Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Diện Kiến Chu Đệ

Tiểu thuyết gốc · 2032 chữ

Sảnh thiếu đi nhóm lửa, một lát sau tiếng xèo xèo của mỡ cá rớt xuống lửa nghe thật vui tai, lộ nhi ngồi xổm hai tay chống cằm mắt mở to tròn nhìn đại nam đang nướng trái tim kinh ngư, thỉnh thoảng nàng lại đưa tay lên mép quẹt nước dãi,rồi lại lay đùi đại nam.

- thúc thúc,lộ nhi đói.. từ lúc dưới biển lên, tiểu cô nương này đã không còn hứng thú với cô cháu nhà thánh ngâu nữa rồi, nàng chỉ quẩn quanh bên đại nam như sợ ai giành mất..

đưa trái tim nướng cho lộ nhi, đại nam bắt đầu lọc nhục ngư thành từng lát mỏng dài chừng hai mươi cm, hơ lưỡi kiếm lên trên ngọn lửa cho nóng rồi áp vào nhục như,những tiếng xèo xèo vang lên,quấn ít gia vị rau lá vào rồi hắn đưa cho hai nàng, khi người ta không đói thì sẽ là lúc cần phải là món ngon, đó mới là nghệ thuật ẩm thực thật sự, với trù nghệ của đại nam, các nàng cả đời cũng không thấy nhàm chán được, học theo đại nam tất cả đều làm theo, cái vị chua ngọt của nước chấm lại thêm vị ròn thơm của cần tây và đu đủ, càng làm cho món này tốn rượu hơn, cả đêm đoàn lênh đênh trên biển mồi ngon và rượu cứ kìn kìn vơi dần..những đêm thanh vắng lại được nghe song tấu cổ cẩm của hắn và thánh ngâu, cả sứ đoàn như cảm nhận, thú nhân sinh đỉnh cao cũng chỉ tới vậy mà thôi.

một ngày sau đại nam nhận được thư của thái tử nhờ chim ưng mang tới mọi việc đã xử lý xong, hai cha con hắn triệt để biến mất khỏi phiến thiên địa này, đúng là long thì phải cho xuống nước, còn tên thái học sinh nguyễn trãi bị áp cho tội cưỡng bức nha hoàn bị phản kháng mà dính một phang vào đầu vong mạng.

hai ngày sau lúc này đoàn đã tới được hải phận của minh triều, cách bắc hải vài hải lý là những chiến thuyền tuần tra của chu đệ đang giám sát ngoài biển, đề phòng quân triều đình đánh úp đường biển, treo cờ hồ triều rồi vào giám định công văn, sứ đoàn lại hướng phương bắc đi tiếp.

Nội chiến lúc này đang lúc tập hợp binh lực cao nên dồn về phương bắc, mà trung tâm của nó là bắc bình,

Nửa tháng sau sứ đoàn tới địa phận tế nam,lúc này quân của chu đệ đang tăng cường bao vây thành tế nam, tương lai đã rõ nên giờ tới nơi mục đích của đại nam chắc chắn vẫn là đi diện kiến chu đệ, vì hắn biết, nếu ủng hộ doãn văn thì thế cờ đảo ngược, diệt nhanh thì được nhưng còn tàn dư thì trừ thế nào, chỉ cần nhìn từ khi nắm quyền, dù có là công thần nhưng không phải chu tộc thì hắn đều tìm cách trừ bỏ hết, đó cũng là lí do mà yên vương chú ruột hắn,như ngồi trên đống lửa mới bị hắn ép khởi binh tạo phản.

đầu tháng năm, thời tiết lúc oi nồng lúc mưa tầm tã, dù có đan dược phụ trợ thể lực đại nam đưa cho, nhưng mọi người cũng không giấu được mệt mỏi với một hành trình dài lênh đênh trên biển, cách tế thành mười dặm, lúc này quân của yên vương đang hạ trại, các cổng đều có đại quân trấn giữ ngoại nội bất xuất nhập, tới doanh môn trình công văn, đại nam xin được yết kiến yên vương, lúc này yên vương cũng đang mệt mỏi vì không công được thành. thấy sứ thần hồ quốc tới yết kiến mình dù không như cam lộ, nhưng nó cũng là cơn gió mát để cho hắn phấn chấn tinh thần, vậy cũng có nghĩa, đó là một cách ngầm thông báo là hồ quốc phía nam ủng hộ hắn, một quốc thổ tuy nhỏ nhưng mới vừa trải qua những cuộc chiến kinh thế hãi tục chống nguyên mông.

