Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Anh rể và em vợ - 2

Phiên bản Dịch · 1092 chữ

Rất nhanh, tin tức một nhà ba người Trương Kim Cương bị gãy chân, liền truyền đến tai Lâm Nhiên.

Đối với hành động này của Hàn Hà Duyên, Lâm Nhiên cũng không đưa ra bất kỳ đánh giá nào. Đương nhiên, hắn cũng không có nửa điểm thương hại cho gia đình Trương Kim Cương.

Nếu lúc trước Hạ Thiên Kỳ bị ép gả vào Tống gia, trở thành đồ chơi của Tống Viễn Đông, đó chính là sống không bằng chết, vừa nghĩ đến điểm này, Lâm Nhiên hận không thể tự mình động thủ phế bọn họ.

Nhưng mà, mấy ngày nay Hạ Hiểu Y đang phải chuẩn bị cho kỳ thi tuyển sinh. Hạ Thiên Kỳ lại phải tập trung vào việc luyện tập sử dụng nguyên lực. Lâm Nhiên cũng quyết định không nói với các chị em họ tin tức này, sợ rằng sẽ ảnh hưởng đến tâm trạng của họ.

Lâm Nhiên ngày nào cũng ra đường mua thức ăn, về nhà nấu cơm, nghiễm nhiên trở thành bà nội trợ, hết lòng chăm sóc hai cô gái xinh đẹp. Tuy rằng cuộc sống bình thường mà đơn giản, nhưng mỗi một phút trôi qua đều cực kỳ thỏa mãn và tốt đẹp.

Trong khoảng thời gian này, Hàn Hà Duyên cũng rất biết điều không đến quấy rầy. Ông ta là một người thông minh, biết làm thế nào mới có thể giành được hảo cảm của Lâm Nhiên ở mức độ lớn nhất.

Ngày thi đại học.

Hạ Hiểu Y ăn hết một chén mì trứng cà chua của Lâm Nhiên, liền hưng phấn chuẩn bị ra ngoài.

Cô gái vô tâm này dường như không biết lo lắng là gì, đang ở trong trạng thái cực tốt.

Tuy nhiên, điều này cũng không thể tách rời với thành tích xuất sắc của Hạ Hiểu Y. Thành tích của cô nàng không bao giờ rớt khỏi top 3. Cho dù lúc trước bị bắt cóc mà nghỉ học nhiều ngày như vậy, thành tích thi thử cũng không có bất kỳ bước lùi nào.

Lâm Nhiên và Hạ Thiên Kỳ đưa Hạ Hiểu Y đến trước cửa phòng thi.

Hạ Hiểu Y bỗng dưng quay đầu nói: “Em đi thi đây. Chúc em thi đậu đại học đi!”

Vừa nói, cô vừa giang hai tay ra, nháy mắt với Lâm Nhiên:

"Anh rể, ôm một cái trước!”

Hạ Thiên Kỳ dở khóc dở cười. Mấy ngày nay, Hạ Hiểu Y mỗi ngày đều xưng hô Lâm Nhiên như vậy, cô cũng không biết phải làm sao.

"Được." Lâm Nhiên cười nhẹ nhàng ôm lấy cô gái tinh quái này.

"Anh rể, anh phải nắm chắc cơ hội nha, mông chị em vểnh như vậy, cũng không thể để tiện nghi cho người đàn ông khác.” Hạ Hiểu Y ở bên tai Lâm Nhiên nói một câu.

Tuy là thì thầm nhưng giọng nói cũng không tính là nhỏ, Hạ Thiên Kỳ đứng một bên cũng nghe rõ ràng. Khuôn mặt xinh đẹp của cô đỏ bừng, hai gò má cũng nóng lên.

"Con nhóc chết tiệt, lại nói lung tung cái gì đó?” Hạ Thiên Kỳ dậm chân:

“Nếu em còn nói năng như vậy nữa, coi chừng chị…”

Nhưng còn chưa nói hết câu, cô lại bị Hạ Tiểu Y ôm chặt đến không thở nổi.

