Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)
Phiên bản Dịch · 1276 chữ

Tô Nghênh Hạ nghe thấy lời nói của Tưởng Lam, lập tức xù lông, đến lúc này rồi, thế mà Tưởng Lam còn muốn Hàn Tam Thiên trắng tay ra khỏi nhà, dường như trong mắt bà, chỉ có tiền, không để ý thứ gì khác hết.

"Mẹ, tại sao mẹ có thể nghĩ như vậy. Tma Thiên nghĩ cách giải quyết rắc rối, mà mẹ lại nghĩ làm sao để anh ấy trắng tay ra đi?" Tô Nghênh Hạ nghiến răng nghiến lợi nói.

Tưởng Lam chẳng thèm để ý đến thái độ giận giữ của Tô Nghênh Hạ, nói: "Mẹ chỉ đề phòng lỡ có chuyện gì mà thôi, ai biết

trong đầu cậu ta rốt cuộc đang suy nghĩ gì cái gì chứ. Con gái ngoan của mẹ, đừng quá dễ dàng tin tưởng đàn ông, trên đời này, làm gì có đàn ông không háo sắc?"

Tô Nghênh Hạ hít sâu một hơi, giận đến mức run cả người, cô biết rõ Hàn Tam Thiên là người đàn ông như thế nào.

Trên đời này quả thật hiếm thấy đàn ông nào mà không háo sắc, nhưng điều này quyết định là bởi họ không kiểm soát được chính mình.

Tô Nghênh Hạ tin rằng, dù Hàn Tam Thiên có háo sắc, anh ấy cũng có thể kiểm soát

được mức độ.

"Mẹ, con cảnh cáo mẹ, sau này không được nói những lời như thế nữa." Tô Nghênh Hạ lạnh giọng nói.

Tưởng Lâm lập tức bực bội, nói: "Mẹ là mẹ con, thế mà con lại dùng cái giọng đó nói chuyện với mẹ hả, còn cảnh cáo mẹ?"

"Cho dù mẹ là mẹ con, cũng không thể bôi nhọ Hàn Tam Thiên như vậy." Đôi mắt Tô Nghênh Hạ sáng như đuốc nhìn Tưởng Lam.

Tưởng Lam thấy thái độ Tô Nghênh Hạ

rất cứng rắn, thì không dám quá mạnh mẽ cãi lại, chỉ nói: "Mẹ vì tốt cho con, còn có nghe mẹ hay không, tùy con."

Tô Nghênh Hạ cười nhạt, cứ mãi là câu vì tốt cho con, trên đời này, có biết bao nhiêu người bởi vì bốn chữ đó mà bất đắc dĩ bị trói buộc. Khi bọn họ nói câu ấy, chẳng lẽ không có nghĩ cho cảm nhận của đối phương ư?

"Những người lớn như mẹ, cứ thích dùng bốn chữ đó nhúng tay vào cuộc sống của người khác, mà còn ra vẻ hùng hồn cây ngay không sợ chết đứng." Tô Nghênh Hạ khinh thường nói.

"Chẳng lẽ vì tốt cho con cũng không được hả?" Tưởng Lam tức giận nói.

"Là vì tốt cho con, hay là vì ham muốn khống chế người khác của mẹ, chẳng lẽ

mẹ còn không rõ sao?" Tô Nghênh Hạ cãi lại nói.

Câu này khiến Tưởng Lam không biết nói lại nên như thế nào. Thậm chí chính bà cũng không rõ, mọi hành động của bà, là vì thỏa mãn ham muốn khống chế, hay thật sự vì tốt cho Tô Nghênh Hạ.

Trong phòng, Hàn Tam Thiên vắt hết óc nghĩ, đột nhiên nhận được một cuộc điện thoại.

Nhìn tên hiện lên, suy nghĩ đầu tiên là ấn tắt, giờ anh đang sứt đầu mẻ trán, không có tâm trạng để đối phó với mấy vận đào hoa kia.

Nhưng mà nghĩ lại, Hàn Tam Thiên vẫn nhấn nút nhận nghe.

"Cô muốn gì?" Hàn Tam Thiên hỏi.

Điện thoại là Thích Y Vân gọi tới, dưới sự

điều tra không tiếc bất cứ giá nào của Đông Hạo, nay cô ta đã biết được thân phận của Hàn Tam Thiên.

"Tôi đang ở khách sạn Khải Uy, tôi muốn gặp anh." Tuy vẻ ngoài bây giờ của Thích Y Vân Hàn Yên và Hàn Phong không nhất định sẽ nhận ra được, nhưng vì bảo đảm, Thích Y Vân vẫn thay đổi chỗ ở.