- mời xứ thần vào.

lúc này đại nam, sảnh thiếu cùng hai võ tướng tiến vào trong trướng, phía sau là các top binh lính mang theo các sản vật làm lễ vật đi theo.

vừa bước vào trước mặt đại nam là một trung niên đang mặc giáo vàng, đầu đội kim khôi khuôn mặt cương nghị hồng nhuận toát lên chính khí miệng tươi cười nhìn hắn.

- hồ quốc sứ thần đại nam báo kiến hoàng đế bệ hạ.

chu đệ giật mình chững lại.

- tháng trước thần có xem thiên địa dị tượng. thấy minh triều có sao đổi ngôi, nên đoán sẽ có chuyển biến lớn, khi xem kỹ lại thấy ứng vào yên vương ngài, nên thần vội tâu với hồ đế, mang theo những mãnh tướng của hồ quốc lập sứ sứ đoàn sang đây, mượn hoa kính mẫu, muốn được chờ đón giờ khắc yên vương ngày khoác long bào lên ngôi hoàng đế.

- haha... quả nhiên nam quốc, mặc dù nhỏ bé nhưng địa linh nhân kiệt, không thời nào không có, thời trai trẻ chỉ mình trần hữu lượng, hậu nhân của nam quốc cũng đã làm cho phụ hoàng ta mất ăn mất ngủ, không ngờ vài chục năm sau lại gặp được một sứ thần của nam quốc cũng không kém như ngài, mời sứ thần ngồi.

- hừ..chỉ là một nước nhược tiểu ở phương nam, yên vương ngài cần chi phải khách sáo vậy.

đại nam quay sang nhìn, người vừa nói là một võ tướng tầm hai mươi lăm tuổi cũng đang nhìn hắn, hắn không nói gì tiếp tục uống trà.

- danh tướng dưới trướng yên vương rất nhiều, trương mỗ bất tài, cũng muốn tỉ thí với sứ thần hồ quốc vài chiêu.

- to gan

chu đệ quát viên tướng rồi quay sang hướng đại nam.

- trương phụ, tuổi trẻ khí cường, mong nam sứ đừng trách.

- võ nghệ vũ khí của tướng lĩnh hồ quốc, rút ra là thấy máu của kẻ địch, sợ khi tỉ thí lỡ tay làm đổ máu lại làm mất hoà khí bang giao.

chu đệ cười cười.

- đã tỉ thí là không thể tránh khỏi bị thương, nam sứ khỏi lo.

hắn nói vậy, nhưng thật ra trong đầu cũng đang suy nghĩ, để muốn nhìn xem mãnh tướng hồ quốc có đáng sợ như vài chục năm trước hay không.

- Yên vương đã có lời có tướng nào muốn tỉ thí cùng trương phụ.

trương phụ, kẻ vài năm nữa mang mấy chục vạn đại quân sang dày xéo hồ quốc, nên đại nam cũng muốn mượn cớ này trảm đi một tướng giỏi của hắn, phòng khi diễn biến không thay đổi thì cũng bớt được lao nhọc sau này.

vừa nói ánh mắt vừa hướng về tưởng sảnh truyền âm.

- trảm.

sảnh thiếu giật mình, không ngờ sư phụ hắn lại nói được ở trong đầu hắn để một mình hắn nghe, phấn chấn hào hứng hắn bước ra.

- sư phụ, đồ nhi mới học qua chút phủ thuật, nên cũng muốn thử sức với trương tướng của yên vương.

gật đầu nhìn hắn đại nam mỉm cười.

- là sư tôn mà từ khi truyền cho ngươi phủ thuật, cũng chưa chỉ điểm và đốc thúc, giờ cũng là lúc kiểm tra giác ngộ của ngươi được rồi.

Đại nam cùng đoàn đi ra ngoài trướng, chu đệ cũng cùng với các tướng lĩnh đi ra.

trước doanh trướng là một bãi rộng dùng để thao luyện binh, đại nam cùng chu đệ, ngồi dưới lọng hai bên tướng lĩnh đứng thành hàng. sảnh thiếu cùng với trương phụ bước ra, trương phụ mặc thiết giáp tay mang trường đao còn sảnh thiếu thì mặc giáp bì vác trường phủ trên vai, khi lênh đênh trên biển đại nam đã lấy ra từ nội khố của thuỷ tinh cung trường phủ này, tàng binh của long tộc quả nhiên không gì là không có, cảm giác được sức nặng gần trăm cân, và sát khí ẩn chứa trong nó, nên hắn đã chọn để cho đồ đệ mình dùng.