Sau đó Hạ Hiểu Y cúi đầu, đem mặt cọ cọ vào ngực của Hạ Thiên Kỳ, lại nói ra năm chữ:

“Thật là đàn hồi nha!”

Nói xong thì tranh thủ trước lúc Hạ Thiên Kỳ giơ tay đánh người, Hạ Hiểu Y đã vội vàng chui vào phòng thi. Sau đó còn quay lại vẫy vẫy tay với hai người, miệng nói thành ra chữ: “Cố lên!”

Tóc đuôi ngựa của thiếu nữ vung lên, dáng người cao gầy đã bắt đầu tràn đầy sức sống thanh xuân.

Nhìn động tác của Hạ Hiểu Y, Lâm Nhiên cũng dở khóc dở cười, lắc đầu cười nói:

“Đứa nhóc này… Rõ ràng chúng ta đến đây để cổ vũ thi tốt. Nhưng cuối cùng em ấy lại nói cố lên với chúng ta làm gì?”

Sau khi nói xong, Lâm Nhiên mới nhìn thấy khuôn mặt đỏ bừng của Hạ Thiên Kỳ.

Không biết tại sao, anh bỗng nhiên nhớ tới những gì Hạ Hiểu Y vừa nói, vì thế theo bản năng nhìn thoáng qua dưới thắt lưng Hạ Thiên Kỳ.

Nhìn xong, Lâm Nhiên còn như bị ma xui quỷ khiến đánh giá một câu:

"Chậc. Đúng thật là Hiểu Y nói không sai.”

Lâm Nhiên đột nhiên ý thức được hình như mình không nên nói như vậy.

Hạ Thiên Kỳ đứng ở đó, mắt long lanh như muốn khóc, giống như là một đóa hoa sen thẹn thùng, vô cùng đáng yêu.

"Thiên Kỳ, cái này… Xin lỗi, anh vô tình nói ra miệng. Em đừng để ý nha.” Lâm Nhiên lúng túng xin lỗi.

Vô tình nói ra miệng? Người đàn ông thẳng thắn đáng chết này đang thực sự xin lỗi?

Hạ Thiên Kỳ tuy rằng hơi có chút xấu hổ, nhưng cũng sẽ không vì vậy mà tức giận, cô ấy đỡ trán, sau đó đỏ mặt cười nói:

“Anh, em cứ coi như là anh đang có ý khen em vậy.”

Lâm Nhiên ngượng ngùng cười nói: "Đúng. Là đang khen. Chỉ là đang khen em mà thôi.”

Sự xuất hiện của Hạ Thiên Kỳ ở cửa phòng thi khiến các nam sinh trong phòng thi không bình tĩnh nổi, dù sao thì họ cũng đã đến tuổi yêu đương.

Đệ nhất mỹ nhân Bắc An bày ra tư thế tuyệt mỹ như thế, làm cho trong lòng những thiếu nam mười tám tuổi này thật sự xốn xang.

Sau khi Lâm Nhiên và Hạ Thiên Kỳ sóng vai rời đi, trong phòng thi của Hạ Hiểu Y, một nam sinh dáng người cao lớn thu hồi ánh mắt âm trầm.

Hắn nhìn người bên cạnh hỏi: "Người đàn ông kia là ai? Sao hắn dám ôm Hiểu Y? Tên này không biết sớm muộn gì Hiểu Y cũng sẽ thành bạn gái của tôi sao?”

Trong lời nói tràn đầy tính chiếm hữu và sự không hài lòng.

Nam nhân đeo kính bên cạnh cười ha hả nói: "Bạch thiếu, trong lúc cậu bế quan chuẩn bị cho kỳ thi tuyển sinh, hai chị em nhà họ Hạ đã bị người ta hái xuống rồi!”

Bạn đang đọc Chiến Thần Mạnh Nhất (Bản Dịch) của Liệt Diễm Thao Thao
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi TapsuYY
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 6

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.