"Tôi không có hứng thú với cô." Hàn Tam Thiện lạnh nhạt nói.

"Tôi biết." Thích Y Vân lộ ra nụ cười đau đớn, với sắc đẹp đó của cô, mấy lần bị Hàn Tam Thiên từ chối, nỗi đau trong lòng

cô đã vô cùng nghiêm trọng, có điều, nay tình hình đã khác. Cô cũng không nhất định phải có được Hàn Tam Thiên, chỉ cần có thể hợp tác với Hàn Tam Thiên, đều sẽ giải quyết được rắc rối cho nhà họ Thích.

"Cô biết rồi thì sau này đừng liên lạc với tôi nữa, tôi không muốn khiến Tô Nghênh Hạ buồn." Hàn Tam Thiên nói.

"Hàn Yên vì anh mới về nước đúng không? Tuy tôi không biết là nguyên nhân gì, nhưng đứa con trai bị vứt bỏ như anh, hiện nay đang gặp phải rắc rối rất lớn, mà tôi, có thể giúp đỡ của anh." Thích Y Vân nói.

Câu này khiến Hàn Tam Thiên nhíu mày, Thích Y Vân nói ra được mấy chữ đứa con bị nhà họ Hàn từ bỏ, cho thấy cô ta đã biết thân phận của mình, muốn điều tra việc này cũng không phải là điều người bình thường có thể làm được.

Hàn Tam Thiên đã sớm nghi ngờ thân phận của Thích Y Vân, nhưng Hàn Tam Thiên vẫn chưa thể xác định cô ta rốt cuộc là ai.

"Tại sao cô lại muốn giúp tôi?" Hàn Tam Thiên hỏi.

"Tôi chờ anh. Đến đây rồi, tôi sẽ nói cho anh biết hết mọi chuyện." Thích Y Vân nói xong, cúp điện thoại.

Hàn Tam Thiên cầm điện thoại do dự. Đây có lẽ là một cơ hội tốt để tìm cách, nhưng Hàn Tam Thiên khẳng định, Thích Y Vân tuyệt đối không phải chỉ đơn giản là giúp

anh.

Lúc ra khỏi phòng, Hàn Tam Thiên đã đưa ra quyết định, tính gặp mặt Thích Y Vân, dù cô ta muốn làm gì, ít nhất Hàn Tam Thiên có thể biết thân phận của cô ta.

"Anh ra ngoài một chuyến." Hàn Tam Thiên nói với Tô Nghênh Hạ.

Tô Nghênh Hạ lo lắng đi đến bên cạnh Hàn Tam Thiên, hỏi: "Xảy ra chuyện gì rồi hả?"

"Không, anh đi gặp một người bạn. Đừng lo." Hàn Tam Thiên cười nói.

Tô Nghênh Hạ biết Hàn Tam Thiên chỉ đang an ủi cô, có thể khiến Hàn Tam Thiên nghiêm túc như vậy, sao có thể không xảy ra việc gì chứ.

Nhưng thân là một người phụ nữ, điều mà giờ cô làm được, cũng chỉ có im lặng đứng sau lưng Hàn Tam Thiên ủng hộ anh.

"Cẩn thận nhé." Tô Nghênh Hạ nói.

"Chờ anh trở về ăn cơm." Hàn Tam Thiên cười nói.

Hàn Tam Thiên vừa bước ra cửa, Tưởng Lam đã nói mát nói: "Con phải cẩn thận vào, có lẽ cậu ta đi khách sạn gặp ai đó."

Tô Nghênh Hạ trừng mắt nhìn Tưởng Lam, khó chịu nói: "Mẹ, mẹ có thể đừng tìm cách phá hủy tình cảm giữa tụi con không?"

"Mẹ chỉ là nhắc nhở con, không muốn con mất cả người lẫn của mà thôi." Tưởng Lam cây ngay không sợ chết đứng nói.

Tô Nghênh Hạ bất đắc dĩ thở dài, cãi cọ về vấn đề này với Tưởng Lam, thật sự là khiến cho cô đau đầu.

Hàn Tam Thiên lái xe tới khách sạn Khải Ủy. Có một người đứng ở cửa, vẻ ngoài

và dáng người quen thuộc kia khiến Hàn Tam Thiên chấn động.

Kia chẳng phải là cái tên đánh Đao Thập Nhị vào viện à, sao anh ta lại ở chỗ này!

Bạn đang đọc Chàng Rể Đa Tài (Bản Dịch) của Tuyệt Nhân
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi KhanhLy2308
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 43

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.