Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Rượu mời không uống lại uống rượt phạt - 2

Phiên bản Dịch · 1146 chữ

Bạch thiếu? Thiệu Quyên nghe xong lời này liền rõ ràng. Cô rốt cuộc cũng ý thưc được, bối cảnh của Bạch Chấn Dương, có thể đã vượt xa tưởng tượng của cô!

“Hiệu trưởng, hồ sơ của Hạ Hiểu Y bị đánh trượt, rõ ràng là có người ở sau lưng giở trò! Chuyện này ngài không thể bỏ qua được.” Thiệu Quyên bức xúc nói:

"Nếu không, giáo viên và học sinh trong trường nhất định sẽ thất vọng!"

Quyền Khôn Sơn nhìn Thiệu Quyên lắc đầu: "Cô bảo Hạ Hiểu Y cùng Bạch thiếu gia nói chuyện thật tốt, nói không chừng sự tình sẽ có thay đổi.”

Nói xong, Quyền Khôn Sơn liền đi ra ngoài.

Ông cũng đoán được một ít nội tình, nhưng vì giữ vững vị trí hiệu trưởng của mình, ông không muốn nhúng tay vào chuyện này!

Ánh mắt Thiệu Quyên kịch liệt run lên, hét lớn từ phía sau:

"Quyền hiệu trưởng, tôi không thể làm một giáo viên vô ích như ông! Tôi không thể để học sinh của mình bị oan uổn như vậy!”

Quyền Khôn Sơn quay mặt lại, lạnh lùng nói: "Cô Thiệu. Chú ý lời nói của cô. Nếu như lại làm trái ý hiệu trưởng, bất cứ lúc nào tôi cũng có thể yêu cầu cô rời khỏi ngôi trường này!"

Thiệu Quyên biết việc này không phải chuyện nhỏ, vì thế lập tức trở lại phòng học.

Nhìn sắc mặt nặng nề của nàng, trong lòng rất nhiều bạn học cũng có dự cảm không tốt.

"Hiểu Y, em theo cô ra ngoài một chút." Thiệu Quyên nói.

Hạ Hiểu Y vừa mới đứng lên, Bạch Chấn Dương đã phát ra một tràng cười chế nhạo, anh ta dựa vào lưng ghế, gác chân lên bàn, ngạo nghễ nói:

"Ha ha, Hạ Hiểu Y rớt đại học, có cái gì mà phải che giấu?”

Hạ Hiểu Y rớt đại học?

Mọi người trong lớp lập tức bị sốc!

Thiệu Quyên nhìn chằm chằm Bạch Chấn Dương: "Bạn học Bạch, cậu đã sớm biết chuyện này? Hiểu Y không được nhận vào đại học Ninh Châu, chuyện này có dính dáng gì đến cậu không?”

Bạch Chấn Dương nhún nhún vai, từ chối cho ý kiến, cười nói:

"Nếu Hiểu Y năm nay không đậu, vậy thì cứ học lại một năm đi, nói không chừng sang năm lại có thể đậu đại học Ninh Châu đấy!”

Học lại một năm? Lời này hắn nói ra cũng thật dễ dàng.

Hạ Hiểu Y là người có điểm cao thứ hai trong toàn trường, top 10 toàn tỉnh. Vì sao nàng lại rớt trường đại học mà đến người như Bạch Chấn Dương cũng đậu?

Hốc mắt Hạ Hiểu Y đỏ lên, nhưng cũng không có nước mắt rơi xuống. Bây giờ dù ngốc đến mấy cũng biết được Bạch Chấn Dương với chuyện này tuyệt đối không thoát khỏi liên quan!

Thiệu Quyên nhìn Bạch Chấn Dương thật sâu: "Bạn học Bạch, tôi biết bối cảnh của cậu rất tốt, nhưng chuyện đã đến nước này, cậu có thể cho tôi một lời giải thích không?"

“Giải thích? Tại sao tôi phải giải thích với cô? Chỉ vì cô lớn tuổi hơn tôi sao? Ngày thường không phải cô rất thích chỉ trích tôi sao? Bây giờ tôi đã tốt nghiệp, tại sao tôi còn phải nghe lời cô?”

