Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Khảo Hạch Linh Dược Sư

Phiên bản Dịch · 1837 chữ

,,,,

.,!

“Dựa vào cái gì hết hiệu lực , có người bán mới có người mua chuyện mua bán là việc bình thường , tiền là của ta trả , các người có quyền gì cấm cản , ta bây giờ đã mua hết hàng của nàng rồi !” Tô Vũ nhướng mày, ngăn trước người tiểu cô nương , có thể là bởi vì mình có may mắn đạt được thể chất + 1 , hắn ngăn chặn hai tên kia đoạt linh dược . Người Linh Dược Các nói chuyện luôn xem ta đây là nhất không coi ai ra gì , làm hắn có phần khó chịu .

“Nếu như nàng là kẻ thiên phú về linh dược tại sao không đi thi Linh Dược Sư , ngươi chẳng lẽ không sợ số thuốc nàng bán là giả hay sao ?” Hàn Đại Bằng mắt lạnh nhìn Tô Vũ.

“Khảo hạch Linh Dược Sư cần hai cái trung phẩm Linh Thạch, chờ ta tiết kiệm được linh thạch ta sẽ đi thi !” Tiểu cô nương ở một bên kiên cường nói ra.

“Ha ha, mặc kệ là nguyên nhân gì, không phải Linh Dược Sư không thể bán thuốc, nếu ngươi muốn đem những thảo dược bán thì bán cho Linh Dược Các là được , sẽ có người Linh Dược Các giám định( coi linh dược ra sao có tốt hay không ) mua linh dược của người !”

“Bán cho Linh Dược Các cần phải trả 40% phí giám định , ta có thể phân biệt các loại thảo dược này , dựa vào cái gì ta phải phí giám định !” Tiểu cô nương không phục nói, vì tức giận khuôn mặt lập tức đỏ bừng.

Tô Vũ cuối cùng hiểu rõ nguyên nhân bên trong , cửa hàng Linh Dược Các cửa hàng chiếm khách hàng , lũng đoạn thị trường linh dược Ngũ Châu đại lục , không chỉ như thế, nếu là người bình thường muốn buôn bán thảo dược còn muốn phải giao nạp 40% phí giám định , việc giám định có thể nhìn qua là được không có gì khó khăn , nhưng mức phí lại cực cao, người ta khổ cực hái thuốc, các ngươi dựa vào cái gì trực tiếp thu hoạch một nửa số tiền .

Loại chuyện này hắn ở kiếp trước nhìn mãi cũng quen mắt, bởi vì người bình thường thường không quyền không địa vị , tuy nhiên bất mãn(không chịu ) trong lòng nhưng không dám biểu hiện ra ngoài, hắn chi theo ý nghĩ việc đầu tiên phải bảo vệ tiểu muội muội này .

“Linh Dược Sư giám định thảo dược cho người là vinh hạnh cho ngươi , thu một chí phí giám định chẳng lẽ không được ?” Hàn Đại Bằng vẫn như cũ vênh vang đắc ý.

“Thảo dược này là ta hái , nếu thật có chuyện gì xảy ra ta sẽ chiu trách nhiệm ! Linh Dược Các các ngươi luôn miệng nói sẽ vì Linh dược mà phụ trách, nhưng nếu có chuyện gì bất trắc xảy ra thì đùng đẩy trách nhiệm cho nhau , ăn bớt thảo dược , những điều này đều rõ như ban ngày, dựa vào cái gì không cho ta bán thuốc?” Tiểu cô nương bị ức hiếp nhiều lần , hiện tại tức giận mạnh mẽ nói ra.

“Xem ra ngươi không thích uống rượu mời mà muốn uống rượu ! Một mình bán thuốc là vi phạm pháp luật , hiện tại ta muốn bắt ngươi mang về !”

“Chờ một chút!” Tô Vũ ngăn người trước mặt tiểu cô nương , “Có phải chỉ cần nàng thông qua khảo hạch( thi ) là trở thành Linh Dược Sư là có thể bán thuốc?”

