Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Nữ Thần Cũng Là Cô Gái

Phiên bản Dịch · 1343 chữ

Sau khi đến trước cửa phòng Tiêu Sái, Đồng Danh Tuấn biết rõ, Tiêu Sái lúc này đang chơi "Tịnh Thế", việc làm phiền người khác vào giữa đêm hôm thế này đúng là không được lễ phép cho lắm, nhưng cứ tưởng tượng đến chuyện ngày mai là ngày quyết định ai sẽ được gia nhập, nếu bây giờ không làm phiền người ta, thì e là cả cơ hội được chơi game cũng không có luôn.

Xoắn xuýt bối rối một hồi, nhưng cậu vẫn gõ cửa.

Các trò chơi nhập vai hiện tại đều có chức năng bên ngoài. Nếu có bất kỳ tiếng ồn nào bên ngoài, chẳng hạn như cuộc gọi điện thoại, ai đó gõ cửa hoặc các sự kiện khẩn cấp khác, thiết bị nhập vai sẽ nhắc nhở cho tuyển thủ.

Tiêu Sái đang ở trong giếng mỏ phía tây của doanh địa, tranh thủ thời gian thưởng thêm của ‘nhiệm vụ khai thác’, đang cố gắng hết sức để cày quái, thì đột nhiên nhận được lời nhắc, khiến cô nàng rất khó hiểu.

Nửa đêm nửa hôm, ai lại gõ cửa phòng mình chứ?

Nếu sống một thân một mình mà gặp phải tình huống này, chắc chắn Tiêu Sái sẽ cảnh giác hơn, nhưng dù sao thì đây cũng là trong cơ sở huấn luyện của chiến đội Cực Hạn, mà bên cạnh phòng cô còn là ký túc xá của những người khác, nên chắc chắn sẽ không gặp phải vấn đề gì.

Với lại, nửa đêm nửa hôm mà lại tìm mình, chắc chắn là chuyện gấp nào đó?

Huấn luyện viên? Quản lý chiến đội?

Trong lòng đầy nghi hoặc, Tiêu Sái nhắn nhủ mấy đồng đội đang cùng nhau làm nhiệm vụ xung quanh, rồi tạm thời offline.

Game "Tịnh Thế" có tính chất hơi phản nhân tính, đó là tuyển thủ phải ở trong vùng an toàn thì mới được đăng xuất, việc cưỡng ép đăng xuất sẽ khiến nhân vật ngốc tại chỗ, bất động, nếu đăng xuất không an toàn, đại khái là sẽ treo, khi online lần nữa, sẽ thấy mình đang ở trong doanh địa phục sinh gần Thần điện.

Đang là thời điểm quan trọng của việc lên cấp, nên Tiêu Sái không muốn tốn thời gian để chạy về doanh địa, chỉ có thể phiền phức các đồng đội bên cạnh, hỗ trợ chiếu cố đến cô một chút.

Tiêu Sái trong bộ đồ ngủ mở cửa, ngạc nhiên khi thấy Đồng Danh Tuấn đang đứng bên ngoài:

“Cậu... làm gì?” Lòng cảnh giác của Tiêu Sái trỗi dậy.

Loại thiếu niên mười bảy tuổi này chính là đối tượng hễ bốc đồng lên là chẳng màng mọi thứ, mà cô thì lại xinh đẹp như vậy...

Tuy nhiên, câu nói tiếp theo của Đồng Danh Tuấn lại khiến Tiêu Sái lập tức buông lỏng cảnh giác, dở khóc dở cười:

"Ầy... Tiêu Sái tỷ, có phải những tuyển thủ cũ có thể đề xuất tuyển thủ cho đợt thử nghiệm thứ hai không ạ?"

"Chỉ vì chuyện này?"

“Ặc.” Đồng Danh Tuấn có chút ngượng ngùng, áy náy, kèm theo chút vội vàng: “Có thể đề cử em được không chị? Em mời chị uống trà sữa nhé!"

Thực ra, không cần cậu ta phải nói, Tiêu Sái đã sớm đề cử cậu rồi.

Trước đó, khi nhìn thấy mình có thể đề cử, cô cũng không nghĩ nhiều, lập tức đề cử cậu. Mối quan hệ xã giao của cô thực ra khá đơn giản, mỗi ngày chỉ ở ru rú trong cơ sở huấn luyện và chơi game. Trước đó, Đồng Danh Tuấn đã bày tỏ mong muốn được chơi game cực kỳ mãnh liệt với cô, mà cô thì cũng chẳng biết đề cử ai, bỏ không thì cũng phí, nên lúc đó đã điền tên của Đồng Danh Tuấn vào.

Có điều... Nhìn bộ dạng hiện tại của Đồng Danh Tuấn, trong lòng Tiêu Sái bỗng nảy sinh ý định trêu chọc cậu một phen.