Trong giọng nói của Bạch Chấn Dương đối với Thiệu Quyên cũng không có bất kỳ ý tôn trọng nào, mà tràn ngập khiêu khích.

Thậm chí ánh mắt của hắn còn quét qua quét lại mấy lần ở vị trí lồi lõm trên người Thiệu Quyên! Cái gì tôn sư trọng đạo, đối với Bạch Chấn Dương là hoàn toàn vô nghĩa.

Nhìn thấy ánh mắt đầy xúc phạm của Bạch Chấn Dương, Thiệu Quyên tức giận đến nói không nên lời.

Mà Bạch Chấn Dương lại nhìn về phía Hạ Hiểu Y, mỉm cười nói:

"Nếu tối nay cậu đến nhà tôi xin lỗi, tôi có thể để Ninh Đại phát thư trúng tuyển cho cậu. Qua đêm nay, cậu sẽ hết cơ hội.”

Thật ra Hạ Hiểu Y không phải không đậu đại học Ninh Châu, mà thông tin điểm số cùng nguyện vọng đăng ký của cô bị chặn lại trong hệ thống giáo dục tỉnh Liêu Giang, không truyền đến Đại học Ninh Châu!

"Tên khốn! Bạch Chấn Dương, cậu có biết cậu đang nói gì không?" Thiệu Quyên chỉ vào Bạch Chấn Dương, tràn đầy tức giận:

“Cậu đang phạm tội. Nếu cậu vẫn cư xử như vậy, tôi sẽ báo cáo đến chi cục giám sát!”

"Báo cáo? Cô giáo này, nếu cô muốn sau này hối hận, có thể thử."

Một âm thanh tràn đầy áp bức từ bên ngoài lớp vang lên, không khí lập tức trở nên ngưng trệ.

Rất hiển nhiên, người lên tiếng này là một võ giả!

Ngoài cửa lớp xuất hiện một người đàn ông trung niên mặc bộ đồ mùa hè màu đen, đầu cạo trọc, dáng người cường tráng, một bên mặt có vết sẹo, trên mặt lộ ra vẻ lạnh lùng.

“Anh Tam Diệp!” Hai mắt Bạch Chấn Dương lập tức sáng lên!

Đây chính là Bạch Tam Diệp mà mẹ của Bạch Chấn Dương phái đi bảo vệ con trai! Cũng là một trong những vệ sĩ cao cấp của Bạch gia! Là người hung ác thô bạo, ra tay tàn nhẫn quả quyết, rất được lãnh đạo gia tộc coi trọng!

Ở sau lưng Bạch Tam Diệp, còn đi theo hai nam nhân, vẻ mặt cười lạnh nhìn về phía Thiệu Quyên, toàn thân tràn đầy sức mạnh dao động. Đều là võ giả!

"Nơi này là trường học, không phải nơi các ngươi làm bậy! Mau cút khỏi đây!" Thiệu Quyên không hề lùi bước, lớn tiếng quát.

Bạch Tam Diệp cười lạnh nhìn thoáng qua cô chủ nhiệm lớp xinh đẹp này, nham hiểm nói:

"Tôi khuyên cô nên biết điều một chút, tốt nhất đừng coi lời nói của tôi như gió thoảng, nếu không… Chậc chậc… ”

Ánh mắt của hắn lại nhìn chằm chằm dưới thắt lưng của Thiệu Quyên, trong đó ý tứ không cần nói cũng biết!

Hạ Hiểu Y hai tay đập bàn, đột ngột đứng dậy:

"Có việc gì thì cứ nhắm vào tôi, chuyện này không liên quan gì đến cô Thiệu, đừng làm khó cô ấy!"

Bạch Tam Diệp thấy thế liền mỉm cười nói:

"Rất tốt, tôi thích giao tiếp với người thông minh. Vậy cứ theo lời Bạch thiếu mà làm. Cô bé, tối nay chúng tôi chờ cô đến xin lỗi. Nếu biểu hiện tốt, trưa mai cô có thể nhận được thư trúng tuyển của Ninh Đại.”

Bạn đang đọc Chiến Thần Mạnh Nhất (Bản Dịch) của Liệt Diễm Thao Thao
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi TapsuYY
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 5

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.