“Không sai, các ngươi muốn khảo hạch Linh Dược Sư cần phải trả hai cái trung phẩm Linh Thạch.” Hàn Đại Bằng nói ra.

“Tốt, vậy bây giờ đi báo danh( đăng kí ), các ngươi dẫn chúng ta đi đến đó .” Tô Vũ nói ra, hiện tại hắn còn lại chín cái trung phẩm linh thạch cùng chín mươi chín mai hạ phẩm Linh Thạch, giúp tiểu cô nương này báo danh, hắn cảm thấy đáng giá.

“Ha ha, chỉ bằng nàng cũng muốn khảo hạch Linh Dược Sư? Đi theo ta.” Hàn Đại Bằng cười lạnh liên tục, đợi đến lúc nàng khảo hạch thất bại , thì càng có lý bắt giữ nàng hơn.

Hắn ở Linh Dược Các nhiều năm, tự nhiên biết khảo hạch Linh Dược Sư khó khăn thế nào , một lần khảo hạch rất ít người thông qua ! Mà tiểu cô nương này nhìn chưa chắc đã mười lăm tuổi , chắc gì đã có thể biết nhiều được linh dược ? Huống chi, hắn chăc chắn một điều, tiểu cô nương này tuyệt đối không vượt qua khảo hạch!

Sắc mặt tiểu cô nương nhăn lại , lôi kéo tay Tô Vũ , thấp giọng nói: “Ta ta không có tiền.”

“Yên tâm, ta có.” Tô Vũ cười nói,

“Cảm ơn ca, ta gọi Mộ Tiểu Tiểu.” Tiểu cô nương hơi khom ngươi cảm ơn Tô Vũ .

“Tên ta là Tô Vũ, ngươi có lòng tin thông qua khảo hạch sao?”

“Khảo hạch Linh Dược Sư không khó, chỉ cần nhớ kỹ tên thảo dược cùng dược tính, ta tuyệt đối không có vấn đề gì !” Tiểu cô nương khẽ gật đầu, tự tin nói.

Tô Vũ gật gật đầu, nghề nghiệp Linh Dược Sư coi là nghề nghiệp bình thường , chỉ cần có trí nhớ tốt , chịu một chút cực khổ có thể làm Linh Dược Sư, mà trên Linh Dược Sư chính là chế dược sư, loại người này chẳng những có thể nhớ kỹ thảo dược, còn đối với dược tính thảo dược biết rõ trong lòng bàn tay, có thể phối trí thành dược, đem dược tính thảo dược đạt được điểm cao nhất , mà phía trên chế dược sư là Luyện Đan Sư, loại người này địa vị cao cả, coi như võ giả trước mặt bọn hắn cũng không dám to tiếng nói.

Bởi vì chiếm đa số thị trường linh dược , Linh Dược Các mười phần náo nhiệt, trước cửa mỗi ngày người đông tấp nập đến đây mua thuốc, người hỏi thăm nhiều vô số kể.

Theo chỗ chợ tiến đến Linh Dược Các, ước chừng được nửa canh giờ, cũng đã có thể nhìn thấy Linh Dược Các.

Kiến trúc to lớn , nhìn giống dãy núi đứng vững , quan sát toàn bộ Đông Châu Quận, chỗ cao nhất của kiến trúc điêu khắc một con phi ưng đen , giương cánh nhìn lên trời, tựa như tùy lúc có thể bay đi.

Càng đến gân, vẻ ngoài Linh Dược Các giống như một cái giáo đường, phía trên treo bảng hiệu to , Chỉ có ba chữ lớn như rồng bay phượng múa —— Linh Dược Các.

Tô Vũ cùng Mộ Tiểu Tiểu liếc nhau, không có dừng lại, theo Hàn Đại Bằng đi vào .

Vừa vào cửa là đại sảnh rộng rãi , bên trong người đến người đi, vô cùng náo nhiệt.

Hàn Đại Bằng đi đến trước mặt lão già dừng lại, bộ dáng cực kỳ cung kính.“Triệu lão.”

