Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)
Phiên bản Dịch · 1524 chữ

Sau khi Tô Nghênh Hạ nói ra suy đoán của mình cùng với toàn bộ chân tướng sự việc cho Thẩm Linh Dao. Cảm xúc của Thẩm Linh Dao cuối cùng cũng dịu xuống đôi chút.

“Thật sự là như vậy? Không phải anh ấy bị người phụ nữ khác quyến rũ nên mới ly hôn sao?” Thẩm Linh Dao hỏi với vẻ nghi

ngờ.

“Giờ có một số việc tớ không thể nói cho cậu được, nhưng đại khái là như vậy đấy." Tô Nghênh Hạ che giấu thân phận của Hàn Tam Thiên, chỉ đề cập Hàn Tam Thiên và tập đoàn Hàn thị từng có xích mích. Thế nên không thể nào làm Thẩm Linh Dao hoàn toàn tin tưởng.

Nếu nói ra thân phận của Hàn Tam Thiên cho Thẩm Linh Dao biết, cô chắc chắn sẽ không nghi ngờ gì về chuyện này. Nhưng Tô Nghênh Hạ sẽ không làm như vậy, bởi vì Hàn Tam Thiên không muốn bên ngoài biết thân phận của anh. Vì Tô Nghênh Hạ hiểu rất rõ Thẩm Linh Dao miệng rộng thể

nào. Nếu nói cho cô biết thì chắc chắn chuyện này sẽ truyền đi rất nhanh.

“Sao anh ta lại đi trêu chọc tập đoàn Hàn thị chứ.” Thẩm Linh Dao nói với vẻ khó hiểu.

“Có một vài nguyên nhân, sau này cậu sẽ biết.” Tô Nghênh Hạ nói.

Thẩm Linh Dao đột nhiên dùng một tay túm lấy cổ Tô Nghênh Hạ, giống như muốn bóp cổ cô vậy, nhưng tay không dùng quá nhiều sức. Thẩm Linh Dao dùng giọng điệu uy hiếp nói: “Cậu hay lắm Tô Nghênh Hạ. Còn có chuyện gạt tớ, chẳng

lẽ cậu không tin tớ sao?”

“Tớ sợ cậu sẽ nói chuyện không nên nói ra ngoài, mồm của cậu thế nào chẳng lẽ chính cậu cũng không biết sao?” Tô Nghênh Hạ bất đắc dĩ nói.

Thẩm Linh Dao xấu hổ buông Tô Nghênh Hạ ra, sau đó nói: “Như vậy thì nếu cậu nói cho tớ, tớ chắc chắn sẽ không nhịn được mà nói cho những người khác. Bỏ đi, lần này tha thứ cho cậu. Mà cậu nên để ý Hàn Tam Thiên, tránh cho anh ấy bị người phụ nữ khác lừa đi mất.”.

Tô Nghênh Hạ nghĩ tới chuyện đi tìm Hàn

Tam Thiên. Mặc dù đã ly hôn nhưng đâu có nghĩa là họ không thể gặp mặt.

Nhưng cẩn thận nghĩ lại, nếu Hàn Tam Thiên làm như vậy thì mục đích của anh chính là muốn phủi sạch quan hệ với cô. Nếu cô lại chủ động đi gặp Hàn Tam Thiên, vậy thì ly hôn cũng chẳng còn ý nghĩa gì nữa.

“Tớ tin tưởng anh ấy.” Tô Nghênh Hạ nói với vẻ kiên định.

Trong thâm tâm, Thẩm Linh Dao cũng tin tưởng Hàn Tam Thiên. Dù sao hình tượng người đàn ông si tình này đã khắc sâu

trong lòng cô rồi.

“Đúng rồi, đêm nay ba chị em chúng ta họp mặt đi. Chuyện ly hôn này cậu có muốn nói cho Y Vân biết không?" Thẩm Linh Dao hỏi.

“Việc này rất nhanh sẽ truyền khắp thành phố Thiên Vân, còn cần tớ nói cho cô ấy biết sao?" Tô Nghênh Hạ cười khổ.

Thẩm Linh Dao gật đầu, cũng không nói thêm gì nữa.

Về chuyện Hàn Tam Thiên và Tô Nghênh Hạ ly hôn. Sau khi trải qua một đêm lên

men, thành phố Thiên Vân không ai không biết không ai không hiểu. Chuyện bôi nhọ như Hàn Tam Thiên tới thành phố Kim Kiều cũng bị lan truyền ra khắp nơi. Thế nên giờ Hàn Tam Thiên không chỉ có được danh hiệu kẻ vô dụng mà còn có thêm một danh hiệu là thứ đàn ông cặn bã.

Rất nhiều phụ nữ vì chuyện này mà tức giận bất bình không thôi. Kẻ vô dụng ăn bám này làm gì có tư cách phản bội Tô Nghênh Hạ chứ?

Thậm chí có không ít người quá khích còn thảo luận chuyện này trên mạng. Bọn họ

tiến hành một cuộc chửi che trời lấp đất với Hàn Tam Thiên.

Tất cả mọi chuyện đều do Tưởng Lam khởi xướng, bà vô cùng vui vẻ vì chuyện này. Hàn Tam Thiên bị mắng chửi càng nhiều thì ảnh hưởng đối với Tô Nghênh Hạ sẽ càng nhỏ. Chỉ cần đặt Tô Nghênh Hạ vào thế yếu, sau này Tô Nghênh Hạ muốn tìm chồng cũng sẽ đơn giản hơn nhiều.

