Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Minh Vương cứu ta

Phiên bản Dịch · 772 chữ

Nghĩ đến đây, ta theo bản năng đẩy Phương Giai Giai ra, muốn đi lấy viên ngọc đang treo ở cửa nhà vệ sinh.

Nhưng ai biết móng tay Phương Giai Giai nháy mắt trở nên biến hóa, lại lần nữa cắm thật sâu vào ngực ta. Đồng Ý Ngôn làm vết thương cũ ở ngực ta càng nặng thêm.

Mà Diệp Tử Thần còn chưa biết Phương Giai Giai có vấn đề, thấy một màn như vậy, vội vàng thét chói tai hỏi: “Phương Giai Giai cô đang làm gì? Tiểu Phỉ không phải là bằng hữu tốt nhất của cô sao?”

“Bằng hữu? Ngươi cảm thấy ta cùng tiện nhân này sẽ là bằng hữu sao?”

Phương Giai Giai khóe miệng cười lên một cách quỷ dị, nhìn về phía Diệp Tử Thần không hề che dấu oán hận của chính mình.

Diệp Tử Thần không dám nói tiếp nữa, bởi vì hắn đã nghe ra, vừa rồi kia rõ ràng không phải thanh âm của Phương Giai Giai , mà là thanh âm bạn gái cũ Đồng Ý Ngôn !

“Tử thần, ta mới là người yêu duy nhất của chàng trên thế giới này, mặc kệ chàng nói cái gì ta đều nguyện ý đi làm, ta thậm chí nguyện ý vì chàng sinh bảo bảo, nhưng chàng vì cái gì phải bội tình bạc nghĩa với ta?”

Nói xong, lực đạo trên tay Phương Giai Giai càng thêm lớn vài phần, ta có thể rõ ràng cảm giác được, móng tay sắc bén của cô ta đang cắm sâu vào trong ngực ta thêm.

Diệp Tử Thần vẻ mặt hoảng sợ, trốn đằng sau sô pha, nhìn về phía Phương Giai Giai chỉ là không ngừng lắc đầu.

“Nếu chàng không chịu nói chuyện, ta coi như chàng đồng ý để ta giết tiện nhân này.”

Dứt lời, Phương Giai Giai giương móng tay bén nhọn, liền muốn cắm vào cổ ta.

Đúng lúc này, một trận gió lạnh từ cửa lớn thổi tiến vào, độ ấm trong bỗng nhiên lạnh dần đi.

bóng đèn trên đỉnh đầu“Xoẹt xoẹt” vang lên hai tiếng, ánh đèn làm ta nhớ lại ngày hôm đó.

Ta biết, chính là hắn tới.

Diệp Tử Thần bị đông lạnh, hàm răng run cầm cập va vào nhau: “Tiểu phỉ sao trong phòng ngươi như thế nào lại lạnh thế!”

Giờ phút này, ta thật muốn đem gia hỏa này quăng ra ngoài.

Ta bị Phương Giai Giai đánh thành như vậy, tên này cư nhiên còn ở quan tâm lạnh hay không?

Phương Giai Giai tựa hồ cũng ý thức được khắp nơi không khí biến hóa, tức khắc trở nên bất an.

“Là ai! Ngươi lăn ra đây cho ta!”

“Ngươi còn không không biết!” Một âm thanh lạnh lẽo cùng với một đạo bạch quang đột nhiên vang lên.

Ngay sau đó, ta liền cảm giác vòng eo căng thẳng, rồi mới đụng vào ngực ai đó.

Cố nén đau đớn, ta ngước mắt hướng người nọ vừa tới.

Chỉ thấy đó là một thanh niên tuổi trẻ tuấn mỹ, hơi nhấp môi, thâm thúy đến phảng phất ẩn chứa hàn băng ánh sáng, cả người đều tràn ra một loại khí tức cường giả.

đây là Mặc Lương Dạ sao? Ta là Minh Vương phu quân?

Không biết có phải hay không quá gần hắn, hơi thở thanh lãnh của hắn tỏa ra liên tiếp hướng tới mũi ta, làm ta có chút đầu óc choáng váng.

Nhưng không đợi ta ngây ngốc xong, Phương Giai Giai liền đã bắt đầu rít gào: “Ngươi làm hỏng chuyện tốt của ta, ta muốn giết ngươi!”

Nói xong, Phương Giai Giai liền giống như một con chó điên múa may móng tay nhào tới.

Ta đang chuẩn bị nhắc nhở Mặc Lương Dạ cẩn thận, lại thấy ấn đường hắn hơi nhăn lại, thân hình nhẹ nhàng nhảy, liền ôm lấy ta thối lui sang một bên.

Phương Giai Giai đánh vào khoảng không, trở nên càng thêm tức giận, ý đồ lại lần nữa nhào tới.

Lúc này, Mặc Lương Dạ không có tránh đi, mà là búng tay một cái, trầm giọng nói: “Bùi Chiếu!”

Nghe tiếng, một đạo hắc ảnh từ ngoài cửa vọt tiến vào, rõ ràng tốc độ nhanh rất nhiều, quỳ rạp xuống Mặc Lương Dạ trước mặt, hơi cúi đầu.

“Minh Vương có gì phân phó?”

Mặc Lương Dạ ánh mắt vừa chuyển, ngó tới Phương Giai Giai, trong mắt hung ác làm nhân tâm sinh ra sợ hãi.

“Đem cô ta giải quyết.”

Bạn đang đọc Chào buổi tối, Minh Vương đại nhân của Đỗ Sơn Khảo
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi tieuvivi
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 9

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.