Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)
Phiên bản Dịch · 1593 chữ

Chuột Chũi đứng bên ngoài lồng sắt, âm thầm đếm số vết sẹo trên tay. Thi đấu võ đài lần này đã cách lần trước hơn một tháng, tuy rằng không nhiều lần nhưng lần này lại là anh lên sàn, điều này có vẻ cực kỳ bất thường.

"Không biết hôm nay sẽ là loại mỹ nữ gì." Quan Dũng miệng đắng lưỡi khô nói với vẻ mặt mong đợi. Thi đấu võ đài là chuyện gã hi vọng mỗi ngày, nhưng thú gã muốn xem không phải trên võ đài đánh nhau kịch liệt thế nào, mà là người phụ nữ xuất hiện, có thể mang đến cho gã chấn động về thị giác đến mức nào.

"Ngoại trừ phụ nữ, trong thế giới của anh còn lại gì nữa?" Chuột Chũi khinh thường nói.

Đối mặt với khinh thường của Chuột Chũi, Quan Dũng không thèm để ý, nói như thể đây là chuyện đương nhiên: "Tại sao đàn ông phải kiếm tiền, tại sao phải có địa vị? Không phải là vì phụ nữ ư? Giang sơn lớn hơn nữa nếu không có người đẹp làm bạn thì có ý nghĩa gì chứ?"

"Loại người như anh còn có tư cách nhắc tới giang sơn?" Chuột Chũi cười nhạo nói.

"Chuột Chũi, anh đừng có xem thường tôi. Nói gì thì trước kia tôi cũng là nhân vật lớn có số má, thuộc hạ đàn em hơn một nghìn, cũng có địa bàn của mình đấy." Quan Dũng đắc ý nói, hình như nghĩ tới thời gian cực kỳ nở mày nở mặt trước kia.

Chuột Chũi lắc đầu, loại đại ca này, gã thật sự không xem ra gì. Nói khó nghe thì cũng chỉ là thủ lĩnh của đám đầu đường xó chợ mà thôi.

Lúc này, một giọng nói trầm thấp vang lên xung quanh toàn bộ võ đài.

"Chỉ có một người có thể sống bước ra khỏi võ đài."

Câu này lập tức khiến hiện trường sôi trào.

Đặc biệt là mấy người bị giam ở chỗ này hơn mười năm, càng cảm thấy khiếp sợ.

Bởi vì từ trước tới nay, trong thi đấu võ đài, ngoại trừ Yuri lỡ tay giết chết một người ra, chưa từng có ai mất mạng. Nhưng bây giờ, Địa Tâm lại biến thi đấu võ đài thành cuộc chiến sinh tử. Điều này thật sự khiến người ta không tưởng tượng được.

Tại sao lại có người chịu dùng nhiều tiền nhất người ở Địa Tâm?

Nguyên nhân chủ yếu là kẻ địch của bạn họ còn có giá trị lợi dụng. Những người đó không muốn kẻ địch chết, cũng không muốn kẻ địch lộ mặt bên ngoài, vì vậy mới phải nghĩ cách nhốt bọn họ ở Địa Tâm. Cũng có nghĩa là, từng người ở Địa Tâm, tuy rằng mất đi tự do, nhưng tính mạng lại được đảm bảo.

Nhưng bây giờ, sao Địa Tâm lại thay đổi điều này?

Lúc mọi người ở đây thảo luận ầm ĩ, Quan Dũng nói với Chuột Chũi: "Thay đổi này là Địa Tâm đặc biệt nhằm vào anh ta nhỉ. Xem ra, Địa Tâm muốn anh ta nhất định phải chết."

Chuột Chũi gật đầu. Quy tắc này nhất định không dùng trên người tất cả mọi người, nếu không đã vi phạm giá trị tồn tại của Địa Tâm.

Nhưng rốt cuộc anh là ai mà đáng để Địa Tâm nhằm vào như vậy?

"Lạ thật." Chuột Chũi cau mày, vẻ mặt khó hiểu.

"Là cái gì?" Quan Dũng không hiểu lắm hỏi.

"Địa Tâm muốn anh ta chết có rất nhiều cách, tại sao nhất định phải giết anh ta trên võ đài chứ? Cả Yuri cũng không phải đối thủ của anh ta, còn ai đánh thắng được?" Chuột Chũi khó hiểu hỏi. Đây là nghi hoặc lớn nhất trong lòng gã.

Thoạt nhìn thì Địa Tâm muốn đẩy người này vào chỗ chết, nhưng lại bỏ qua phương thức trực tiếp mà đơn giản nhất, điều này vô cùng kỳ lạ.

"Một câu của anh đúng là đã thức tỉnh người trong mộng." Quan Dũng cũng nhíu mày. Giết người không phải việc khó. Đối với Địa Tâm mà nói, muốn giết anh chỉ là một mệnh lệnh là xong, không cần quanh co lòng vòng tốn thời gian như vậy.

"Chẳng lẽ, mục đích của Địa Tâm, không phải muốn anh ta chết sao?" Quan Dũng hỏi.

Trong đầu Chuột Chũi đầy bột nhão, nguyên nhân trong đó, gã không đoán ra cũng không nghĩ ra.

"Hay là, có người muốn từ từ tra tấn anh ta, không muốn anh ta chết quá thoải mái?" Quan Dũng tiếp tục nói.