Hiện giờ Tưởng Lam đã hoàn toàn không có ý định để Hàn Tam Thiên và Tô Nghênh Hạ tái hôn. Hơn nữa trong mắt bà, Hàn Tam Thiên nhất định sẽ tiêu đời.

Thế nên lại một kế hoạch nữa được triển khai trong đầu Tưởng Lam.

Vì để Tô Nghênh Hạ có thể tìm được một người chồng tốt, Tưởng Lam phải nghĩ cách truyền ra ngoài chuyện hai người chưa từng chung chăn chung gối. Để cho những người đó biết Tô Nghênh Hạ chưa bị Hàn Tam Thiên vấy bẩn, như vậy người theo đuổi Tô Nghênh Hạ sẽ nhiều hơn.

Cách truyền bá, tất nhiên là phải nhờ những người chị em nhiều chuyện của bà rồi. Thế nên Tưởng Lam lại gom những người này lại, cố ý mời bọn họ ăn cơm, sau đó không cẩn thận' lỡ miệng nói ra

chuyện này.

Sau khi những người chị em kia nghe xong, hiển nhiên thành phố Thiên Vân lại dấy lên một trận chê cười Hàn Tam Thiên.

Suốt ba năm không làm chuyện chăn gối. Chuyện này đáng chê cười đến mức nào chứ?

“Chị Phỉ Nhi, chuyện của Hàn Tam Thiên và Tô Nghênh Hạ lại có tin mới rồi." Dương Manh đang làm cơm tối, đột nhiên kích động chạy ra phòng khách nói với Mễ Phỉ Nhi.

Bản tính trời sinh của phụ nữ đều thích hóng hớt, huống chi còn là chuyện kinh động cả thành phố Thiên Vân như thế. Bởi vậy Mễ Phỉ Nhi cũng vô cùng quan tâm đến tiến trình phát triển của chuyện này.

“Loại đàn ông đểu cáng không biết xấu hổ như thế thì còn chuyện gì để nói? Lẽ nào mọi chuyện đã thay đổi một trăm tám

mươi độ, anh ta mới là nạn nhân hay sao?” Mễ Phỉ Nhi nói với vẻ khinh bỉ.

“Chuyện như vậy thì thật sự không có. Nhưng có người nói hai người bọn họ kết hôn đã nhiều năm, Hàn Tam Thiên lại chưa từng chạm vào Tô Nghênh Hạ.” Dương Manh nói.

Mễ Phỉ Nhi cười lạnh, nói: “Đổi lại là chị, chị cũng sẽ không để cho tên bỏ đi đó đụng vào. Tô Nghênh Hạ làm như vậy đúng là rất sáng suốt. Loại rác rưởi đó, có kết cục ngày hôm nay đúng là đáng đời.”

“Chị Phỉ Nhi, Hàn Tam Thiên thật sự xấu

xa đến vậy sao?” Dương Manh không khỏi thắc mắc. Tuy cô không rõ mối quan hệ giữa hai người này rốt cuộc là gì, nhưng Hàn Tam Thiên bị mắng chửi nhiều năm như vậy, cô cũng cảm thấy anh rất đáng thương.

“Thành Kim Kiều là nơi thế nào chẳng lẽ em chưa từng nghe qua sao. Mấy tên đàn ông đi tới chỗ đó, sao có thể là người tốt chứ?” Mễ Phỉ Nhi nói.

Dương Mạnh gật đầu, nói: “Chuyện này cũng đúng, có điều bây giờ hai người họ đã ly hôn rồi. Nhưng tin tức gây bất lợi cho Hàn Tam Thiên lại bị truyền ra ngoài

liên tục, chỉ sợ là có người cố ý bôi nho danh tiếng của Hàn Tam Thiên."

“Chuyện này thì có gì kỳ lạ đâu chứ? Danh tiếng của Hàn Tam Thiên càng xấu, đồng nghĩa với việc ảnh hưởng mà Tô Nghênh Hạ nhận được từ chuyện này càng ít. Lẽ nào em cho rằng cả đời này Tô Nghênh Hạ sẽ không đi bước nữa sao?" Mễ Phỉ Nhi mỉm cười, cô cũng chỉ nghe được vài tin tức ngoài luồng mà thôi, nhưng mọi chuyện đã phát triển đến bước này, mục đích của nhà họ Tô cô vẫn có thể đoán được. Hơn nữa cô còn nghe nói mấy chuyện này đều là từ trong miệng mấy chị em của Tưởng Lam truyền ra, thế

thì nó lại càng có hàm ý sâu xa.

“Nhanh đi nấu cơm đi. Chuyện này cũng đâu có liên quan gì đến em đâu, quan tâm như vậy làm gì.” Mễ Phỉ Nhi nhắc nhở.

“Vâng ạ.” Dương Manh mỉm cười, quay về lại phòng bếp.

Mễ Phỉ Nhi rút điện thoại ra. Đến cả ban bè của cô cũng đang bàn tán về chuyện này. Hơn nữa tất cả đều đang mắng chửi Hàn Tam Thiên, ví anh như tên đàn ông đểu cáng của thế kỷ. Như vậy đã đủ để thấy sức ảnh hưởng của chuyên này ở thành phố Thiên Vân lớn đến cỡ nào.

Khách sạn Bán Đảo.

Bạn đang đọc Chàng Rể Đa Tài (Bản Dịch) của Tuyệt Nhân
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi KhanhLy2308
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 40

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.