"Một ly trà sữa mà đủ?"

Đồng Danh Tuấn gãi gãi đầu, cảm thấy có hi vọng: "Vậy thì ba mươi ly nha! Tiền trà sữa tháng sau của Tiêu Sái tỷ, em trả!"

"Cậu muốn béo chết tôi à?"

"Vậy... em mời chị ăn cơm nhé! Nhưng mùa giải còn chưa kết thúc, em không được phép ra ngoài trong vòng playoffs... Hay là đợi đến lúc ra ngoài, Tiêu Sái tỷ muốn ăn gì, em sẽ mời nấy!"

"Không rảnh, tôi còn phải chơi game."

"Có lý, đến lúc đó em cũng phải chơi... Vậy làm sao bây giờ?!"

"Sau khi cậu vào game, phải nghe theo tôi!"

"Chuyện này... Em thích chơi một mình..."

"Hả? Vậy cậu có thể tự mình đăng ký."

"Đừng, không, đừng, chờ đến lúc vào game, em sẽ là con cún của Tiêu Sái tỷ! Chị chỉ hướng đông, em không nhìn hướng tây!"

Tiêu Sái hài lòng: "Vậy còn tạm được... Đùa cậu chút thôi, tôi đã sớm điền xong đề cử rồi, chính là cậu."

Đồng Danh Tuấn thở phào nhẹ nhõm: "Cảm ơn chị, chị, từ nay chị sẽ là chị ruột của em!"

Giống Đồng Danh Tuấn, Hứa Dịch hiện tại cũng đang năn nỉ một cô gái.

Nữ Thần hẳn cũng là một cô gái nhỉ, đại khái vậy.

“Chị gái tốt của tôi ơi, giúp tôi đi.” Hứa Dịch một mặt lấy lòng, nhìn cô gái đang ngồi phía trước máy tính.

"Không rảnh, tự anh đi mà xem."

"Nhiều quá, xem không hết được!"

"Chính anh là người bày ra cái hình thức đăng ký này, cho nên, có khóc cũng phải làm cho xong. Đi đi, đừng cản trở tôi xem phim."

Ovelia nói xong, nhét một lát khoai tây chiên vào miệng, ăn rột rột.

Hứa Dịch có thể hiểu được, Thần cũng có nhu cầu giải trí, chuyện này rất bình thường. Hứa Dịch chính là người đã dạy cô cách sử dụng máy tính và các thiết bị ảo để lên mạng.

Kể từ khi bắt đầu khế ước, ngày nào Hứa Dịch cũng ngâm mình trong game. Ban đầu là công việc thiết kế và lên kế hoạch, giai đoạn đó còn ổn, Ovelia thảo luận và đóng góp ý kiến rất nhiều, nhưng thật ra thì phần lớn thời gian hắn vẫn phải tự mình làm. Về sau, sau khi mở máy chủ thử nghiệm, hắn căn bản là dành cả ngày để ngâm trong game.

Hắn sợ Ovelia sẽ cảm thấy buồn chán — À, thật ra là vì khó khăn lắm mới gặp được một vị Thần, hắn muốn xem Thần khác gì với con người, cho nên, hắn dạy cho Nữ Thần đại nhân lên mạng.

"Đám phàm nhân nực cười, Thần không cần giải trí!"

Đây chính xác là những gì cô nàng nói lúc đó.

Lại nhìn hiện tại, Nữ Thần đại nhân của chúng ta đang làm gì, ôm khư khư cái máy tính, vừa xem phim vừa ăn khoai tây chiên, từ chối giúp đỡ một chuyện cỏn con dù đang rảnh tay...

Hứa Dịch chưa bao giờ ngờ tới, Nữ Thần thế mà cũng biến thành thiếu nữ nghiện net.

Có điều, lúc này quả thực cần đến Ovelia giúp đỡ một tay.

Bây giờ đã rất muộn, mà đợt thử nghiệm thứ 2 sẽ được mở vào 10h sáng mai. Đối với mấy trăm nghìn người đã đăng ký kia, Hứa Dịch phải kết thúc sàng lọc vào tối nay.

Có quá nhiều ‘sơ yếu lý lịch’, một mình hắn ôm không xuể.

Nếu có được sự trợ giúp của Ovelia, thì mọi chuyện sẽ đơn giản hơn rất nhiều.

Mặc đồ ngủ bằng tơ lụa, vừa ăn khoai tây chiên vừa xem phim, đúng là Thần thái.

Nhiều điều tưởng như phiền phức đối với con người, nhưng Thần chỉ cần phẩy tay là có thể giải quyết gọn.

Bạn đang đọc Chế Tạo Trò Chơi Dị Thế Giới (Bản Dịch) của Hồng Tâm Bố
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi nonhooman
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 3
Lượt đọc 73

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.