỗi, thì quỳ xuống xin lỗi đi." Thiên Linh Nhi nói, vừa rồi Tạ Vân Bằng đã đá Hàn Tam Thiên một đá, thù này, Hàn Tam Thiên không báo, cô cũng phải báo thay Hàn Tam Thiên.

Tạ Vân Bằng nghe vậy, sắc mặt cực kỳ khó coi, dù sao hôm nay cũng là đám cưới của anh ta, ở trường hợp này, anh ta chính là nhân vật chính, nếu quỳ xuống, thì đám cưới này chẳng phải thật sự sẽ biến thành trò cười.

Trước đây, anh ta xem đám cưới của Hàn Tam Thiên như trò cười, nhưng cũng không muốn chuyện đó xảy ra trên người

mình.

"Chú Hoành Huy, có chuyện gì, có thể chờ đám cưới kết thúc rồi nói sau được không?" Tạ Vân Bằng nhìn Thiên Hoành

Huy hỏi.

Thiên Hoành Huy nhìn thoáng qua Hàn Tam Thiên, nhàn nhạt nói: "Không được, Hàn Tam Thiên là anh của Linh Nhi. Ban nãy cậu đá cậu ấy một cái, việc này sao có thể cứ vậy cho qua được?"

"Cái gì?" Tạ Vân Bằng khiếp sợ nhìn Thiên Hoành Huy.

Sao Hàn Tam Thiên có thể là anh Thiên Linh Nhi được, điều này sao có thể chứ!

Thiên Linh Nhi đi đến bên cạnh Hàn Tam Thiên, nở nụ cười tươi, nói: "Anh, anh thật

đúng là biết rải đường đấy, em sắp hâm mộ chết rồi nè."

Hàn Tam Thiên bất đắc dĩ cười, chuyện xảy ra đột ngột, anh cũng không có ngờ sẽ làm chuyện đó, cũng bởi vì bỗng nhiên xúc động, nhớ tới nhiều năm qua khiến Tô Nghênh Hạ chịu uất ức, còn có ba chữ mà Tô Nghênh Hạ nói khi anh quỳ một gối xuống trên đảo Bedrock, thế nên mới làm Hàn Tam Thiên cảm thấy, mình nên là bù đắp cho Tô Nghênh Hạ một nghi thức cầu hôn.

Nghi thức ấy trong mắt người ngoài là dự thừa bởi vì bọn họ đã kết hôn rồi, nhưng

theo Hàn Tam Thiên thì anh nên bù lại cho Tô Nghênh Hạ.

"Sao hai người lại đến đây?" Hàn Tam Thiên hỏi.

Thiên Linh Nhi khinh thường bĩu môi, nói: "Nhà họ Tạ này có hợp tác với nhà họ Thiên, cho nên bố em mới tham dự. Xem như cho bọn họ chút mặt mũi đi."

Hàn Tam Thiên hiểu ra gật đầu, khó trách Tạ Vân Bằng lại tìm anh gây sự, hóa ra là có nhà họ Thiên chống lưng.

Thiên Linh Nhi nói xong, đi đến bên cạnh

Tô Nghênh Hạ, kéo tay Tô Nghênh Hạ nói tiếp: "Chị dâu, được cầu hôn có cảm gì thế? Hạnh phúc không?"

Tô Nghênh Hạ lộ ra vẻ mặt thẹn thùng, vừa nãy cô rất cảm động, khóc bù lu bù loa, nhưng giờ nhớ lại, ít nhiều hơi dọa người, dù sao cũng khóc trước mặt công chúng.

"Có." Mất mặt là một chuyện, nhưng trong lòng lại hạnh phúc, Tô Nghênh Hạ không nhận cũng không được, hơn nữa, cầu hôn trong đám cưới của người khác, chuyện điên cuồng như thế, có lẽ chỉ có Hàn Tam Thiên mới làm ra nổi.

Nhìn cảnh Thiên Linh Nhi thân thiết với hai vợ chồng Hàn Tam Thiên. Tạ Vân Bằng cảm thấy tuyệt vọng.

Ở trong tiệc mừng thọ của Thiên Vương Thịnh, Thiên Vương Thịnh đã tỏ vẻ coi trọng Hàn Tam Thiên, nhưng cái coi trọng ấy trong mắt rất nhiều người, thì lại là Thiên Vương Thịnh muốn lợi dụng Hàn Tam Thiên. Cậu ta chỉ là một quân cờ mà thôi, trong cảm nhận của ông cụ không có trọng lượng gì mới phải.

Khi cách nói ấy truyền khắp giới thượng

lưu của thành phố Thiên Vân, gần như ai cũng tin thật, Tạ Vân Bằng cũng không ngoại lệ, vì thế, anh ta mới dám gây khó dễ cho Hàn Tam Thiên.

Nhưng giờ xem ra, sự thật của chuyện này, hiển nhiên không giống như lời đồn

đãi.

Nếu Hàn Tam Thiên thật sự là một quân cờ bị lợi dụng, thì sao có thể trở thành anh của Thiên Linh Nhi cơ chứ?

Ngoài Tạ Vân Bằng ra, những người khác cũng vô cùng kinh ngạc, Thiên Linh Nhi mà thật sự nhận Hàn Tam Thiên là anh,

vậy địa vị của cậu ta ở đây không ai có thể sánh bằng.

Ánh mắt của rất nhiều nhìn về phía Hàn Tam Thiên đều đã thay đổi, lại nhớ đến chuyện trên Quảng trường Nhân Dân, thì càng khiến người ta cảm thấy không đơn giản.

"Hoành Huy, những điều này đều là chuyện nhỏ, ông để Vân Bằng hoàn thành xong đám cưới trước đã." Tạ Hạo Nhiên bố của Tạ Vân Bằng bước đến bên cạnh Thiên Hoành Huy. Ông với Thiên Hoành Huy có quan hệ rất tốt, cho nên ông cảm thấy mình ra mặt, có lẽ là có thể giải quyết

rắc rối này.

"Tạ Hạo Nhiên, có lẽ giờ ông vẫn không rõ đây là tình huống thế nào, thể diện này, tôi không cho được." Thiên Hoành Huy khinh thường nói.

Vẻ mặt Tạ Hạo Nhiên lập tức cứng ngắc, ông không hiểu tại sao Thiên Hoành Huy lại giúp đỡ Hàn Tam Thiên như vậy, nhìn dáng vẻ này, dù là trở mặt với bọn họ cũng không ngại.

"Tôi lập tức gọi điện thoại cho ông cụ Thiên, để ông ấy đến làm chủ." Tạ Hạo Nhiên nói.

"Ông cứ việc gọi đi." Thiên Hoành Huy cười nói, để ông cụ biết, tình huống nhà họ Tạ chỉ có thể thảm hơn mà thôi.

Ở trong mắt những người khác, nhà họ Thiên giúp Hàn Tam Thiên, nhưng có mấy ai lại biết nhà họ Thiên mới thật sự là người đang lấy lòng Hàn Tam Thiên cơ chứ?

Lúc điện thoại kết nối được, Thiên Vương Thịnh đang chơi cờ ở nhà với Vương Mậu. Hiện nay, hiệp hội cờ vây của thành phố Thiên Vân chỉ còn một cây cột trụ

Bạn đang đọc Chàng Rể Đa Tài (Bản Dịch) của Tuyệt Nhân
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi KhanhLy2308
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 44

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.