Tuôi tác Lão nhân này ở Linh Dược Các không ai biết được, mọi người chỉ biết hắn là người phụ trách khảo hạch Linh Dược Sư , nổi danh nghiêm khắc( khó tính ).

Toàn bộ Đông Châu Quận có ba khu Linh Dược Các, chỗ Linh Dược Các này tỉ lệ thông qua khảo hạch Linh Dược Sư thấp nhất , cái gọi tỉ lệ thấp nhất , mà tỉ lệ là không ! Người tới khảo hạch không một người nào thông qua được.

Bởi vì tiếng tăm Triệu lão khó tính , cho nên không ai dám tới nơi này khảo hạch, bởi vậy vốn là địa điểm khảo hạch náo nhiệt nhưng bây giờ không có một ai dám đến .

Hàn Đại Bằng dẫn bọn hắn tới đây, tự nhiên không muốn bọn hắn thông qua khảo hạch .

“Ồ có người đến khảo hạch ?” Triệu lão chậm rãi quay đầu, Tô Vũ chỉ có thể nhìn thấy đầu tóc trắng của lão , theo đầu của lão quay tới , lúc này hắn mới nhìn thấy rõ khuôn mặt.

Sắc mặt của lão không có già nua như trong tưởng tượng , ngược lại cực kỳ trẻ như vị tuổi trung niên , hai mắt sáng ngời , dưới hàm mang theo một túm râu bạc trắng, khuông mặt thon gầy cứng rắn làm cho người ta một loại cảm giác nghiêm túc kính sợ .

“Là vị tiểu cô nương này muốn đến đây khảo hạch.” Hàn Đại Bằng chỉ chỉ Mộ Tiểu Tiểu.

“Hai cái trung phẩm Linh Thạch.” Lão giả không muốn nói vòng vo, nói thẳng ra .

Đợi Tô Vũ giao nạp hai cái trung phẩm Linh Thạch, lão giả nghiêm mặt, lấy rương gỗ màu đen ra , cái kia lỗ chỉ lớn bằng cánh tay, từ bên ngoài nhìn lại, bên trong cái lỗ bên chỉ một màu đen, “Chỗ khảo hạch của ta không giống ở nơi khác , bọn họ khảo hạch chia làm thi viết với nhận biết linh được , ta chỉ có một đề thi !”

“Là bên trong rương gỗ này lấy ra một cây linh dược , ngươi chỉ có thể đem bàn tay đi vào, không thể nhìn, mỗi lần chỉ lấy một cây linh dược , sau khi đụng linh dược nhận biết được trả lời được tiếp tụ lấy ra lấy một cây nữa , nếu có thể liên tục nhận biết được 10 cây linh dược , coi như ngươi vượt qua kiểm tra.”

Cái này quy tắc này làm cho Mộ Tiểu Tiểu cùng Tô Vũ đồng thời hai con mắt trợn tròn, mọi người đều biết, phương pháp muốn nhận ra thảo dược phần lớn là nhìn và ngửi , có rất nhiều thảo dược chỉ có thể nhận biết bằng nhan sắc ( hình dáng ).

Phân biệt mùi vị , còn nghe nói chứ chưa bao giờ nghe qua đụng một cái liền có thể nhận ra linh dược.

Có lẽ cũng chỉ có những kẻ ăn nằm ngủ làm bạn cùng linh dược , mới đối với thảo dược nhận ra như lòng bàn tay chỉ có Luyện Đan Sư mới có thể làm được .

“Đề thi chỗ ta là khảo hạch thiên phú cảm ứng linh dược , nếu như ngươi không làm được thì xin mời rời đi đi.” Triệu lão hai con mắt híp lại, không mặn không nhạt nói ra.

“Cái kia, ta thử một chút đi.” Mộ Tiểu Tiểu cắn cắn môi, nhìn lấy Tô Vũ, chậm rãi đưa tay vào trong rương gỗ.

Bạn đang đọc Chiếm Cái Đỉnh Núi Làm Đại Vương của Mộc Hạ Trĩ Thủy
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi KasThiếuGia
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 86

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.