Lúc này cả hai đối thủ đang đối diện nhau đều trên mình ngựa, sảnh thiếu vận kình,nội lực truyền vào trường phủ mấy chữ " phân thuỷ phủ" loé lên những ánh sáng ảm đạm, sát khí toả ra nhiều hơn, phía bên kia trương phụ cũng hoành đao trước ngực mắt tập trung nhìn diễn biến cử động của sảnh thiếu,thúc vào bụng chiến mã sảnh thiếu hoành phủ xông lên, cả hai cùng sẵn sàng các tư thế công thủ trước địch,đột nhiên sảnh thiếu buông một tay ra, tay còn lại cầm cán quay ngược trường phủ về sau dùng thế khai sơn phủ, trường phủ lăng không bổ xuống đầu trương phụ, trương phụ hoành đao chép tới, trường phủ bị hất văng lên trời.

nhưng khi trường phủ rời khỏi tay thì sảnh thiếu cũng đã lăng không lao tới, trường phủ bị đánh văng lên trời là lúc song long quyền của hắn tới ngực của trương phụ, trương phụ trở đao không kịp, dính song long quyền xương lồng lực dập nát, chấn định tại chỗ, sảnh thiếu bật trên không một vòng, nhẩy lên mình ngựa theo quán tính chạy tiếp một đoạn, nhưng lúc này mọi người thét lên sợ hãi nhìn trương phụ đang gục ngã nằm rạp trên mình ngựa. phía trên đầu hắn phân thuỷ phủ như lưỡi hái tử thần đón hắn đi, tính xong được khoảng cách vừa đủ sảnh thiếu gìm cương ngựa lăng không quay lại, khi cánh tay hắn tới gần đầu chiến mã của trương phụ, cũng là lúc lưỡi trường phủ rơi xuống cắt đầu trương phụ cùng với đầu ngựa rơi xuống đất.

" hoàn hảo" đại nam thầm khen ái đồ của hắn.

chu đệ ngồi phịch xuống ghế, vậy là xong một tướng tài mà hắn trọng điểm bồi dưỡng, cái này là tai nạn ngoài ý muốn, do trương phụ hắn chủ động khiêu khích, thì trách sao được người ta chứ, nhìn vẻ mặt đó đại nam cười lớn...

- yên vương có gì mà phải rầu rĩ vậy, ngài nên mừng mới đúng chứ, trương phụ cuồng ngạo không coi ai ra cái gì,núi cao có núi cao hơn, chỉ một quyền mà vong mạng, điều đó cũng không trách, nhưng yên vương ngài quên những gì ta nói với ngài rồi.

Đại nam dừng lời nói nhìn phản ứng của chu đệ rồi nói tiếp.

Hồ đế không phải tự nhiên mà đưa người đi sứ lúc này, lại chọn những tướng tài, đó là muốn trợ giúp ngài bình định trung nguyên, một võ tướng giỏi nhưng kiêu ngạo thì chết sớm cũng tốt, nếu không thì sẽ có lúc nướng cả vạn quân trong tay địch, chết một đổi lấy bốn, yên vương ngài thấy có lỗ lắm không..hahaha...

một tiểu quốc đã đánh bạc trên mình hắn,lại đưa những tướng tài sang phụ trợ, xem chừng hắn cũng không lỗ lắm.

- hahaha. nam sứ nói quá rồi, chẳng qua nhìn đồ nhi của ngài cái thế vô song thần lực chấn nhiếp lên khiến cho ta xúc động nhất thời mà thôi..

- dọn tiệc lớn đãi sứ thần hồ quốc.

một canh giờ đàm luận với chu đệ về thuật dùng binh, phép trị quốc đại nam làm cho chu đệ thương mến mãi không thôi, một con người tài hoa như vậy thật sự là không dùng được thì cũng không thể trả về hồ quốc được, cũng vừa lúc này...

- báo.. có sứ giả của tế thành tới đưa thư xin hàng..

chu đệ kinh hỷ cười to.

- đúng là song hỷ lâm môn mà.

- binh bất yếm trá, yên vương ngài kích động quá rồi..

- cho sứ giả vào..

Bạn đang đọc Chiến Thần Hồ Quốc sáng tác bởi HắcThạch
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi HắcThạch
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 462

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.