Khả năng này cũng có một tỷ lệ nhỏ, nhưng Chuột Chũi lại cảm thấy cả chuyện đều bất thường. Từ giây phút anh ta xuất hiện, hình như Địa Tâm đã thay đổi.

"Mặc kệ, xem thử anh ta có thể tránh được kiếp này không đã." Chuột Chũi nói.

Lúc này, người phụ nữ là chiến lợi phẩm ra sân, vẫn là người phụ nữ lần trước, nhưng ăn mặc càng hở hang hơn. Điều này khiến người người xem cuộc chiến hoàn toàn hưng phấn.

Quan Dũng liên tục nuốt nước bọt, mắt không nỡ rời khỏi người cô ta một giây nào.

Nhưng Chuột Chũi lại chỉ nhìn chằm chằm Hàn Tam Thiên, không hề hứng thú với người phụ nữ đó.

Sau đó, đối thủ của Hàn Tam Thiên cũng xuất hiện, là một khuôn mặt mới, cởi trần, để lộ cơ bắp đáng sợ và vô số vết sẹo nhìn thấy mà giật mình, rõ là một nhân vật có kinh nghiệm chiến đấu.

Nói từ hiệu quả thị giác thì vị này khiến người ta khiếp sợ hơn Hàn Tam Thiên. Cả người đầy vết thương dữ tợn như ma quỷ, cho dù là ai thấy cũng sẽ có cảm giác hồn bay phách lạc.

"Từ trước tới giờ chưa từng gặp tên này."

"Chẳng lẽ lại là người mới hả? Gần đây đúng là nhiều người mới."

"Liệu có phải người bị giam ở khu A không? Trông dáng vẻ anh ta có lẽ đã từng giết không ít người."

"Trận chiến hôm nay nhất định rất đặc sắc. Không biết tên kia có còn may mắn như lần trước không?"

Lúc mọi người đang ồn ào bàn tán, suy nghĩ của Chuột Chũi lại khác hoàn toàn với bọn họ.

Trong mắt gã, người này giống như là Địa Tâm cố ý tìm tới để đối phó người đàn ông đeo mặt nạ hơn. Nếu như anh ta thật sự ở khu A, nhất định không thể tùy tiện lộ diện, lại càng không tham gia cuộc chiến sinh tử thế này.

Chuột Chũi chưa từng qua khu A, cũng không biết khu A giam giữ loại người gì. Nhưng có thể được Địa Tâm đối xử đặc biệt thì phía Địa Tâm nhất định sẽ coi trọng an toàn tính mạng của bọn họ hơn.

"Sao vẫn chưa có ai tới mở xích chân của anh ta?" Chuột Chũi nghi ngờ nói. Xích chân nặng tới mười kí sẽ khiến việc di chuyển của Hàn Tam Thiên bị ảnh hưởng. Cho dù là đi đường bình thường cũng sẽ cực kỳ vất vả. Nếu dùng trạng thái như vậy để chiến đấu, đối với anh mà nói là cực kỳ nguy hiểm.

"Theo tôi thấy, lần này Địa Tâm muốn anh ta nhất định phải chết. Sao lại đi mở xích chân ra chứ?" Quan Dũng nói.

Trong lòng Chuột Chũi trầm xuống, thực lực của đối phương không thể khinh thường. Nếu thật sự dùng trạng thái này để chiến đấu, cơ hội để anh thắng được vô cùng mong manh.

"Ngậm cái mỏ quạ của anh lại." Chuột Chũi quát lớn.

Quan Dũng méo miệng, không nói thêm gì nữa.

Lúc người phụ nữ giơ tay tên, cũng có nghĩa là trận đấu sinh tử sẽ bắt đầu, và quả thực không có ai vào lồng sắc giúp Hàn Tam Thiên tháo xích chân.

Chuyện này khiến tất cả mọi người kinh ngạc sợ hãi. Vốn còn có vài người xem trọng Hàn Tam Thiên, bây giờ đã tới tấp ngả sang phía người mới.

"Tình hình này, anh ta chết chắc rồi."

"Địa Tâm đúng là tàn nhẫn. Cuộc chiến sinh tử mà còn muốn anh ta đeo xích

chân."

"Haiz, tên này thật đáng thương, chưa tới bao lâu, hôm nay đã phải chết ở chỗ này rồi."

Mặc dù bây giờ Hàn Tam Thiên có khả năng rất mạnh, nhưng cảm giác trói buộc mà xích chân mang lại cho anh cũng không thể bỏ qua dễ dàng. Điều này sẽ khiến hành động của anh vô cùng bất tiện, giảm mạnh tốc độ nhanh nhẹn của cơ thể anh, nhưng cũng không phải không có cách nào đối phó.

Đứng tại chỗ không nhúc nhích, xích chân cũng sẽ không tạo thành ảnh hưởng với Hàn Tam Thiên, nhưng tỷ lệ anh bị đánh sẽ tăng cao. Có điều một khi để anh tìm thấy cơ hội ra tay, kết cục của đối phương sẽ giống như Yuri.

Sau khi người phụ nữ kia giơ tay lên, trận chiến bắt đầu.

Hàn Tam Thiên đứng tại chỗ. Đối phương không nói một lời, phát động cuộc tấn công dữ dội thẳng vào anh.

Bạn đang đọc Chàng Rể Đa Tài (Bản Dịch) của Tuyệt Nhân
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi KhanhLy2308
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 42

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.